Cùng Ngày Ly Hôn Với Đại Lão Tôi Biến Nhỏ

Chương 84:




Mao Y Xảo vỗ tay khen nhiệt tình. Tiếng vỗ tay vang khắp phòng họp, vọng ngược về. Chị khen: "Giỏi lắm."
"Thấy chưa hả, hạt giống tốt đấy." Mao Y Xảo quay nhìn đạo diễn và biên kịch, "Diễn có thần chưa kìa."
Dịch Trạch vô thức gật gù. Khi diễn quả thật trông Khúc Kim Tích rất có thần, đặc biệt đôi mắt là chất chứa vô vàn tình cảm đầy ắp.
Anh ta bỗng nhớ trước đó Khúc Kim Tích đã đóng phim "Mưu trang" của Hà Chiếu, trong đoàn phim có Thẩm Thính, Từ Nam Nam, Dụ Đồng và một số diễn viên gạo cội. Nếu trình độ không đủ, sao Hà Chiếu lại chọn Khúc Kim Tích được.
Dịch Trạch cất điện thoại, không nói gì.
Minh Ngọc Sênh nhìn cô, bỗng hỏi một câu: "Anh Thính là ai?"
Khúc Kim Tích: "..."
Tim cô nảy lên thình thịch, đôi mắt vì chột dạ mà đảo tròn. Nhưng cô nhanh chóng bình tĩnh lại. Nhiều người tên Thính như thế, việc gì cô phải chột dạ kia chứ.
Ai mà biết "anh Thính" cô nói là ai.
"Em chọn đại cái tên thôi." Khúc Kim Tích bình tĩnh đáp.
"Vậy à." Minh Ngọc Sênh chẳng thể hiện có tin hay không, lom lom cô thêm vài giây nữa, đoạn bảo, "Tôi còn tưởng là Thẩm Thính."
Hơi lạnh bốc lên từ sống lưng Khúc Kim Tích.
Ngay giây sau, cô thản nhiên trả lời: "Đạo diễn Minh, đùa như vậy không vui đâu, nếu để sếp lớn của bọn em biết được, em sẽ bị đuổi đó."
"Minh già, anh coi anh dọa người ta ra thế nào rồi kìa." Mao Y Xảo phì cười, "Tiểu Kim Tích chắc không biết đâu nhỉ, ngoài đời đạo diễn Minh với sếp tổng em khá thân đấy."
Khúc Kim Tích: "???"
......
Khúc Kim Tích chào tạm biệt Mao Y Xảo trong trạng thái như chân bước trên mây, sau đó cùng Ngũ Lập Thu rời khỏi nhà hàng.
"Chị Thu, hình như ngoài đời đạo diễn Minh và anh Thẩm khá thân nhau, chị biết không ạ?" Ngồi lên xe, Khúc Kim Tích lo lắng thấp thỏm, lòng bàn tay vã mồ hôi, cuối cùng không kìm lòng nổi, hỏi Ngũ Lập Thu.
"Việc này thì chị không rõ lắm." Ngũ Lập Thu lắc đầu.
Thẩm Thính quen biết những ai, quan hệ như thế nào, sao Ngũ Lập Thu có thể rõ rành tất cả.
Chị cau mày: "Em nghe ai nói vậy? Đạo diễn Minh bảo à?"
"Chị Mao Mao." Khúc Kim Tích trưng bộ mặt như sắp đi đời, mếu máo nói, "Nhưng đạo diễn Minh không cải chính."
Vậy tức đã khẳng định là thật.
"Quen thì quen thôi, em lo lắng thế làm gì." Showbiz lớn như vậy, Thẩm Thính quen đạo diễn Minh là việc rất bình thường.
Khúc Kim Tích cúi đầu rầu rĩ, không hé răng.
Ngũ Lập Thu đăm chiêu, lập tức hiểu ra. Thảo nào khi Mao Y Xảo bị Từ Nam Nam cướp mất hợp đồng đại diện, Thẩm Thính lại biết Mao Y Xảo đang có một bộ phim, còn lấy nó ra làm điều kiện trao đổi.
Anh có quen biết với Minh Ngọc Sênh, biết vai nữ chính trong bộ phim sắp tới của Minh Ngọc Sênh được đo ni đóng giày cho Mao Y Xảo. Có lẽ ban đầu không có ý đó, nhưng trùng hợp Mao Y Xảo bị Từ Nam Nam cướp mất hợp đồng, ý nghĩ đó tức thì sống dậy.
Lại vì tránh để Minh Ngọc Sênh sinh ảo giác bị anh "thọc gậy bánh xe" nên Thẩm Thính mới không lợi dụng quan hệ giữa mình và Minh Ngọc Sênh để đưa Khúc Kim Tích vào.
Mao Y Xảo đã đồng ý hợp tác, giờ lợi ích đã nhận được, với tính cách Mao Y Xảo tất nhiên sẽ tay cầm tay giao vai diễn này cho Khúc Kim Tích, như thế mới coi là hoàn thành giao dịch.
Ngũ Lập Thu: "..."
Tên nhóc này tính toán ghê thật.
Chị liếc trông Khúc Kim Tích. Để Khúc Kim Tích được nhận vai này một cách minh bạch vinh quang, quả là Thẩm Thính đã tốn hết sức lực trí óc.
Khúc Kim Tích: "?"
"Chị Thu, sao chị nhìn em vậy?" Cô bị Ngũ Lập Thu nhìn tới mức rờn rợn rồi này.
Ngũ Lập Thu thấy cô như vậy, rõ ngay cô không biết uẩn khúc trong này. Nhưng khi biết ngoài đời Thẩm Thính có quan hệ khá thân thiết với Minh Ngọc Sênh, con bé này lại hoảng sợ như vậy...
Chị nhướng mày: "Không phải em đắc tội Minh Ngọc Sênh rồi đấy chứ?"
"Làm gì có chuyện đó!" Chị Thu thiếu tin tưởng với cô quá rồi.
Ngũ Lập Thu: "Thế em kể lại quá trình nghe xem nào."
Khúc Kim Tích bèn thuật lại quá trình đơn giản một lần, nhân thể kể cả phản ứng của Minh Ngọc Sênh. Sự thực là Minh Ngọc Sênh không hề tỏ thái độ gì. Sau khi cô diễn xong, Minh Ngọc Sênh không hỏi chuyện mà nhận một cuộc điện thoại, hình như là bên đoàn phim có vấn đề, lập tức mải mải mốt mốt bỏ đi cùng Dịch Trạch.
Không nói chọn cô, cũng không bảo là từ chối.
Đợi họ đi rồi, Mao Y Xảo an ủi: "Cứ yên tâm, Minh già không từ chối là chắc chắn sẽ nhận em. Em cứ về nhà chờ tin tốt đi."
......
"Chắc là không vấn đề gì." Ngũ Lập Thu nghe hết, không phát hiện có gì không ổn, bỗng nói, "Cứ cho có vấn đề thật thì Thẩm Thính cũng quen Minh Ngọc Sênh, đến khi đó em cứ bảo Thẩm Thính mấy tiếng, mình đi cửa sau."
Khúc Kim Tích: "..."
Chết mất.
Bây giờ cô chỉ hy vọng Minh Ngọc Sênh không kể chuyện thử vai cho Thẩm Thính.
Chắc là không đâu.
Cứ cho ngoài đời có quen biết, nhưng một đạo diễn sao có thể tùy tiện gửi nội dung diễn thử cho người không liên quan được. Đó là hành vi không tôn trọng diễn viên.
Minh Ngọc Sênh là đạo diễn đứng trên đỉnh kim tự tháp, chắc chắn sẽ không làm chuyện như thế.
Khúc Kim Tích không ngừng tự an ủi mình, hiệu quá rất khả quan, dần dần đã không còn lo lắng nữa.Bản dịch bạn đang đọc chỉ đăng tại địa chỉ duonglam.design.blog và nick wattp3d namonade của người dịch. Nếu đọc ở nơi khác, tức bạn đã truy cập vào trang đăng lại trái phép.
"Đúng rồi, lần sau nhất định phải mời Mao Y Xảo đi ăn, dù gì lần này người ta cũng đã giúp mình." Ngũ Lập Thu nói. Tuy chỉ là giao dịch, song đã làm thì làm cho trót, trong cái giới này thật sự không có mấy nghệ sĩ thật thà đáng tin như thế.
Đặc biệt nghệ sĩ này còn là nghệ sĩ gạo cội – bình thường những nghệ sĩ lớn đều phải giữ giá, cho dù chịu giúp đối phương cũng sẽ không làm tới tận mức này.
Vốn dĩ chị định mời Mao Y Xảo ăn cơm, song đã bị quản lý Cao Nhã của Mao Y Xảo từ chối – lý do vì Mao Y Xảo mới béo lên cân rưỡi, mà sắp phải ghi hình đại diện thương hiệu rồi nên cần giảm cân.
Khúc Kim Tích: "Không tặng quà được ạ?"
"Em tính tặng gì? Người ta đâu có thiếu."
Tặng quà khó hơn mời đi ăn nhiều, nhỡ quà tặng không vừa ý người nhận thì không hay.
Lúc trước trong showbiz cũng lùm xùm chuyện một đôi bạn chỉ vì quà tặng mà khiến fan hai nhà lao vào cấu xé. Vốn dĩ là chuyện tốt, nhưng fan cứ chen chân quấy rối khiến sự việc trở nên rất khó xử, cuối cùng quan hệ hai bên cũng nhạt dần đi, bình thường tham gia các hoạt động, nếu có gặp cũng chưa bao giờ ngồi cùng một chỗ.
Do đó tặng quà là một việc đầy kỹ thuật, sơ sẩy một chút thôi sẽ rất dễ hỏng chuyện.
Với việc này, Khúc Kim Tích tin tưởng chắc nịch: "Tặng đồ ăn, chắc chắn chị ấy sẽ thích."
Ngũ Lập Thu đang bấm điện thoại trả lời tin nhắn rầm rầm, nghe vậy ngẩng lên: "Gì cơ?"
Tặng đồ ăn cho một nữ nghệ sĩ??? Nghệ sĩ nhà chị là đầu heo đấy ư?
Khúc Kim Tích nghiêm túc nói: "Chị không nhận ra hả, vị Mao đại lão này là một chị tham ăn."
Ngũ Lập Thu: "Ăn giỏi bằng em không?"Bản dịch bạn đang đọc chỉ đăng tại địa chỉ duonglam design blog và nick wattp3d namonade của người dịch. Nếu đọc ở nơi khác, tức bạn đã truy cập vào trang đăng lại trái phép.
Khúc Kim Tích: "..."
Không có chơi vậy nha!

Cùng thời điểm, Minh Ngọc Sênh ngồi trên xe hơi, Dịch Trạch gửi cho anh ta đoạn video diễn thử ban nãy. Minh Ngọc Sênh hỏi ý kiến Dịch Trạch. Dịch Trạch nghĩ một lát rồi đáp: "Có vẻ chị Mao Mao quyết tâm không nhận rồi, không còn lựa chọn nào khác thích hợp, Khúc Kim Tích này, đúng là có thể dùng thử."
Minh Ngọc Sênh cúi đầu xem video. Video không dài, quay bằng điện thoại thì không thể có chất lượng tốt như dùng camera chuyên nghiệp nên chỉ tạm xem được. Anh ta im lặng ngồi xem, trong khoang xe vang lên tiếng Khúc Kim Tích diễn thoại.
"Khả năng thoại tốt đấy." Dịch Trạch nói, "Anh nghĩ sao?"
Một lát sau, Minh Ngọc Sênh không đáp còn hỏi: "Cậu cảm thấy Khúc Kim Tích và Thẩm Thính có quan hệ thế nào?"
Dịch Trạch vô cùng ngạc nhiên: "Giữa họ thì có thể có quan hệ gì? Cho dù S&T ký hợp đồng với Khúc Kim Tích thì cũng không thể có quan hệ gì được."
"Chưa chắc đâu." Gương mặt vẫn không một cảm xúc của Minh Ngọc Sênh thấp thoáng vẻ suy tư, chốc sau gửi video cho Thẩm Thính.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.