Cục Cưng Càn Rỡ: Tổng Giám Đốc Dám Cướp Mẹ Của Tôi

Chương 22: Phản kích




Hai bàn tay cô không ngừng dao động từ từ xuống dưới lưng anh, hai tay như chuồn chuồn lướt nước làm anh miệng đắng lưỡi khô, anh chưa bao giờ có cảm giác huyết mạch sôi trào như thế này, làm anh không cách nào khống chế được.
Hai tay Liên Hoa càng ngày càng càng rỡ, tay trái đụng vào tóc của anh, vuốt ve những lọn tóc còn ẩm ướt của anh, mà tay phải không ngừng giảm xuống, ruốt cuộc đi đến khăn tắm bên hông anh.
Động tác Liên Hoa hơi chậm lại, người đàn ông này vẫn còn nhịn được sau? Dưới khăn tắm lữa nóng của anh không cách nào che dấu được nữa, anh rõ ràng đã động tình, còn có thể tiếp tục bình tĩnh để cho cô làm càng?
Được rồi, cô chưa ăn thịt heo, nhưng đã xem qua heo chạy, trước kia cô đã từng dùng ánh mắt nghệ thuật của mình xem phim tình cảm “con heo”, nên cô biết bước tiếp theo mình phải làm cái gì, chỉ là người đàn ông trước mắt này so với người đóng phim còn uy mãnh hơn.
Triển Thiểu Khuynh ý thức được người phụ nữ này bắt đầu thăm dò vào bên trong khăn tắm của anh, nắm lấy phân thân của anh, anh rốt cuộc mở hai tròng mắt ra nhìn cô.
Được rồi, anh thừa nhận, người phụ nữ này giống như loài hoa anh túc có độc, làm cho thân thể của anh cực kì thoải mái.
Nghĩ vậy anh liền hành động, anh nhanh chóng bắt được ngón tay của cô, xoay người đè cô xuống dưới thân thể của mình.
Phản kích, bắt đầu.
Môi lưỡi anh nhanh chóng công thành chiếm đất trên môi cô, anh dùng môi mình miêu tả cánh môi cô, trêu đùa đầu lưỡi thơm tho của cô, lần xuống dưới mút vào xương quai xanh mê người của cô.
Khăn tắm bao quanh thân thể của anh, bị anh ném xuống đất, hai thân thể dính chặt vào nhau giống như trời sinh một đôi, mọi động tác của hai người phối hợp đều rất hoàn mỹ.
Nhìn người phụ nữ trong lòng mình, bởi vì động tác của mình mà mềm nhũng, Trong lòng Triển Thiểu Khuynh mơ hồ hiện ra cảm giác thỏa mãn.
Anh hung hăng hôn cô, hôn khắp thân thể cô, ở mỗi một nơi anh đều hạ lên ấn kí của mình. Ngón tay giống như là có ma lực, ở trên thân thể của cô khảy đàn, khảy lên một điệp khúc chỉ thuộc về hai người.
Mặc kệ cô có bao nhiêu đàn ông, tối hôm nay, cô chỉ có thể thuộc về một mình anh, chỉ có thể thần phục dưới thân anh!
Trong miệng Liên Hoa tràn ra thanh âm khó nhịn, trời à, cô chưa bao giờ biết, chân thật hoan ái so với trong sách và phim còn kích thích hơn, người đàn ông này, quả thật có thể tìm ra những chổ nhạy cảm trên thân thể cô. . . . . .
"A ——" Mong đợi đã lâu, anh đâm thủng vào lớp màng mõng của cô, Liên Hoa hét lên một tiếng, đáng chết, loại đau này so với những gì cô biết còn tăng thêm gấp bội!
"Cô!" Triển Thiểu Khuynh sững sờ, mới vừa rồi, khi anh đâm vào có một màng ngăn cách, đây tuyệt đối không phải là ảo giác của anh! Chẳng lẽ, người phụ nữ dưới thân anh là lần đầu tiên? !
Liên Hoa cau mày, cô biết sự việc mới vừa rồi đã làm anh nghi ngờ.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.