Cửu Long Đoạt Vị - Tuyệt Thế Thái Tử

Chương 449: Thơ của thiếu gia thực sự rất tuyệt vời!




Năm đó, sau khi Đỗ Nguyệt Nhi vừa tròn 15 tuổi, bởi vì xinh đẹp như hoa, eo thon nhỏ nhắn không xương, sắc đẹp kinh diễm toàn Giang Nam cho nên nàng ta đã trở thành tình nhân trong mộng của nam nhân ở Giang Nam.
Trẻ trung xinh đẹp, lại còn nắm giữ quyền lực và của cải của Đỗ gia, một năm đó, mọi cánh cửa của Đỗ gia đã bị bà mai đập phá!
Tuy nhiên, Đỗ Nguyệt Nhi đã từ chối tất cả!
Từ xa xưa, hôn nhân đều là do sự sắp đặt của cha mẹ, những bà mối đã nói như vậy.
Tuy nhiên, cha mẹ của Đỗ Nguyệt Nhi đều không còn, hôn sự của nàng ta là do chính nàng ta tự quyết định, cũng không có ai bức bách nàng ta cả.
Vì vậy điều này đã làm nàng ta trì hoãn trong ba năm, cho đến tận hôm nay, nàng ta vẫn là một khuê nữ.
Đỗ Nguyệt Nhi 18 tuổi trổ mã càng thêm động lòng người, khuôn mặt xinh đẹp, khuynh quốc khuynh thành, thân hình kiều diễm, chỗ lồi chỗ lõm, chân dài, eo. thon không xương, đôi mắt sóng sánh như nước làm cho người ta rã rời khi liếc nhìn.
Tuyệt sắc giai nhân, không thua Tư Mã Lan.
Tuy nhiên, 18 tuổi rồi mà nàng ta vẫn chưa lấy chồng và đã được coi gái lỡ thì ở Đại Hạt!
Những năm gần đây, đám tuấn kiệt ở Giang Nam ngày nào cũng chặn ở trước cửa Đỗ gia, họ vắt óc suy nghĩ để Đỗ Nguyệt Nhi có thể liếc mắt nhìn mình nhiều hơn một chút.
Có những người khoe khoang võ nghệ cao cường, có vô số người muốn lấy được sự ngưỡng mộ của mỹ nhân bằng khí lực cường tráng.
Có những người khoe khoang tài văn chương, vò đầu bứt tai vắt hết óc để gửi vô số bài thơ tình vào Đỗ phủ nhưng rồi lại như đá chìm đáy biển, không có tin tức.
Sắc mặt của Đỗ Nguyệt Nhi không hề đổi sắc trước sự hâm mộ nhân sắc nàng ta của đám nam nhân.
Tục ngữ nói: Thê không bằng thiếp, thiếp không bằng trộm, trộm không bằng trộm không được.
Không chiếm được, vĩnh viễn chính là điều tốt nhất.
Đỗ Nguyệt Nhi càng lạnh như băng, càng làm cho đám nam nhân chạy theo. như vịt, điên cuồng vì nàng ta.
Vốn dĩ, trong 10 đại mỹ nhân thiên hạ thì Đại Hạ đã có 3 người. 'Tư Mã Lan được Hoàng đế Đại Hạ tứ hôn cho Hoang Châu Vương rồi!
Bạch Phượng, ở Hoang Châu vô cùng hung ác, cho dù lá gan có lớn như thế nào đi chăng nữa thì người bình thường cũng không dám trêu chọc.
Trong ba mỹ nhân thiên hạ ở Đại Hạ, bây giờ, chỉ có Đỗ Nguyệt Nhi ở Giang Nam là người mà họ còn có thể nghĩ tới.
Gần đây. Không chỉ đám tuấn kiệt ở Giang Nam điên cuồng vì Đỗ Nguyệt Nhi.
Mà toàn bộ con cháu thế gia, quý tộc trong đế quốc Đại Hạ đều điên cuồng vì Đỗ Nguyệt Nhi.
Lúc này, đoàn xe của Đỗ gia lăn bánh về phía trước.
..
Mọi người vào site chính ủng hộ đọc bản đầy đủ và để tụi mình với nhé.
.. Vào google gõ Mê truyện hot là ra nhé
Tư binh Đỗ gia, ngoại trừ xua đuổi những người chặn đường ở hai bên quan đạo thì ngược lại họ cũng không có lời nói hay hành động độc ác gì.
Hai bên quan đạo đều tự do đi lại.
Lúc này.
Một thư sinh mang theo gia nô, ăn mặc vô cùng gọn gàng, có bộ dạng giống như đóa "Hoa nam nhân", người đó chờ đến khi cỗ xe của Đỗ Nguyệt Nhi chạy sang bên cạnh thì dùng một giọng nói được cho là hấp dẫn của mình nói: "Mỹ nhân năm nay đang mười tám, nhìn từ xa tựa như một đóa hoa, không biết nàng sẽ gả cho nhà ai? Đoán xem, cũng chỉ có ta mới có thể có được phần thưởng bông hoa này!"
"Hay!"
"Hay!"
"Thơ của thiếu gia thực sự rất tuyệt vời!"
Một đám gia nô điên cuồng nịnh hót.
Thư sinh đang khoe khoang lâng lâng, ngạo nghễ tự đắc, lớn tiếng hét vào xe ngựa: "Đỗ nương tử, trái tim của tiểu sinh đã bị nằng dắt đi, phải trầm tư suy nghĩ hơn một năm thì ta mới làm ra bài thơ này, nàng cảm thấy như thế nào?”
Lúc này.
Mọi người chỉ nghe thấy một giọng nói tươi đẹp phát ra từ xe ngựa: "Đây là câu thơ độc đáo nhất mà ta từng nghe.”
Thư sinh đó rất vui mừng!
Độc đáo nhất là tốt rồi!
Xem ra Đỗ Nguyệt Nhi rất tán thưởng tài năng của mình!
Trái tim thư sinh đó bị niềm vui bao quanh: "Đỗ nương tử, nếu như nàng đã ưa thích bà thơ của tiểu sinh, ta vẫn còn rất nhiều bài thơ làm cho nàng, bây giờ ta lập tức ngâm cho nàng nghe... Dưới chân núi có một đám ngỗng..."
Nhưng mà người đó còn chưa kịp dứt lời.
Từ trong xe ngựa lại truyền đến một giọng nói tươi đẹp: "Đánh sưng miệng của hắn, để cho thứ không biết thơ là gì không thể nói chuyện trong vòng ba ngày, thế mà lại dám dùng thơ xoàng để đến trêu trọc tiểu thư, quả thực là muốn chết mài"
"Tuân lệnh!"
Xung quanh xe ngựa có tám vị nữ cao thủ, một bóng người như quỷ my xuất hiện trước mặt thư sinh đó, tay chân như ảo ảnh, tát bay nô bộc của thư sinh đó.
Ngay sau đó.
Nữ võ giả vung quyền cước mãnh liệt như hổ, đè thư sinh đó xuống đất đánh tơi bời.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.