Cực Phẩm Đại Tiểu Thư

Chương 51: Cố ý giấu diếm




“Dao Nhi, cẩn thận!”
Mạc Thiếu Khanh nhìn phi dao bay về hướng Tần Mộ Dao, trong lòng đột nhiên ngơ ngác, nhưng cả người lại bị Cổ Cảnh Vinh bám trụ không thể thoát thân.
Tần Mộ Dao nhất thời cảm giác được một trận gió lạnh mạnh mẽ đánh úp về phía nàng, nhìn chằm chằm về phía ngọn nguồn nguy hiểm, ý muốn chống lại đao phong lợi hại.
Ngay lúc nàng nghĩ mình không tránh được, một thân ảnh cao lớn chắn ngay trước mặt, thân hình cẩm y run lên.
“AAAA……”
Thương Kì Nhiên thét lớn một tiếng, phi đao nhập vào ngực, cảm nhận một trận đau đớn kịch liệt, trong lòng lại thoáng yên tâm.
Ngay lúc vừa rồi, hắn theo bản năng chắn phía trước nàng, nhưng nghĩ lại tình hình lúc đó hắn biết, nếu hắn có thể suy nghĩ kỹ thì việc đánh bay phi đao là việc hoàn toàn có thể.
Tần Mộ Dao cả kinh, theo bản năng tiến lên xem xét tình trạng của hắn, thấy máu tươi từ miệng vết thương chảy ra, vẫn đang lan tràn, làm cho khối màu đen ở trước ngực kia ngày càng thêm thâm đen, từng giọt máu tươi đỏ thẫm, nhìn thấy ghê người.
“Thương Kì Nhiên, huynh có sao không?”
Hầu như toàn bộ thân đao đều đâm sâu vào trong thân thể, nàng không ngờ Thương Kì Nhiên lại cứu nàng, nhưng lại dùng phương pháp như vậy.
“Sư huynh!”
Phó Tâm Vũ như bị sét đánh, thật không ngờ sư huynh lại làm như vậy.
Vì sao? Hắn biết rõ thói quen của mình, thích tẩm độc trên mỗi cây phi đao, một khi dính phải, nếu không có giải dược, nhất định sẽ bị độc phát mà chết, sư huynh tự nguyện chết vì nữ nhân này sao?
Nhất thời, ghen tị của Phó Tâm Vũ đối với Tần Mộ Dao càng thêm mãnh liệt!
Móng tay Mạc Yên bấm sâu da thịt.
Vì sao Tần Mộ Dao có vận khí tốt như vậy, lặp đi lặp lại nhiều lần luôn có người nguyện ý vì nàng chắn tai? Hết Tề Duệ, giờ đến cả Thương Kì Nhiên cũng như vậy! Vì sao?
Lửa giận công tâm, cảm xúc ghen tị và hận không ngừng tăng lên.
Tần Mộ Dao nhìn Phó Tâm Vũ, chống lại ánh mắt không tốt của nàng, ánh mắt lạnh lùng nói:
“Người đâu, đem nàng bắt lại.”
Tần Mộ Dao ra lệnh một tiếng, tất cả thị vệ giấu ở trong tối đồng loạt xông lên, cái này đều là do nàng an bài để ngừa bất cứ tình huống nào phát sinh, không nghĩ rằng có tác dụng lớn như vậy.
Phó Tâm Vũ lòng tràn đầy không cam lòng, lúc phản ứng được thì người xem như đã bị bắt được.
Cùng lúc đó, Cổ Cảnh Vinh cùng Cổ lão gia cũng bị Mạc Thiếu Khanh cùng Nam Tinh đồng thời khống chế.
Trong đại sảnh nhất thời khôi phục bình tĩnh, những tân khách khác nơm nớp lo sợ nhìn thị vệ, cũng không khỏi cả kinh.
Vừa rồi nếu bọn họ tiếp tục phản đối lấy tiền ra, hiện tại bị bắt có thể là chính mình hay không?
Lúc này, trong lòng bọn họ đều cảm thấy vô cùng may mắn!
“Hôm nay yến hội đến đây chấm dứt, còn thỉnh các vị tuân thủ hứa hẹn, thực hiện việc quyên tiền!”
Ánh mắt lợi hại của Tần Mộ Dao lần lượt đảo qua mọi người, làm cho trong lòng mọi người xẹt qua cảm giác rùng mình, những người đó đều ngầm hiểu không ngừng gật đầu, sợ chậm một chút lại xảy ra chuyện gì khác nữa.
Trong đại sảnh, mọi người lục tục tán đi, Tần Mộ Dao nhìn Cổ lão gia, khóe miệng giương lên một chút ý cười:
“Cổ lão gia, việc chuẩn bị ngân lượng liền giao cho phu nhân ngươi đi làm đi! Biệt quán đồ ăn không tệ lắm, ta sẽ sai người mang cơm đến đúng giờ. Người đâu? Đưa bọn họ đi, hầu hạ tốt cho ta!”
“Các ngươi buông ra!”
Phó Tâm Vũ đột nhiên kêu ra tiếng, nhìn Thương Kì Nhiên nằm trên đất. Mặc dù là hận hắn xem trọng nữ nhân khác hơn mình, nàng vẫn không đành lòng nhìn hắn chết!
“Đem phi dao có độc rút ra, giải dược ở trên người của ta!”
Tần Mộ Dao giật mình, nhìn về phía Thương Kì Nhiên, phát hiện khuôn mặt hắn trắng bệch, theo bản năng đến gần Phó Tâm Vũ, tay lần mò trên người nàng ta, rốt cục tìm được một bình sứ nhỏ ở bên hông, nhìn nữ nhân trước mắt, bị hận ý trong mắt nàng ta dọa.
Ngoại trừ đêm trước, nàng cùng nữ nhân này chưa từng gặp lại nhau, nhưng sự hận thù trong mắt nàng ta lại dày hơn một bậc, nàng tin tưởng, nếu vừa rồi người trúng phi đao là mình, hiện tại nàng chỉ sợ ngay cả mạng sống cũng không còn!
Thương Kì Nhiên ăn vào giải dược, đột nhiên giữ chặt cổ tay nhỏ của Tần Mộ Dao, trong mắt mang theo một tia khẩn cầu:
“Xin nàng đừng trách Vũ Nhi!”
Mi tâm Tần Mộ Dao nhíu lại, nhìn thẳng hai mắt hắn, nhất thời hiểu được ý tứ của hắn. Nhưng nàng sẽ không bỏ qua một người muốn giết nàng, mặc kệ mục đích vì sao nàng ta giết nàng, nhưng nàng rõ ràng, Phó Tâm Vũ này nếu lưu lại, nhất định sẽ là một cái tai họa.
Thấy nàng chần chờ, Thương Kì Nhiên híp mắt, ánh mắt dừng ở trên người Phó Tâm Vũ, nhưng gần như trong nháy mắt, giây tiếp theo, hắn nhắm mắt:
“Xem như ta cầu xin nàng!”
Tần Mộ Dao kinh dị nhìn hắn.
Cầu? Thương Kì Nhiên lại dùng từ này! Vẫn là vì nữ nhân làm tổn thương nàng! Thật không biết Thương Kỳ Nhiên oai phong một cõi trên giang hồ thế nhưng cũng có mặt thiện lương như thế!
“Ta cho người xử lý miệng vết thương của huynh trước!”
Tần Mộ Dao nở nụ cười, trong lòng thế nhưng xẹt qua một chút thương tiếc.
Quả nhiên là một người hiền lành!
…………
Trong phòng Thương Kì Nhiên, Mạc Thiếu Khanh khoanh tay đứng ngoài cửa sổ.
“Cám ơn huynh đã cứu Dao Nhi.”
Mạc Thiếu Khanh đột nhiên mở miệng, nhất thời phá tan không khí trầm mặc.
Nếu không có Kì Nhiên, người bị thương chính là Dao Nhi, Phó Tâm Vũ cũng sẽ không giao ra giải dược, chỉ cần nghĩ đến hậu quả, tim Mạc Thiếu Khanh liền đập nhanh vạn phần.
Thần sắc Thương Kỳ Nhiên run run, lấy hiểu biết của hắn đối với Mạc Thiếu Khanh, muốn từ trong miệng hắn nghe lời nói như thế này chứng minh Mạc Thiếu Khanh thật sự động tâm đối với Tần Mộ Dao.
“Thân phận Tần Mộ Dao huynh hẳn là rõ ràng!”
Nàng là Tề Duệ Vương phi! Nói không chừng sẽ là Tây Nhạc quốc Hoàng Hậu tương lai.
“Thân phận?”
Mạc Thiếu Khanh lỡ đễnh giương khóe miệng lên:
“Thân phận hiện tại của Dao Nhi là Đại tiểu thư Tần phủ, không hơn!”
Hắn biết ý tứ của Thương Kì Nhiên, trong quá khứ Dao Nhi đúng là Tề Duệ Vương phi tương lai, nhưng dù sao cũng là Vương phi tương lai, chỉ cần bây giờ còn không phải, hết thảy đều có khả năng!
Trong mắt Thương Kì Nhiên xẹt qua một chút sâu thẳm:
“Tề Duệ cũng không nhất định sẽ buông tay!”
Chỉ cần là người sáng suốt đều thấy rõ, thái độ của Tề Duệ đối với Tần Mộ Dao đã xảy ra biến hóa rõ ràng, huống hồ chỉ là một tờ giấy khế ước, chỉ cần một câu của Hiến Tông Đế, tùy thời đều có thể biến thành phế giấy, điểm này thông minh như Mạc Thiếu Khanh làm sao có thể không rõ ràng!
Mạc Thiếu Khanh lại cười khẽ ra tiếng:
“Ta biết, nhưng hiện tại nói buông tay hay không, không phải là có thể đủ để quyết định, hiện tại Dao Nhi đã thay đổi!”
Thông minh, cơ trí, có chủ kiến, hoàn toàn không thua kém gì nam nhân, nữ tử như vậy chỉ làm theo ý mình đi! Ai cũng bắt buộc không được!
Đúng là thay đổi!
Điểm này Thương Kì Nhiên nhưng thật ra cũng đồng ý, hiện tại nàng giống như là một cái vật sáng, vô luận đi đến nơi nào cũng đều hấp dẫn người khác chú ý, nhất định là tiêu điểm.
“Thư của Giác huynh nhận được chưa?”
Thương Kì Nhiên đột nhiên chuyển hóa đề tài, quả nhiên thấy bờ vai của Mạc Thiếu Khanh đang đưa lưng về phía hắn cứng ngắc một chút.
“Tần lão gia phu thê trong một đêm bị nhốt đánh vào thiên lao, Hiến Tông Đế hạ lệnh không được công khai, Thánh Thượng rốt cuộc muốn làm gì? Ai cũng không biết!”
Liền ngay cả Chân Giác cũng là dùng đường dây đặc thù mới biết được chuyện này! Được đến tin tức sau, hắn trước tiên liền thông báo cho Thương Kì Nhiên cùng Mạc Thiếu Khanh, dù sao tứ phủ Tây Nhạc quốc ở phương diện nào đó là chung một con thuyền, Hiến Tông Đế hiện tại đối phó Tần phủ, không biết khi nào thì sẽ đối phó ba phủ còn lại!
Trong mắt Mạc Thiếu Khanh hiện lên một chút ánh sáng kì dị. Mấy ngày nay hắn đang tự hỏi vấn đề này, Tần phủ là phủ đứng đầu trong bốn phủ, chỉ một phần thánh chỉ của Hiến Tông Đế, liền hạ chỉ cắt đi tước vị của Tần Tấn, nhốt vào đại lao ngay trong đêm đó, về phần nguyên nhân, nhưng không ai biết.
“Chuyện này trăm ngàn không thể làm cho Dao Nhi biết!”
Ngày đó thử, phản ứng của Dao Nhi quá mức kịch liệt, nếu Dao Nhi biết chuyện này, hậu quả liền ngay cả hắn cũng không cách nào tưởng tượng được.
“Nàng……”
Chung quy là sẽ biết!
Thương Kì Nhiên nói còn chưa nói hoàn, chợt nghe tiếng cửa phút chốc bị đẩy ra, hai nam nhân trong phòng nhìn về phía cửa, rõ ràng thấy Tần Mộ Dao đứng ở nơi đó.
“Chuyện gì không thể để cho ta biết?”
Tần Mộ Dao đẩy cửa mà vào, nàng là đưa thuốc đến cho Thương Kì Nhiên. Nếu không có hắn, hôm nay mạng nhỏ của nàng có thể khó mà giữ được. Ai ngờ vừa đến cửa chợt nghe thấy bọn họ có chuyện gạt nàng, nhớ tới ngày ấy Mạc Thiếu Khanh muốn nói lại thôi, nhất thời trở nên nghiêm túc hẳn lên.
Nàng ẩn ẩn có dự cảm, chuyện bọn họ muốn gạt nàng nhất định vô cùng nghiêm trọng!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.