Gameshow hành cún ế (2)
"Tại sao anh lại nói em trước ống kính như thế?" Nhân lúc camera quay cảnh bày trí trong phòng khách, Khúc Kim Tích túm Thẩm Thính lôi vào bếp, tức tối véo hông anh.
"Em thì không cần mặt mũi chắc!"
Thẩm Thính nhìn cô mỉm cười, vui vẻ ngắm dáng vẻ bà xã nổi giận, đủng đỉnh nói: "Không thì anh phải nói thế nào?"
"Nói em sáng ra đã lén ăn bánh kem bơ?"
"..." Khúc Kim Tích không nói lại anh, chỉ biết nhe răng múa vuốt đe dọa, "Tóm lại là sau này anh không được như thế, không được vạch trần thói quen không tốt của em ra trước mọi người."
"Ờ." Người đàn ông dựa cơ thể dỏng cao vào mặt bàn bằng đá cẩm thạch khiến đôi chân trông càng thêm thẳng dài, "Đầu tiên anh phải đính chính một điều em hiểu lầm, tiêu chí của gameshow thực tế thể hiện ở chữ "thực", nếu em không dám để lộ cái thực ấy ra thì không thể gọi là game thực tế được nữa mà sẽ là game giả tế."
Anh cố ý!
Khúc Kim Tích chống nạnh: "Hình tượng! Ý em là anh không được bôi đen hình tượng của em."
Thẩm Thính lấy điện thoại ra, chốc sau quay màn hình sang cô.
Trong video là cảnh Khúc Kim Tích chụp ảnh tập thể hồi tham gia đêm hội từ thiện năm ngoái.
"Cả cái showbiz này, người bắc ghế đứng chụp hình tập thể chỉ mới có em đầu tiên. Chị Thẩm của anh, mời em nói anh nghe xem hình tượng của em ở đâu?"
Khúc Kim Tích bỗng im bặt.
Im bặt không phải vì video, mà là vì câu... "chị Thẩm của anh".
"Đỏ mặt rồi?" Người đàn ông thân cao chân dài tiến tới gần, hơi khom lưng, đầu kề sát tai cô, "Hay là... xấu hổ rồi?"
Khúc Kim Tích đỏ mặt từ chối trả lời, quay lưng chạy bình bịch đi ra, ngờ đâu mới chạy khỏi cửa đã va phải A Hương và cameraman. Cô ngẩn người: "Ban nãy... hai người đang ghi?"
Nhận được câu trả lời khẳng định, mặt Khúc Kim Tích càng đỏ tợn, vậy chẳng phải những lời mình nói với Thẩm Thính đã bị ghi vào hết rồi?
Nếu khán giả coi được... Trời ơi! Xấu hổ chết mất!
Khúc Kim Tích chạy biến lên tầng hai, Thẩm Thính cũng không ngờ A Hương và cameraman đã quay cả tới phòng bếp. Lợi dụng đặc quyền của sếp lớn, anh nói với A Hương: "Xóa phần này đi."
Đợi sếp lớn đã đuổi theo người ta lên tầng, bấy giờ A Hương và cameraman mới thở phào.
"Em ăn hành no rồi." Đôi mắt A Hương tỏa sáng bling bling.
Cameraman thở dài, chân thành nói: "Anh thấy chương trình của chúng ta chắc chắn không thể không nổi."
Cùng là đàn ông, cameraman cho rằng Thẩm Thính quả là mẫu mực trong cánh mày râu, coi cái dáng điệu dỗ bà xã kia kìa, rõ ràng là cô Khúc thua chắc rồi.
—
Trừ Khúc Kim Tích và Thẩm Thính, ba cặp khách quý khác của "Ngủ cùng tình yêu" lần lượt là:
Lưu Gia Gia, Triệu Bộ. Hai người này là vợ chồng mẫu mực của showbiz. Lưu Giai Giai từng giành giải ảnh hậu, Triệu Bộ thì là ca sĩ có thực lực, giờ cả hai gần như đã ở trạng thái nửa về hưu, xông xáo trong showbiz đủ rồi nên giờ bắt đầu hưởng thụ cuộc sống. Khi nhận lời mời của "Ngủ cùng tình yêu", cả hai vui vẻ đồng ý.
Trương Diệc Tuyền, Chung Chỉ Ý. Hai vợ chồng kết hôn từ hai năm trước, đã có một đứa con. Trương Diệc Tuyền mới vào nghề không lâu, không có tác phẩm đại diện, nhưng chồng cô Chung Chỉ Ý lại là vận động viên cấp quốc gia, kiểu vận động viên thường xuyên giật giải quán quân. Đồng thời Chung Chỉ Ý còn là một anh công tử nhà có tiền, gia đình có của ăn của để. Trương Diệc Tuyền sinh được con đầu thì quay về giới giải trí, mãi vẫn chưa diễn được vai nào nổi bật, vì vậy quyết định đầu tư tham gia "Ngủ cùng tình yêu".
Dư San Hòa, Dịch Hàn Phong. Cả hai đều là diễn viên, Dư San Hòa xuất thân ngôi sao nhí, từng đóng rất nhiều phim truyền hình, tiếc thay chưa một phim nào nổi tiếng, giờ đã hơn ba mươi tuổi, thuộc kiểu bình bình. Dịch Hàn Phong là kiểu đàn ông mạnh mẽ điển hình, xuất thân từ quân đội, về sau vào showbiz, đa phần đóng các vai quân nhân, đặc biệt sở trường cảnh đánh nhau.
Trong bốn cặp vợ chồng khách quý, Lưu Giai Gia và Triệu Bộ là lớn tuổi nhất, thâm niên lâu nhất, là tiền bối trong giới. Xét về danh tiếng, Trương Diệc Tuyền Chung Chỉ Ý là thấp nhất, Khúc Kim Tích và Thẩm Thính cao nhất, Dư San Hòa Dịch Hàn Phong nằm ở khoảng giữa.
Trên kế hoạch đã nói rõ, phần sau bốn cặp đôi sẽ cùng giao lưu với nhau do đó tìm hiểu trước xem đối phương là người thế nào là việc vô cùng quan trọng.
Trên đường đi, Khúc Kim Tích và Thẩm Thính bắt đầu đọc thông tin của những người khác.
"Oa." Lên mạng tìm kiếm thử, vô số hình ảnh của anh bộ đội này nhảy ra, đa số hình ảnh đều thể hiện ra dáng người rất tuyệt, cơ bụng tám múi và cơ bắp tay hiển hiện rõ ràng.
"Dáng người đẹp ghê." Khúc Kim Tích buột miệng cảm thán một câu.
Không biết rằng một câu vô tâm của mình đã khiến sắc mặt ai kia bên cạnh đen sầm lại.
Ấy thế cái cô ngốc nào đấy vẫn không hề cảm giác được, còn không sợ chết quay màn hình sang, châm lửa: "Anh coi phải không?"
"Hóa ra em thích kiểu này?" Thẩm Thính quét mắt nhìn sang, giọng điệu dửng dưng ơ hờ, "Đợi lát nữa gặp thầy Dịch, em có tính xin anh ta chụp chung tấm hình, kí hộ chữ kí nữa không?"
"Ờm... hình như không hay lắm đâu." Cô lại còn nghĩ ra chiều nghiêm túc.
A Hương ngồi trên ghế phụ lái suýt phì cười.
Người đứng coi cũng biết sếp Thẩm đang ghen đó biết không hả, chỉ có mình bà chủ là không hề nhận ra, còn không ngừng châm dầu vô lửa.
Thẩm Thính: "Có gì mà không hay, em muốn làm thì cứ làm, không ai ngăn cả."
"Nhưng..." Ngừng một chốc anh lại bổ sung một câu, "Tiền đề là phải coi trước xem bà nhà người ta có chịu cho em mượn chồng chụp chung không đã."
Tới lúc này, cuối cùng chậm chạp như Khúc Kim Tích đã nhận ra có gì sai sai.
Lặng lẽ đặt máy tính bảng xuống, nghẹo đầu đánh giá lão già nào đấy vẫn ra chiều bình thản không gợn sóng. Từ góc nhìn của cô, đúng lúc xe đi qua đường hầm, ánh sáng mờ đi kéo sườn mặt anh tan vào ranh giới bóng tối, gợi thêm hơi lạnh.
"Giận hả?" Cô dịch sát lại, nói bằng âm lượng chỉ có mình và Thẩm Thính nghe thấy, "Dáng người ta đẹp hơn nữa em cũng có thích đâu, chỉ thích anh thôi mà."
Dứt lời thì về chỗ ngồi thẳng, mặt ửng hồng, nghĩ mấy lời mình nói không quá to, có lẽ những người khác trong xe không nghe thấy.
Đến khi chắc chắn rồi ngẩng lên, gã nào kia đã lại dựa vào lưng ghế nhắm mắt, trở về tư thế khi trước. Khác biệt là, lần này khóe môi đang cong lên.
Vờ vĩnh!
Thấy vậy, Khúc Kim Tích lặng lẽ xỉ vả trong bụng, tuy thế cũng không còn coi hình của Dịch Hàn Phong nữa.
—
Do kẹt xe, khi hai người tới địa điểm chỉ định thì đã trễ hơn mười phút. Khúc Kim Tích vội đem quà đã chuẩn bị tặng cho ba cặp đôi còn lại để thể hiện sự áy náy.
Lưu Giai Giai là người có tuổi tác thâm niên lớn nhất trong bốn người, nay đã gần năm mươi tuổi, tất nhiên mọi người đều tôn trọng gọi là chị Giai Giai.
Dư San Hòa hơn ba mươi tuổi, tính cách dễ chịu phóng khoáng, tiếng cười vang vang rất dễ lây: "Bọn này không để ý vậy đâu, chắc hai người đều coi phim của mình mà lớn nhỉ hahaha, cứ gọi thẳng tên là được."
Khúc Kim Tích bị nụ cười này lây sang, cũng cười theo: "Chị nói đúng, đúng là từ bé em đã coi phim của chị đấy."
"Em cũng vậy." Trương Diệc Tuyền nói, "Em thích "Lên Lương Sơn" của chị San Hòa lắm, trong phim chị ngầu quá xá ngầu luôn."
"Còn cả chị Kim Tích nữa, em đã coi "Mưu trang" của chị ba lần rồi, thích vai Tạ Trường Tịch lắm!"
Dứt lời, nụ cười trên mặt Khúc Kim Tích và Dư San Hòa đều sượng cứng.
— Câu trước Dư San Hòa mới nói mọi người cứ gọi thẳng tên mà Trương Diệc Tuyền vẫn phải đế thêm chữ chị. Trương Diệc Tuyền là "người mới" chưa có tác phẩm đại diện, gọi vậy cũng không đáng gì, chỉ như thể hiện sự tôn trọng với tiền bối.
Nhưng đến Khúc Kim Tích mà vẫn gọi chị, thế thì lại thành làm quá.
Khúc Kim Tích đã đọc tài liệu, tài liệu viết rõ Trương Diệc Tuyền còn lớn hơn cô nửa tuổi.
"..."
Chỉ là đối phương để hai búi tóc như kiểu Na Tra, còn cắt mái thưa, gây cho người ta cảm giác dễ thương nhỏ tuổi.
Khúc Kim Tích và Dư San Hòa đưa mắt nhìn nhau. Rốt thì mọi người cũng không thân, thành ra không nói gì, trò chuyện khách sáo giữ phép.
Cánh ông chồng thì hòa thuận hơn nhiều.
Tuy cái tên Dịch Hàn Phong thoạt nghe khá "lạnh", lại xuất thân bộ đội, ấn tượng gây cho mọi người luôn là cứng cỏi mạnh mẽ song thực tế thì lại hơi ngố.
Nói như Dư San Hòa thì là: "Chỉ là con husky."
Có Dịch Hàn Phong, phía các ông chồng không hề có tình trạng xa cách, đã gần tới mức xưng huynh gọi đệ.
Chung Chỉ Ý, chồng của Trương Diệc Tuyền là người ngoài giới duy nhất trong cả bốn. Xuất thân từ vận động viên cấp quốc gia khiến tính cách anh chàng có phần e thẹn, nhưng may mà nhà có của, là con nhà giàu nên vẫn có lễ nghi cơ bản nhất.
Chốc chốc anh chàng lại nhìn Thẩm Thính, kế đó cúi đầu, trong mắt đầy hoài nghi.
— Sao lại cảm thấy Thẩm Thính quen mắt thế nhỉ, cứ như từng thấy ở đâu rồi.
Tuy vợ là diễn viên song vì công việc nên Chung Chỉ Ý không mấy hiểu biết về showbiz, bất kể là ngôi sao đang nổi tiếng hay không thì đều chẳng nhận ra.
Anh chàng tới tham gia "Ngủ cùng tình yêu" chỉ đơn giản là tham gia cùng vợ, đối mặt vô số ống kính thì cảm thấy rất ngại ngùng và lạ lẫm.
Sau một hồi tâng bốc khách sáo, tới giai đoạn chọn phòng, thể theo nguyên tắc lady first, tất nhiên khâu rút thăm chọn phòng do các bà vợ đảm nhận. Lưu Giai Giai là chị lớn, ngại chọn đầu tiên, khiêm tốn nói: "Chị chọn cuối cùng."
"Hahahaha, thế em mở đầu nhé." Dư San Hòa híp mắt cười, "Mọi người cứ khách sáo tới đi, ai rút đầu cũng như nhau cả mà."
Trương Diệc Tuyền nói ngay: "Chị San Hòa nói đúng."
Khúc Kim Tích là bà chủ, có biết một hai chuyện hậu trường. Bốn căn hộ có lớn có nhỏ, có hào hoa cũng có thanh nhã, phong cách khác biệt, mỗi căn có đặc điểm riêng, không có chuyện căn nào tốt hơn căn nào.
Với thâm niên của Lưu Giai Giai, ưu tiên chị chọn trước là tôn trọng. Nhưng Lưu Giai Giai đã nhường cơ hội này lại, điều này khiến Dư San Hòa tuổi lớn thứ hai có hơi bối rối.
Nếu cô ấy rút, hình như có vẻ... trên có chị cả đã nhường cơ hội, cô ấy là chị lớn thứ hai, nếu không nhường thì chính là không hiểu chuyện rồi.
Nhưng nếu không rút, bên dưới còn hai cô gái nhỏ hơn... sau lại nói hai người không tôn trọng tiền bối. Tóm lại là kiểu gì cũng không ổn.
Vốn dĩ nếu Lưu Giai Giai cứ thế rút luôn thì đã không có chuyện gì.
Đôi khi sự khách sáo của người trong nước thật khiến người ta câm nín.
Thế là Dư San Hòa nghĩ tới nghĩ lui, đứng dậy nói lời như vậy, nhìn như vô ý, thực chất lại là đang giải thích.
EQ rất cao.
Đại đa số gameshow thực tế đều có kịch bản. Những chương trình có rating cao hiện tại, trừ mùa đầu tiên là để tự nhiên thì còn lại đều có kịch bản sẵn.
Đây đã là chuyện người trong giới đều hiểu rõ. Trên thực tế, chữ "show" trong gameshow mới là linh hồn của cả chương trình.
Nhưng "Ngủ cùng tình yêu" là dự án lớn nhất của S&T từ khi thành lập, Thẩm Thính lại là người kiêu ngạo, đã bàn với Thanh Ninh, gameshow lần này sẽ không dùng kịch bản.
Không hề.
Điều duy nhất các khách quý được biết là địa điểm tập hợp. Khúc Kim Tích là bà chủ mà cũng chỉ biết bốn căn hộ hầu như không có chênh lệch, còn lại chẳng hề biết gì nữa.
Hỏi Thẩm Thính, anh sẽ hoặc đánh trống lảng hoặc cứ thế nhìn cô cười. Chỉ cần anh cười, Khúc Kim Tích đã không muốn hỏi nữa.
......
May mà có Dư San Hòa giải vây, khâu rút thăm thuận lợi tiến hành, Khúc Kim Tích là người rút thứ hai —
Trương Diệc Tuyền ra sức khuyên: "Chị Kim Tích, chị trước đi."
Hở ra là chị này chị kia, nhiệt tình lại khiêm tốn.
Đủ để nhận ra cô nàng đã đặt mình vào vị trí em út, muốn thể hiện rằng mình ít thâm niên, ngoan ngoãn hiểu chuyện, biết lễ phép các thứ. Nhưng thực tế mỗi lần Khúc Kim Tích nghe đối phương gọi "chị" là mình mẩy lại nổi ngợp da gà.
Giữa các nữ nghệ sĩ trong giới, người gọi nhau là chị là cực cực ít có. Từ cổ chí kim, có cô gái nào không để ý tuổi tác của mình?
Thật ra Khúc Kim Tích không quá để ý những thứ ấy, một cô gái hơn hai mươi nhỏ hơn cô gọi cô là chị hoàn toàn không vấn đề gì.
Tuy vậy, người cùng tuổi thậm chí còn lớn hơn cô một chút mà lại gọi cô là chị thì... có cần phải thế không!
Ngay trước ống kính, Khúc Kim Tích không nói gì.
Xong phần rút thăm, Khúc Kim Tích rút được căn hộ số một. Sau vài câu chuyện trò trao đổi, ai về nhà nấy.
Căn nhà số một theo kiểu nhà quê, có sân sau sân trước, đồ đạc trong nhà không lấy làm đắt giá xa xỉ. Nhưng khi quét dọn sạch sẽ, thấy bày trí trang nhã, xung quanh phủ rợp những hoa với cỏ, sân sau còn có một cái xích đu.
Dạo hết một lượt, hai mắt Khúc Kim Tích rực tia sáng.
"Thích chỗ này?" Thẩm Thính rất hiểu cô.
Khúc Kim Tích gật đầu ngay không suy nghĩ.
Thẩm Thính cười cười, không nói, bắt đầu thu dọn hành lý, nhân thể dúi cho Khúc Kim Tích gói đồ ăn vặt, tống cổ cô đi chơi.
Khúc Kim Tích: "..."
Cô không đi, muốn ở lại dọn cùng.
Thẩm Thính giật gói quà vặt cô đang cầm: "Thế em dọn đi, anh ra ngồi một lát."
Khúc Kim Tích: "???"
Sau nữa thì không ngờ lão già này đi thật.
Khúc Kim Tích thực lòng không dám tin là trước bao nhiêu ống kính mà Thẩm Thính vẫn có thể thản nhiên như thế, thể hiện ân ái xíu đi chứ nè!
Nếu không đợi khi chương trình phát sóng, người xem chê tình cảm họ không tốt thì phải làm xao?!
Nghĩ thì nghĩ thế, Khúc Kim Tích vẫn đứng im bất động. Thôi, lão già ghét phải cố ý show ân ái mà.
Khúc Kim Tích nhanh nhẹn dọn hành lý một lát là xong, nhận thấy có điều không ổn – cô nhớ đồ ngủ của Thẩm Thính không phải bộ này.
Dòm kĩ lại, đồ ngủ của Thẩm Thính thấy giống đồ ngủ của cô y đúc... rõ ràng là đồ tình nhân.
???
Cái lão già này lẳng lặng mua cho mình một bộ đồ giống hệt cô cho thành đồ tình nhân từ hồi nào vậy?
"..."
Đồ ngủ của cô mua ở một cửa hàng trên mạng, mua vì ưng thiết kế với kiểu dáng.
Tưởng tượng ra cảnh Thẩm Thính tự cầm điện thoại vô mạng, tìm hoài tìm hoài cho đến bộ độ cùng kiểu với cô, đặt mua về, tự dưng Khúc Kim Tích phì cười.
— Với tính Thẩm Thính, chắc chắn sẽ không giao cho Tần Tang làm mấy chuyện kiểu này.
Nên là...
Khúc Kim Tích giơ đồ ngủ ra trước ống kính, cười xấu xa kể chuyện nguồn cơn bộ đồ — Thẩm Thính bôi đen cô trước ống kính, cô cũng không thể chịu thua được.
Ekip thực hiện chương trình đã thuê một căn phòng lớn, trong đặt những thiết bị ghi hình, họ chỉ cần ngồi đây là có thể coi được hình ảnh trước ống kính.
Có nhân viên ngồi canh ở đây.
"Phụt..." Một nhân viên chỉnh thiết bị đang uống nước, trùng hợp liếc thấy cảnh trên màn hình nhỏ, cười rung người.
Lúc ở nhà Thẩm Thính luôn cao quý lạnh lùng trước công chúng là như thế ư?
Lén lút mua đồ ngủ cùng kiểu với bà xã, không cho bà xã biết, còn lén nhét vào va li... Mấy việc ấu trĩ này thực sự là do sếp Thẩm làm ư?
"Cậu cười như thằng ngốc thế hả, coi cái gì vậy?" Có người đi vào nghe thấy tiếng cười không buồn che giấu của nhân viên nọ, không giấu nổi tò mò.
Nhân viên liến thoắng kể lại câu chuyện một lần, người kia nghe hết ồ lên, hào hứng: "Thật hả? Tôi xem thử nữa."
Tư liệu mới quay ban nãy, còn chưa tới giai đoạn cắt ghép biên tập song nhân viên nội bộ đã không chờ nổi chỉ muốn lập tức bắt tay vào cắt ghép.
"Hóa ra ông chủ với bà chủ sống cùng nhau thế này, chuyên bôi đen nhau."
"Mấy câu càu nhàu bôi bác của Tích Tích mới là điểm sáng."
......
Khúc Kim Tích chưa từng tham gia show thực tế nhưng đã từng coi những gameshow khác, sống trước ống kính, ít nhất cũng phải "show" ra một vài. Trong nhà không có ai, chỉ có thể nói chuyện với ống kính, khó tránh sẽ lải nhải linh tinh một hồi. Dù sao thì cũng còn đỡ hơn là ngồi im một chỗ không làm gì, nếu không hậu kỳ biết kiếm đâu ra tư liệu mà biên tập.
Không lâu sau, có khách ghé nhà.
Là hai vợ chồng Trương Diệc Tuyên và Chung Chỉ Ý.
Cặp vợ chồng này rút trúng căn nhà số ba, bày trí theo kiểu khá hào hoa giàu có.
Chung Chỉ Ý không quen cảnh đi đâu cũng có camera theo dõi, chỉ duy có nhà vệ sinh là có thể tìm cơ hội nói chuyện riêng với Trương Diệc Tuyên mà không bị camera bắt được.
Vì Chung Chỉ Ý bỗng nhớ ra tại sao anh chàng lại cảm thấy Thẩm Thính quen mắt. Không phải vì Thẩm Thính nổi tiếng khắp trời nam đất bắc mà là vì Thẩm Kế.
Hồi còn chưa kết hôn với Trương Diệc Tuyên, trong một lần tham gia một buổi tiệc, ông Chung đã dẫn cả Chung Chỉ Ý đi.
Trong bữa tiệc, Chung Chỉ Ý đã gặp Thẩm Kế.
Bố anh chàng chỉ vào Thẩm Kế sôi nổi nhiệt tình, tự nhiên phóng khoáng, bảo: "Đừng trông người cầm quyền của Thẩm thị có vẻ phóng túng mà lầm, năm xưa nếu không nhờ cậu ta giúp một tay, nhà chúng ta đã không có ngày hôm nay."
Chung Chỉ Ý không tin lắm: "Giỏi thế cơ ạ? Nhưng trông anh ta còn trẻ quá."
Ông Chung ra chiều thâm sâu, dạy Chung Chỉ Ý một câu: "Đừng bao giờ coi thường bất cứ người trẻ tuổi nào."
Buổi tiệc lần ấy, Chung Chỉ Ý có may mắn nói chuyện với Thẩm Kế vài câu. Rõ ràng đối phương không lớn hơn mình là bao song ở trước Thẩm Kế, Chung Chỉ Ý lại có thứ cảm giác tự ti không bằng.
Sau đó anh đã thề phải tạo ra đế chế mới trong lĩnh vực của mình. Anh đã thành công, giành quán quân nhiều lần liên tục.
Một nửa trong đó là nhờ động lực và thôi thúc Thẩm Kế gây ra.
Chung Chỉ Ý suy nghĩ rất lâu – Thẩm Thính và Thẩm Kế có mấy nét tương tự, cả tên cũng rất giống, không thể không làm anh nghi ngờ thân phận của Thẩm Thính.
Liệu chăng là có quan hệ với Thẩm Kế.
Thế là anh chàng gọi điện cho bố, hỏi rồi mới biết quả là Thẩm Kế có một cậu em trai, phát triển trong giới giải trí, còn bảo anh chàng đừng có tự tiện mà để lộ.
Chung Chỉ Ý nghĩ tới nghĩ lui, cảm thấy nếu đã có duyên cùng tham gia một chương trình, giờ anh ta đã biết thân phận Thẩm Thính, theo lý cũng nên ghé thăm.
Anh chàng nói cả việc này cho Trương Diệc Tuyên.
Lần đầu Chung Chỉ Ý quen biết Trương Diệc Tuyên là trong một trận đấu, về sau thích Trương Diệc Tuyên, người nhà không đồng ý. May mà Chung Chỉ Ý không phải cậu con trai duy nhất, người nhà lại chiều anh chàng, thấy anh thích cô gái này thật thì cuối cùng cũng đồng ý cho hai bên đến với nhau.
Phòng cưới của hai người do bên nhà trai lo liệu toàn bộ. Những năm qua Chung Chỉ Ý thi đấu cho quốc gia giành được bao nhiêu tiền thưởng, để khiến Trương Diệc Tuyên có cảm giác an toàn, anh đã mua cho Trương Diệc Tuyên một căn hộ, chỉ đứng tên cô, còn mua cả cho bố mẹ Trương Diệc Tuyên một căn nữa.
Mua hết hai căn hộ, tiền thưởng của anh chàng gần như đi tong, bởi vậy phòng cưới mới dùng tiền của bố mẹ.
Họ Chung không quá để ý những chuyện này, chỉ nghĩ hai vợ chồng mới cưới còn ân ái, con dâu trông cũng ngoan ngoãn hiền lành, tốt với con trai, lại sinh cho họ Chung được đứa cháu béo mập nên cũng không có yêu cầu gì khác với con dâu.
Sau Trương Diệc Tuyên trở về showbiz, họ Chung cũng ủng hộ.
Trương Diệc Tuyên nghe hết, sắc mặt trông cứ là lạ, sóng mắt gợn miên man, nói: "Vậy là... thầy Thẩm không chí có địa vị trong showbiz, tự mở công ty giải trí làm ông chủ mà còn có thân phận bí mật là công tử nhà siêu giàu."
Chung Chỉ Ý gật đầu: "Có người anh giỏi giang như vậy, thầy Thẩm cũng giỏi là rất bình thường."
Trương Diệc Tuyên nhận ra sự tôn sùng của chồng mình dành cho Thẩm Kế, nghĩ một lát, bảo: "Thầy Thẩm kết hôn rồi, thế anh trai thì đã kết hôn chưa?"
"Hình như chưa." Chung Chỉ Ý lắc đầu.
Trương Diệc Tuyên kéo tay chồng, ngọt giọng bảo: "Chúng ta không ở đây nói nữa, giờ đi thăm nhà thầy Thẩm luôn đi."
"Chị Kim Tích có thể lấy được thầy Thẩm đúng là may thật đấy." Nói rồi lại cười, "Nhưng may nhất vẫn là em, có thể tìm được anh chồng đẹp trai dễ thương thế này."
Chung Chỉ Ý bị vợ chọc cười, cảm thấy bà xã mình nhìn kiểu gì cũng dễ thương, bèn tay nắm tay ghé thăm Thẩm Thính.
"Ông xã, lát nữa chúng ta đổi nhà với thầy Thẩm nhé? Anh thấy sao?" Trương Diệc Tuyên nói, "Hình như nhà chúng ta ở tốt hơn nhà bên họ một xíu đó."
"Vợ anh đúng là hiểu chuyện."
......
Thế là Khúc Kim Tích và Thẩm Thính cùng ra đón khách, mới ra đã nghe Trương Diệc Tuyên tươi cười ngọt ngào, khen căn nhà đẹp thế nọ thế kia, hiềm nỗi là hơi nhỏ, mỗi câu mỗi chữ đều ám chỉ họ ở đây phải chịu khổ.
Cuối cùng nói một câu: "Thầy Thẩm, chị Kim Tích, căn của bọn em to lắm luôn, chắc sẽ hợp với anh chị hơn đấy, nếu anh chị không chê thì chúng ta có thể đổi."
"Cảm ơn, không cần đâu." Khúc Kim Tích chưa kịp nghĩ nên từ chối thế nào, Thẩm Thính đã ôm vai cô, buông một câu đầy uy lực, "Chị Thẩm nhát gan, nhà lớn quá lại đâm sợ."
Nhân viên xung quanh: "..."
Không hổ là sếp lớn, show ân ái cũng cao cấp như vậy!