Cực Phẩm Đại Tiểu Thư

Chương 40: Đêm khuya đối đàm




Trong khoảng thời gian ngắn, không khí nháy mắt nhanh quay ngược trở lại, Tần Mộ Dao vừa diễn làm cho Cổ Cảnh Vinh cùng Phó Tâm Vũ thần sắc khác nhau.
Cổ Cảnh Vinh bị dung mạo tuyệt thế của Tần Mộ Dao hấp dẫn, trong mắt tràn đầy tham lam. Tay nàng đặt tại trên người Thương Kì Nhiên làm cho hắn cảm thấy phá lệ chói mắt.
Nữ nhân xinh đẹp như vậy, lại là của Thương Kì Nhiên!
Tay ôm Phó Tâm Vũ buông lỏng một chút, nhân tố bất bình trong lòng chợt tăng lên.
Hắn làm nhiều như vậy, hoàn toàn là vì đả kích Thương Kì Nhiên, nhưng là hiện tại, hắn giống như không có đạt tới hiệu quả đoán trước!
Nghĩ đến đây, trong mắt Cổ Cảnh Vinh xẹt qua một luồng hận ý.
“Đại sư huynh, nàng……”
Phó Tâm Vũ híp mắt.
Bên người đại sư huynh từ khi nào thì hơn một nữ nhân như vậy? Nàng không thể không thừa nhận, nữ nhân này là nữ nhân xinh đẹp nhất nàng từng gặp!
“Vũ Nhi…… Nàng……”
Thương Kì Nhiên vội vã muốn giải thích, hắn cảm ơn Tần Mộ Dao ra tay giải vây, đưa hắn từ trong xấu hổ lôi ra ngoài, nhưng là cũng không muốn cho Phó Tâm Vũ hiểu lầm.
Mi tâm Tần Mộ Dao nhíu lại.
Người ta cũng đối với hắn như vậy, hắn còn thay người khác suy nghĩ. Thương Kì Nhiên này sao có thể thành thật thế, người hiền lành như vậy chỉ sợ trên thế giới này cũng chỉ còn lại Thương Kì Nhiên đi!
Mặt mày vừa chuyển, thừa dịp hắn còn chưa nói hoàn, liền đánh gãy lời hắn nói.
“Vũ Nhi sư muội, đại sư huynh của muội trên đường đến còn nói với ta, sư muội hắn yêu thương nhất cuối cùng cũng thành thân, về sau có vị hôn phu của muội chiếu cố muội, hắn cũng không cần quan tâm nhiều nữa!”
Ánh mắt Tần Mộ Dao lóe ra, một câu thành công nhắc nhở ba người bọn họ, càng thêm như một cái búa tạ đánh vào trên người mấy người.
‘Vũ Nhi hiện tại là phu nhân của nhị sư đệ.’
Trong đầu Thương Kì Nhiên vốn có ý niệm muốn giải thích nhất thời đánh mất, mặc cho Tần Mộ Dao làm chủ hướng phát triển câu chuyện.
Phó Tâm Vũ cũng nhắm mắt, trên người gả y đỏ thẫm nhắc nhở nàng.
‘Chính mình đã muốn gả làm thê tử của người ta.’
Nhưng là trong lòng lại thực không cam lòng. Bả vai đại sư huynh của nàng cho tới nay đều là chỉ của riêng nàng, nhưng là hiện tại lại thành nơi nữ nhân này dựa vào, ở lòng của nàng, cho dù là nàng thành thân, đại sư huynh cũng không nên nhanh như vậy thích nữ nhân khác.
“Vũ Nhi sư muội, xuân tiêu một khắc đáng giá ngàn vàng, các muội nhưng đừng lãng phí nha!”
Tần Mộ Dao cười khẽ nháy mắt mấy cái, lôi kéo tay Thương Kì Nhiên, hướng hắn quăng đi một cái ánh mắt ái muội.
“Kì Nhiên, chúng ta cũng đừng lãng phí bóng đêm tốt đẹp này!”
Nói xong, lôi kéo Thương Kì Nhiên rời đi, còn không quên xoay người hướng Phó Tâm Vũ phía sau quăng đi cười đắc ý. Nhìn khuôn mặt nàng ta tái nhợt, trong lòng xẹt qua một chút khinh thường.
Vũ Nhi này trong lòng nghĩ cái gì, nàng liếc mắt một cái có thể nhìn ra hết, hiện tại nàng ta nhất định cảm giác được thứ gì đó của chính mình bị đoạt đi!
Đợi cho rốt cục rời xa một đôi tân nhân kia, Tần Mộ Dao hoàn toàn đã không có kiều mỵ vừa rồi, buông tay hắn ra, dưới ánh mắt hơi hơi kinh ngạc của Thương Kì Nhiên mở miệng.
“Ngươi không cần cảm ơn ta, lần trước ở yến hội Khất Xảo, ngươi cũng giúp ta, chúng ta coi như là huề nhau, về sau xem như không thiếu nợ nhau a!”
Trên khuôn mặt cương nghị của Thương Kì Nhiên thấy không rõ cảm xúc, đôi mắt như sư tử đầy mạnh mẽ nhanh nhìn chằm chằm Tần Mộ Dao, nhớ lại một màn ngày ấy ở trong Hoàng cung, nhất cử nhất động của nàng ở trước mặt Tề Duệ được đến giấy hiệp nghị kia, đôi mắt thâm thúy của hắn hiện lên một chút tìm tòi nghiên cứu.
‘Hành động của Tần Mộ Dao đều là xuất thần nhập hóa như vậy sao? Vậy dáng vẻ nữ tử vô dụng của Tần Mộ Dao cũng là nàng cố ý tạo ra để mê hoặc thế nhân sao?’
Ý tưởng này nhảy vào trong óc hắn, tìm tòi trong mắt đối Tần Mộ Dao càng sâu.
“Cám ơn nàng!”
Thương Kì Nhiên chậm rãi mở miệng, nhưng thật ra làm cho Tần Mộ Dao có chút giật mình.
Ở trong trí nhớ trước kia, số lần Thương Kì Nhiên này mở miệng nói chuyện đó là có thể đếm trên đầu ngón tay, càng đừng nói từ trong miệng hắn nghe được lời cảm ơn!
Tần Mộ Dao bắt giữ được khổ sở chợt lóe mà qua trong mắt hắn, nhất thời hiểu được cái gì. Đột nhiên, một vệt sáng sượt qua, Tần Mộ Dao đối với Thương Kì Nhiên nói.
“Ngươi ngay tại nơi này đừng nhúc nhích, chờ ta trở lại!”
Nói xong, không đợi Thương Kì Nhiên trả lời, người liền biến mất trong bóng đêm, lưu lại Thương Kì Nhiên nhìn bóng dáng của nàng ngẩn người. Dựa theo lời của nàng ở tại chỗ ngơ ngác chờ, ngay cả chính hắn cũng cảm thấy khó mà tin nổi.
Hắn đây là làm sao vậy? Hắn không phải nên rời đi sao?
Nhưng là trong đầu lại lởn vởn câu nàng nói ‘Chờ nàng trở lại’, không có một chút ý niệm rời đi trong đầu.
Lúc Tần Mộ Dao lại xuất hiện, trong tay đang cầm hai vò rượu, đối với Thương Kì Nhiên cười đến thoải mái.
“Lấy võ công của ngươi, mang ta lên trên hẳn là không phải việc khó đi?”
Tần Mộ Dao giương khóe miệng lên, nở rộ ra một chút tươi cười, tươi cười kia làm cho Thương Kì Nhiên giật mình.
Đợi cho hắn phản ứng lại, Thương Kì Nhiên nhíu nhíu mày.
“Lên đó làm gì?”
“Bóng đêm tốt như vậy, có rượu ngon, có giai nhân, không say có phải thực xin lỗi chính mình hay không?”
Tần Mộ Dao đem một vò rượu nhét vào trong tay hắn, hào phóng nói.
Nếu hiện tại thả hắn trở về, như vậy tối nay nhất định là một đêm khổ sở, nàng đã làm người tốt thì làm cho chót, đơn giản khiến cho hắn quên chuyện không vui hôm nay.
Thương Kì Nhiên híp mắt, giống như có mỉm cười xẹt qua. Giây tiếp theo, một cánh tay cường kiện ôm lấy eo Tần Mộ Dao.
“Mạo phạm!”
Tần Mộ Dao chỉ cảm thấy thân thể của nàng một trận nhẹ nhàng, chậm rãi bay lên, còn không kịp hưởng thụ loại cảm giác bay này nhiều, chân liền tiếp xúc đến nóc nhà.
Hai người đứng ở trên nóc, Thương Kì Nhiên nhìn nữ tử trong lòng trên mặt hưng phấn tươi cười, trong khoảng thời gian ngắn có chút hoảng hoảng thần, thế nhưng quên đưa tay từ thân thể của nàng lấy ra, cứ như vậy nắm lấy nàng, ánh mắt khóa chặt nữ tử trước mắt, nét mặt tươi cười của nàng như hoa lại làm cho ngôi sao trên trời cũng trở nên mất đi ánh sáng.
“Có thể buông ra!”
Tần Mộ Dao phát hiện tư thế hai người ái muội, khẽ nhíu mày.
Thương Kì Nhiên đột nhiên ngẩn ra, giật mình nhận ra chính mình vừa rồi thất thố, tay cứng ngắc co rụt lại, ánh mắt lóe ra, không dám mở mắt, giống như đang che dấu xấu hổ vừa rồi, hào phóng xốc lên vò rượu, một ngụm uống xuống, do dự uống thực nhiền, chất lỏng trong suốt theo cằm của hắn ngày rơi càng nhiều, từng giọt từng giọt, có vẻ phá lệ mê hoặc.
Tần Mộ Dao nhìn ra hắn che dấu, khóe miệng không khỏi giương lên một chút ý cười.
‘Không nghĩ tới nam nhân này cũng có một mặt đáng yêu như thế.’
Nhún vai, Tần Mộ Dao ôm vò rượu ngồi ở trên nóc nhà.
“Nàng thật khác trước kia!”
Ngữ khí khẳng định từ trong miệng Thương Kì Nhiên truyền đến, nam nhân ngồi bên cạnh Tần Mộ Dao.
Tần Mộ Dao giật mình, giây tiếp theo cười khẽ ra tiếng, đảo mắt nhìn về phía Thương Kì Nhiên.
“Làm sao vậy? Hiện tại Tần Mộ Dao không còn là nữ tử vô dụng trước kia, có phải thay các ngươi giảm bớt thiệt nhiều thú vui hay không?”
Tần Mộ Dao có ý riêng nói.
Chuyện bọn họ lấy nàng ra đặt cược, nàng nhưng là xem ở trong mắt!
Mắt Thương Kì Nhiên run run, giống như không quá hiểu được ý của nàng.
Tần Mộ Dao nhún vai, tiếp tục nói.
“Lần trước trên yến hội Khất Xảo, Chân Giác thua thực thảm đi!”
Nghe nói sau vài ngày cũng chưa đi ra ngoài tầm hoa vấn liễu. Hừ, muốn nhìn nàng xấu mặt, liền hướng về phía điểm này, nàng nên làm cho hắn thua thực thảm!
Lời nói rơi xuống, quả nhiên thấy Thương Kì Nhiên nhất thời cứng đờ, thần sắc trên mặt đột nhiên biến, không biết nói gì nhìn nàng.
Hóa ra nàng là đang nói chuyện này! Nhưng là nàng làm sao mà biết ba người bọn họ lấy nàng ra đặt cược?
“Quả thật thua không ít!”
Khóe miệng Thương Kì Nhiên khó được nở rộ ra một chút tươi cười, trong mắt nhìn Tần Mộ Dao tìm tòi càng nhiều.
‘Tần Mộ Dao này quả thật là khác biệt!’
Tần Mộ Dao thấy hắn rốt cục nở nụ cười, nguyên trái tim cũng thả xuống, nghĩa khí vỗ vỗ vai hắn.
“Huynh đệ, học học ta, Tề Duệ không muốn gặp ta, ta cũng có thể không thèm gặp hắn. Đồng dạng, sư muội ngươi không thích ngươi, ngươi cần gì phải đem tâm tư đặt ở trên thân thể của nàng, lấy diện mạo gia thế của ngươi, còn sợ không có nữ nhân thích?”
Thương Kì Nhiên giật mình.
Dưới ánh trăng, gương mặt tuyệt mỹ của nàng như là tản ra một loại ma lực thật lớn, làm cho hắn như đui mù.
“Nàng thật sự buông tha cho Tề Duệ sao?”
Không biết vì sao, Thương Kì Nhiên thực muốn biết đáp án này.
Tần Mộ Dao đang muốn trả lời, ánh mắt phiêu đến một thân ảnh, trong lòng đột nhiên ngẩn ra, không chút suy nghĩ kéo đầu Thương Kì Nhiên.
Thương Kì Nhiên bất ngờ không kịp phòng vừa vặn đặt ở trên thân thể của nàng, đang lúc nghi hoặc, bên tai vang lên thanh âm Tần Mộ Dao.
“Đừng nhúc nhích!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.