Cưỡng Đoạt Sự Ngọt Ngào Của Em

Chương 48: Anh muốn làm gì?




Sau một hồi đọc thư thì Ninh Khiết San chỉ biết trợn mắt vô cùng tức giận, cô liền hùng hổ chạy sang thư phòng. Nhưng làm sao có chuyện cô có thể chạy xộc vào bên trong chứ, Tích Hiệu liền ngăn lại, đưa mắt lạnh lẽo nhìn cô, nói:
- Phu nhân, Ôn tổng đã căn dặn không ai được phép vào trong… Kể cả cô!
Nhưng Ninh Khiết San thì hoàn toàn không cần biết là anh có cho phép cô đi vào hay không, chuyện này liên quan đến trên dưới Ninh gia, bây giờ hai nhà Ôn – Ninh đã là liên gia, nếu Ôn gia gặp chuyện gì bất trắc thì Ninh gia cũng chẳng thể yên thân, mà chuyện có liên quan đến Ninh gia thì cũng liên quan đến cô. Ninh Khiết San không thể nào bỏ qua chuyện này được!
- Tránh ra!
- Phu nhân, cô đừng làm khó tôi!
- Tôi nói cậu tránh ra!
Tích Hiệu vừa định ra tay kéo cô về phòng thì từ bên trong Ôn Tề đã nói vọng ra:
- Cho cô ấy vào đây.
Tích Hiệu ban đầu có chút kinh ngạc, nhưng sau khi nghe lệnh thì cậu ta cũng né sang một bên để cô đi vào bên trong, Ninh Khiết San bắt đầu hít thở không thông, dù sao thì hiện tại cô cũng nhất quyết phải có được câu trả lời thỏa đáng từ Ôn Tề.
Cô mở cửa đi vào, không khí trong phòng vô cùng lạnh lẽo, khiến cho Ninh Khiết San lạnh sống lưng, Ôn Tề cũng theo quán tính mà chỉnh nhiệt độ lên cao một chút, sau đó liền hỏi:
- Có chuyện gì mà lại ầm ĩ ở bên ngoài vậy?
- Ôn Tề, rốt cuộc anh muốn làm gì vậy?
Ôn Tề cười nhạt, sau đó thì anh cũng ngước mặt lên nhìn cô, sau đó tựa lưng vào thành ghế, khoanh tay, chéo chân nhìn cô, nói:
- Em nghĩ nếu tôi muốn làm, thì em có thể phản kháng sao?
Ánh mắt của Ôn Tề híp lại, ánh mắt của anh không còn sự yêu chiều trước kia dành cho cô nữa rồi, mà hiện tại trong mắt của anh chỉ còn lại sự chán ghét mà còn cực kỳ lạnh lùng nhìn cô, Ninh Khiết San cũng bị ánh nhìn của anh dọa cho giật mình, ngay sau đó liền nuốt một ngụm khí lạnh, nhìn anh, không khuất phục nói:
- Ôn Tề! Cuối cùng thì anh lấy tôi là vì cái gì?
- Vì cái gì? Đương nhiên là vì địa vị của tôi rồi, thử hỏi Ninh tiểu thư còn tưởng là tôi thật sự yêu cô sao?
- Ôn…Ôn Tề…Anh…Anh thay đổi rồi.
Ôn Tề bật cười, anh thay đổi rồi sao? Đúng, anh thay đổi rồi, anh thật sự đã thay đổi rồi! Nhưng vì sao lại thay đổi? Còn chẳng phải vì cô nên anh mới biến thành một con người như vậy sao? Bây giờ cô còn ở đây than trời, trách đất gì nữa chứ.
Ninh Khiết San nhìn anh, hai mắt bất giác đỏ lên, cô cũng không biết bản thân bị gì nữa, hiện tại cô chỉ muốn nói hết lòng mình cho anh biết… Nhưng mà hình như đã trễ rồi, anh đã không còn yêu cô nữa rồi, hít một hơi sâu, sau đó lại thở mạnh ra, Ninh Khiết San nở một nụ cười vô cùng gượng gạo, sau đó nhìn anh, nói:
- Ôn tổng, sau này tôi là nhân viên của Ôn thị, cũng không thể nào đối đầu với ông chủ Ôn thị, vì thế nên là mong Ôn tổng đại nhân đại lượng đừng chấp kẻ tiểu nhân như tôi làm gì, tôi cũng không muốn khiến Ôn tổng nhọc lòng.
Những câu nói của cô khiến cho Ôn Tề cảm thấy có chút không thoải mái, nhưng sau đó thì anh cũng chỉ nhìn cô, nhàn nhạt nhướng đôi lông mày lên rồi đáp:
- Em yên tâm, Ôn thị có mấy chục nghìn nhân viên, tôi cũng không bám chặt lấy em. Còn về Ninh thị và Ôn thị thì em càng không cần lo, có tôi là đủ rồi!
Nói xong thì Ôn Tề cũng gọi Tích Hiệu vào để tiễn cô ra, trước khi Ninh Khiết San được Tích Hiệu mời ra thì cô còn đe dọa anh, nói:
- Nếu anh dám làm hại đến cha mẹ tôi, cả anh Thụy Du và Mỹ Hy thì tôi tuyệt đối không tha cho anh!
Cô rời đi với sự rối bời trong lòng, còn Ôn Tề thì lại nhìn theo bóng lưng của cô mà có chút khó xử, hiện tại thế lực của Lục Xán cùng nhóm lão già cố chấp của ông ta đang dần điều khiển Ôn thị, nếu như anh còn không nhanh xử lý đám người này thì Ôn thị e là khó giữ được.
Không những thế mà chuyện Từ Tinh đột ngột quay lại cũng là một ẩn số, mục đích của bà ta không chỉ đơn giản là tiền nữa, anh là con trai ruột của bà ta, sống với bà ta mười mấy năm, thì thử hỏi những tâm tư của bà ta anh còn không hiểu sao?
- Ôn tổng, vậy chuyện của Từ Tinh thì sao đây?
- Trước mắt cứ giám sát bà ta, tuyệt đối không để bà ta có cơ hội gặp mặt San San, chỉ cần bà ta gặp mặt cô ấy thì chắc chắn Lục Xán sẽ nắm được điểm yếu của tôi.
- Ôn tổng… Vậy tại sao anh không trực tiếp ly hôn với phu nhân. Như vậy thì có thể…
Ôn Tề im lặng, anh đương nhiên là biết chỉ cần ly hôn thì anh sẽ không còn liên quan đến Ninh gia lẫn Ninh thị, nhưng mà đối với chấp niệm của anh dành cho Ninh Khiết San thì anh không thể bỏ qua nó này được. Tính mạng của cô là tính mạng của anh, nếu như cô xảy ra bất trắc thì anh cũng không thể nào tiếp tục sống nữa...
- Tích Hiệu, tôi không thể buông tha cho cô ấy được… Tôi, không đành lòng...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.