"Thực xin lỗi,xem cái miệng tuỳ tiện này của tôi, như thế nào cái gì đều đi nói ra bên ngoài? Thẩm Hoặc ca ca, tôi không phải cố ý mà, cậu đừng giận tôi, được không?"
Cô chớp chớp đôi mắt, nhìn như có vẻ linh động trong ánh mắt tất cả đều là cảm xúc chán ghét, lơ đãng nhìn thoáng qua cũng có thể được gương mặt vặn vẹo của cô.
Thẩm Hoặc nhìn cô một cái, không nói gì.
Mà Thích Mộng như vừa đánh thắng trận chiến vô cùng đắc ý dào dạt trở lại chỗ ngồi của chính mình.
Thẩm Hoặc không phải không phản bác cô ta, chỉ là hiện tại toàn bộ lực chú ý của cậu đều đổ dồn trên cửa kính xe cách cô không xa.
Đôi giày thêu kia lại xuất hiện!
Lúc này đây, không phải cách cửa sổ xe, mà là ở bên trong xe, khoảng cách của nó rất gần với Thích Mộng Mạn. Mũi đôi giày thêu màu đỏ thật ẩm ướt, một giọt chất lỏng màu đỏ, nhỏ từng giọt trên vai của cô.
Từng giọt từng giọt, thấm đẫm quần áo của cô.
Thích Mộng Mạn theo bản năng đánh một cái lạnh run, lẩm bẩm: "Nhiệt độ bên trong xe cũng quá lạnh đi. "
Nói xong cô liền trực tiếp điều chỉnh điều hòa thổi đều lên trên.
Hồn nhiên không biết, một đôi giày thêu màu đỏ dần dần tới gần bả vai của cô, nhỏ từng giọt máu xuống dưới, trực tiếp nhuộm đỏ cả nửa cái thân thể của cô.
Chờ khi Thẩm Hoặc vừa chớp mắt, đôi giày thêu nháy mắt liền biến mất.
Đôi giày thêu màu đỏ tựa như một tiểu cô nương tinh nghịch, chơi một trò đùa dai, chờ đến khi dọa Thẩm Hoặc kinh hãi xong, chớp mắt liền biến mất.
"Lạch cạch lạch cạch!"
Ngoài xe mưa càng lúc càng lớn, sắc trời cũng dần dần âm trầm lại.
Lúc này, ngoài cửa sổ hai bên tất cả đều là rừng cây rậm rạp, bọn họ giống như đang lái xe ở trên sườn núi.
Liếc mắt một cái nhìn lại, có thể thấy ngọn núi và vạch đá mơ hồ đã bị che khuất bởi màn mưa.
Đích đến mà bọn họ sắp đến là Quỷ thành.
Vì muốn đi lại trong quỷ thành vào buổi tối, cậu còn lên mạng tra qua một số tư liệu có liên quan tới Quỷ thành.
Tòa Quỷ thành này thành lập ở sâu bên trong núi,theo truyền thuyết Quỷ thành phía dưới đã từng là một cái bãi tha ma.
Bởi vì là bãi tha ma nên phát sinh ra rất nhiều chuyện quỷ dị, còn nói bên trong bãi tha ma còn có một đại tà ám, thường xuyên ra ngoài ăn thịt người.
Sau đó lại bị dân bản xứ mời đến một vị đạo trưởng, san bằng bãi tha ma, sau đó lại một lần nữa tu sửa thành một tòa Quỷ thành, để trấn áp những linh hồn xấu xa đang tác loạn bên trong bãi tha ma.
Sau khi ác quỷ được trấn ấp, bãi tha ma trở lại những yên bình.
Chẳng qua, sau nhiều năm trôi qua trong một lần mưa to xối xả, núi đất sạt lở, đã chôm vùi toàn bộ thôn trang dưới lòng đất.
Chỉ còn cái Quỷ thành này là đứng sừng sững với đỉnh núi.
Nghe nói, hiện tại còn có thể nghe thấy bên trong Quỷ thành truyền đến tiếng kêu rên than khóc.
Mỗi người đều đồn đại rằng đó là linh hồn của người dân thôn Hòe Thụ ở bên trong than khóc.
Trên mạng có đủ loại ý kiến khác nhau, một số nhà tư bản đã bắt lấy cái độ nóng này, mở một cái khách sạn ở bên cạnh Quỷ thành, còn hấp dẫn không ít người yêu thích thám hiểm lui tới.
Mà nơi bọn họ hôm nay muốn vào ở cũng là khách sạn bên cạnh Quỷ thành.
Ngoài ra trên mạng còn có không ít hình ảnh của khách sạn.
Thẩm Hoặc click mở ảnh chụp vừa thấy, nhịn không được nhíu mày.
Những bức ảnh chụp này đồng nhất đều là chụp rất mơ hồ và không rõ ràng, giống như chúng chỉ là trong quá trình đang đi tùy ý được quay chụp một cách ngẫu nhiên.
Trong đó có một cảnh tượng hấp dẫn sự chú ý của Thẩm Hoặc.
Những chiếc đèn lồng màu đỏ rực rỡ,liếc mắt nhìn thoáng qua có thể thấy toàn bộ đều là đèn lồng màu đỏ tươi.
Mặc kệ là hành lang hay bên ngoài hẻm nhỏ, tất cả đều là đèn lồng màu đỏ,nhiều vô số kể chẳng thể đếm được.
Đèn lồng vừa to vừa tròn, treo trên đầu là vài sợi tua vàng.
Nhưng ở những vùng núi lớn tối tăm, treo đầy đèn lồng màu đỏ, không những không có chút nào không khí vui vẻ của lễ hội, ngược lại còn tạo thêm nhiều cảm giác quỷ dị.
Đúng lúc này, xe đột nhiên phanh lại!
Trong xe mọi người sôi nổi phàn nàn, chỉ có Thẩm Hoặc là đưa mắt nhìn chằm chằm bên ngoài xe.
Bởi vì cậu lại nghe thấy tiếng khóc của nữ quỷ không đầu mặc hồng y.
Âm thanh so với âm thanh khác lại càng thêm thê lương hơn, rõ ràng hơn.
Chỉ nghe răng rắc một tiếng, cửa trước và sau mở ra.
"Thùng thùng!"
Một trận hơi ẩm ập thẳng vào trước mặt cậu.
Sau đó có một người đàn ông bước lên xe!
Hắn giống như rất mệt mỏi sau khi đi một quảng đường dài, mỗi một bước chân rơi xuống đất đều phát ra âm thanh, mỗi lúc một lớn.
Người đàn ông nọ đầu đội một chiếc mũ được đan bằng tre, mũ được ấn xuống thấp tới mức chỉ có thể nhìn thấy đôi môi tái nhợt của người nọ.
Hắn lớn lên có thân hình cao to là một người khỏe mạnh,chỉ cần nhìn vào thân thể ấy đã tạo cho người khác một cảm giác tràn ngập tính nguy hiểm.
Mà khi hắn dùng ánh mắt ngó Thẩm Hoặc từ trên xuống dưới, trong lòng Thẩm Hoặc lúc này khẽ trầm xuống.
Đó là kiểu ánh mắt gì vậy?
Có lẽ là ánh mắt của ác quỷ.
Đôi mắt hé mở, trong mắt phủ một lớp màng màu trắng, tròng mắt chỉ to bẳng hạt gạo,nhìn thẳng vào Thẩm Hoặc, tựa như bị ác quỷ đến từ địa ngục nhìn chằm chằm khiến cậu có cảm giác sợ hãi.
Tiếng mưa rơi lạch cạch lạch cạch đập thật mạnh trên nóc xe phát ra âm thanh vô cùng chói tai,sau đó là đến tiếng sấm kéo theo tia chớp vang ầm ầm trên bầu trời.
Ánh sáng trắng của tia chóp xuyên qua, làm cho Thẩm Hoặc bây giờ có thể thấy rõ diện mạo của người đàn ông giấu bên trong lớp áo.
Khuôn mặt chữ điền bình thường,đặt ở trong một đám người bạn cũng có thể tìm được một người như thế này.
Tuy nhiên một giương mặt hình chữ điền bình thường như vậy, lại làm đại não Thẩm Hoặc nháy mắt kêu vang cảnh báo.
- - nguy hiểm
Thậm chí ánh mắt của tên đàn ông còn đảo qua đảo lại sau người cậu, như cũ lại làm lòng cậu thêm sợ hãi.
Dường như cậu vừa mơ một giấc mộng, chính mình vẫn còn ở bên trong giấc mộng ấy.
Nữ quỷ áo đỏ không đầu hóa thân thành một người đàn ông ăn mặc áo tơi, cả người lộ ra nguy hiểm xuất hiện ở trước mặt chính mình.
Mà trong một khắc,nữ quỷ không đầu kia liền sẽ xé mở túi da ấy màxuất hiện.
Nam nhân mang theo hơi ẩm xuyên qua lối đi.
"Thùng thùng!"
Hắn bước đi tạo ra âm thanh rất nặng nề, mọi người trong lòng cũng không khỏi nhảy theo bước chân của hắn,đi ngang qua tất cả mọi người, bọn họ nhịn không được trong lòng khẽ rụt lại.
Ngay cả tên cơ bắp vừa rồi nhìn Thẩm Hoặc với vẻ khinh thường, khi nhìn vào người đàn ông ấy cũng nhịn không được cả người trở nên khẩn trương.
Có lẽ là do bề ngoài Thẩm Hoặc không được coi trọng trong rất dễ bị khi dễ, cho nên kẻ cơ bắp mới có thể không kiêng nể gì.
Nhưng tên đàn ông trước mặt này thì vô cùng bất đồng, hắn rất cường tráng, cũng rất nguy hiểm!
Phó đạo ngồi ở phía trước vội vàng giới thiệu với mọi người.
"Các vị, đây là hướng dẫn viên du lịch của chúng ta, Hòa Tam,chuyến đi lần này cậu ấy chính là người mang chúng ta đi đến Quỷ thành."
Hòa Tam nhìn qua rất lãnh đạm, chỉ lạnh lùng mà gật đầu với mọi người.
Sau đó, ánh mắt của hắn không ngừng nhìn chằm chằm về phía Thẩm Hoặc đang ngồi.