Cuối Cùng Em Cũng Đến

Chương 57:




Tống Ý bất ngờ nhìn lại thì Cửu Thiên đã dời tầm mắt sang nơi khác.
Anh ta cười tủm tỉm nói chuyện với Tô Quang, còn Tô Quang thu lại ánh mắt nhìn chằm chằm Tống Ý, chau chặt mày.
Không biết bọn họ đang nói gì, Tống Ý cũng không buồn tìm hiểu.
Sau khi ngồi vào ghế cô thở nhẹ ra, thả lỏng đầu óc.
Tạ Tinh Thùy nhận ra: “Em căng thẳng sao?”
Phì ca nghe được liền chen vào: “Không cần căng thẳng đâu! Thiên Thần, tôi dẫn theo cô giành chiến thắng!”
Đúng lúc có thể chuyển đề tài, Tống Tống cười: “Anh năng nổ đến vậy à?”
Phì ca vén tay áo: “Phải vậy rồi!”
Phì ca tự tin như vậy không phải không có nguyên nhân.
Không nhắc đến chiến tích huy hoàng bây giờ của YD, chỉ cần là đội NSD của hiện tại, YD đã đủ khắc chết.
Tuy ở mùa giải này NSD có thành tích vô cùng chói lọi, nhưng gặp phải YD thì thực lực giảm 30%.
Hai đội đều là đội mạnh về hệ thống xạ thủ, nhưng xạ thủ trong hệ thống này muốn thắng được YD, trước mắt toàn KPL không có mấy người.
Một Tạ Tinh Thuỳ đã dập tắt hi vọng hơn nửa chiến đội KPL, bây giờ còn thêm Tống Ý…… Như hổ mọc thêm cánh!
Ngay cả CST còn không ngăn được thì đội NSD còn hơi non nớt này càng không có khả năng.
Kết thúc màn điều chỉnh thiết bị, ván đấu lập tức bắt đầu.
Tâm điểm chú ý của mọi người đều đặt tại trường đua xạ thủ.
Ván thứ nhất Tạ Tinh Thùy chọn Marco Polo, Dịch Dao lấy Tôn Thượng Hương.
Sau khi bắt đầu, giai đoạn trước suôn sẻ không có gì, đến cuối trận YD giống như ngồi trên tên lửa bay lên trời, thế lực mạnh, khiến người xem cũng một phen kinh hồn bạt vía.
Ván thứ hai xạ thủ trao đổi anh hùng, lần này Tống Ý cướp được Tôn Tẫn.
Lúc có được, ngón tay của Tống Ý khẽ run lên.
Trước kia là một anh hùng mình rất thích, gần đây lại có chút bài xích.
Bởi vì thích nên hiểu biết, mà bởi vì hiểu biết nên bất an.
Tôn Tẫn là support rất xuất sắc, chỉ có điểm yếu là máu giấy, không thể xông lên phía trước hỗ trợ.
Cách dùng chính xác của anh hùng này chính là đi theo cạnh đồng đội, lợi dụng skill để cứu đồng đội, đồng thời khống chế quân đội, tạo ra điều kiện tấn công.
Nhưng Tôn Tẫn Cửu Thiên không như vậy.
Anh ta dùng máu giấy nhưng sức tấn công mạnh như support lá chắn thịt.
Bởi vì khống chế được toàn trận, bởi vì nhìn được tổng quát nên mới dám tự tin xuất hiện ở những nơi ít các support khác có mặt.
Thậm chí lấy thân làm mồi câu.
Nghĩ đến đây, Tống Ý lại thở nhẹ ra.
Tạ Tinh Thùy quay đầu nhíu mày nhìn cô.
Nhưng Tống Ý đã khôi phục lại trạng thái bình thường, báo cáo qua tai nghe: “Đường trên cẩn thận, Tô Liệt đi qua.”
Quỷ Đăng không trả lời nhưng vẫn ứng phó kịp lúc, trước khi đi còn đánh cua, xem ra cũng là người nhẫn tâm.
Tạ Tinh Thùy cảm thấy hơi khó chịu nhưng nhìn kĩ hơn lại không bắt được.
Cả ván này YD vẫn nghiền áp đến cuối như cũ, Dịch Dao bị đánh đến nỗi có chút bực tức.
Kiểu thua này cực kì khó chịu, nó không phải là áp chế anh hùng mà là chênh lệch giữa tuyển thủ.
Đều là tuyển thủ chuyên nghiệp hàng đầu, đều là xạ thủ thao tác xuất sắc nhất nhưng lại bị đè đánh như thế, ai gặp cũng chịu đả kích.
Trước kia anh ta cũng từng giao chiến với Tạ Tinh Thuỳ, anh ta thừa nhận anh rất ưu tú, nhưng hai bên chắc chắn không có chênh lệch dã man đến vậy.
Nhìn lại trận YD vs AFB trước kia, Dịch Dao còn rất vui sướng khi người khác gặp hoạ, khi đó anh ta không cảm thấy Tạ Tinh Thuỳ giỏi bao nhiêu, chỉ trách A Ly quá gà, nếu là mình thì tuyệt đối sẽ không thành như vậy.
Cuối cùng…… Anh ta nản chí thua cuộc.
Lúc chọn support ván thứ ba, Tống Ý luôn im lặng nay lại lên tiếng: “Tôi dùng Tô Liệt nhé.”
Huấn luyện viên sững người, anh ấy rất bất ngờ.
Thật ra ván này dùng Tôn Tẫn cũng rất hợp, nhưng Tống Ý lại chủ động xin dùng Tô Liệt.
Tạ Tinh Thùy đồng ý: “Được, em dùng anh hùng nào cũng được.”
Huấn luyện viên đương nhiên cũng không có ý kiến.
Nói thẳng thì Tống Ý dùng anh hùng nào cũng không thành vấn đề, bởi vì mọi người biết rất rõ, cô chơi rất tốt, rất cừ.
Cũng đúng, vì dùng cái nào cũng tốt nên lúc chọn anh hùng, từ trước đến nay cô đều dựa vào đội hình để phối hợp, dường như chưa từng chủ động xin.
Hôm nay đúng thật hiếm thấy.
Một đoạn nhạc đệm nhỏ vang lên, mọi người đều không nghĩ nhiều. Sau khi bắt đầu ván đấu, YD vẫn ác như cũ.
Trạng thái của NSD Dịch Dao đã hơi đóng băng rồi, tuy Nhiễm Khinh ngăn được cơn sóng dữ nhưng cũng không áp được chiến đội đang có chiều hướng tàn lụi.
Vốn dĩ mid NSD đã không đánh lại Phì ca, giờ đây thêm Dịch Dao bị Tạ Tinh Thuỳ áp chế, hai vị trí tấn công đều nằm trong tay địch, cả đội rất khó để tìm được điểm đột phá.
Nhất là khi YD là đội ngũ cẩn thận kín kẽ, rất ít lộ ra sơ hở, NSD càng không có cách phản kích.
3:0.
Trận đấu đầu vòng Playoffs, YD giống như mang đến ác mộng chỉ vừa mở ra cho mọi người.
Hạng nhất bảng B và hạng hai bảng A có chênh lệch lớn đến thế sao?
Làm người khác kinh sợ.
Dưới sân khấu, Cửu Thiên xem đến ván thứ ba đã nói: “Tôi ra ngoài hút một điếu thuốc.”
Anh ta không có ý gì, chỉ là hai bên cách nhau quá xa, không nhìn ra bất kì điểm sáng nào.
NSD không yếu nhưng điểm đột phá quá rõ, trạng thái của Dịch Dao đã xuống dốc như vậy, dù cho Nhiễm Khinh có là thần tiên trên trời xuống cũng không cứu được cả đội.
Ván thứ tư theo quy trình bắt đầu.
Thắng liên tiếp ba ván nhẹ nhàng như vậy, Phì ca đã hơi giống như sống trên thiên đàng, bắt đầu lảm nhảm khoe khoang.
“Tôi nói chứ, với thực lực của anh đây, đánh mấy bạn nhỏ này như chơi đồ hàng thôi.”
“Thiên Thần, ván này cô đừng sang đường giữa, hãy xem tôi một mình chấp hết!”
“A Mãn, cậu cũng đừng qua, chờ tôi lên đ ỉnh kim tự tháp.”
Anh ta nói liền miệng, Tạ Tinh Thuỳ quay sang liếc nhìn: “Buông thả rồi thua tôi sẽ đánh chết cậu.”
Phì ca đắc ý: “Thua thì về tôi quỳ vỏ sầu riêng.”
Quỷ Đăng cười lạnh một tiếng: “Theo lời cậu nói, tôi cũng quyết định diễn một ván.”
Phì ca lập tức sợ hãi: “Tiểu Đăng Đăng, cậu đừng bẫy tôi!”
Quỷ Đăng: “Haha.”
Vì sợ Quỷ Đăng bẫy mình nên ván này Phì ca vô cùng nghiêm túc, thật sự một mình gi3t chết mid NSD, chạy thoát thân lúc còn chút máu.
Tuy lúc chạy trốn Tống Ý đã chắn một skill nhưng anh ta vẫn mất bóng.
Phì ca lại bắt đầu lơ đễnh: “Haha, Đăng Đăng, cậu diễn đi, cậu là người cho đầu, mọi người không để cho tôi có cơ hội quỳ vỏ sầu riêng!”
Vừa dứt lời, A Mãn bị đánh chết.
Phì ca im lặng trong chốc lát.
A Mãn yếu ớt: “Lão Phì, cậu còn dài dòng nữa tôi sẽ cho cậu ngủ trên vỏ sầu riêng.”
Phì ca căng da đầu, không tạo chuyện nữa.
Tuy ván này có vài lần trắc trở nhưng nhìn chung toàn bộ YD vẫn ổn.
4:0.
YD dùng số điểm man rợ như thế lấy được chiến thắng đầu tiên vòng Playoffs!
Hôm nay các fans đến xem đều thấy thất vọng, ai nấy bỏ tiền mua vé, cuối cùng mới xem được hai tiếng đã phải về nhà! Vậy là may sao? Bình thường có thể xem đến bốn tiếng lận đó!
Màn phỏng vấn sau trận đấu được giao lại cho Phì ca, anh ta và người dẫn người tung kẻ hứng, chọc khán giả cười đến đau bụng.
Vòng Playoffs thứ hai sắp bắt đầu, thắng thì có thể vào trận chung kết, thua…… Sẽ bị đẩy vào nhóm bại trận.
Mọi người đều sôi sục ý chí chiến đấu, cảm thấy hành trình đến Trùng Khánh đã ngay trước mắt!
Trận của CST và The Dragons được xếp vào cuối tuần.
Tống Ý không đến nhà thi đấu nhưng lại ở trong căn cứ chú tâm xem livestream.
Hai đội đánh túi bụi, điểm số rất xuýt xao, không ai nhường ai.
Không biết có phải là do cô tự suy diễn hay không, nhưng trận này Cửu Thiên rất uể oải, không có điểm nào sai sót, mà cũng không tinh mắt như bình thường.
Dường như đã dự liệu từ trước nên không quan tâm nữa.
Tỉ số hai bên đã là 3:3, ván tiếp theo sẽ là ván cuối cùng.
Cửu Thiên vẫn không nghiêm túc lên sao?
Tống Ý xem đến nỗi bản thân thấy căng thẳng theo, thế nên tuy có người xuất hiện đằng sau, cô cũng không nhận ra.
“Chú tâm xem đến vậy sao?” Giọng Tạ Tinh Thùy vang lên, Tống Ý lập tức ngồi thẳng lên.
Tạ Tinh Thùy đưa mắt qua nhìn: “Ván quyết thắng rồi.”
Tống Ý đáp: “Vâng.”
Tạ Tinh Thùy nhìn nhìn: “Cửu Thiên đang luyện binh à?”
Tống Ý nhìn chằm chằm màn hình hỏi anh: “Anh ta không sợ thua sao?”
Tạ Tinh Thùy bĩu môi: “Nếu thua như vậy, CST đó cũng không cần vào trận chung kết nữa.”
Tống Ý đã nghe hiểu.
Hiện tại CST quả thật vẫn còn không gian để phát triển, nó không tồn tại trên người Cửu Thiên, mà là các đồng đội khác.
Cửu Thiên thu mình, trái lại sẽ tôi luyện được những người khác của CST.
Giống như phần luyện tập thêm, nếu có thể thích ứng với tình huống như vậy, hay thậm chí là thắng trận, vậy tuần sau……
Lại là một CST lột xác khác!
Tống Ý miễn cưỡng cười: “Chúng ta cũng phải cố lên.”
Tạ Tinh Thùy bóp vai cho cô: “Em yên tâm đi, YD sẽ không thua trước bọn họ.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.