Đặc Thù Không Gian

Chương 4: Bà cô hay bạn gái




- Chị Tuyết Cơ, lời của chị mặc dù có đạo lý, nhưng em vẫn là không hy vọng hôn nhân này tiếp tục tiến hành, đương nhiên em cũng sẽ không khiến chị khó xử, chuyện này em sẽ tự mình xử lý.
Nói đến đây, Long Vũ vừa cười vừa nói:
- Em sẽ khiến cho Mã Hiểu Mai tự mình rời đi…
Tuyết cơ hiểu rõ tính cách Long Vũ, đây cũng là lý do vì sao nàng không có nói trước nguyên nhân với Long Vũ.
- Tiểu Vũ, chị sẽ không bắt buộc em làm cái gì, nhưng chị vẫn phải nói cho em biết… Không cần phải dính vào…
Tuyết Cơ trầm giọng nói:
- Uy hiếp đến từ Huyền Cảnh vẫn như trước không có biến mất. Tiểu Vũ, Huyền Môn tụ hội muốn tổ chức sớm hơn, có lẽ là vào tháng sau, em nên có sự chuẩn bị tâm lý… Đương nhiên em hiện tại chuẩn bị đột phá lên cảnh giới màu lam, nhưng như trước không thể tự mãn. Phải biết rằng, tại Huyền Môn người có tu vi như em rất nhiều. Đối với người tu đạo mà nói, chỉ có tiến nhập tụ linh cảnh giới mới chính thức xen như là người tu đạo…
- Chị Tuyết Cơ, em hiểu… Chị yên tâm đi, em sẽ cố gắng.
Long Vũ nghiêm túc nói.
Ngừng một chút, Long Vũ nhìn xung quanh một chút, chỉ vào địa phương không người phía trước, nói:
- Chị Tuyết Cơ, có chuyện trọng yếu em muốn nói với chị, chúng ta qua bên kia nói…
- Được rồi.
Tuyết Cơ lần đầu tiên nhìn thấy Long Vũ chăm chú như thế.
Hai người đi tới chỗ không người phía sau, Long Vũ nhìn mọi nơi xung quanh, sau khi xác định phu cận không có người, lúc này mới ngẩng đầu nhìn Tuyết Cơ nói:
- Chị Tuyết Cơ tỷ tỷ, em có một chút tin tức của cha mẹ em.
- Là ở Huyền Cảnh sao?
Tuyết Cơ lập tức đoán được vài phần.
- Không sai.
Long Vũ nghiêm túc nói:
- Ông nội của Mã Hiểu Mai là Mã Hiểu Phong đã nói cho em biết. Mẹ em là Thuỷ Tiên, cùng cha em là Long Thiên Diệu xuất hiện tại Huyền Cảnh, đến nay vẫn còn có người nhớ rõ bọn họ. Chỉ là hành tung của bọn họ hiện giờ cũng không rõ ràng, nhưng mà trước đó em đã nhờ Mã Chính Phong tiếp tục tìm kiếm. Mặt khác, em hoài nghi chú cũng đi Huyền Cảnh. Nếu không, ônh không có khả năng một chút tin tức cũng không có.
- Thật tốt quá. Thật sự là quá tốt!
Tuyết Cơ nghe vậy. Khoé miệng nổi lên nụ cười vui mừng:
- Tiểu Vũ. Em thật sự là quá tuyệt vời, chị vẻ vang vì em, sư tỷ cũng vẻ vang vì em… Mười tám năm, rốt cục có tin tức của sư tỷ. Tiểu Vũ, cuối tuần này em dẫn chị đi vào Huyền Cảnh…
- Không được!
Long Vũ mặt lộ vẻ khó khăn nói:
- Gần nhất một thời gian ngắn ta không có cách nào tiến vào Huyền Cảnh. Cụ thể khi nào có thể đi vào thì em không rõ ràng lắm… Chị Tuyết Cơ, mười tám năm cũng chờ được. Làm gì nóng lòng nhất thời.
- Được.
Tuyết Cơ vừa cười vừa nói:
- Chị có chút nóng vội … Tiểu Vũ. Giờ không còn sớm. Chị còn có việc, giờ không thể việc gì cũng lại giúp em. Em cũng về đi thôi. Đừng làm cho Hiểu Mai một mình trông phòng…
Long Vũ một hồi xấu hổ. Cái gì gọi là một mình trông phòng? Cảm tình của mình lúc này chắc cũng không khác nàng là mấy.
- Chị Tuyết Cơ. Chị có biết gia tộc Tư Mã không.
Long Vũ đột nhiên nhớ tới uy hiếp của Tư Mã Phong.
- Ý em muốn nói là Tư Mã Phong à?
Tuyết Cơ ngoái đầu nhìn lại, cười nói:
- Yên tâm đi, chị đã cho người cảnh cáo gia tộc Tư Mã, Tư Mã gia tộc không giám đối với em như vậy đâu. Tiểu Vũ, gia tộc chính là gia tộc, trừ phi là đạt tới được tình trạng như là thông linh Mã gia, nếu không như vậy em căn bản là không cần để ý…
Trở lại phòng ở phía sau, Mã Hiểu Mai đang ở phòng khách xem điện thoại, trên màn hình chính là hình ảnh của diễn viên Lâm Chính Anh
- Sở thích của cô đúng là vô cùng đặc biệt.
Giọng nói Long Vũ mang theo ý tứ trêu trọc:
- Nữ hài tử tựa hồ càng ưa thích xem ngôn tình chữ phiến (片 - hình người nằm xoay nghiêng tay ôm chân gác)..."
- Em là nữ nhân Mã gia.
Mã Hiểu Mai thần sắc chuyên chú nhìn màn ảnh, cũng không quay đầu lại nói.
- Tuỳ cô, tôi đi nghỉ, nhớ đem thanh âm TV vặn nhỏ thấp một chút…
Long Vũ cười khổ, Mã gia nữ nhân, căn bản chính là bà cô nội mà.
- Đợi một chút!
Lúc Long Vũ xoay người rời đi, Mã Hiểu Mai gọi hắn lại, đưa tay nói:
- Cho em cái chìa khoá.
Long Vũ dừng bước, quay đầu lại hỏi:
- Cái gì? Chìa khoá? Cô thực định ở lâu lại nơi này?
- Chắc hẳn anh cũng đã gặp chị Tuyết Cơ, đối với quan hệ của chúng ta trong đó, hiện tại anh không nên hoài nghi?
Mã Hiểu Mai nói:
- Đưa cái chìa khoá cho em, trong nhà của em còn có nhiều thứ chưa được mang đến, khi nào có thời gian anh giúp em chuyển qua… Tốt xấu gì hiện tại anh cũng là bạn trai của em.
Long Vũ nhìn chằm chằm Mã Hiểu Mai, gật gật đầu nói:
- Cái chìa khoá có thể đưa cho cô, nhưng là chuyển đồ qua, cô tự mình xử lý đi.
Mặc dù trong lòng Long Vũ không nghĩ vậy, nhưng lúc này cũng không có cách nào.
Bi thương tại tâm tử (DG: Kiểu như nỗi đau trong tim ý)
Long Vũ chẳng muốn nói gì cùng Mã Hiểu Mai nữa, lấy một cái chìa khoá trên tủ ở phòng khách ném tới.
Buổi tối, Long Vũ tiếp tục tu luyện Thiên Sư kiếm quyết. Nguyên bản hắn nghĩ tu luyện Ngũ Cầm Hí, nhưng do La Lâm không có phản ứng, tu luyện động tác của Cửu Đầu Sư hiện tại hắn còn không biết.
Đối với Ngũ Cầm Hí, Long Vũ tràn đầy kỳ vọng. Hiện tại hắn mới hoàn thành Hỗn Độn Xà, Thiên Dực Hổ, thể chất cũng đã thay đổi rất rõ ràng.
Nếu như hoàn thành toàn bộ Ngũ Cầm Hí, thật không biết thể chất có thể cải biến thành trình độ như thế nào.
Dựa theo lời nói của La Lâm, hắn là người biến chủng gien, nếu như thể chất triệt để được thay đổi, lúc sau hoàn toàn có thể siêu việt thường nhân.
Những ngày này, tuy không thể tiến vào Huyền Cảnh, nhưng là Long Vũ tu luyện cũng không có nghỉ ngơi. Đối với Huyền Môn tụ hội sắp tới, Long Vũ chỉ có một ý nghĩ đó là phải rửa nhục.
Một mực tu luyện đến hai giờ sáng, Long Vũ mới bỏ quần áo đi ngủ, dựa theo lời nói của La Lâm, cho dù là người tu chân củng phải đảm bảo giấc ngủ. Tại thời điểm người tu đạo chưa có thành tiên, thành thần, nói cho cùng vẫn còn là nhân loại. Nếu là nhân loại thì không thể làm trái với nhu cầu của nhân loại.
Đương nhiên, tại trong sinh hoạt thật sự có một số người tu đạo vẫn là ưa thích, dùng ngồi điều tức để thay thế giấc ngủ.
Trên thực tế, đây là không khoa học.
Xã hội phát triển ở thời đại vũ trụ kỷ nguyên, nghiên cứu và lý luận về tu đạo toàn bộ đã đến một độ cao mới. Hơn nữa tu đạo cũng không còn thần bí, nói trắng ra, tu đạo cũng là một loại rèn luyện. Theo một nghĩa nào đó, phương pháp tu đạo tốt nhất là không cần phải vi phạm nhu cầu sinh lý của con người. Nếu không, rất khó lấy được hiệu quả tốt nhất.
Sáng sớm sau khi thức dậy,, Long Vũ cũng không nhìn Mã Hiểu Mai, đi ra cửa. Hôm nay là thứ bảy không cần lên lớp học, nhưng cũng được lấy điểm tâm ăn.
Từ lúc Mã Hiểu Mai cưỡng chế vào ở, cuộc sống bình thường của Long Vũ triệt để bị đánh vỡ. Trước kia hắn thích ngủ trần, thích kéo bức màn lên chạy trần chuồng trong phòng. Nhưng hiện tại những thói quen này đều phải thu liễm. Nếu không, rất dễ sẽ tạo thành những hiểu lầm cùng phiền toái không cần thiết.
Hơn nữa tu luyện cũng không thuận tiện nữa, thời điểm trước kia, hắn có thể mở cửa phòng ngủ, nhưng là hiện tại, tất phải đóng chặt cửa phòng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.