Cửu Thiên Liên Sinh

Chương 31: Ân Đô tam gia




Ân Đô có tam đại gia tộc là Kim gia, Hoả gia, cùng với Ân Đô thành chủ Cung gia, Cửu Thiên Khách Điếm chính là một trong những sản nghiệp của Kim gia.
Ngồi trong bao sương lầu tám đều là người trong tam đại gia tộc, Kim Thiếu lạnh lùng cao ngạo và tỷ tỷ Kim Ngọc Châu, Hoả Vân Thiên khôi ngô khí phách và muội muội Hoả Vân Vũ, cùng với Cung gia Tam công tử Cung Tiêu Tiêu, ngoài ra còn có hai vị nữ tử cực kì xinh đẹp đến bồi rượu.
Mọi người vừa mới nghe đại ma đầu Diệt Thiên cư nhiên xuất hiện ở Ân Đô, đều không khỏi chấn động.
“Kim Thiếu, ngươi xác định ngồi ở lầu bảy chính là đại ma đầu Diệt Thiên?” Tuy rằng bọn họ đều đã nghe về đại ma đầu này, nhưng mà tới bây giờ cũng chưa từng thấy qua, Cung Tiêu Tiêu không phải hoài nghi Kim Thiếu, mà là đại ma đầu mỗi lần xuất hiện trong chốn giang hồ sẽ lại nhấc lên không ít phong ba, xác suất gặp được đại ma đầu quả thực quá nhỏ.
“Ban đầu ta cũng không xác định, thiếu chút nữa liền mạo phạm ma đầu kia, cũng may lúc đó Ma Tăng xuất hiện, luôn mồm gọi hắc y nhân kia là sư phụ, không sai được! Tuy ta chưa từng thấy đại ma đầu, nhưng mà cũng biết sư phụ Ma Tăng chỉ có một người!” Kim Thiếu tiếp tục nói: “Thân khoác áo choàng đen, đích thật là đại ma đầu không thể nghi ngờ!”
“Thầy trò đại ma đầu cư nhiên cùng xuất hiện ở Ân Đô, chẳng lẽ bọn họ cũng đến đây vì đấu thú đại hội?” Trong mắt Hoả Vân Thiên lấp lánh thần sắc kích động, “Trái lại ta rất muốn nhìn thấy đại ma đầu này một lần!”
“Đấu thú đại hội cũng không phải là lần đầu tiên cử hành, ta thấy đại ma đầu này nói không chừng là vì Tây Nam Minh Châu, tuy rằng trước kia hắn từng lạt thủ tồi hoa huỷ đi hoa khôi Thiên Hương Các, nhưng dù sao cũng là một người nam nhân a!” Tỷ tỷ Kim Thiếu Kim Ngọc Châu che miệng cười khẽ, thật muốn coi thử nam nhân nhẫn tâm trong truyền thuyết kia có bộ dáng như thế nào.
Kim Thiếu lắc lắc đầu, có chút thần bí thấp giọng nói: “Các ngươi không biết lần này đại ma đầu xuất hiện bên cạnh còn có thêm một nam tử thân khoác áo choàng trắng, Ma Tăng luôn miệng gọi nam tử kia là sư nương.”
Mấy người ngồi đó nhìn nhau một hồi, trên mặt không khỏi lộ ra vẻ kinh ngạc.
“Khó trách đại ma đầu lại nhẫn tâm với nữ nhân như vậy, hoá ra chính là chuộng cái kia a!” Hoả Vân Vũ là người đầu tiên kinh ngạc lên tiếng, trong lời nói hàm chứa ý cười trong trẻo, cũng có chút khinh thường mấy người kiêng kị đại ma đầu như thế, nhân vật trong giang hồ có lợi hại đến đâu chung quy cũng chỉ là một con người, làm sao có thể địch nổi thiên quân vạn mã của quốc gia.
“Không phải chỉ là một đại ma đầu thôi sao, sao Kim Thiếu ngươi lại sợ thành bộ dáng như vậy.” Hoả Vân Thiên cùng muội muội giống nhau đều cảm thấy có phần không cho là đúng, cao thủ trong giang hồ rất nhiều, nhưng mà cao thủ thì cũng phải ăn uống lạp tát*(bài tiết), cũng muốn tên tuổi vang danh, mà triều đình chắc chắn có thể mang đến cho cao thủ không ít danh lợi khiến họ không thể cự tuyệt.”
Cung Tiêu Tiêu vẫn trầm mặc lộ ra một ý cười nhợt nhạt, không nói chen vào.
Trong đàn con em quý tộc này địa vị của Cung Tiêu Tiêu là cao nhất, Kim gia cùng Hoả gia ẩn ẩn cũng theo thái độ của Cung Tiêu Tiêu cầm đầu, tay cầm một cây chiết phiến, thành chủ Cung Tiêu Tiêu thanh tú tuấn lãng nếm qua chén rượu, chỉ ngồi nhìn mấy hảo hữu tranh luận không ngớt.
Đại ma đầu lợi hại thế nào, hắn đã mơ hồ nghe qua một ít, những người trước mắt này có lẽ không cho là đúng, nhưng hắn lại rõ ràng một chỗ yếu hại trong đó, đại ma đầu rất ít xuất hiện trong giang hồ, vừa xuất hiện liền sẽ dấy lên một trận tinh phong huyết vũ.
Hiện giờ đại ma đầu xuất hiện ở Ân Đô, bên người còn thêm một nam tử thần bí, thật sự không thể khiến cho người ta không miên man bất định.
Mặc kệ thế nào mấy người vẫn quyết định đi xuống lầu nhìn thử xem, có điều khi bọn hắn xuống lầu bảy, đám người Diệt Thiên đã sớm rời đi, rồi sau đó biết được đám người Diệt Thiên đã quanh minh chính đại trụ tại Cửu Thiên Khách Điếm, mọi người mặc dù tò mò, nhưng lại gặp trở ngại vì trước khi vào viện Diệt Thiên từng cảnh cáo không cho bất luận kẻ nào tiếp cận, bọn họ cũng chỉ có thể tạm thời từ bỏ, ma đầu kia suy cho cùng cũng không thể ở lì mãi trong viện được a.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.