Đặc Thù Không Gian

Chương 15: Máy tính hình người cảm ứng




- Phiền phức như vậy à?
Long Vũ nhíu mày hỏi:
- Còn có phương pháp đơn giản nào để giải quyết không? Hay là chị tự mình ra tay đi?
- Không được.
Tuyết Cơ lập tức bác bỏ:
- Thiên sư bắt quỷ có nguyên tắc, em phải tiếp phụ trách chuyện này. Nếu không, sẽ không tốt đối với con đường tu hành của em.
Long Vũ vẻ mặt đau khổ nói:
- Em biết. Nhưng mà chị cũng phải giúp đỡ em chứ. Bây giờ em không có đầu mối, ngay cả tên của nữ quỷ kia em cũng không biết. Làm sao em có thể biết được nguyên nhân cái chết của cô ta.
- Không phải là em cùng hợp tác với một em cảnh quan à. Em phải phối hợp với cô ấy, trong chuyện này cô ta là cao thủ.
Tuyết Cơ tiếp tục nói:
- Như vậy đi, ba ngày nữa chính là âm sát chi dạ ( Đêm âm sát, còn muốn biết âm sát thế nào xin mời xem tại đây Âm sát trong tử vi). Đến lúc đó chị sẽ giúp em hỏi nữ quỷ kia một chút. Hiện giờ, linh hồn cô ta đã biến thành thân thể ác linh, thần trí mơ hồ có thể hỏi được ít nhiều thông tin giá trị. Chị cũng không dám khẳng định, hết thảy đều do ý trời.
Tuyết Cơ uống một ngụm cà phê, nhìn Long Vũ hỏi:
- Em đã đọc quyển Phong Thuỷ bách khoa toàn thư chưa? Chị giúp cho em tìm một chỗ xem phong thuỷ. Người ta đã đồng ý trả em một vạn tám đồng thù lao. Nếu không có chuyện gì ngoài ý muốn, ngày mai ông ta sẽ liên hệ với em.
Long Vũ hơi nhức đầu, quyển Phong Thuỷ bách khoa toàn thư kia thật sự là hắn đã đọc hết rồi. Nhưng tất cả đều là gạt người, không có một chút sự thật nào. Như vậy thì làm sao có thể giúp người ta xem phong thuỷ?
- Chị Tuyết Cơ, thế này thực sự là không được.
Long Vũ than vãn:
- Chị phải dạy em một chút bản lãnh mới làm được.
Tuyết Cơ nghe vậy, nghiêm mặt nói:
- Quyển sách đó cũng không phải hoàn toàn là gạt người, cũng có một chút là sự thật. Hiện tại, em chưa được mở thiên nhãn, nên không không lý giải được những gì viết trong đó. Chờ lúc chị mở thiên nhãn cho em, tự nhiên em sẽ hiểu. Nhưng mà bây giờ, vấn đề là dựa vào quyển Phong Thuỷ bách khoa toàn thư em có kiếm được tiền hay không thôi. Chị hiểu ý tứ của em, nhưng chuyện này miễn bàn đi… Học phí, sinh hoạt phí của em tất cả đều phải tự mình lo liệu đi. Nếu em có gì oán hận, hãy tự tìm Long Thiên Trạch mà oán hận. Ai bảo anh ta không có một chút trách nhiệm nào cả. À, tại sao trên trán của em có in hình một con rắn.
- Bây giờ không phải hình xăm đang rất thịnh hành sao?
Có một số việc lúc này không thể cho người khác biết. Long Vũ mở miệng liền nói dối.
- Cũng không sai, rất cá tính. Hình xăm của người ta đều ở trên cánh tay, đùi, trên mông (còn xăm luôn ở chỗ xxx nữa), em lại có thể xăm trên trán, rất phong cách…
Tuyết Cơ cũng không có hỏi nhiều. HIện giờ trong trường đại học, sinh viên xăm hình là một chuyện rất bình thường.
…………………..
…………………..
Ban đêm, Long Vũ đóng kỹ cửa ngồi xuống. Hai tay vung lên kiếm quyết, ngưng thần tĩnh khí. Chốc lát, toàn bộ tạp niệm trong đầu đều bị tiêu tan.
Cùng lúc kiếm quyết bắt đầu vận chuyển, mỗi một lần hít thở đều có một chút thiên địa linh khí tinh thuần chạy vào trong cơ thể. Ngay lập tức dưới sự trợ giúp của kiếm quyết nén thành đạo lực. Sau đó dùng ý niệm mang đạo lực chậm rãi tuần hoàn trong kinh mạch.
Mỗi một lần tuần hoàn chính là quá trình thanh lọc linh khí, loại bỏ thiên địa linh khí có lẫn tạp chất cùng khí bẩn. Những thứ này theo hơi thở mà ra ngoài.
Sau bảy bảy bốn chín vòng chu thiên, Long Vũ đã đem thiên địa linh khí chiết xuất thành đạo lực thuần khiết. Sau đó đem đạo lực đó nén vào trong đan điền.
Trước kia, những đạo lực này không thể chứa đựng vào trong đan điền, đại bộ phận đều bị thất thoát một cách lãng phí.
Nhưng lúc này thực sự bất đồng. Hắn biết La Lâm sẽ hấp thu toàn bộ đạo lực dư thừa này biến thành nguồn năng lượng.
Quả nhiên, trong lúc đạo lực trong đan điền Long Vũ thất thoát ra ngoài. Lúc này toàn bộ đã bị La Lâm hấp thu hết, hoàn toàn không một chút lãng phí.
Long Vũ chậm rãi mở to mắt. Ánh mắt chợt loé lên, khoé miệng lộ ra nụ cười hài lòng. Theo như lời của La Lâm, cả hai chính là một thể.
Đạo lực chính mình tu luyện đã được La Lâm hấp thu, không có một chút lãng phí.
Từ lúc bắt đầu tu luyện đến ngày hôm nay, đây là lần đầu tiên Long Vũ có cảm giác được sự tăng cường.
- Chủ nhân, phát hiện dao động linh khí.
Đột nhiên, trong loa đồng hồ điện tử phát ra âm thanh dồn dập của La Lâm:
- Chủ nhân, tôi kiểm tra đo lường phát hiện một cỗ linh khí cường đại dao động. Hiện tại, tôi đã mở ra công năng điện tử hướng dẫn, cậu lập tức qua đó… Linh khí tinh thuần của thế giới này quá bạc nhược. Nếu cậu tu luyện tại đó, tốc độ tu luyện sẽ rất nhanh.
Khác với thế giới ảo tưởng, La Lâm thông qua microphone phát ra thanh âm, mang theo âm sắc rõ ràng.
- Cô có thể nói chuyện cùng với tôi trong thế giới thật.
- Đúng vậy.
La Lâm rất nhanh giải thích:
- Tôi là máy tính hình người. Theo lý luận, khi tôi phát triển đến một giai đoạn nào đó, có thể xuất hiện ở thế giới này trong hình dáng con người. Tuy nhiên, từ trạng thái lúc này của tôi, để đạt đến cảnh giới đó còn rất xa. Nhưng mà bản thể của tôi trên trang bị điện tử, có thể nói chuyện cùng với cậu… Lúc này đừng hỏi vấn đề này nữa, hãy nhanh chóng xuất phát đi.
Long Vũ trả lời một tiếng, vội vàng dựa theo hướng dẫn điện tử của La Lâm xuất phát. Hướng thẳng tới chỗ cho là có linh khí dày đặc
Một mạch chạy như điên, Long Vũ phát hiện xung quanh ngày càng thuộc. Hắn vừa đi vừa nhìn, theo như con đường này, điểm dừng chân chính là hồ Linh Trạch.
Nghĩ vậy, Long Vũ nhất thời nhức đầu. Nữ quỷ ở đây thực sự hung mãnh, lúc này hắn lại không có một chút chuẩn bị.
Trong lúc hắn đang do dự có nên tới hay không, La Lâm bắt đầu thúc dục:
- Chủ nhân, nhanh lên một chút… Dao động linh khí ngày càng mãnh liệt.
Long Vũ không suy nghĩ gì nữa, lập tức bước đi nhanh hơn. Bất kể thế nào, trước tiên chạy đến hồ Linh Trạch rồi tính. Đến lúc đó mà có gì nguy hiểm, hắn chuồn đi rồi quay lại cũng không muộn.
…………………….
…………………….
Khi Long Vũ cách hồ Linh Trạch khoảng mười thước, dưới ánh trăng, hắn mơ hồ nhìn thấy một bóng người nhỏ nhắn xinh xắn, đang loay hoay làm cái gì đó bên hồ.
- Chủ nhân, tới ngay đi. Dao động linh khí ở giữa hồ.
Âm thanh La Lâm lại tiếp tục thúc dục.
- Đừng dục, để tôi nhìn kỹ đã.
Long Vũ không có ý định tuỳ tiện chạy tới. Có trời mới biết được có nguy hiểm gì không, nhìn kỹ một chút cho chắc.
Một lát sau, Long Vũ rốt cục xác định được bóng người kia là một cô gái. Lúc này, hai tay cô gái đang cầm hai lá cờ Hạnh Hoàng, múa may xoay tròn. Giữa hồ, từng luồng hắc khí chậm rãi đi lên, dần dần ngưng tụ thành một đám mây đen, xoay quanh giữa hồ.
Cùng lúc, Long Vũ phát hiện không trung ngày càng mờ mịt. Không biết từ đâu mây đen xuất hiện, đem ánh trăng hoàn toàn che khuất.
Đột nhiên, thanh âm của La Lâm vang lên:
- Có oán linh.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.