[Đương nhiên, chắc chắn quái vật không phải là đối thủ của ta.]
[Bởi vì ta vô địch thiên hạ!]
[Còn một việc nữa, bên trên những vàng bạc châu báu này đều có bôi độc dược, nếu không giải độc đã vội mang chúng đi thì chắc chắn sẽ trúng độc mà chết.]
[Thuốc giải nằm ngay dưới khối vàng không có độc.]
[Tạm biệt!]
[Người nhàm chán!]
Một con dao bạc xuất hiện trong lòng bàn tay của Hạ Thiên: “Đừng động tới vàng bạc ở đây, trên đó có độc.”
Mọi người giật mình!
Sau đó, Hạ Thiên dùng dao bạc lật vàng ở dưới đất lên, dao không đổi màu thì là không có độc.
Một chiếc bình gốm xuất hiện.
Con dao bạc cậy tấm da thú bịt trên miệng bình gốm ra, mùi thuốc thoang thoảng bay ra.
Hạ Thiên móc ra một chiếc bình sứ, đổ bột trong bình vào bình gốm: “Tử Thường, vung mỗi chỗ một ít, thuốc trong bình này có thể giải được độc ở trên những món châu báu này.”
“Vâng!”
Triệu Tử Thường nhận lệnh đi làm.
Lần này, phủ Hoang Châu Vương có thu hoạch lớn!
Một lát sau, Hạ Thiên dẫn đầu đoàn người trở lại chỗ cửa hang, tìm được cơ quan đá Đoạn Long.
“Cạch cạch cạch...” Đá Đoạn Long bị kéo lên lại nóc hang. Sơn động bị phủ bụi không lâu lại được mở ra.
Dưới núi, hai bên nhân mã đều nhìn về phía sơn động.
A Đan là người đầu tiên đi ra khỏi hang.
Trên tay nàng ta cầm một viên dạ minh châu lớn, nàng ta ẩn giấu chân khí đi, “Tộc trưởng, trong hang núi này ngập tràn vàng bạc châu báu, mau phái người
Nói xong, nàng ta dẫn theo ba người lính đội vòng cỏ trên đầu, mắt đen, tóc đỏ, mặc da thú chạy xuống dưới núi.
Tộc trưởng đầu trọc mắt xanh mừng rỡ: “Lẽ nào thần long không ở đây?” “Vậy thì tốt quái”
“Kho báu của thần long là của tộc Bích Nhãn!”
Tộc Bích Nhãn sắp trở thành tộc giàu nhất trên thế gian này.
Tương lai, tộc Bích Nhãn nhất định sẽ trở thành tộc mạnh nhất trên thế gian.
Có điều, kho báu không hề làm tộc trưởng tộc Bích Nhãn mụ mị đầu óc: “A Đan, những chiến sĩ theo ngươi vào hang đâu?”