Đặc Thù Không Gian

Chương 23: Linh hồn của cha Long Vũ (1,2)




Vừa nghe lời này nói ra, Long Vũ nhất thời biến sắc. Hắn tận lực đè nén tâm tình của mình lại:
- Chú, chú hãy nghĩ lại cẩn thận tình huống lúc đó xem… Và địa phương đó là ở chổ nào?
- Trước cửa Hắc Thủy Thành...
Long Thiên Trạch nói:
- Lúc ấy chú thấy từ trên người hắn sát khí tỏa ra ngùn ngụt, chú nghi ngờ nếu chú bước lên, hắn có làm gỏi chú hay không! Chú và hắn chênh lệch quá lớn. Bất quá nghĩ lại, chú thử kêu một tiếng Đại ca, sát khí của hắn lúc đó liền triệt tiêu. Nhưng ai dè sau một lát sát khí lại tăng bạo, chú cảm thấy lúc ấy không ổn, liền nhanh chân chạy trốn...
- Tiểu Vũ, chuyện này chú chưa hề nói cho ai biết...
Long Thiên Trạch nghiêm túc nói:
- Từ tình huống ấy chú có thể đoán ra, trong cơ thể cha cháu có lẽ có vu chủng, mà vu chủng đã muốn phát tác, chẳng qua không thể hoàn toàn kiểm soát cha cháu.
- Không xong!
Long Vũ cau mày nói:
- Nếu sự thật như chú nói, vậy thì thật sự phiền toái rồi, Hắc Minh chính là vết xe đổ.
- Cho nên, chúng ta trước hết phải tìm cho được cha cháu.
Long Thiên Trạch trầm giọng nói:
- Chúng ta nhất quyết phải ngăn chặn Vu Tổ cắn nuốt linh hồn Đại Ca.
- Đúng vậy!
- Chú, chuyện này cứ giao cho con xử lý, mấy ngày nay chú cứ ở lại Thiên Đường chờ tin tức, nếu có kết quả con sẽ thông báo cho chú ngay.
- Tiểu Vũ, con tính làm gì, chuyện này không thể chậm trễ?
Long Thiên Trạch lo lắng hỏi.
- Yên tâm đi, con có bằng hữu là Tổ Vu, tin rằng nàng có thể tìm ra được khí tức của Tổ Vu khác.
Ý tứ của Long Vũ của là mau chóng liên hệ với Đường Hương Hương, nhờ nàng tìm kiếm sự thật về cha mình.
Đương nhiên trong lòng cũng không yên tĩnh.
Nói đi nói lại, nếu tìm được rồi, hắn phải làm sao cứu cha hắn. Giờ phút này lòng hắn cũng rối bời.
Hắn hiện tại chính là cầu nguyện. Hy vọng chuyện đó chỉ là một cái hiểu lầm.


Sự tình phát triển cũng không hề giống với Long Vũ cùng Long Thiên Trạch dự liệu. Ngay tại Long Vũ còn không có liên lạc với Đường Hương Hương. Hắn tình cờ gặp mặt cha mình.
Đúng vậy, hắn đã trở thành Tổ Vu.
Toàn thân hắn tỏa ra khí tức vu tộc đã chứng minh rõ thân phận của hắn.
- Ta biết ngươi đang tìm ta?
Người kia trên đường gặp được Long Vũ liền dẫn tới phía sau núi, gặp mặt câu nói đầu tiên là như thế. Rất hiển nhiên, hắn đến vì Long Vũ.
- Ngươi là ai? Làm sao biết ta đang tìm ngươi?
Long Vũ sắc mặt âm trầm, ánh mắt híp lại cố gắng nhìn chân mục của người đối diện, hy vọng từ hắc khí lượn lờn có thể thấy được khuôn mặt hắn. Bất quá nhìn thế nào cũng không thấy rỏ bộ mặt của người kia.
- Ngươi có thể gọi ta là Hình Thiên...
Người kia thản nhiên nói.
- Hình Thiên?
Long Vũ nhất thời buồn bực. Nếu như là nói với hắn đó là tục danh Tổ Vu khác hắn còn cảm thấy xa lạ. Nhưng mà tên Hình Thiên thì không xa lạ gì. Hình Thiên tên này nếu xuất hiện ở Địa Cầu, đa phần là ma đầu hoặc chính nghĩa xuất thế.
Bất quá, thân phận của người này chính là một trong mười hai Tổ Vu. Cùng với hắn còn có một Khoa Phụ nữa.
Long Vũ suy nghĩ, cũng không biết cái kia Khoa Phụ có thể hay không xuất hiện?
Nếu mà hắn biết được, căn cứ theo tính tình nghịch ngợm của hắn thì hắn sẽ hỏi một câu, ngươi thực sự đuổi theo mặt trời sao?
- Ngươi là Hình Thiên, hóa ra ngươi là Hình Thiên...
Long Vũ cảm thấy người này khả năng là cha mình không lớn lắm. Phụ thân là Hỏa Hệ dị năng, nếu huyết mạch vu tộc thức tỉnh, cũng phải là Chúc Dung mới đúng.
Nghĩ đến đây, hắn lạnh giọng hỏi:
- Ngươi tìm ta làm gì? Là Ba Độ phái ngươi tới?
- Vu Thần Ba Độ?
Hình Thiên cười, nói:
- Không ngờ ngươi cũng biết đến hắn, bất quá không phải, ta còn chưa có dịp gặp qua vị hiền giả này... Ta tới tìm ngươi, bởi vì ta biết ngươi sớm hay muộn cũng sẽ tìm đến ta. Bởi vì trên người ta có thứ mà ngươi muốn.
- Thứ mà ta muốn?
Long Vũ có chút nghi hoặc.
- Đúng vậy!
Hình Thiên cười nói:
- Trên người của ta chính xác có thứ mà ngươi cần... Điểm này ta rất rõ ràng.
- Ngươi rốt cuộc là có ý gì? Có rắm thì phóng đi.
Long Vũ quát hỏi.
- Ha ha!
Hình Thiên cười lớn một tiếng, nói:
- Tất cả mọi người đều là thông minh, ta cũng không gạt ngươi, linh hồn của cha ngươi, ta có.
Vừa nghe lời này, Long Vũ nhất thời đã hiểu ra, trong cơ thể cha mình quả thật tồn tại vu chủng. Chú mình cảm giác là đúng vậy, hắn thật sự là cha mình.
Nhưng mà hiện giờ là Tổ Vu Hình Thiên.
- Hình Thiên, ngươi đã làm gì cha ta?
Long Vũ sắc mặt âm trầm, con ngươi lạnh lùng tràn đầy sát khí nhìn Hình Thiên:
- Nếu ngươi giết cha của ta, ta muốn các ngươi cả Vu tộc chôn cùng. Ta nói được thì làm được...
- Ha ha, đừng nóng!
Hình Thiên hứng thú nhìn Long Vũ nói:
- Ngươi rất giống ta lúc còn trẻ, có nhiệt huyết. Bất quá ngươi so với ta lúc đó mạnh hơn. Được rồi, ta cũng không nói nhảm nữa, ta hôm nay tới đây, chính là muốn giải quyết chuyện này. Ngươi yên tâm, Hình Thiên ta từ trước đến nay là một người luôn giữ lời hứa, thân thể của phụ thân ngươi chứa chấp ta, ta tự nhiên sẽ không cắn nuốt hắn, huống hồ, ta cũng không muốn đắc tội ngươi. Ta sẽ trả linh hồn cha ngươi lại cho ngươi. Với một điều kiện. Ngươi phải cùng với ta chiến một hồi, không quản thắng bại thế nào, ta đều trả lại linh hồn cha ngươi…
- Ngươi tìm đến ta, chính là vì muốn đánh nhau?
Long Vũ hỏi.
- Chuẩn không cần chỉnh!
Hình Thiên cười nói:
- Ta Hình Thiên cả đời đều chiến đấu, hiện tại bây giờ không giống như thượng cổ, muốn tìm một đối thủ xứng đáng rất là khó khăn. Thế nào, tới luôn đi.
- Chiến với ta một hồi, chờ đánh nhau xong, ta liền trả linh hồn cha ngươi. Lấy tu vi của ngươi, nếu muốn trọng tu thân thể cho cha ngươi, hẳn không phải khó chứ…
- Ta không thể!
Long Vũ giọng nói có chút lo lắng.
- Ha ha!
Hình Thiên cười nói:
- Bên cạnh ngươi không phải còn có Hậu Thổ sao? Năm đó nàng cùng Nữ Oa giao hảo, hơn nữa nàng còn có Cửu Thiên Tức Nhưỡng, trùng tố thân thể của cha ngươi là việc rất dễ dàng.
- Đa tạ!
Long Vũ nghiêm nghị nói:
- Thế thì chờ cái rắm gì nữa, chiến nào...
- Đến đây đi, nếu muốn lấy lại linh hồn cha ngươi, lấy hết sức bình sinh bú mẹ, đánh một trận thống khoái nào...
Theo một tiếng gầm lên, Hình Thiên giơ trong tay thanh chiến phủ lừng danh đỏ như máu, hung hăng chém tới. Nhất thời một cỗ đỏ như máu cương khí, xen kẻ theo tiếng thét, hướng tới Long Vũ quét đi.
Long Vũ không dám coi thường, hai tay nắm chặt kiếm, thúc dục Tử Kim Thiên Viêm trong cơ thể, chém ra đạo hỏa long nghênh đón thế chiến phủ.
- Keng…
Hai cỗ lực lượng trong nháy mắ mạnh mẽ va chạm vào nhau, làm vang lên một tiếng nổ mạnh, kình khí bắn ra bốn phía, ầm ầm không ngừng, bốn phía rừng cây, nuối non, động vật, chim thú tất cả đều gặp tai ương.
Long Vũ ánh mắt lạnh lùng, chiêu thứ nhất va chạm, khiến cho hắn đối với người này hiểu biết chút ít.
Hắn là một cái siêu cấp cao thủ.
Hình Thiên nhìn thấy Long vũ, trong ánh mắt mang theo vẻ kinh ngạc, nhẹ giọng nói:
- Không tồi, một kiếm của ngươi khi phóng ra hỏa long, đã có được 5 phần bổn sự của Chúc Dung. Ta thật sự tò mò, Chúc Dung có hay không là vu chủng trong cơ thể ngươi.
- Tiếp nào!
Nói xong, thân thể Hình Thiên tràn ra một luồn hắc khí, bay nhanh xoay tròn lấy. Khí thế quanh thân hắn, trong khoảnh khắc tăng bạo.
Long Vũ cười ngạo nghễ nói:
- Không sai, đây mới là phong cách của Chiến Thần Hình Thiên...
Vừa dứt lời, Long Vũ kiếm trong tay run lên, một đạo Thiên Long phi thẳng về phía chân trời, tầng tầng kiếm khí trong nháy mắt tụ thành một đạo kiếm khí trảm về phía trước.
Hình Thiên mắt thấy kiếm thế bổ tới cũng không dám coi thường, nổi giận gầm lên một tiếng, khí tức màu đen quanh thân thể trong nháy mắt bạo phát, lập tức bao phủ cả người hắn.
Đồng thời, tay hắn nắm Hình Thiên chiến phủ, hung hăng chém tới. Cương khí đỏ như máu phóng ra, biến thành một cái đầu lâu thật lớn, đầu khô lâu há mồm cạp tới, hình dạng thập phần khủng bố, khiến cho người ta sợ hãi, càng không ngừng phun ra nuốt vào hơi thở âm lãnh. Rất nhanh, bốn phía xung quanh lập tức trở nên âm trầm vô cùng.
Long Vũ hơi kinh hãi, không nghĩ tới Hình Thiên chiến phủ còn có âm linh.
- Oành!
Theo một tiếng nổ vang lên, kiếm quang cùng với đầu khô lâu trong Hình Thiên chiến va chạm, khí thế dường như muốn hủy thiên diệt địa, nháy mắt hủy diệt hết thảy.
Giữa không trung, hai cổ lực lượng lúc ẩn lúc hiện, không ngừng va chạm, chậm rãi hòa tan.
Vừa đánh xong, Hình Thiên cùng Long Vũ đều tự lui về phía sau vài bước, thân hình trôi nổi tại không trung, liếc nhìn đối phương.
Lần này va chạm, hiển nhiên là lực lượng ngang nhau.
Hình Thiên vẻ mặt nhìn Long Vũ, trong ánh mắt mang theo mấy phần khen ngợi:
- Ha ha, thống khoái, ngươi quả là một đối thủ không tệ. Bất quá ngươi chưa hoàn toàn nắm giữ tu vi của mình, cho nên, ngươi không phải đối thủ của ta.
Hình Thiên là một trong mười hai Tổ Vu có sức chiến đấu cực mạnh, cho nên lời của hắn một chút cũng không cuồng vọng.
Hình Thiên cường hãn, đã khơi dậy chiến ý trong lòng Long Vũ. Hắn lạnh giọng nói:
- Ngươi cũng là một đối thủ không tệ, đến đây đi, làm một trận nữa nào...
Với tu vi hiện tại của Long Vũ, bây giờ đã rất khó tìm được đối thủ ngang sức. Hiện giờ có thể gặp được Hình Thiên, là một đại kỳ ngộ.
Nếu không ngoài ý muốn, đánh trận này xong, hắn có thể hoàn toàn củng cố tu vi của mình.
- Xem chiêu!
Một tiếng quát nhẹ, Long Vũ nháy mắt xuất ra một kiếm, lấy nhanh như chớp hướng về phía Hình Thiên chém tới. Hình Thiên biến sắc, một tay cầm phủ, toàn thân ẩn trong hắc khí, dị thường quỷ dị. Cùng lúc nãy so sánh, lần này hắc khí nhìn có vẻ tiêu điều hơn.
Đoàn hắc khí không ngừng khuếch tán, làm cho người ta nhìn không ra hắn ẩn đi nơi nào.
Long Vũ không dám chậm trễ, lại tiếp tục tăng lực, hai đạo kiếm quang như bay thẳng về phía Hình Thiên.
Sau đó, hắc khí xung quanh Hình Thiên đã muốn khuếch tán, mà Hình Thiên chiến phủ hắn đang cầm trong tay cũng bị hắn ném lên không trung, ngay tại lúc Long Vũ không hiểu, chiến phủ hóa thành một cái đầu lâu, mà thân thể Hình Thiên thì đứng giữa đầu lâu.
- Chẳng lẽ hắn cùng chiến phủ hợp nhất sao?
Tinh quang trong mắt Long Vũ đại thịnh, tựa hồ nhìn ra trong đó manh mối, bởi vì lúc này, sức chiến đấu của Hình Thiên tăng vọt mấy lần.
Không dám có chút chậm trễ, Long Vũ khởi động kiếm bí quyết, thi triển Thiên Sư kiếm quyết, phóng xuất ra chiêu cực mạnh Vấn Thiên Thần Long.
- Rống!
Vấn Thiên Thần Long xuất hiện trên không trung, há mồm gầm một tiếng, không khí bốn phía nhất thời bị dừng lại.
- Giết!
Một tiếng giết tự thốt ra, Vấn Thiên Thần Long mang theo thế sét đánh không kịp bưng tai, hướng tới Hình Thiên nhào tới.
Có thể thấy được ánh mắt Hình Thiên kinh hãi vô cùng, hắn lớn tiếng gầm lên, liên tiếp đánh ra quỷ dị pháp quyết, đầu lâu màu đen càng lúc càng chân thực.
- Kiệt kiệt!
Theo phía đầu khô lâu cùng thân thể Hình Thiên chân chính dung hợp, trong miệng của hắn phát ra tiếng cười đắc ý.
Rất nhanh, hai cổ lực lượng va chạm nhau, không ngừng cắn xé. Bốn phía không ngừng phát ra âm thanh.
- A…
Đột nhiên, sắc mặt Hình Thiên nhất thời vặn vẹo, tựa hồ rất là thống khổ, kêu thảm thiết làm cho Long Vũ nghe được sởn cả tóc gáy.
- Tiểu Vũ, đại sự không ổn, âm linh bên trong Hình Thiên chiến phủ đang tràn vào thân thể hắn. Lấy thân thể hiện tại của hắn rất khó có thể khống chế được...
Đường Hương Hương đúng lúc chạy lại đây, biết rõ ràng Hình Thiên lúc này trạng thái.
- Giết!
Vừa lúc đó, âm linh trong cơ thể Hình Thiên triệt để bạo phát. Hắn như là phát điên trong miệng gào thét. Sát khí quanh người tỏa ra bốn phía làm cây cỏ khô héo.
- Hương Hương, chúng ta nên làm gì bây giờ?
Hiện tại Long Vũ lo lắng nhất chính là linh hồn của cha mình.
- Chúng ta liên thủ chế trụ hắn!
Sắc mặt Đường Hương Hương phát lạnh, ngân quang trong tay khẽ hiện.
- Cửu Thiên Tức Nhưỡng?
Long Vũ cả kinh.
- Uhm!
Đường Hương Hương mỉm cười nói:
- Em dựa theo trí nhớ của mình, nhớ lại địa phương mà năm đó cất giấu Cửu Thiên Tức Nhưỡng, may mắn là nó vẫn còn ở đó...
- Anh Vũ, cùng nhau động thủ đi!
Đường hương hương hét lên một tiếng.
Lực lương trong cơ thể Long Vũ liền trở lại, Thiên Sư pháp kiếm lại phóng xuất ra Vấn Thiên Thần Long đem Hình Thiên cuốn lấy, Đường Hương Hương nhân cơ hội đem Cửu Thiên Tức Nhưỡng giam thân thể Hình Thiên lại.
Ngoại trừ việc hắn không ngừng kêu gào, Hình Thiên đã không thể nhúc nhích. Bất quá tình huống của hắn vẫn có chút không ổn.
Đường hương hương thoáng do dự, duỗi tay một chưởng vỗ vào sau ót của hắn, Địa Vu lực thuần túy trong cơ thể cấp tốc tràn vào cơ thể Hình Thiên. Rất nhanh Hình Thiên dần dần bình tĩnh lại.
- Cảm ơn!
Đợi cho Hương Hương rút chưởng về, Hình Thiên đã khôi phục bình thường. Hắn ngẩng đầu nhìn Đường Hương Hương nói:
- Được rồi, ngươi có thể thu hồi Cửu Thiên Tức Nhưỡng.
- Chờ đã
Long Vũ nói:
- Ngươi trước tiên thả linh hồn cha ta đã.
- Ha ha!
Khí thế Hình Thiên biến đổi, khinh thường nói:
- Ngươi cảm thấy được ta là loại người sợ người khác uy hiếp không?
Đường Hương Hương nhíu mày, thu hồi Cửu Thiên Tức Nhưỡng, thả ra Hình Thiên.
- Hừ!
Hình Thiên thở phì phì nhìn thấy Long Vũ nói:
- Nếu không phải ta đây thân thể không tốt, tiểu tử ngươi căn bản không phải đối thủ của ta, lần này đánh quá nghiện. Chúng ta lần sau lại đánh tiếp, sau này còn gặp lại.
Nói xong, Hình Thiên liền tính toán rời đi.
- Không được đi!
Thật vất vả tìm được tin tức của cha mình, Long Vũ há có thể bỏ qua, hắn rút kiếm đuổi theo Hình Thiên, ngăn trước mặt của hắn, nói:
- Giao linh hồn cha ta ra, nếu không ngươi đừng hòng rời đi.
- Hình Thiên, lưu lại linh hồn Long Thiên Diệu, nếu không ngươi đi không được đâu.
Đường Hương Hương cũng đi qua kề vai cùng Long Vũ, Cửu Thiên Tức Nhưỡng liền hiện ra xung quanh cơ thể nàng.
- Xem ra, hôm nay nếu mà ta không đem linh hồn Long Thiên Diệu lưu lại, các ngươi là không cho ta rời đi rồi?
Hình Thiên khẽ cười một tiếng, ánh mắt chuyển qua Long Vũ nói:
- Tiểu tử, linh hồn cha ngươi đối với ta vô dụng, đưa hắn cho ngươi, cũng không phải là không thể, nhưng là ta cần một đối thủ, nếu sau này ngươi mà không cùng ta đánh thì… hừ hừ...
- Ta đáp ứng ngươi, ngươi nhanh chóng thả người!
Long Vũ nói.
- Ha ha, không cần sốt ruột!
Hình Thiên mỉm cười, nói:
- Chỉ cần ngươi tin thủ hứa hẹn, ta là sẽ thả người, Hậu Thổ, ngươi phải làm chứng cho ta đấy.
Long Vũ một trận hết chỗ nói rồi.
Tên Hình Thiên này cầm linh hồn cha mình, chỉ tại vì lo mình không cùng đánh với hắn. Thật sự là có điểm điên khùng mà.
- Như ngươi mong muốn, ta sẽ làm chứng.
Hậu Thổ nghiêm mặt nói.
- Tốt lắm!
Hình Thiên mỉm cười, há mồm ra, phun ra một ngụm hắc khí. Trong đám hắc khí bao vây lấy linh hồn Long Thiên Diệu. Long Vũ vội vàng vươn tay chụp lấy.
- Không được... Linh hồn bác trai rất là suy yếu, anh không thể đụng chạm lung tung...
Đường Hương Hương xuất hiện trước mặt Long Vũ, Cửu Thiên Tức Nhưỡng bao bộc lấy linh hồn Long Thiên Diệu.
- Ngươi... Hình Thiên, ta sẽ không bỏ qua ngươi.
Nhìn thấy linh hồn phụ thân gầy yếu, Long Vũ đau lòng nói.
- Ha ha!
Hình Thiên cười to, nói:
- Tiểu tử, ngươi hẳn phải cảm tạ ta, nếu đổi là tên Tổ Vu khác, tin rằng linh hồn cha ngươi bây giờ đã bị cắn nuốt. Ta Hình Thiên mặc dù là người thô lỗ, ham giết chóc, nhưng thủ hạ của ta cho tới bây giờ cũng không giết người vô tội. Yên tâm đi, có Cửu Thiên Tức Nhưỡng bảo hộ, cha ngươi sẽ không có chuyện gì. Không quấy rầy cha con các ngươi sum họp, quay về chờ ta trị xong vấn đề thân thể, lại tới đây chiến với ngươi một hồi.
- Hình Thiên… Vu Thần Ba Độ có thể xuất hiện…
Đường Hương Hương gọi lại Hình Thiên, nói:
- Ta biết ngươi không thích bị người khác khống chế, an bài thế nào ta nghĩ ngươi đã chu toàn, Ba Độ thế nào cũng tìm đến ngươi.
- Ừ, ta biết.
Hình Thiên lên tiếng, lập tức dừng bước tò mò hỏi:
- Hậu Thổ, ngươi tính toán thoát ly khỏi Vu tộc thật sao?
- Không phải!
Đường Hương Hương nói:
- Hậu Thổ vĩnh viễn vẫn là người Vu tộc, nhưng ta muốn tự mình lựa chọn cách sống. Ba độ có thể tiến quân thiên ngoại... Hình Thiên, ta biết ngươi hiếu chiến, Ba Độ lần này đến chắc ngươi háo hức, nhưng ta bất đồng, ta yêu thích hòa bình, cho nên ta sẽ cự tuyệt Ba Độ.
- Ha ha, ngươi cũng tự lo cho mình đi.
Nói xong câu đó, Hình Thiên liền xoay người rời đi.
- Hương Hương, linh hồn cha anh sẽ không sao chứ?
Long Vũ khẩn trương hỏi.
- Yên tâm đi, em sẽ nghĩ biện pháp...
Đường Hương Hương nói:
- Linh hồn bác trai vẫn còn đang ngủ say, còn phải đợi Cửu Thiên Tức Nhưỡng giúp bác ấykhôi phục, sau đó chờ linh hồn bác ấy cường đại hẳn lên, em sẽ giúp bác ấy trọng tu thân thể.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.