10.
Cuối cùng thì Diệp Hoan vẫn không dám đến đòi tiền của tôi.
Chỉ là chúng tôi ít liên lạc hơn, nhưng chưa đến nỗi cắt đứt quan hệ.
Cô ta đã đến nhà bác cả đòi tiền rất nhiều lần, lúc nào cũng phải trắng tay mà về.
Chuyện mất tiền là ván đã đóng thuyền.
Ngày nào Diệp Hoan cũng hậm hực đi làm, còn tôi thì thảnh thơi nhàn nhã.
Cuộc sống của tôi vẫn diễn ra suôn sẻ cho đến khi Diệp Hoan dẫn theo một cô gái đến nhà tôi ăn cơm.
Nhìn đến cô ả, tôi nhận ra đây chính là người đã phá hoại nhà tôi ở kiếp trước, Trương Hi.
Lúc đấy Diệp Hoan không hề dẫn Trương Hi đến nhà tôi chào hỏi mà trực tiếp dẫn người đến căn hộ mới mua của tôi, để cho cô ả mang hành lý vào ở.
Khi đó tôi quá mức tin tưởng Diệp Hoan nên cô ta vẫn luôn biết chuyện tôi giấu chìa khóa dưới tấm thảm chùi chân bên ngoài.
Vì thế, Trương Hi sống ở bên đấy được 1 tháng rồi tôi mới phát hiện.
Lúc mở cửa vào nhà, tôi hoàn toàn choáng váng.
Không hề biết có người lạ vào ở trong nhà tôi, còn phá phách lung tung.
Tôi định báo cảnh sát, nhưng Trương Hi đã vội vàng cản lại, nói là Diệp Hoan cho phép cô ta vào ở.
Lại còn ở ngay trước mặt tôi mà gọi điện cho Diệp Hoan.