Cực Phẩm Đại Tiểu Thư

Chương 61: Tự làm tự chịu




Tần Mộ Dao trở lại Tần phủ, liền cảm giác một bóng người đụng vào ngực của nàng, ổn định thân thể thiếu một chút nữa bị đánh ngã, Tần Mộ Dao hơi nhíu mi nhìn người đến, nhưng sau khi nhìn thấy khuôn mặt kia, trên mặt nháy mắt nở rộ ra một chút tươi cười.
“Tỷ tỷ, người thật là hư nha, giống y sư phụ, đều thích ném Thiên Nhi qua một góc, không cùng Thiên Nhi chơi đùa!”
Tần Thiên bĩu môi, hai mắt điềm đạm đáng yêu nhìn Tần Mộ Dao.
Lúc trở lại, tỷ tỷ nói nơi này là nhà của bọn họ, hắn rất hưng phấn, vội vã đi xem nhà mới của hắn, nhưng chỉ chớp mắt, lại không thấy bóng dáng tỷ tỷ đâu, tìm như thế nào cũng tìm không thấy!
Tần Thiên gắt gao bắt lấy tay của Tần Mộ Dao, sợ nàng đột nhiên biến mất.
Trong mắt Tần Mộ Dao xẹt qua một chút nhu hòa, đưa tay xoa xoa đầu của hắn. Hơn mười tuổi hắn đã cao bằng bờ vai của nàng, nhưng tâm trí lại chỉ như tiểu hài tử vài tuổi, có lúc nàng ao ước có cuộc sống không lo không buồn như hắn!
“Ngày đó là tỷ tỷ sai rồi, Thiên Nhi muốn trừng phạt tỷ tỷ như thế nào?”
Vội vàng chuyện của phụ mẫu, nàng quả thật sơ sót Thiên Nhi!
Miệng của Tần Thiên đột nhiên nở ra một nụ cười, hai tay ôm chầm chiếc eo mảnh khảnh của Tần Mộ Dao.
“Thiên Nhi mới không nỡ phạt tỷ tỷ, tỷ tỷ có thể giống như sư phụ, dỗ cho Thiên Nhi ngủ hay không?”
Trong khóe mắt Tần Thiên lộ ra tia sáng khẩn cầu, dáng vẻ này thực làm cho người ta tiếc thương, dù là ai cũng không có cách nào từ chối hắn.
Nụ cười ở khóe miệng Tần Mộ Dao mở rộng, trong lòng xẹt qua một dòng nước ấm.
Sau khi trải qua chuyện vừa rồi, giọng nói mang theo tính trẻ con vô hạn lại chân thật như vậy, làm cho nàng nhất thời bình tĩnh không ít!
“Được, tỷ tỷ dỗ đệ ngủ!”
“Thật sao, tỷ tỷ dỗ Thiên Nhi ngủ… Thiên Nhi muốn yêu tỷ tỷ giống như yêu sư phụ!”
Tần Thiên vui vẻ giống như hài tử được thưởng một cây kẹo.
“Đúng rồi, sư phụ của đệ đối với đệ như thế nào?”
Tần Mộ Dao lôi kéo tay hắn, nàng nhớ tới, Tần Thiên từ lúc còn rất nhỏ đã được đưa lên núi Thiên Linh, cho đến nay, đều được người gọi là sư phụ kia chăm sóc.
Tần Mộ Dao nhìn hắn miêu tả mà hoa chân múa tay, đôi mi thanh tú hơi hơi nhíu lại, khóe miệng bắt đầu nhịn không được run rẩy.
“Tóc bạc”?
Sư phụ Thiên Nhi không phải là Linh sơn lão nhân sao? Hẳn là đầu bạc mới đúng!
Là người xinh đẹp?
Nàng không thể tưởng tượng ra, một lão nhân có thể cùng hai chữ “xinh đẹp” có liên quan đến nhau!
Trong đầu hiện ra một cái cảnh tượng, trong nháy mắt cảm giác giống như có một trận gió lạnh thổi qua, thân thể theo bản năng nổi lên một tầng nổi da gà!
“Ây da, Thiên Nhi à! Thời gian không còn sớm, tỷ tỷ mang đệ đi ngủ!”
Tần Mộ Dao quyết đoán đánh gãy lời miêu tả thao thao bất tuyệt ca ngợi sư phụ của Thiên Nhi, nàng tin tưởng nếu nàng tiếp tục nghe thì nàng nhất định cho rằng sư phụ của hắn là một yêu quái!
Tần Thiên đột nhiên bị đánh gãy, bĩu môi. Hắn còn có thiệt nhiều chuyện về sư phụ chưa nói đâu? Tỷ tỷ giống như không tin vào những lời nói của hắn! Nhưng mà sư phụ thật sự là người rất đẹp!
Trong đầu nho nhỏ hiện lên một hình ảnh, hai mắt phút chốc sáng ngời.
Nếu tỷ tỷ nhìn thấy sư phụ, nhất định cũng sẽ thích sư phụ! Nhưng mà, sư phụ cũng không thích gặp người ngoài, hắn nên làm cái gì bây giờ đây?
Tần Thiên bị Tần Mộ Dao nắm lấy, trên mặt rối rắm tự hỏi vấn đề nghiêm túc này.
Rốt cuộc phải thế nào mới có thể làm cho tỷ tỷ tin tưởng sư phụ thật sự rất xinh đẹp, rốt cuộc thế nào mới có thể làm cho tỷ tỷ cùng sư phụ gặp mặt nhau một lần đây?
…………
Tửu lâu.
Mạc Yên dùng cái khăn che mặt để che mặt lại, cho bọn thϊếp thân nha hoàn lui xuống, lén lút đi vào một cái gian nhà.
Bên trong gian nhà, sớm đã có người chờ.
Tề Tuyên nghe được động tĩnh lập tức ngẩng đầu, nhìn người đi đến, trên mặt nháy mắt nở ra một nụ cười tà ác, xoa xoa tay đứng dậy hướng nữ nhân đi đến.
“Mạc tiểu thư, nàng để cho ta chờ thật lâu nha!”
Tề Tuyên muốn đưa tay đụng vào thân thể Mạc Yên, lại vì Mạc Yên nhanh di chuyển, lập tức hắn ôm phải khoảng không.
“Đừng dùng tay bẩn thỉu của ngươi chạm vào ta!”
Trong mắt Mạc Yên hiện lên một chút chán ghét, ngữ khí rõ ràng không vui, Tề Tuyên giống như thứ mà nàng muốn tránh cũng không kịp vậy. Nếu không phải nam nhân này phái người tới trực tiếp uy hϊếp nàng, nói nếu không gặp được nàng, hắn sẽ làm ra chuyện để cho nàng hối hận thì nàng nhất định sẽ không để ý tới nam nhân này.
Sắc mặt Tề Tuyên lập tức trầm xuống, ánh mắt nhìn về phía Mạc Yên cũng trở nên sắc bén.
“Tay bẩn? Ngươi cho là ngươi là ai? Bản vương có tâm tình chạm vào ngươi, đó là vinh hạnh của ngươi!”
Nhìn thấy hắn tiếp tục muốn tiền tới gần nàng, Mạc Yên cố ý lui về phía sau vài bước, phòng bị nhìn Tề Tuyên.
“Ngươi gọi ta đến có chuyện gì?”
“Ngươi nhanh như vậy liền quên lời của ngươi nói? Lúc Tần Mộ Dao xông vào thiên lao, ngươi cầu ta tiến cung thông báo với Phụ hoàng, chính miệng ngươi đáp ứng với Bản vương sẽ đổi lấy lợi ích cho Bản vương.”
Tề Tuyên nở nụ cười gian tà, đi tới hướng của Mạc Yên.
“Nhưng căn bản là chưa có thành công!”
Mạc Yên hoàn toàn mất đi dịu dàng ngày thường, lớn tiếng rống lên.
Nàng nghĩ đến tự ý xông vào thiên lao, cho dù không phải cướp ngục, cũng là tội lớn, nhưng mà nàng không nghĩ tới là, đêm đó sau khi Tần Mộ Dao trở về Tần phủ, nghe nói còn Hoàng Thượng ban thưởng.
Rốt cuộc là chuyện gì xảy ra? Sự thật lại quá khác so với dự đoán của nàng!
“Ta đây cũng mặc kệ! Ta chỉ là phụ trách báo tin!”
Tề Tuyên đột nhiên chợt lóe suy nghĩ, kinh dị nhìn Mạc Yên.
“Mạc tiểu thư, ta hỏi ngươi vì cái gì lại hãm hại Tần Mộ Dao, không phải vì Hoàng đệ Duệ Vương gia chứ?”
Mạc Yên đột nhiên ngẩn ra, trên mặt hiện lên một chút lúng túng khi bị nhìn thấy ý đồ của nàng.
“Ha ha, quả nhiên là thế! Ngươi muốn làm Duệ Vương phi? Cho nên ngươi muốn trừ bỏ chướng ngại vật Tần Mộ Dao này?”
Tề Tuyên thừa dịp tinh thần Mạc Yên không minh mẫn, chậm rãi tới gần nàng, đột nhiên ôm thân thể của nàng.
“A…… Ngươi buông!”
Mạc Yên bất ngờ không kịp phòng, kinh hô ra tiếng, cố gắng giãy dụa, bởi vì đụng chạm của hắn, làm cho nàng cảm thấy buồn nôn.
“Ngươi cần gì phải phiền toái như vậy, Bản vương cũng có thể cho ngươi làm Vương phi!”
Tề Tuyên nói xong, liền hướng trên mặt của Mạc Yên mà hôn tới.
Lần trước ở Hoàng cung bởi vì Tần Mộ Dao ứng cứu, hôm nay không có Tần Mộ Dao đến quấy rối, hắn cũng sẽ không lại bị thất thủ!
Xoạt một tiếng, vạt áo trước ngực Mạc Yên theo tiếng mà bị xé rách, nhất thời lộ ra cảnh xuân, trong mắt Tề Tuyên hiện lên sắc dục.
“Hôm nay Bản vương rất muốn nhìn, rốt cuộc Mạc gia tiểu thư có mùi vị như thế nào?”
“Không…… Súc sinh, ngươi buông ra!”
Mạc Yên giãy dụa, trong lòng sợ hãi không thôi, lần trước có Tần Mộ Dao đột nhiên tới cứu nàng, nhưng hiện tại phòng này chỉ có hai người bọn họ, đây lại là chỗ của Tề Tuyên, nàng giống như là cá đặt trên thớt, mặc người xâu xé!
Bốp một tiếng, một cái tát hung hăng đánh vào trên mặt Mạc Yên, đau đớn truyền đến, trong miệng nhất thời dâng lên một mùi máu tanh.
“Súc sinh? Bản vương có chỗ nào không sánh được với tên đồ bỏ Tề Duệ kia, Phụ hoàng không ưa Bản vương, ngươi cũng khinh thường Bản vương phải không? Bản vương nói cho ngươi, hôm nay ngươi là tự làm tự chịu!”
Nói xong, ôm thân thể Mạc Yên, thô bạo đặt ở trên bàn, ra sức mạnh kéo vạt áo của nàng, nhất thời mảnh mềm mại trước ngực bày ra vô cùng sinh động.
“A……”
Trong mắt Mạc Yên chứa đựng sợ hãi.
Không, nàng không thể bị nam nhân này làm bẩn, bằng không đời này của nàng liền xong rồi! Nàng sẽ không có tư cách để tranh giành thứ mà nàng muốn được nữa!
Đột nhiên, liếc mắt nhìn thấy ấm trà trên đầu, trong lòng bỗng nhiên rùng mình, gian nan cầm lấy ấm trà, hung hăng hướng trên đầu Tề Tuyên ở trước ngực nàng đập một phát xuống.
Nhất thời, nam nhân trên người cứng đờ, chậm rãi ngẩng đầu, khó tin nổi nhìn nàng, ngay lúc nàng nghĩ mình bị thất thủ, thình lình thấy thân thể Tề Tuyên ầm ầm ngã xuống đất.
Mạc Yên nhìn nam nhân trên mặt đất, ngực kịch liệt phập phồng, nàng sợ hãi hoảng loạn sửa sang lại y phục trên người, rất nhanh chạy ra khỏi phòng.
Nhưng vừa chạy ra đi, liền đụng vào ngực to lớn của một người, khi nàng ngẩng đầu nhìn người bị nàng đụng vào thì, đôi mắt phút chốc phóng to, nỗi hoảng sợ trong mắt càng nhiều.
Nàng…… Nàng…… Nàng……
Tại sao lại ở chỗ này?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.