Ninh Khiết San cũng là lần đầu tiên nghe thấy Ôn Tề nói ra những câu ngôn tình sến sẩm như vậy, nhưng hình như cô có chút không quen lắm, nhìn thấy anh thế này thật sự cũng rất là đáng yêu đó chứ nhỉ, không chỉ thế mà nhìn anh thật sự rất cố gắng.
Anh nhìn nét mặt hiện tại của vợ mình như thế liền có chút lúng túng, sống ba mươi năm trên đời đây cũng là lần đầu tiên anh ở trước mặt của một người phụ nữ nói ra những câu như thế này, hiện tại anh cũng không biết được suy nghĩ của cô là gì nữa. Ninh Khiết San cũng nhìn ra ánh mắt của chồng mình có chút bối rối, để thay đổi tình thế bối rối này thì cô liền ngồi xuống bên cạnh anh, nói:
- Em không muốn làm nhân vật phụ đâu. Em thích làm nhân vật chính hơn.
- Được, cho em làm nhân vật chính.
Nghe những câu này thật sự khiến cho Ninh Khiết San không nhịn được mà bật cười, sao cô lại không biết chồng mình lại có một mặt đáng yêu như thế chứ? Thấy vợ mình mỉm cười vui vẻ như thế thì anh cũng chỉ nghi hoặc, chẳng biết là cô đang có suy nghĩ gì, nhưng chưa để hai vợ chồng có suy nghĩ quá sâu xa thì ngay lập tức có một cuộc điện thoại gọi đến, là cha của cô.
- Con nghe đây cha.
- [San San, ngày mai con có thời gian không, về nhà một chuyến, cha mẹ có chuyện muốn nói với con và Ôn Tề]
Ninh Khiết San và Ôn Tề nhìn nhau, họ cũng không biết cha mình muốn nói gì với họ, nhưng cô sống với cha từ nhỏ đến lớn, nếu không phải là chuyện quan trọng thì chắc chắn cha sẽ không gọi cô về nói chuyện trực tiếp.
- Cha? Có chuyện gì quan trọng sao?
- [Có]
Nghe đến đây thì cô định nói gì đó những đã bị Ôn Tề ngăn lại, con người của Ninh Tuân cẩn thận, nếu không phải là chuyện bí mật hay rất nghiêm trọng thì ông ấy cũng chắc gọi họ làm gì, hơn nữa họ kết hôn cũng lâu rồi, tính cách của Ninh Tuân thì Ôn Tề cũng hiểu phần nào, chuyện không thể nói qua điện thoại chỉ có thể là chuyện liên quan đến hai nhà Ôn – Ninh, mà chuyện liên quan hiện tại thì mấu chốt quan trọng nhất chính là Từ Tinh, chẳng lẽ bà ta đã đến Ninh gia nói gì đó, khiến cho Ninh Tuân suy nghĩ sai lệch về anh rồi sao?
Sau đó thì Ninh Tuân cũng tắt máy, để lại Ninh Khiết San và Ôn Tề ngây ngốc vẫn không hiểu chuyện gì xảy ra. Nhưng anh chỉ nắm lấy tay của cô, nói:
- Không sao đâu, em đừng lo, chuyện gì rồi cũng có cách giải quyết thôi.
- Em không lo cho chúng ta, em chỉ sợ cha mẹ bị tác động bên ngoài, miệng lưỡi của Từ Tinh thật sự không đơn giản.
Ôn Tề xoa xoa đầu của cô, còn nhắc nhở cô đừng nghĩ linh tinh nữa. dù sao thì hiện tại chuyện này cũng sẽ có cách xử lý thôi. Nếu lần này thật sự là mưu kế của Từ Tinh thì xem như bà ta cũng đã vuốt mặt không nể mũi, chẳng xem lời nói của anh ra gì, không chỉ thế mà còn uy hiếp đến Ninh gia, nếu thật sự là bà ta gây rối thì anh sẽ diệt cỏ tận gốc.
Trải qua bao nhiêu chuyện thì Ninh Khiết San cũng hiểu rõ ánh mắt của Ôn Tề hiện tại chắc chắn là có vấn đề xảy ra rồi, cô cũng không biết nên bắt đầu từ đâu hay nói cái gì nữa, hiện tại cô cũng rất muốn biết rằng ở Ninh gia những ngày qua đã xảy ra những chuyện gì, hoặc ít nhất là cô muốn biết cha mẹ cô đang muốn nói chuyện gì với mình.
- Thôi đừng nghĩ nữa. Em có đói không? Chúng ta đi ra ngoài ăn đi.
- Em nghĩ hiện tại chúng ta nên gọi thức ăn bên ngoài về đi, em thật sự không muốn ra ngoài chút nào.
Với một người chiều vợ như mạng giống Ôn Tề thì đương nhiên anh cũng đồng ý, mặc dù biết thức ăn bên ngoài không tốt cho sức khỏe nhưng lâu lâu ăn một bữa chắc cũng không đến nỗi nào đâu nhỉ.
Sau khi nói chuyện xong thì Ninh Khiết San và Ôn Tề cũng đi xuống nhà, vốn dĩ hai người họ định hỏi Vera và Tích Hiệu có muốn ăn không thì họ sẽ gọi luôn, nhưng đi qua phòng của cả hai thì vẫn thấy khóa trái cửa, vậy có nghĩ là họ vẫn chưa về phòng. Nhưng đến khi bước xuống nhà thì cũng không thấy họ đâu, Ninh Khiết San liền nhíu mày, nói:
- Ể? Vera đâu rồi?
- Tích Hiệu cũng không ở nhà, chắc hai người họ đã cùng nhau đi ăn rồi.
Nhưng với một người có nhiều suy nghĩ thì cô lại tự mình vẽ ra một loạt hành động của họ, nhưng rồi vẫn bị chính tay của Ôn Tề ngăn lại, anh nhẹ nhàng gõ vào đầu cô một cái, nói:
- Lại nghĩ linh tinh rồi đúng không?
- Em không có nghĩ lung tung, rõ ràng là hai người họ thật sự có gian tình mà.
Ôn Tề cũng chỉ biết lắc đầu khó hiểu, anh thật sự không hiểu nỗi suy nghĩ của phụ nữ nữa rồi, mặc dù là nóc nhà của mình nhưng anh thật sự không thể nào bênh vực nổi cái suy nghĩ đầy phức tạp của cô.
Phụ nữ là sinh vật cực kỳ khó hiểu.
#Yu~