Cửu Long Đoạt Vị - Tuyệt Thế Thái Tử

Chương 377: Trừ phi là thi thể!




“Với năng lực của các ngươi, quả thực dư sức để cai trị Hoang Châu này.”
Chợt Triệu Đại Đao nghĩ tới một chuyện: “Hoang Châu Vương điện hạ, gần đây bọn ta nhận được tin tức, cái tên miệng rách Lý Kiếm lại làm thượng thư bộ binh của Đại Hạ, ngươi nói xem có nực cười hay không?”
“Triều đình Đại Hạ đúng là không còn ai mà.”
“Cho nên mới để cho lão miệng rách chỉ biết lừa người làm chức thượng thư bộ binh”
Hạ Thiên chớp chớp mắt, thăm dò hỏi: “Ngươi có ân oán với Lý Kiếm à?” “Hừ...”
Triệu Đại Đao hừ lạnh mấy tiếng, tỏ rõ thái độ chán ghét với Lý Kiếm: “Ta và tên miệng rách đó thù sâu như biển!”
“Năm đó ông ta ỷ vào cái miệng của mình đã lừa gạt ý trung nhân của lão phu.
“Mối thù đoạt thê, không đội trời chung!”
“Vĩnh viễn không thể hoá giải!” Hạ Thiên chớp mắt.
Tương lai, nếu thu phục Triệu Đại Đao này... Lý Kiếm đấu lại ông ta, đó chính là một chuyện rất vuil
Đỗ Quân nhìn Hạ Thiên thật sâu: “Hoang Châu Vương điện hạ, ngài sẽ không thả bọn ta đi thật chứ?”
Hạ Thiên gật đầu: “Đương nhiên!”
“Các ngươi đã biết thực lực của phủ Hoang Châu, làm sao ta có thể tha cho các ngươi được?”
“Trừ phi là thi thể!”
“Tương lai, bổn cung sẽ xây dựng Hoang Châu thành một nơi giàu đẹp.”
“Khi đó người dân ở đây ai cũng có áo mặc, ai cũng có cơm ăn, người người đều có nhà ở, chỉ cần cố gắng, có thể đạt được một Hoang Châu có cuộc sống tốt
đẹp.”
Đỗ Quân tỏ vẻ không tin, cười khẩy nói: “Hoang Châu Vương điện hạ, Hoang Châu mà ngươi nói chỉ có thể xuất hiện trong mộng thôi?”
“Thói đời gian nan, thiên hạ đại loạn, nào có chốn bồng lai tiên cảnh?”
“Kế tiếp, binh hung chiến nguy, Hoang Châu là nơi chiến tranh, không biến thành tro bụi là tốt rồi!”
“Đây là một giấc mơ sẽ không bao giờ thành hiện thực!” Hạ Thiên không hề tức giận mà hỏi: “Nếu thành sự thật thì sao?”
“Hừ...”
Triệu Đại Đao cười khẩy, đáp lại: “Nếu ngươi thật sự có thể thống trị Hoang Châu thành dáng vẻ như ngươi nói thì lão Triệu ta là người đầu tiên quỳ xuống trước mặt ngươi, xin một chức vụ trong vương phủ Hoang Châu, giúp ngươi bảo vệ thiên đường này.”
“Lão Quân, còn ngươi nghĩ thế nào?”
Đỗ Quân nghiêm túc gật đầu: “Ta cũng vậy!”
“Ta thay mặt hai mươi tổng đốc Hoang Châu xin thề rằng nếu ngươi có thể cai trị Hoang Châu được như vậy, bọn ta sẽ quỳ xuống cầu xin Hoang Châu Vương cho bọn ta miếng cơm để bảo vệ cho thiên đường này.”
Nói tới đây, Đỗ Quân còn đánh cược thêm: “Hơn nữa, lão phu sẽ đưa con gái mình là một trong mỹ nữ đệ nhất thiên hạ làm nô tì cho vương gia.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.