Cùng Phản Diện Nói Chuyện Yêu Đương

Chương 6: Toàn thân ê ẩm




Cũng không phải là Khương Tuệ Lương muốn siết chặt lấy anh, mà là do bị anh kích thích nên không thể làm gì khác, đó chỉ là một chút phản ứng tự nhiên của cơ thể thôi.
Lúc này Tạ Triết cảm nhận được ở bên trong của Khương Tuệ Lương vừa ấm, vừa ẩm ướt, lại còn rất mềm, cơ thể của cô thì vừa thơm, da thịt lại mướt mát, càng ôm, càng sờ lại càng thích... Chết tiệt, nếu cứ tiếp tục như vậy thì anh phải làm sao đây?
Bất ngờ Tạ Triết lại đem Khương Tuệ Lương đè dưới thân, nơi hạ thân cũng bắt đầu nhấp hông điên cuồng vào bên trong tư mật của cô. Gương mặt nhỏ của cô cũng bắt đầu hoang mang, nhưng không thể nào đẩy anh ra được, chỉ biết ngửa mặt rồi rên rỉ cầu xin...
- Ah...a...a... Tạ... Triết... Tạ Triết... Nhanh quá... Nhanh quá... Ha...ah...ưm... Khó thở... Lương Lương khó thở quá... Ah...a...
Nhưng Tạ Triết không đáp lấy một câu, anh chỉ điên cuồng nhấp hông, mỗi lần đi vào đều muốn đi sâu vào bên trong cô, tựa như là muốn thăm dò hết ở bên trong cô vậy. Đột nhiên lúc này Khương Tuệ Lương thấy có gì đó không đúng lắm, vừa định mở miệng nói thì cô đã cảm nhận một nguồn tinh khí ấm nóng đang chảy khắp người của cô... Tạ Triết đã đạt cao trào mà còn là ở bên trong cô nữa chứ.
Chết rồi... Hôm nay không phải ngày an toàn của cô đâu đó, tên ngốc này!
Tuy nhiên Khương Tuệ Lương lại thở phào ở trong lòng, có vẻ như đã xong rồi, cô có thể nghĩ ngơi rồi. Nhưng đó chỉ là suy nghĩ của cô thôi, sau khi Tạ Triết đạt cao trào lần một liền tiếp tục đem hạ bộ cắm vào bên trong cô, từ từ nhấp hông.
Khương Tuệ Lương bị bất ngờ đến mức không nói nên lời, cô chỉ đưa mắt nhìn anh, nhưng anh lại hôn lên môi của cô, sau đó là bên trên bị anh càn quét, bên dưới lại được anh xiên xỏ, đầu óc của Khương Tuệ Lương bây giờ sắp điên mất rồi!
- Ha...a... Không được... Eo... Eo... Lương Lương mỏi lắm...
Nghe cô nói mỏi eo thì Tạ Triết cũng chiều ý, đem Khương Tuệ Lương lật người lại, để cô quỳ ở trên giường, rồi anh lại tiếp tục đem hạ bộ đi vào từ phía sau, vừa luân động vừa hôn lên vai của cô, nhỏ giọng nói:
- Như vậy không mỏi eo nữa rồi.
- Ah...a...ưm... Tạ Triết... Tạ Triết...
- Lương Lương ngoan, hôm nay em không thể nghỉ ngơi ngay được đâu.
Cứ như thế mà Tạ Triết vẫn tiếp tục hì hục xiên xỏ bên trong cô, còn Khương Tuệ Lương cảm thấy dù bản thân không ngốc cũng sắp bị anh làm đến ngốc thật rồi.
Sau đó, chẳng biết trôi qua bao nhiêu lâu cơ mà Tạ Triết vẫn đang rong ruổi trên cơ thể của cô, cái tên này quả nhiên là chó điên mà... Hành hạ người ta đã mấy tiếng rồi vẫn chưa ngừng lại, chẳng lẽ anh định làm chết Khương Tuệ Lương luôn hay sao?
Cứ như vậy, một lần, một lần rồi lại một lần, Tạ Triết hết lần này đến lần khác cứ đem mầm mống của bản thân phóng thích ở bên trong, nó nhiều đến mức phải chảy ra bên ngoài.
Cơ mà tên chó điên này vẫn chưa chịu dừng lại, bây giờ anh đã nâng cấp lên rồi, anh để cô nằm ngửa, nhưng vẫn sợ cô than mỏi eo nên đặt dưới eo của cô một cái gối nằm. Vừa làm cô không mỏi eo, vừa thuận tiện cho việc anh di chuyển đâm rút ra vào.
Đến khi nhìn thấy Khương Tuệ Lương tới rên cũng không còn sức rên nữa, anh mới nhẹ nhàng hôn lên môi cô, nói:
- Lương Lương, Lương Lương? Em ngủ rồi sao?
- Ha... Đừng thúc nữa... Mệt rồi... Lương Lương mệt lắm rồi...
Tạ Triết cũng chỉ cười một tiếng, sau đó anh liền ôm lấy cô vào lòng, quả nhiên là một cực phẩm mà, nếu cô cứ đáng yêu như vậy thì anh làm sao mà ngừng được đây? Cái đó là làm khó anh rồi.
Đến đây, Khương Tuệ Lương vẫn cảm thấy cái thứ quỷ quái yêu ma kia lại to lên một chút, cô chỉ biết rên lên một tiếng ở trong bụng, tên này tới giờ động dục hay sao vậy chứ! Sao lại làm nhiều như vậy!
- Lương Lương bảo bối, thật là muốn nhốt em lại.
Khương Tuệ Lương cũng không muốn nói nữa, cô buông bỏ rồi... Quá mệt... Thì ra làm tềnh lại mệt như vậy sao? Vậy mà chẳng hiểu sao Phó Âu Trực và Khương Tuệ Tĩnh cứ hùng hục như hai tên động dục suốt ngày hay thật đó... Cô chỉ mới có một ngày đã toàn thân ê ẩm, nhấc cái tay hạ cái chân cũng có khó khăn...
Nhìn Khương Tuệ Lương đã dần dần thiếp đi thì Tạ Triết cũng phải nhanh chóng kết thúc việc này, sau khi đã được ăn một bữa no nê thì anh cũng đưa Khương Tuệ Lương đi tắm rửa sơ qua, thay cho cô một bộ váy ngủ rồi mới để cô ngủ trên giường.
Còn anh phải dọn dẹp bãi chiến trường mà họ đã gây ra, dọn dẹp xong còn phải đi tắm. Khi mọi chuyện đã xong hết anh mới có thể bước lên giường, nhìn Khương Tuệ Lương một chút... Cô gái này đúng là khiến người ta sinh ra một cảm giác muốn bảo vệ. Anh nhẹ nhàng chui vào chăn với cô, vòng tay ôm Khương Tuệ Lương vào lòng.
Nhưng lúc này Tạ Triết lại thấy cô đang mếu máo, mắt vẫn nhắm nghiền mà miệng vẫn kêu lên đầy ấm ức.
- Không ngủ nữa... Sau này không ngủ với anh nữa... Eo mỏi rồi... Chân cũng tê... Tay cũng đau... Thật là mệt chết rồi.
Hóa ra là cô gái này đang nói mớ, ngay cả nói mớ mà cũng đáng yêu như vậy sao? Tự nhiên Tạ Triết lại nghĩ đến một chuyện nói ra thì hơi biến thái một chút... Nhưng anh muốn đem cô nhốt lại quá... Làm sao đây?
Yu~


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.