Đặc Công Cuồng Phi: Tà Vương Phúc Hắc Ta Không Lấy

Chương 1: Ám sát




Đêm tối như mực, mây tía lóe lên, trong bóng đêm mông lung, ánh đèn chiếu xuống tràn đầy mùi vị kích tình.
Tại cao ốc K thị xa hoa, bên trong khách sạn Grand, tất cả đang trong tình trạng báo động.
Đến tầng cao nhất, cửa thang máy mở ra, ngoài cửa phòng tổng thống, số lượng lớn vệ sĩ áo đen đeo mắt kính đang tập trung, súng vác trên vai, đạn lên nòng, đứng một bên.
Bầu không khí lạnh lẽo tiêu sát.
Cửa phòng tổng thống đóng chặt, bên trong đang trình diễn vài màn phóng túng, dâm đãng, đủ loại thanh âm ám muội dồn dập liên tiếp.
Mấy tên nam nhân vóc người đáng sợ, lõa xích cùng mấy cô gái mặt mũi diễm lệ thực hiện những động tác vận động kịch liệt khiến người ta mặt đỏ tim đập. 
Căn phòng cách âm tuyệt hảo đem tất cả tiếng động ngăn cách với bên ngoài. 
Cửa phòng đóng chặt càng làm cho người ta không biết nửa điểm tình hình bên trong.
Ai có thể tưởng tượng được, phòng tổng thống được canh phòng nghiêm ngặt, giờ phút này lại đang mở tiệc “hoan ái”. 
Ai có thể dự đoán được, ngày thường trên các phương tiện thông tin đại chúng, các trang web liên tiếp công khai bí mật đời sống cá nhân của các quan chức cấp cao khiến người ta nôn mửa.
Người đàn ông phát ra âm thanh đùa giỡn tục tĩu, cô gái cố ý phát ra tiếng thở gấp, thông qua một khe nhỏ theo gió không ngừng truyền tới tai hai cô gái đang ở ngoài cửa sổ.
Ngoài cửa sổ, hai cô gái mặt mũi cực kỳ thanh lệ ngồi song song dưới đất.
Một cô gái khóe môi khẽ giương lên, khuôn mặt trong sáng, nụ cười nhàn nhạt mang theo vài phần tà ác.
Giờ phút này giống như cực kỳ nhàm chán nghịch ngợm con dao găm trong tay. 
Đôi mắt như lưỡi dao sắc bén, lạnh như tảng băng, vấn vít sương mù, sâu không thấy đáy.
Một cô gái mặt mũi mang theo vài phần con nít ngây thơ.
Có lẽ bởi vì nghe được trong phòng truyền tới thanh âm mập mờ, mặt khẽ ửng hồng, ánh mắt mang theo vài phần ngượng ngùng.
Chỉ là đôi mắt khép hờ chợt lóe lên, lơ đãng liếc qua cô gái bên cạnh, đôi mắt ngượng ngùng có chút phức tạp.
“Tiếu, cậu nói xem, đàn ông cùng đàn bà làm loại chuyện kia, thật sẽ cho người ta cảm giác muốn ngừng mà không được, muốn dục tiên dục tử sao?” 
Cô gái ngượng ngùng liếc nhìn động tĩnh trong phòng, thấy hai thân thể nam nữ quấn quít, dây dưa cùng một chỗ, truyền đến tai âm thanh dâm loạn thở gấp, sắc mặt cô càng thêm đỏ, ánh mắt có mấy phần mê ly, giống như trả lời vấn đề cô vừa hỏi ra.
Nghe được lời nói của đồng bọn, đuôi lông mày Vân Khinh Tiếu khẽ chau lại, hình ảnh trước mắt, khóe môi nâng lên, 
“Đàn bà có phải hay không muốn dục tiên dục tử thì mình không biết, chỉ là, những người đàn ông kia xem ra rất hưởng thụ. Du Nhi, cậu nếu muốn biết, sau khi hoàn thành nhiệm vụ hôm nay, có thể tự mình đi trải nghiệm.”
Đỗ Du liếc Vân Khinh Tiếu một cái, nũng nịu nói: 
“Tiếu, cậu nói linh tinh gì đấy? Chuyện như vậy làm sao muốn trải nghiệm là có thể trải nghiệm được.”
Vân Khinh Tiếu cười khẽ một tiếng:
"Du Nhi, tình yêu nam nữ là như vậy. Chúng ta thấy cũng nhiều mà cậu đã hai mươi tuổi rồi, sẽ không buông ra chứ? Nếu quả thật muốn thử một chút, tìm người đàn ông vóc người và diện mạo thật tốt, chỉ là 419 (for one night: tình một đêm), có cái gì không thể? Giống như thân phận này của chúng ta, không biết chính xác lúc nào sẽ mất mạng, cho nên nếu như mình muốn thì nắm chặt lấy, ngày sau chỉ sợ sẽ không có cơ hội rồi.”
Kịp thời nắm chắc sao? 
Đỗ Du ánh mắt phức tạp nhìn Vân Khinh Tiếu. 
Chính lúc này, Vân Khinh Tiếu mới chú ý động tĩnh trong phòng.
Thấy hai người đàn ông rời khỏi thân thể người phụ nữ, thân thể trần truồng mà đi vào phòng tắm, hai người đàn ông khác vẫn còn ở trên người cô gái kết hợp làm một thể, nghe được tiếng thở dồn dập, Vân Khinh Tiếu hướng Đỗ Du làm thủ hiệu.
Đỗ Du lấy lại tinh thần, nhìn Vân Khinh Tiếu gật đầu một cái, hai người nhanh chóng mở cửa sổ sát đất, lưu loát lật người đi vào.
Trong tay nhẹ nhàng linh hoạt súng lục nhắm ngay mục tiêu, chưa để bất luận kẻ nào có cơ hội phản ứng, trên mi tâm hai người đàn ông trong phòng khách đã chảy ra vết máu đỏ tươi.
Giải quyết xong hai người đàn ông này, lúc ba người phụ nữ muốn phát ra tiếng kêu sợ hãi, kim tiêm chứa thuốc mê trong tay Vân Khinh Tiếu cùng Đỗ Du đã đâm vào da của các nàng.
Trong phòng tắm lớn, cửa phòng tắm mở rộng, bên trong có hai nam ba nữ, tiếng nước chảy rào rào che giấu động tĩnh bên ngoài.
Phòng tắm ngập tràn hương vị tình dục vì thế càng không chú ý tới cửa phòng đột nhiên xuất hiện hai cô gái.
Vân Khinh Tiếu cùng Đỗ Du nhìn một cái, hai người lần nữa giơ súng, khẽ bóp cò, mi tâm hai người đàn ông trúng đạn.
Không đợi hai người đàn ông trúng đạn ngã xuống đất, trong phòng tắm ba cô gái cũng trúng thuốc té xỉu giống hai cô gái ngoài phòng khách.
Vân Khinh Tiếu cùng Đỗ Du từ phòng khách trở lại bên ngoài ban công, nhanh chóng đi vòng qua khách sạn cao tầng mặt bên, hai người mở cái móc khóa bên hông ra, dựa vào dây tơ mảnh thuần thục quăng người nhảy xuống.
Hai người nhảy xuống còn mười mấy thước, Đỗ Du sờ sờ bên hông, chợt cau mày nói với Vân Khinh Tiếu: 
“Tiếu, súng của mình không thấy đâu, không biết có phải rơi trên ban công không, mình trước quay lại lấy về, cậu đi xuống lái xe tới đây.”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.