Cực Phẩm Đại Tiểu Thư

Chương 30: Ép hắn xuất hiện




Tần Mộ Dao ở Nguyệt cung vài ngày. So với năm ngày trước, toàn bộ Nguyệt cung đã xảy ra biến hóa nghiêng trời lệch đất, Tần Mộ Dao mỗi ngày biến đổi phương pháp bức Lộng Nguyệt đi ra gặp nàng, đem Nguyệt cung biến thành chướng khí mù mịt. Tất cả mọi người Nguyệt cung chỉ cần nhắc tới Tần Mộ Dao liền biến sắc.
Nhưng là Lộng Nguyệt cũng không từng xuất hiện, chính là thông qua Nam Tinh đối nàng truyền lời, nói nội dung đơn giản là:
‘Làm cho nàng vui vẻ là được rồi, muốn làm cái gì thì làm cái đó linh tinh!’
Tần Mộ Dao chán nản, hờ hững lạnh nhạt mà nàng vẫn từng kiêu ngạo gần như có xu thế phá công, mà vô luận nàng tính kế như thế nào, Nam Tinh luôn luôn đi theo bên người nàng, vĩnh viễn là cái loại biểu tình thản nhiên này, không đau không ngứa lại làm cho Tần Mộ Dao hận nghiến răng ngứa!
Tần Mộ Dao đứng ở Nguyệt cung đã muốn bị nàng hủy không sai biệt lắm, mi tâm nhíu lại.
‘Lộng Nguyệt này thật đúng là giữ được bình tĩnh a!’
“Nam Tinh, phía trước đó là chỗ nào?”
Đột nhiên, Tần Mộ Dao ở trước sân độc đáo dừng lại, nhìn đến trong ánh mắt Nam Tinh trước giờ luôn bất động thanh sắc có một tia dao động, nhất thời Tần Mộ Dao ngửi được một cỗ hương vị đặc biệt.
“Đó là nơi ngân xà ở!”
Trong lòng Nam Tinh ngẩn ra, ánh mắt như có như không đảo qua Tần Mộ Dao.
Quả nhiên thấy nàng nghe được chữ ngân xà xong, trong mắt hiện lên một chút biến hoá kỳ lạ.
‘Ngân xà?’
Đó nhưng là bảo bối trân quý nhất của Nguyệt cung, tương đương với thánh vật gì đó, khó trách Nam Tinh sẽ có phản ứng lớn như vậy!
Linh quang chợt lóe, đang lo không có cái gì uy hϊếp được Lộng Nguyệt, lại có một cái bảo bối tự động đưa lên cửa, không biết ngân xà này có thể làm cho Lộng Nguyệt xuất hiện hay không?
Trên mặt Tần Mộ Dao nở rộ ra tươi cười sáng lạn, lướt qua Nam Tinh, hướng tới cái sân kia mà đi.
“Tiểu thư, cái nơi kia không thể tùy tiện tới gần!”
Nam Tinh ý đồ xông lên phía trước ngăn cản Tần Mộ Dao.
Phản ứng kịch liệt của hắn làm cho trong lòng Tần Mộ Dao càng thêm mười phần sức lực.
Nhún vai vài cái, nhìn dáng vẻ hắn kinh hoảng, ác ý đưa tay ra.
“Ta nghĩ làm cái gì thì làm cái đó, đây chính là Cung chủ các ngươi cho phép! Huống hồ ta cũng sẽ không đối đám ngân xà kia làm gì, sao ngươi lại căng thẳng như vậy?”
Mắt sáng như sao của Nam Tinh híp lại, híp mắt.
‘Địa vị ngân xà ở Nguyệt cung, còn quan trọng mạng người! Nếu xảy ra chuyện gì, ai cũng gánh không nổi!’
Tần Mộ Dao nhìn sắc mặt hắn biến ảo.
Nam Tinh này bình thường một bộ mặt than, đây là lần đầu tiên xuất hiện biểu tình muôn màu muôn vẻ như vậy, nhất thời tâm tình tốt!
“Cho ngươi một cái đề nghị, ngươi có thể đi gọi chủ tử ngươi đến ngăn cản ta!”
Tần Mộ Dao cười khẽ, đối hắn nháy mắt mấy cái.
Đây mới là mục đích chính của nàng, nàng cũng không tin nàng không bức được Lộng Nguyệt!
Nói xong, không đợi Nam Tinh phản ứng lại, Tần Mộ Dao liền đẩy cửa sân ra, ánh vào mi mắt là một cái hồ không lớn không nhỏ.
Tần Mộ Dao đi đến bên hồ, rõ ràng thấy một ngân xà nho nhỏ xoay quanh ở trong nước, như là đang ngủ, không có chút động tĩnh.
Tần Mộ Dao không khỏi nhíu nhíu mày.
‘Đây là ngân xà? Vốn nghĩ rằng sẽ là cái loại cự xà làm cho người ta sợ hãi, nhưng chưa từng nghĩ đến lại như là một cái sủng vật đáng yêu!
Một con rắn không có lực sát thương như vậy lại là thánh vật Nguyệt cung?’
Tần Mộ Dao ngồi xổm xuống, cẩn thận quan sát tiểu động vật trước mắt, chậm rãi hướng nó vươn cánh tay……
“Cẩn thận!”
Một thanh âm truyền đến, Tần Mộ Dao theo bản năng quay đầu nhìn lại.
Giây tiếp theo, chỉ cảm thấy đến một cái lực đạo thật lớn đem nàng đẩy ra, Tần Mộ Dao còn không có kịp biết rõ ràng tình huống, chợt nghe “A……” một tiếng. Chỉ nhìn thấy cả khuôn mặt Nam Tinh nhăn nhúm lại với nhau, mà tiểu ngân xà kia đang gắt gao cắn ở trên cánh tay hắn……
Tần Mộ Dao phút chốc bừng tỉnh, động tác nhanh nhẹn rút ra chủy thủ Nam Tinh để ở bên hông, thuận tay vung lên, chủy thủ chuẩn xác không có lầm xẹt qua ngân xà, ngân xà một phân thành hai!
“Ngươi thế nào?”
Tần Mộ Dao tiến lên lôi kéo cánh tay Nam Tinh, phía trên miệng vết thương nhìn thấy ghê người. Nếu Nam Tinh không giúp nàng ngăn cản, như vậy người bị cắn có thể là chính nàng hay không?
Nhất thời, lòng của nàng sinh ra một chút biết ơn, chen lẫn một tia áy náy.
“Ngân xà……”
Hơi thở Nam Tinh suy yếu nhìn ngân xà rơi vào trong nước.
“Ngân xà là thánh vật Nguyệt cung, nếu Cung chủ biết ngân xà bị hủy, vậy……”
Tần Mộ Dao không khỏi nhíu nhíu mày.
Giờ phút này còn quan tâm ngân xà gì nữa.
“Ngươi nghe kỹ cho ta, hiện tại quan trọng nhất là ngươi không cần có việc! Biết không?”
Không có suy nghĩ nhiều, Tần Mộ Dao không biết khí lực đâu ra, nâng Nam Tinh dậy, hướng tới ngoài sân đi đến.
Mà sau khi bọn họ rời khỏi, một tên hắc y nhân xuất hiện ở tại trong viện, nhìn thoáng qua ngân xà chết đi, trong mắt rùng mình.
‘Chủ tử trả giá nhiều như vậy, hy vọng có thể đáng giá!’
………
Trong phòng khách điếm, không khí dị thường trầm trọng.
Mạc Thiếu Khanh cùng Tề Duệ đều mặt co mày cáu ngồi ở ghế trên, bọn họ đã muốn tìm tất cả mọi nơi có thể tìm ở trấn Lâm Thủy, đều không có tin tức của Tần Mộ Dao. Đã qua bảy ngày, theo thời gian trôi qua, trong lòng bọn họ lại càng lo lắng.
Nụ cười luôn luôn ở trên mặt Mạc Thiếu Khanh đã không còn, trong lòng luôn giống như có cái gì đó bám vào.
‘Nhiều ngày như vậy, vẫn như cũ không có tin tức nàng ở đâu, Dao Nhi có thể đã xảy ra cái gì ngoài ý muốn hay không?’
Nghĩ đến đây, hai tay Mạc Thiếu Khanh theo bản năng nắm chặt, không dám lại tiếp tục suy nghĩ.
Không, không được, hắn muốn tiếp tục đi tìm!
Đứng dậy đang muốn lao ra khách điếm, lại nghe đến thanh âm Mạc Yên ngăn cản.
“Đại ca, ca đã vài ngày cũng không có hảo hảo ngủ, ca như vậy thân mình làm sao chịu đựng được?”
Mạc Yên hơi hơi nhíu mi, chưa từng thấy Mạc Thiếu Khanh bởi vì bất kỳ chuyện nào quan tâm như vậy, liền ngay cả phụ thân bệnh nặng, cũng chưa từng làm cho hắn hoảng tay chân. Trong lòng Mạc Yên làm sao không rõ, chỉ sợ đại ca này của nàng là đối Tần Mộ Dao động tình!
Mạc Thiếu Khanh giật mình.
Không có tìm được Dao Nhi, hắn làm sao ngủ được?
“Thiếu Khanh, huynh đi nghỉ ngơi, chuyện kế tiếp liền giao cho ta!”
Tề Duệ âm trầm ra mặt, không biết là vì lo lắng Tần Mộ Dao, hay là không thích thấy sự quan tâm quá độ của Mạc Thiếu Khanh đối Tần Mộ Dao.
Trong lòng hắn luôn có một loại cảm giác kỳ quái, nói không rõ ra sao, càng là muốn bỏ qua, cái loại cảm giác này lại càng là quấn lấy hắn không buông.
“Duệ Vương gia, sắc trời đã trễ thế này, ta xem vẫn là ngày mai lại đi tìm đi! Ta nghĩ Tần tiểu thư là người tốt, tất được ông trời che trở, không có việc gì.”
Mạc Yên nhắm mắt.
Mạc Thiếu Khanh quan tâm Tần Mộ Dao làm cho nàng cảm thấy vui vẻ, ngược lại Tề Duệ quan tâm Tần Mộ Dao, lòng của nàng lại như là bị cái gì đổ lên.
Đúng lúc này, vèo một tiếng, một cái phi đao bắn vào, vững vàng cắm ở phía trên vách tường, mà phía trên phi đao kia, rõ ràng đính một tờ giấy.
Mạc Thiếu Khanh đột nhiên cả kinh, theo bản năng lấy phi đao xuống, mở tờ giấy, đôi mắt sáng ngời.
“Dao Nhi ở Nguyệt cung!”
Gần như là không có suy nghĩ nhiều, Mạc Thiếu Khanh liền vội vàng ra cửa, hắn muốn dùng tốc độ nhanh nhất tìm được nàng.
Ánh mắt Tề Duệ ngẩn ra, lập tức đuổi kịp.
“Thiếu Khanh, huynh có biết vị trí cụ thể của Nguyệt cung sao? Nguyệt cung xuất quỷ nhập thần, liền ngay cả Kì Nhiên cũng không chắc biết nó ở nơi nào, huynh tùy tiện đi ra ngoài tìm như vậy, có ích lợi gì?”
Mạc Thiếu Khanh nhất thời cứng đờ.
Tề Duệ nói không sai, quan tâm sẽ bị loạn, hắn lại ngay cả điểm này cũng không có chú ý tới! Tiếp theo, hắn không thể hoảng!
Nắm chặt tờ giấy trong tay, Mạc Thiếu Khanh trấn định lại, trong mắt thâm thúy hiện lên một chút cơ trí.
“Đã có người muốn cho chúng ta biết Dao Nhi ở nơi nào, như vậy hắn cũng nhất định sẽ không keo kiệt nói cho chúng ta biết vị trí Nguyệt cung!”
“Chúng ta đây tìm cái người truyền tin kia!”
Tề Duệ vừa lòng gật đầu, hắn cũng có suy nghĩ tương tự!
“Không, không cần tìm!”
Ttrên mặt Mạc Thiếu Khanh lại khôi phục cái loại tươi cười chiêu bài của hắn như hết thảy đều ở nắm trong tay. Nhìn đến trên mặt Tề Duệ hàm chứa nghi hoặc, chậm rãi trở lại, ngồi ở ghế trên, thuận tay lấy trà trên bàn, uống một ngụm.
“Chờ, chúng ta chờ hắn tự động đưa lên cửa!”
Thần thái trong mắt kia làm cho Tề Duệ đột nhiên chấn động. Ngay tại một khắc vừa rồi, hắn giống như là từ trong mắt Mạc Thiếu Khanh thấy được sáng rọi từng nhìn đến ở trong mắt Tần Mộ Dao, trong đầu hiện ra hình ảnh bọn họ ở chung, thế nhưng cảm thấy hài hòa như thế!
Một cỗ ghen tuông mạnh mẽ tiến vào trong lòng hắn, hắn lại cảm thấy hình ảnh Mạc Thiếu Khanh cùng Tần Mộ Dao đứng chung là chói mắt như vậy!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.