Công Ty Giải Trí Tiên Phàm

Chương 111:




Đã an ủi không được thì chỉ có thể làm thực tế, Lý Tiểu Tiểu cả buồng trong lẫn gian ngoài đều dạo qua một vòng, tìm được một cái que cời lửa rất thô, ước lượng trong tay hai cái thì cảm thấy còn rất tiện tay. Đúng lúc này, Lý Tiểu Tiểu nghe thấy buồng trong truyền đến tiếng run run rẩy rẩy của Lý Hiểu Nhã: “Tiểu Tiểu, hai con quỷ này tỉnh.”
Lý Tiểu Tiểu lập tức xoay người vào phòng, chỉ thấy hai con quỷ già ôm đầu lảo đảo đứng dậy, tựa hồ là còn chưa nghĩ cẩn thận đã xảy ra chuyện gì.
Hai người Lý Hiểu Nhã với Vương Á Lâm đã bị dọa tới ôm lấy nhau, môi cắn gắt gao, cố gắng khống chế không cho mình thét chói tai.
Lý Tiểu Tiểu gặp quỷ quen rồi thì thiệt không để hai bà già này vào mắt, quỷ bình bình thường thường, cũng chỉ có năm chết nhiều hơn chút, ngay cả lệ quỷ cũng không tính, loại này là dễ đối phó nhất.
Lý Tiểu Tiểu xách gậy đi qua, xoay tròn cánh tay cho mỗi quỷ một gậy, hai con quỷ chưa đợi tới khi hiểu được đã lại bị quất bay ra ngoài, nằm bò trên đất không nhúc nhích, ngay cả hồn thể trông cũng trong suốt mấy phần.
Lý Hiểu Nhã với Vương Á Lâm xem mà trợn mắt há hốc mồm, nhìn nhìn quỷ trên đất, lại ngó ngó Lý Tiểu Tiểu, trên mặt đều lộ ra biểu cảm khiếp sợ, không nghĩ tới Lý Tiểu Tiểu đáng đáng yêu yêu ngọt ngào xinh đẹp mà hung hãn lên thì ngay cả quỷ cũng chơi luôn nha!
Vương Á Lâm thả Lý Hiểu Nhã ra, vẻ mặt kính nể nhìn Lý Tiểu Tiểu: “Tiểu Tiểu cô quá lợi hại, thế mà ngay cả quỷ cũng dám đánh.”
“Tôi cũng nói không có gì đáng sợ mà, tôi nói với cô lần đầu tiên tôi gặp quỷ là ở thành phố điện ảnh, bị một con quỷ vai áo rồng cố chấp cuồng bắt đi, tròng trang phục diễn vào cho tôi bảo tôi làm quý phi gã, lúc đó tôi tuy cảm thấy rất dọa người nhưng vẫn là không cảm thấy sợ hãi bao nhiêu. Về sau, lúc tôi đóng quý thứ nhất của 《Nhân viên công vụ Địa Phủ》 đó, tối ngày đầu tiên đạo diễn đã gặp quỷ rồi, lúc đó tôi đã dám trực tiếp ra tay, có điều nữ quỷ kia thật ra lại không có ác ý gì, chỉ là muốn xin bọn tôi giúp một việc, sau khi giải quyết giùm cổ rồi cổ còn muốn diễn khách mời vai nữ quỷ, quấn đạo diễn mấy ngày đó.”
Sắc mặt của hai chuyên gia trang điểm càng khó coi, vào quý thứ nhất hai cô đã ở trong đoàn phim, sao lại không biết vụ này nha.
Lý Hiểu Nhã chà chà da gà nổi trên người: “Vậy nữ quỷ kia có diễn khách mời nữ quỷ sao?”
“Không có.” Lý Tiểu Tiểu còn rất tiếc nuối: “Đạo diễn không cần.”
Vương Á Lâm nhìn hai cô nàng tán gẫu nhàn nhã này, quả thực muốn điên rồi: “Ta có thể nói trở về sao? Quỷ bên ngoài không biết tới lúc nào sẽ liền vào ép chúng ta bái đường đó!”
“Đúng đúng đúng, thiếu chút quên mất chính sự!” Lý Tiểu Tiểu đưa gậy gỗ cho Lý Hiểu Nhã: “Cô cầm cây gậy này, hồi nữa thấy quỷ đừng có nhìn, nhắm vào đầu mà đập là được, có thể đánh một con là một con.”
Vương Á Lâm tha thiết mà nhìn: “Tôi thì sao?”
Lý Tiểu Tiểu lại nhòm ngó chung quanh, thật sự không tìm được thứ gì thuận buồm xuôi gió khác, liền đưa cái giá nến trong tay cho cô ấy: “Cái này tuy ngắn một chút, nhưng mà rất rắn chắc, vừa nãy lúc tôi vào chính là dùng cái này đánh hai con quỷ kia choáng váng đó.”
Vương Á Lâm không nhận, mà là có chút lo lắng mà nhìn Lý Tiểu Tiểu: “Vậy cô dùng cái gì?”
“Cô cầm trước!” Lý Tiểu Tiểu nhét giá nến vào trong tay Vương Á Lâm rồi xoay người lại đi ra gian ngoài xách một cái nồi có cán rỉ sét loang lổ không nhìn ra màu sắc, quay đầu cười với hai cô gái: “Tôi liền dùng cái này.”
Ba người rón ra rón rén đi ra ngoài, chỉ nghe thấy quỷ ở tiền viện gào khóc thảm thiết không biết là đang làm gì, hậu viện thì lại một con quỷ cũng không có.
Lúc Lý Tiểu Tiểu ngồi kiệu còn thanh tỉnh, tận mắt nhìn thấy một sân quỷ, mang hai cô nàng này lao ra tiền viện thì không thực tế, phương pháp duy nhất hiện tại chính là tìm một cửa ra khác.
Lý Tiểu Tiểu dẩu dẩu môi về phía hai cô gái, ý bảo hai người đi ra hậu viện. Vòng qua nhà ở là một mảnh vườn rau bỏ hoang, trong vườn rau còn có một cái giếng, chỉ cần đi qua vườn rau là có thể tới hàng rào đi ra ngoài.
Ba người nhìn thấy hàng rào cách 5-6m đều có chút kích động, bước chân cũng có chút vội vàng, ngay vào lúc Lý Hiểu Nhã đi ngang qua cạnh giếng thì bỗng bị cái gì vấp cho một phát rồi trực tiếp nằm bò trên đất, chờ lúc cô ấy dùng cánh tay chống lên muốn ngồi dậy thì phát hiện cổ chân còn bị thứ gì làm kẹt, cô theo bản năng dòm lại, lập tức hét thảm một tiếng thẳng tận chân trời: “Á á á á á á! Quỷ á!”
Lý Tiểu Tiểu chạy ở đằng trước bị tiếng hét chói tai này dọa cho lảo đảo một cái, xoay người nhìn lại, mới phát hiện một nam quỷ đang cố gắng mà bò từ trong giếng ra ngoài, trên cái mặt bị ngâm cho sưng phù lộ ra nụ cười quỷ dị, ngón tay trắng bệch túm lấy cổ chân Lý Hiểu Nhã không chịu nới lỏng tay.
Lý Hiểu Nhã cố gắng kéo chân mình về, nhưng mà lực lượng của cô thật sự là không thể chống lại nam quỷ, tốn sức nửa ngày chẳng những không giãy dụa thoát đi nửa phần, ngược lại là bị túm càng chặt.
Trong hoảng loạn, Lý Hiểu Nhã sờ tới cái giá nến bên cạnh, hung hăng mà đánh về cổ tay nam quỷ, một cái hai cái, cô dùng hết sức lực toàn thân, nhưng giá nến không tạo thành thương tổn gì ở cổ tay nam quỷ được, thậm chí cũng không ngăn cản được tốc độ hắn bò ra.
“Tiểu Tiểu, cứu tôi!” Lý Hiểu Nhã sợ tới rớt nước mắt, Lý Tiểu Tiểu thấy thế thì nhanh chóng chạy tới, giơ chân lên hung hăng mà dẫm trên cánh tay nam quỷ, chỉ nghe răng rắc một tiếng giòn tan, cánh tay sưng tấy của nam quỷ nháy mắt sụp xuống, dán trên mặt đất phảng phất như 1 tờ giấy vậy.
Cánh tay bị đạp bẹp, sức trên tay tất nhiên cũng không còn, Lý Hiểu Nhã nhân cơ hội tránh thoát, ngã lui về sau mấy bước, chờ lúc tới nơi an toàn vừa định đứng dậy thì sắc mặt cô lại thay đổi.
“Bọn chúng tới đây!” Lý Hiểu Nhã bị tuyệt vọng bao phủ, hai mắt bất lực nhìn phía trước: “Tiểu Tiểu, bọn chúng tới đây.”
Lý Tiểu Tiểu quay đầu nhìn một cái, một đám quỷ rậm rạp, số lượng càng nhiều hơn so với cô thấy trước đó.
Đi tuốt đằng trước là nữ quỷ già đưa Lý Tiểu Tiểu lên cỗ kiệu, trên khuôn mặt âm trầm của bà ta mang theo tràn đầy tức giận, đôi mắt không có tròng trắng trợn to tròn: “Tân nương quá không nghe lời, thế mà dám vụng trộm chạy ra khỏi phòng cưới, suýt nữa chậm trễ giờ lành.”
Lý Tiểu Tiểu đi về phía trước hai bước, cản trước Lý Hiểu Nhã với Vương Á Lâm, cúi người duỗi tay ra bóp chặt cổ nam quỷ đã bò ra một nửa từ trong giếng xách lên, trên mặt lộ ra nụ cười còn kiêu ngạo hơn so với nữ quỷ già: “Muốn cưới tao làm tân nương, cũng không xem chúng mày có xứng hay không?”
Nam quỷ bị Lý Tiểu Tiểu nắm chặt cổ nghe thấy tân nương xong còn rất hưng phấn, cố gắng duỗi duỗi cổ rốt cuộc tìm được chút khe hở mà bật ra mấy chữ: “Vợ con sao?”
Nữ quỷ già lập tức mặt mày hớn hở vỗ tay xuống: “Chính là cưới vợ cho con, con xem ba đứa này con thích không?”
Ánh mắt nam quỷ ngắm tới Lý Tiểu Tiểu rồi trên mặt lập tức lộ ra thần sắc thèm nhỏ dãi, cái tay còn hoàn hảo kia cũng thuận thế giơ lên phủ lên mu bàn tay của cái tay Lý Tiểu Tiểu bóp cổ mình.
Xúc cảm lạnh lẽo dầu mỡ làm cả người Lý Tiểu Tiểu lập tức giật mình, lửa giận trong lòng cũng vèo vèo vèo lủi lên, hai mươi mấy năm từ nhỏ tới lớn, bởi vì trông xinh đẹp đáng yêu nên nam sinh viết thư tình tặng quà cho cô thật không ít, mà dám trực tiếp ra tay chỉ có mình thằng này!
Tức nhất là, là một con quỷ cũng thôi đi, còn trông xấu như vậy.
Lý Tiểu Tiểu một tay bóp chặt cổ nam quỷ, tay kia thì giơ nồi lên, bùm bùm chính là quất một trận, chờ cái hơi ác khí trong lòng kia bị hất ra, nam quỷ trong tay sớm đã hôn mê bất tỉnh.
Lý Tiểu Tiểu nhìn bộ dáng nửa trong suốt của nam quỷ mà có chút chột dạ, người đã chết biến thành quỷ còn có thể vào luân hồi chuyển thế đầu thai, nhưng quỷ đã chết thì liền triệt để hồn phi phách tán không còn kiếp sau nữa.
Tuy đám quỷ này xem cũng không giống cái thứ đồ chơi tốt lành gì, nhưng mà bọn chúng đều có Địa Phủ xử phạt, dù thế nào đi nữa cũng không thể đánh chết bọn chúng.
Lý Tiểu Tiểu ho nhẹ hai tiếng, cái tay bóp cổ nam quỷ cũng khẽ meo meo mà thả lỏng chút, miễn cho sảy tay bóp cho hồn phi phách tán. Quỷ đối diện cũng không nghĩ tới Lý Tiểu Tiểu cường hãn như vậy, một phát nồi sắt đi xuống thế mà đập cho Lâm lão tam hôn mê, bọn họ đã chết mấy thập niên vẫn là lần đầu tiên phát sinh chuyện như vậy.
Người quỷ giằng co, song phương tạm thời đều rơi vào trầm mặc, tựa hồ đều đang đánh giá thực lực của đối phương. Lý Tiểu Tiểu nhìn số lượng quỷ hồn trong viện một chút, ít nhất cũng phải bốn năm chục con, nếu mà cố chết đụng độ, thì cơ hội chạy đi quá nhỏ, còn không bằng kéo dài chút, chỉ cần chống được tới hừng đông thì các cô liền thắng.
“Tôi nói vụ này là mấy người làm không đúng nha!” Lý Tiểu Tiểu ho nhẹ một tiếng, ý đồ dịu đi bầu không khí quỷ dị một chút: “Hôn nhân này đây chú ý là môn đăng hộ đối, bà xem bọn tôi là người mấy người là quỷ, người quỷ khác đường sao có thể kết hôn chứ? Lại nói, song phương chúng ta cũng không thân quen, bọn tôi chỉ là ở chỗ này hai bữa liền đi, không có dự tính thường trú.”
Đôi mắt đo đỏ của nữ quỷ già nhìn chằm chặp Lý Tiểu Tiểu, âm trầm nói: “Đã đến Tuyệt Môn Thôn bọn tao, mấy đứa mày liền đứa nào cũng không ra được. Không chỉ có ba người chúng mày, mấy người đi cùng chúng mày đó, chúng mày một đứa cũng không sống được, đều chết ở chỗ này.”
“Ấy, bà nói lời này tôi liền không thích nghe, dựa vào cái gì bọn tôi phải chết ở chỗ này hả!” Lý Tiểu Tiểu quơ quơ nam quỷ trên tay cười nhạo một tiếng: “Bà cho rằng mấy người đã chết là có thể chịu được? Sao tôi lại không tin như vậy chứ! Bằng không chúng ta tỉ thí đi, giờ tôi liền đi gọi đồng bạn tôi tới, ta xem xem đến cùng ai thắng được ai?”
Lý Hiểu Nhã với Vương Á Lâm ở đằng sau nghe mà đều chả thế nào phát run nữa, hai người đều ngu người mà nhìn Lý Tiểu Tiểu: Nghe khẩu khí này, sao lại giống như hẹn với quỷ vậy nhể? Còn là cái loại đi quần ẩu kia!
Nữ quỷ già tựa hồ là cũng chưa từng thấy loại kịch bản này, trong lúc nhất thời lại mắc kẹt, tựa hồ là không biết nên tiếp tục tán gẫu thế nào.
Lý Tiểu Tiểu thấy quỷ đối diện đều không hé răng, chậm rãi mà nhẹ nhàng thở ra, thử thăm dò nói: “Không thì chúng ta cùng đi qua gọi bọn họ?”
“Đừng nghe cô ta bịa chuyện.” Một con quỷ già không có tròng mắt đen chống chống cây gậy trong tay, lạnh giọng hừ bảo: “Bắt mấy đứa nó lại bái đường với Lâm lão tam trước đã, qua giờ lành liền không sinh ra quỷ con được.”
Quỷ con tựa hồ là đều vô cùng quan trọng đối với quỷ của cái thôn này, vừa nghe câu đó thì không ít quỷ trên người đều bắt đầu tỏa ra hắc khí, ngay sau đó cả đám lộ ra thảm trạng khi chết, có treo cổ, có chết đuối, có bị đánh chết, đám quỷ này thế mà không có con nào chết kiểu bình thường, một con so với một con càng khiếp người.
Tuy Lý Tiểu Tiểu không biết bọn chúng tỏa hắc khí là có ý gì, nhưng mà rõ ràng là đám quỷ này chuẩn bị động thủ, cô xoay tròn cánh tay ném Lâm lão tam trong tay về phía bầy quỷ, thừa dịp một đám quỷ đi đón Lâm lão tam, cô quát to một tiếng “Chạy” rồi liền điên cuồng chạy như điên về phía hàng rào.
Lý Hiểu Nhã với Vương Á Lâm tuy vẫn luôn rất sợ hãi, nhưng vào lúc mấu chốt này hai người họ ai cũng không tuột xích, sau khi Lý Tiểu Tiểu nói chạy thì cũng xoay người giơ chân chạy. Mắt thấy ba cô gái chỉ cách hàng rào có mấy mét thôi, một cái tay trắng thê thảm chia ra túm được cánh tay với chân mấy cô, nhốt chặt mấy cô trong vườn rau.
“Đừng ngây ngốc, đánh chúng nó!” Lý Tiểu Tiểu vừa hô vừa quăng con quỷ túm lấy cánh tay mình ra ngoài, ngay sau đó một nồi một con, đem cái nồi rách nát huơ cho uy vũ oai phong, quỷ túm lấy cô đều bị quất ra ngoài.
Lý Hiểu Nhã với Vương Á Lâm thấy thế cũng nhận được cổ vũ, các cô cầm lấy gậy với giá nến rồi cũng đánh về phía mấy con quỷ đó, cơ mà nói tới cũng lạ, rõ ràng đều dùng hết sức cả người, cùng gậy cùng giá nến đập trên người quỷ tựa hồ là rơi vào khoảng không, hoàn toàn không tạo thành thương tổn gì với chúng nó.
Rất nhanh, bên người Lý Hiểu Nhã với Vương Á Lâm vây đầy quỷ, mà mấy con quỷ đó tựa hồ đã mất kiên nhẫn rồi, ào ào đưa tay che kín miệng các cô, rồi lại duỗi tới cổ các cô, ý đồ bóp chết các cô.
Lý Tiểu Tiểu còn ở đây vừa quay đầu lại thấy tình huống này, lập tức quất nồi qua, nhưng quất bay một con thì còn con nữa, cứu cô này thì cô kia lại bị khống chế, ngay vào lúc Lý Tiểu Tiểu hết đường xoay sở thì bên tai bỗng vang lên một tiếng xích sắt thanh thúy.
Lý Tiểu Tiểu theo tiếng quay đầu nhìn lại, liền thấy Phạm Vô Cữu cầm xích sắt trong tay sải bước đi về phía bên này.
Lý Tiểu Tiểu nặng nề mà thở hắt ra, cứu tinh ơi anh rốt cuộc đã tới rồi!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.