Cực Phẩm Đại Tiểu Thư

Chương 22: Lấy lại công đạo




Tề Tuyên thấy Mạc Yên rời đi, lập tức vội vàng đem Tần Mộ Dao ôm vào trong ngực, chuẩn bị hôn nàng.
Hừ! Hoàng Hậu không cho hắn tham gia yến hội Khất Xảo, hắn vẫn không phải như mọi khi ôm mỹ nhân về!
Trong mắt Tần Mộ Dao xẹt qua một chút ghét.
Tên nam nhân bị tϊиᏂ ŧяùиɠ lên não này, nàng nhất định phải làm cho nhớ đời, làm cho hắn biết, nữ nhân là không thể tùy tiện ép buộc!
“Tuyên Vương gia, chàng thật không thú vị chút nào!”
Thanh âm của Tần Mộ Dao mang hờn dỗi nói, hai tay đẩy hắn ra, mị thái mọc lan tràn hướng hắn quăng đi một ánh mắt mị hoặc.
Tề Tuyên bị đẩy ra, trong lòng xẹt qua một tia không vui, nhưng là nghe được thanh âm nàng làm nũng, lại như thế nào cũng giận không được.
Đệ nhất mỹ nhân này tuy rằng vô dụng một chút, ở trong mắt hắn chỉ có đẹp xấu, hắn không quan tâm nàng có phải vô dụng hay không. Huống hồ, nàng còn là vị hôn thê của Tề Duệ!
Nghĩ vậy, Tề Tuyên càng thêm vội vàng.
“Lát nữa nàng sẽ không cảm thấy không thú vị!”
Trong mắt Tề Tuyên lóe sáng hưng phấn, tiếp tục đi lên, lại bị bị Tần Mộ Dao linh hoạt tránh ra, làm cho hắn ôm không khí.
“Tuyên Vương gia, Mộ Dao có chút này, cam đoan càng thêm thú vị, chàng muốn thử hay không?”
Trong lòng Tần Mộ Dao tính kế, thanh âm lại yếu mềm vô cùng, mặc cho ai cũng không nhẫn tâm cự tuyệt.
“A? Là cái gì?”
Tề Tuyên hướng Tần Mộ Dao tới gần, hứng thú của hắn không ở thứ kia, mà là nghĩ làm sao nhanh một chút chộp nàng tới tay.
Trong mắt Tần Mộ Dao xẹt qua một chút giảo hoạt.
“Chờ một lát chàng sẽ biết, bất quá Tuyên Vương gia muốn phối hợp ta nha!”
“Đương nhiên! Nàng muốn Bản vương phối hợp như thế nào đều được!”
“Đây chính là chàng nói, vậy chàng hiện tại đứng đừng nhúc nhích, để cho Mộ Dao lại giúp chàng!”
Khóe miệng Tần Mộ Dao giương lên một chút ý cười.
‘Phối hợp như thế nào đều được!’
Nàng nhưng thật ra muốn nhìn, chờ một lát nữa hắn còn có thể sẽ vội như khỉ như thế nữa hay không!
Tề Tuyên cưỡng chế vội vàng trong lòng, quả nhiên nghe lời đứng bất động, nhìn Tần Mộ Dao hướng hắn đến gần, trong lòng ngứa ngáy một trận, hận không thể lập tức đem nàng áp dưới thân! Nhưng là nhìn đến Tần Mộ Dao thoát y phục của hắn, lại cố gắng nhịn xuống.
‘Không nghĩ tới Tần Mộ Dao này còn có chiêu này!’
Hắn hôm nay là nhặt được bảo!
Tần Mộ Dao cởi y phục của hắn, nhổ cây trâm trên đầu xuống hung hăng đâm một cái, nhất thời vải tốt nhất trong tay liền xoẹt. Vài lần như vậy, một bộ y phục xinh đẹp ở trong tay Tần Mộ Dao biến thành từng mảnh từng mảnh vải.
Tề Tuyên nhìn hành động của nàng, đỉnh mày hơi hơi nhíu.
“Nàng làm cái gì vậy?”
“Chờ một chút chàng sẽ biết!”
Tần Mộ Dao chớp mắt, cao thâm nói, đi đến phía sau Tề Tuyên, dùng vải đã cắt tốt che hai mắt Tề Tuyên.
“Nàng che ánh mắt ta làm cái gì?”
Tề Tuyên bắt lấy tay nàng, lập tức ngăn trở động tác của nàng, trong mắt hiện lên một chút hoài nghi.
“Nàng sẽ không nên là muốn đùa giỡn hoa chiêu gì đi?”
Tần Mộ Dao phút chốc ngẩn ra, nhưng gần chỉ trong nháy mắt, giây tiếp theo lại hợp lý lộ ra một khuôn mặt tươi cười.
“Tuyên Vương gia anh minh thần võ, cơ trí hơn người, ở trước mặt Tuyên Vương gia ra vẻ, ta không phải tự tìm mất mặt sao? Chẳng lẽ Tuyên Vương gia còn sợ ta một cái tiểu nữ tử hay sao?”
Làm sao có thể? Tề Tuyên hắn sợ Tần Mộ Dao? Thật sự là chuyện buồn cười nhất thiên hạ!
Vì thế, Tề Tuyên buông lỏng tay nàng ra.
Trong mắt Tần Mộ Dao hiện lên tia sáng thực hiện được.
‘Quả nhiên không chịu nổi một kích.’
Rất nhanh đem ánh mắt Tề Tuyên che lại, lôi kéo hắn đi về trước vài bước, dừng lại ở một thân cây bên cạnh núi giả.
“Tuyên Vương gia, chàng đứng vững a!”
“Tiểu mỹ nhân, nàng cũng đừng để cho ta đợi lâu a!”
Tề Tuyên xoa xoa hai tay, dáng vẻ vội vàng hấp tấp trên mặt như khỉ, lúc này hắn thầm nghĩ Tần Mộ Dao, một chút cũng không có đề phòng.
“Được, không để chàng đợi lâu!”
Đương nhiên sẽ không làm cho hắn đợi lâu! Hừ! Xem Bản cô nãi nãi chỉnh chết ngươi!
Ánh mắt Tần Mộ Dao phút chốc chớp một cái, mảnh vải cầm trong tay rất nhanh vòng quanh vây vài vòng, hung hăng kéo.
Giây tiếp theo, Tề Tuyên đã bị cột vào trên cây.
“Nàng muốn làm gì? Buông!”
Thế này thì chết, hai tay hai chân đều không thể động đậy, Tề Tuyên rốt cục thanh tỉnh lại, đối Tần Mộ Dao nói.
“Buông ngươi ra? Bản cô nương còn không có chơi đã, làm sao có thể buông ngươi ra?”
Tần Mộ Dao học khẩu khí ác nhân, nhìn Tề Tuyên bị trói chặt chẽ, đắc ý vỗ vỗ tay.
Thật sự là hả hê!
Tề Tuyên này ở hậu cung không biết đạp hư trong sạch bao nhiêu cung nữ, nàng hôm nay sẽ thay những nữ đồng bào này lấy lại công đạo!
Ánh mắt dừng ở trên một cây mây bên cạnh, rất nhanh lấy lại đây, nhìn thần sắc Tề Tuyên đại biến, khóe miệng giương lên một chút ý cười tàn khốc, vung tay lên, bốp một tiếng, liền dừng ở trên ngực Tề Tuyên.
“A……”
Hai mắt Tề Tuyên bị che, cái gì cũng nhìn không thấy, đau đớn bất ngờ không kịp phòng làm cho hắn kêu ra tiếng.
Nghe được tiếng kêu như gϊếŧ heo của hắn, Tần Mộ Dao không khỏi nhíu nhíu mày.
Hơn nửa đêm rồi, nếu đưa tới người nào thì có thể không tốt.
Đột nhiên, mắt vừa chuyển, ý cười khóe miệng càng lúc càng lớn, rất nhanh tiêu sái đến bên người Tề Tuyên, ở dưới chân hắn sờ soạng. Lại đứng lên, một mảnh vải trắng liền nhét vào miệng Tề Tuyên.
“Đừng ghét bỏ, đây chính là hương vị của chính ngươi!”
Tần Mộ Dao bóp mũi.
Hôm nay nàng xem như đã biết, hóa ra tất của Vương gia cũng là thối!
“Ưm…… ưm……”
Hiện tại hai mắt Tề Tuyên bị che, trong miệng còn bị nhét một cái tất có vị kỳ lạ, chật vật chưa từng có.
Tần Mộ Dao vuốt ve roi mây trong tay, bốp một tiếng, biểu tình trên mặt Tề Tuyên phút chốc dồn lại với nhau, phát ra tiếng kêu rên, bộ dáng thống khổ kia nhưng lại làm cho Tần Mộ Dao thực vừa lòng.
“Thế nào? Tuyên Vương gia, cùng ta chơi trò chơi có phải rất thú vị hay không a?”
Nói xong, lại đánh một roi, vừa vặn dừng ở trên đùi Tề Tuyên.
“Ưm……”
Tề Tuyên không ngừng lắc đầu, trong lòng tràn ngập phẫn hận.
‘Tần Mộ Dao này xuống tay cũng thật độc ác, hoàn toàn không giống như là lực đạo một nữ tử nên có!’
“Nghe nói, thủ đoạn tra tấn cung nữ của ngươi nhưng là rất nhiều đâu! Không biết ngươi bị người khác tra tấn cảm giác là thế nào? Có phải thực thoải mái hay không?”
Bốp một tiếng, lại đánh một roi, lần này chuẩn xác dừng ở bên cạnh hậu căn của Tề Tuyên, nhất thời làm cho chân Tề Tuyên mềm nhũn.
Tề Tuyên trong lòng sinh cảm giác sợ.
Nếu lần này dừng ở hậu căn của hắn, đời này của hắn chẳng phải là thành thái giám?
Roi mây trong tay Tần Mộ Dao một roi lại một roi dừng ở trên người Tề Tuyên, một chút cũng không có lưu tình. Trung y vốn màu trắng có vài chỗ đã muốn bị rách, lộ ra vết thương bên trong, làm cho hắn có vẻ càng thêm chật vật.
Tần Mộ Dao đánh mệt mỏi, chậm rãi hướng Tề Tuyên tới gần, ở bên tai hắn nhẹ nhàng thổi một hơi, ngữ khí làm cho tâm người ta sinh run rẩy.
“Hôm nay liền cho ngươi chút giáo huấn, nếu lại làm cho ta nghe được có nữ nhân bị ngươi ép buộc, cẩn thận roi mây trong tay ta sẽ đổi thành chủy thủ, Tuyên Vương gia cũng đừng làm cho chính mình không có hậu nhân a!”
“Ưm……”
Tề Tuyên phẫn hận trừng nàng.
Nữ nhân này dám uy hϊếp hắn, chờ qua hôm nay, hắn nhất định sẽ làm nàng đẹp mặt!
Tần Mộ Dao như là phát hiện ý nghĩ của hắn, khóe miệng giương lên một chút cười tà ác, lại mở miệng.
“Nếu Tuyên Vương gia muốn cho người trong thiên hạ đều biết đường đường Tuyên Vương gia bị một nữ nhân cột vào nơi này, tùy ý lăng nhục, còn không có năng lực phản kháng, không biết người khác sẽ thấy Tuyên Vương gia thế nào a!”
Nàng kết luận Tề Tuyên không dám để bị mất mặt, cho nên mới không kiêng nể gì như thế!
“Được rồi, Bản cô nương không cùng ngươi chơi nữa, ngươi cũng hảo hảo nghỉ ngơi đi! Nhớ kỹ a! Đừng bắt nạt nữ nhân nữa! Bởi vì nữ nhân không phải dễ bắt nạt!”
Lạnh lùng bỏ lại một cái cảnh cáo này, Tần Mộ Dao vỗ vỗ vạt áo.
‘Cảm giác vì dân trừ hại thật là thích a! Không biết Tề Tuyên bị người phát hiện trong tình trạng đặc biệt như vậy sẽ là là cảnh tượng như thế nào!’
Tần Mộ Dao xoay người rời đi, lưu lại Tề Tuyên chật vật bị trói ở trên cây, nhưng là lại giãy dụa như thế nào cũng không ra.
Mà cách núi giả cách đó không xa, một đội nhân mã vội vã đi tới, thần sắc khác nhau, trong đó biểu tình của Mạc Thiếu Khanh có vẻ càng vội vàng.
‘Dao Nhi cùng Tề Tuyên tư hội?’
Hắn một chút cũng không tin tưởng lời Yên Nhi mới nói, nhất định là Tề Tuyên tên vô liêm sỉ kia bắt nạt nàng.
Trong lòng hắn chính là lo lắng.
‘Dao Nhi trăm ngàn không cần gặp chuyện không may mới được!’
Trong mắt Mạc Yên hiện lên một chút ý cười không ai nhận ra.
Lần này, Tần Mộ Dao liền không có tư cách tranh với nàng! Hoàng thất không thể giữ một Vương phi không trong sạch!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.