Cuồng Y Vô Song

Chương 43: Chủ yếu là




Mấy ngày gần đây Lâm Đình quả thật có hơi phóng túng, buổi sáng hôm nay Hầu Hoài ồn ào trong nhà anh một phen.
Ban đêm nếu Trương Tuệ không nhịn được nữa mà tới lại bị người ta thấy, có một số việc đã có thể khó mà nói.
Chủ yếu là, cửa nhà Lâm Đình bị làm hỏng, nhưng anh không biết sửa.
Sau khi xuống núi, Lâm Đình về đến nhà nhìn khắp cây mơ, trong lòng vô cùng vừa lòng.
Để nghiệm chứng rốt cuộc có phải những chén thuốc anh phối kia mang đến tác dụng không, Lâm Đình vội vàng hành động.
Trước tiên anh châm cứu cho đùi phải của mình, sau đó ngâm thuốc tắm.
Đến khi kết thúc tắm thuốc, Lâm Đình rõ ràng cảm nhận được đùi phải của mình tốt thêm mấy phần.
Nhìn sắc trời dần tối, Lâm Đình không kịp chờ đợi, anh tất cả thuốc thang mình tảm còn thừa vào chỗ rễ cây hai gốc cây mơ.
Nếu như buổi sáng ngày mai hai cây mơ này lại kết ra hai trái cây lớn bằng quả bóng chày, Lâm Đình xem như nắm giữ mật mã tài phú!
Phải biết rằng, mặc dù trong nhà Lâm Đình chỉ có ba cây. mơ, nhưng trong đất nhà trên núi của anh có một rừng cây đào, cây lê và cây táo. Đất đai trên núi căn cỗi, khu đất nhà anh còn là kém nhất so với xung quanh, hình thức và khẩu vị hoa quả trên cây hàng năm không phải là quá tốt.
Nhưng nếu trải qua những chén thuốc cải tiến này, quả trên những cây ăn trái kia đều ngọt lành ngon miệng, Lâm Đình còn không kiếm tiền đến rút gân tay!
Nghĩ tới đây, trong lòng Lâm Đình hưng phấn.
Phải biết rằng, mặc dù hiện tại giá thu mua hoa quả không phải quá cao, nhưng ở trong thành phố vô cùng đắt tiền.
Càng là hoa quả chất lượng tốt, giá cả cũng càng cao!
Dù sao, hiện tại mức độ cuộc sống của mọi người được đề cao, họ không chỉ theo đuổi ăn no mặc ấm, mà càng theo đuổi chất lượng.
Khách quan mà nói, cho tới bây giờ, Lâm Đình chưa từng ăn qua quả mơ nào ngon hơn quả hôm nay nếm được. Anh tin tưởng nếu ngày mai thành công, những thuốc nước kia dùng vào các loại hoa quả khác cũng nhất định sẽ có hiệu quả thần kỳ như vậy!
Làm xong hết những việc này, Lâm Đình năm ở trên giường tiếp tục lĩnh hội Vô Tương Quyết.
Mỗi ngày, mặc dù trong mơ Lâm Đình nhận được một bộ phận truyền thừa, nhưng nếu không thể kịp thời tiêu hóa, trước. sau chúng đều không phải là đồ vật của mình.
Ngay lúc anh ngồi xếp bằng xuống, giác quan nhanh nhạy hơn người bình thường rất nhiều của anh lại nhận ra có người đi về phía mình.
Bước chân của đối phương vô cùng nhẹ, hiển nhiên không phải là Hầu Hoài, mà là một người phụ nữ.
Không đến vài giây, Lâm Đình liền nhìn thấy một người xuất hiện trong tầm mắt của mình.
Điều khiến anh hơi bất ngờ, nhưng cũng hợp tình hợp lý, lúc này người xuất hiện đúng là Hạnh Nhi.
Lúc gần giữa trưa, Hạnh Nhi có vẻ không vui như đang ghen tuông, nói anh không cho cô ta ăn quả mơ.
Chỉ có điều, đêm hôm khuya khoắt cô ta một mình chạy. tới, hiển nhiên không quá thích hợp.
Lâm Đình không quan tâm, dù sao hiện tại Hạnh Nhi cũng xem như cô gái xinh đẹp nhất thôn Đào Hoa. Mặc dù không gợi cảm quyến rũ bằng Thiệu Ny, cũng không có bờ mông mê người như cô ta, nhưng khuôn mặt tròn tròn đáng yêu của Hạnh Nhi là kiểu mặt càng xem càng cảm thấy đẹp mắt.
Huống chỉ, cặp đồi núi cao ngất kia của Hạnh Nhi kế thừa Lữ Mai Phương, lớn hơn Thiệu Ny ít nhất một cup.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.