Đặc Thù Không Gian

Chương 22: Giang sơn, mỹ nhân đều muốn




Long Vũ thấy Metz đột nhiên trở nên khẩn trương, nhất thời nở nụ cười:
- Nếu ta nói, Adams hẳn chính là người thẩm lý và phán quyết. Đúng không?
- Ngươi nhất định đã phạm sai lầm. Nếu không tuyệt đối sẽ không cố ý trốn ở đây.
Long Vũ cười nói:
- Hợp tác với ta, ta bảo vệ ngươi. Nếu không, dù ta không làm gì, thì Adams cũng sẽ trừng phạt ngươi.
- Long Vũ, ngươi còn có phải là nam nhân hay không?
Metz trừng mắt, lạnh lùng nhìn hắn:
- Đừng quên, ngươi là tồn tại mạnh nhất ỡ vũ nội. Nếu ta ở vũ nội mà bị người ta bắt đi thì mặt mũi của ngươi để đi đâu?
- Đây là chuyện của ta, không liên quan đến ngươi.
Long Vũ cười nói.
Nói xong, Long Vũ cố ý đến gần Metz, còn kém chút nữa là đem nàng ôm vào lòng.
Metz trước giờ chưa gần với đàn ông như vậy, tinh thần rối loạn, mặt đỏ lên, thân thể mềm mại khẽ run rẩy, đôi mắt đẹp không biết nhìn đi đâu cho tốt.
Long Vũ cười nói:
- Ta hỏi ngươi, ngươi còn là xử nữ?
Nghe vậy, thân thể Metz chấn động mạnh, mặt sưng lên, nũng nịu quát lên:
- Đây là chuyện của ta, ngươi quan tâm làm gì?
Long Vũ thoáng nhìn đôi mắt đẹp đang xấu hổ của Metz. Trong lòng hắn cười khẽ, chuyện này phỏng chừng khá vui.
Long Vũ cười tiêu sái, ánh mắt hắn càn rỡ tuần tra trên thân hình xinh đẹp, nhẹ nhàng nói:
- Nếu ngươi chịu theo ta. Ta nguyện ý buông tha chuyện đánh cuộc.
Lời này vừa ra, hai mắt Metz toả sáng.
Long Vũ cẩn thẩn quan sát vẻ mặt nàng, biết là nàng diễn trò.
- Chuyện của ngươi vừa nói là thật à?
Metz nghiên đầu truy vấn.
- Đương nhiên là thật.
Long Vũ khẽ cười một tiếng, nói:
- Ta, Long Vũ. Dù gì cũng là vũ nội chí tôn, nói chuyện tự nhiên là thật. Ta hiện tại có thể vứt đi lời thề. Bất quá ta cảnh cáo ngươi, nếu tính kế với ta thì là tự tìm đường chết. Bổn sự của ta, ngươi hẳn là rõ ràng.
Ánh mắt của Metz lập tức ngập nước. Đứng trước mặt nam nhân, cười nói:
- Nếu ngươi thủ tín, ta cũng không để ngươi thất vọng.
Khoé miệng Long Vũ lộ ra nụ cười như giống như ánh mắt trời, nói:
- Hy vọng chúng ta hợp tác thuận lợi.
Metz bỗng nhiên đến gần Long Vũ. Thân thể mềm mại tự nhiên phập phồng, đường cong càng phát ra vẻ dao động mãnh liệt, đồng thời một cỗ mùi thơm say lòng người theo gió lay động, khiến cho tâm thần Long Vũ rung động.
Ngay lúc này, trong cặp mắt sâu thẳm u mê kia bỗng nhiên trở nên nghiêm túc, lẳng lặng nhìn Long Vũ, nói:
- Long Vũ, ta có thể tin tưởng ngươi sao?
Phong tư yêu nhược, mềm mại đáng yêu bỗng nhiên thay đổi. Nữ nhân này quả nhiên không đơn giản.
Long Vũ thu hồi vẻ tươi cười, trang nghiêm nói:
- Ngươi hoàn toàn có thể tin tưởng ta.
Hai má tú lệ xinh đẹp của Metz lạnh như băng, đôi mắt đẹp tập trung, nhìn sâu vào hắn, nói:
- Ta nhớ những ngày sống bình đạm nhàn nhã. Những năm gần đâu luôn sinh hoạt trong hoàn cảnh người lừa ta gạt, tranh giành quyền lợi. Ta đã chịu đủ rồi.
Long Vũ dừng ở ánh mắt của ánh mắt, cố gắng tìm ra sơ hở trong lời nói này. Đáng tiếc là đôi mắt đẹp vô cùng thâm thuý và sâu thẳm, khó có thể dò ra thật giả. Hắn cười nói:
- Tốt. Loại ý nghĩ này không sai. Nếu ngươi nguyện ý, trước khi chiến tranh vũ nội vũ ngoại chưa kết thúc, ngươi cứ sinh hoạt ở thế giới hiện thực đi...
Metz nghe vậy, đôi mắt đẹp hiện lên một tia sáng kỳ dị. Trên khuôn mặt xinh đẹp tuyệt trần diễm lệ hiện lên một vẻ tươi cười động lòng người,nhu tình như nước nhộn nhạo lên, ôn nhu nói:
- Thật sự?
- Đương nhiên là thật.
Long Vũ nói:
- Ngươi luôn không tín nhiệm ta. Hiện giờ ta hận không thể đem lòng mình đào ra cho ngươi xem.
Metz nghe vậy cười tươi nhu hoà, ngón tay thon thon khẽ che miệng, hơi thở mùi đan hương từ miệng lan ra. Đôi mắt đẹp hiện lên một tia giảo hoạt, cười duyên nói:
- Ngươi thực là nghĩ như vậy? Không bằng đào ra cho ta nhìn một chút.
Thần sắc Long Vũ đang kiềm hãm bỗng lộ ra một tia xấu xa. Lấy xu thế bức nhân, duỗi tay ra đem nữ nhân giảo hoạt và hay thay đổi này ôm vào lòng. Hắn bá đạo hướng đôi môi anh đào non mềm mà nhiệt liệt hôn.
Hắn xâm nhập cực kỳ mãnh liệt và bá đạo khiến cho Metz có chút kích thích. Khuôn mặt đỏ ửng, đôi mắt to khẽ nhắm, mị nhãn lay động, giống như có thể chảy ra nước.
Sau hồi lâu, Metz đẩy Long Vũ ra, nói:
- Ngươi luôn đối với nữ nhân bá đạo như vậy?
Long Vũ đắc ý cười to nói:
- Ngươi có dám phủ nhận là vừa nãy ngươi rất thoải mái?
Nói xong, hắn lại ôm nàng.
Thân thể mềm mại của Metz vặn vẹo, không ngớt lời xin tha thứ:
- Ngươi buông … ra. Chúng ta nên bàn chính sự.
Long Vũ nghe lời mà buông tay.
Chờ khi Long Vũ buông tay, Metz phong tình vạn chủng mà lườm hắn một cái, đưa hai cánh tay thon dài và mịn, như cây leo mà bò lên cổ của hắn, ôn nhu nói:
- Ta hi vọng ngươi có thể trở thành nô lệ của ta. Bất quá ta vẫn có ý định hợp tác với ngươi. Nếu ngươi may mắn đánh bại liên quân vũ ngoại, ta nghĩ ta cùng con dân của mình sẽ sinh hoạt tự do dưới ánh mặt trời.
Vì để khiến cho Long Vũ coi trọng, nàng tiếp tục nói:
- Tu La tinh vực là lão cừu nhân của ta. Ta rất rõ ràng sức chiến đấu của bọn chúng. Thậm chí là quy hoạch chiến hạm tác chiến và thói quen tác chiến.
Long Vũ gật đầu, hỏi:
- Bây giờ chúng ta chính là cần chuyện này.
Đôi mắt đẹp của Metz bắn ra quang mang lợi hại, khẽ cắn môi, nói:
- Nếu ngươi nguyện ý kí kết cùng ta một phần hiệp thương. Những gì ta biết sẽ toàn bộ nói cho ngươi.
- Ngươi có ý gì?
Long Vũ hỏi.
- Phân phối ích lợi!
Metz cười nói:
- Sau khi chiến tranh kết thúc, chúng ta nên phân phối chiến lợi phẩm như thế nào. Chẳng lẽ không đáng thành một vấn đề để thương thảo sao?
- Ngươi tự tin như vậy?
Long Vũ cười nói.
- Tình báo của ta. Hơn nữa là bản lĩnh của ngươi. Do đó ta có tin tưởng là trận chiến này xác suất thắng lợi nhiều hơn phân nửa.
Metz nói:
- Nếu đã có xác suất hơn phân nữa, đối với ta đã đủ rồi.
Metz thấy Long Vũ bỗng nhiên trầm mặc không nói, kiều mỵ cười, đưa quả đấm nhỏ đập đập vào lồng ngực Long Vũ, nói:
- Như thế nào? Có phải hay không muốn độc chiếm?
Long Vũ mỉm cười, nhẹ giọng nói:
- Sự thật là thương giới có câu nói. Có tiền thì mọi người cùng nhau có lời. Ta cũng có ý tứ này. Chiến tranh một khi thắng lợi. Ích lợi thì chúng ta sẽ chia đều.
- Chia đều?
Metz nói.
- Ngươi sẽ không rộng lượng như vậy chứ?
- Ngươi lý giải sai rồi!
Long Vũ cười nói:
- Cái gọi là chia đều của ta là căn cứ vào độ cống hiến lớn hay nhỏ.
Long Vũ thâm ý mà nhìn Metz, lộ ra thần sắc cười mà không cười, nói:
- Ta cảm giác ngươi luôn đang chờ hợp tác với ta. Từ chuyện của ngươi nói cho ta biết thì vũ ngoại đang tính toán xâm chiếm vũ nội.
Đôi mắt đẹp của Metz ánh lên, lộ vẻ mê ly, nói:
- Trên thực tế, ta không có tâm kế sâu dày như vậy.
Long Vũ nghe vậy, tiêu sái cười nói:
- Không sao cả, không quản xuất phát từ mục địch gì, kết quả cuối cùng là có lợi cho chúng ta. Cho nên ta muốn cảm kích ngươi.
Metz thanh nhã cười cười, nói:
- Ngươi nghĩ như vậy là được rồi.
Kế tiếp, những chi tiết nhỏ nhặt trong hợp tác của hai người đều được khơi thông. Đồng thời vụ cá cược lúc trước đc xóa bỏ, lúc này quan hệ giữa hai người đã là hợp tác.
Ngày kế, Metz đem những gì mình biết về tình hướng của Tu La tinh vực hoàn toàn nói cho Long Vũ. Hơn nữa, nàng còn tỏ vẻ nếu có tình báo mới nhất, sẽ liên tục không ngừng đưa tới.
Dù sao nàng tại vũ ngoại lăn lộn nhiều, vốn liếng của cũng không ít.
Long Vũ cơ hồ có thể xác định, nữ nhân này khi cùng mình giao thủ, nàng đã có tính toán cùng hợp tác với mình. Tâm kế của nàng không thể nói là không sâu.
…………………..
…………………..
Sau khi đạt được tình báo, Long Vũ liền tìm tới Ti Ti.
Nguyên bản Ti Ti cũng đang muốn đi tìm Long Vũ hỏi một chút sự tình tiến triển thế nào. Mắt thấy Long Vũ đang từ bên ngoài đi vào, nàng kinh hỉ đứng dậy, nói:
- Anh Vũ, anh đã đến rồi. Nhìn bộ dáng vui vẻ của anh chẳng lẽ sự tình tiến triển tốt sao?
Nói xong, Ti Ti thân thiết lôi kéo Long Vũ ngồi xuống.
Long Vũ cười nói:
- Anh đã có tình báo của Tu La tinh vực.
Ti Ti nghe vậy, thần sắc lộ ra vẻ cao hứng, vội vàng hỏi:
- Nói nói, rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?
Long Vũ vội vàng đem toàn bộ chuyện hợp tác giữa mình và Metz nói cho Ti Ti nghe.
Ti Ti nghe được, nhất thời hai mắt trợn tròn, thở phì phì nói:
- Là người đàn bà kia à. Nàng có hay không có ý tứ với anh?
Long Vũ tiêu sái cười nói:
- Yên tâm đi, chỉ là vì tin tình báo thôi.
- Vâng.
Ti ti trả lời một cái sau đó lập tức nói:
- Anh Vũ, tình báo của anh cung cấp cực kỳ trọng yếu. Như vậy đi, bây giờ em sẽ đi tìm La Lâm và mẫu thân. Chúng ta cần bàn bạc dựa trên tin tình báo anh cung cấp để tiến hành suy diễn.
- Tốt, anh có thể đi cùng không?
Long Vũ hỏi.
- Ai có thể cấm được anh.
Ti Ti nói xong, liền lôi kéo Long Vũ hướng tới gian phòng Chiến Lược và Nghiên Cứu mới được xây dựng không lâu. Gian phòng này nằm ở Vô Tình Phong của Thái Huyền Sơn. Khu vực chung quanh được đặt kết giới cường đại. Ngoại trừ Long Vũ và vài người, nếu không được trao quyền thì không cách nào tiến vào.
Ti Ti cùng La Lâm sau khi gặp mặt liền đem tình báo của Long Vũ nói cho nàng. Hai người lập tức mượn dùng quang não, bắt đầu chế tạo tinh vực ảo.
Căn cứ theo thuyết pháp của Metz, Tu La tinh vực lần này tập hợp đủ năm mươi vạn tàu chiến hạm để công kích vũ nội. Tính cả liên quân tinh vực, tổng cộng có trăm vạn tàu.
Trăm vạn tàu chiến hạm chia làm tam đại hạm đội. Hạm đội thứ nhất là Hỗn Hợp hạm đội, có hai mươi vạn chủ lực của Tu La tinh vực cùng ba mươi vạn của liên quân. Bọn họ là tiên phong khi tiến công vũ nội.
Theo tình bào sơ bộ, hạm đội này đều là chiến hạm chủ lực. Mục đích của bọn họ làm đem lực lượng của vũ nội hoàn toàn tiêu diệt để làm bàn đạp tiếp tục chiến tranh.
Ngoại trừ số lượng tàu chiến ra, vũ khí trên chiến hạm của đối phương có thể công kích, theo kinh nghiệm, đều mạnh hơn vũ nội. Vũ khí mạnh nhất của vũ nội chính là người máy tương lai và cơ nhân đại quân. Ngoài ra còn một chút cường giả cá nhân.
Từ chiến cuộc mà suy diễn, nếu hạm đội vũ trụ thất bại, thì phiền phức của vụ nội cực lớn. Bởi vì quân mặt đất của địch quân được xưng là Bách Vạn đại quân Tu La Địa Ngục.
Những năm gần đây, Bách Vạn đại quân ở vũ ngoại nam chinh bắc chiến. Nơi nào đi qua là không còn một ngọn cỏ. Tất cả đều là kỵ giáp binh. Cho dù là vị Cửu Đỉnh cường giả một mình đối mặt cũng rất khó khăn mà thủ thắng.
Long Vũ đang suy nghĩ như thế nào mới có thể ngăn cản bọn họ xâm lấn.
Biện pháp tốt nhất đem kế hoạch xấm lấn đó thất bại nửa đường.
Long Vũ đang trầm ngâm suy nghĩ thì phòng nghiên cứu bắt đầu tranh cãi ầm ĩ.
Ti Ti đang ngẩng đầu nhìn đồ thị đang suy diễn chiến lược, tóc dài mềm nhẵn theo bên vai trái nhẹ nhàng mà xoã xuống. Diễn cảm của nàng bây giờ vô cùng nghiêm túc, hơi hơi cắn nhẹ môi, nhìn vào vô cùng đáng yêu.
Long Vũ ngơ ngác đứng đó một lúc lâu. Sau khi phục hồi tinh thần thì bắt đầu tìm một chỗ ngồi xuống. Không để ý tới chuyện cãi vã của mọi người, vẫn tiếp tục tự hỏi.
La Lâm là người chủ trì lần nghiên cứu và thảo luận chiến lược này. Nàng bảo mọi người có thể tuỳ ý phát biểu. Người đầu tiên phát biểu chính là Cửu Huyền Nhân Hoàng, hắn nhìn kỹ đồ thị suy diễn chiến lược một chút, cao giọng nói:
- Căn cứ vào phân tích của ta, không còn cách chiến đấu nào khác. Sức chiến đấu của đối phương hết sức quái dị, hơn nữa cũng rất mạnh. Lấy tình huống hiện tại của chúng ta căn bản không thể chính diện đối kháng. Ý của ta là, chúng ta toàn diện rút lui, bảo vệ thực lực ….
Lời của Cửu Huyền Nhân Hoàng còn chưa dứt, cả gian phòng đều xôn xao. Đệ tử Huyền Môn cũng sôi nổi tỏ vẻ yêu cầu phát biểu.
La Lâm gật đầu nói:
- Nếu mọi người không cùng ý tưởng thì hãy phát biểu. Chúng ta đều tiếp thu ý kiến của mọi người.
Lúc này, Long Hoàng phát biểu ra ý kiến bất đồng:
- Ta không đồng ý với thuyết pháp của Cửu Huyền Nhân Hoàng. Chúng ta căn bản không cần lui lại. Tuy rằng tạm thời không có chiến hạm nhưng đệ tử Long tộc ta có khả năng hoá hình, hoàn toàn có thể tác chiến ngoài không gian. Cho dù là đối mặt với những chiến hạm kia cũng không phải là không thể. Mặt khác, chiến sĩ Phượng tộc cũng có thể không chiến. Ngoài ra, ta cảm giác cái gì gọi là đại quy mô xâm lấn của vũ ngoại chính là hư trương thanh thế mà thôi. Giống như chúng ta không biết bọn chúng, bọn chúng cũng không biết chúng ta. Các phương diện cự ly tác chiến xa của bọn chúng đều bị kiềm chế rất lớn. Mà chúng ta là tác chiến trên địa bàn của mình. Thiên thời địa lời nhân hoà. Ta cảm thấy chúng ta nên chủ động nghênh chiến.
Lúc này, Phượng Hậu cũng đứng lên nói:
- Ta hoàn toàn đồng ý với đề nghị của Long Hoàng. Đồng thời ta cũng tỏ thái độ, nếu chiến hạm của chúng ta không thể đến đúng lúc. Chúng ta, chiến sĩ phượng tộc có thể lên không gian xây dựng trạm không gian.
Hắc Thiên Ma Thần cũng đồng ý với ý kiến này, hắn đặc biệt chỉ rõ:
- Chúng ta, đệ tử ở Dục Giới có khả năng lên vũ trụ tác chiến không nhiều lắm. Bất quá ta sẽ đem hết đệ tử có thể tác chiến đi để bảo vệ hoà bình ở vũ nội.
Cửu Huyền Nhân Hoàng phản bác nói:
- Ta biết các ngươi nhiệt huyết thật nhưng như vậy thì không giải quyết được vấn đề.
Bồ Đề Kim Phật luôn luôn không nói gì cũng gật đầu, đồng ý nói:
- Có đôi khi hành động theo cảm tính không giải quyết được vấn đề.
Cửu Huyền Nhân Hoàng gật đầu nói:
- Lưu lại núi xanh không lo không có củi đốt. Nếu biết rõ đánh không lại, vì cái gì mà chúng ta đi chịu chết.
La Lâm bắt chước số liệu trên bản đồ binh lực:
- Từ việc nhìn lại suy diễn chiến cuộc, chúng ta không phải không có kế hay.
Lúc này, Phượng Hậu Thiên Âm nói:
- Tổ chim bị phá hết trứng. Chuyện xảy ra trước mặt chúng ta chỉ có thể là một trận huyết chiến. Ta muốn hỏi Cửu Huyền Nhân Hoàng cùng Kim Phật, các ngươi cảm thấy chúng ta có thể lui tới địa phương nào?
- Đúng vậy!
Hắc Thiên Ma Thần cũng cười nói:
- Xin hỏi hai vị, lui đến hướng nào?
Lúc này, Cửu Huyền Nhân Hoàng nói:
- Không phải không có phi thuyền sao? Dựa vào nó, trước tiên chúng ta có thể mang đi một chút tinh anh?
Hắc Thiên Ma Thần không phục mà nói:
- Tinh anh? Như thế nào xác định được? Ngươi xem như là tinh anh sao? Khi khai chiến thì lại sợ địch. Ta xem ngươi vốn không tính là tinh anh.
- A Di Đà Phật!
Bồ Đề Kim Phật hiển nhiên cùng một phe với Cửu Huyền Nhân Hoàng. Hắn cắt đứt lời nói của Hắc Thiên Ma Thần, nói:
- Hắc Thiên, hiện tại không phải là thời gian để nội chiến.
- Ta cũng nghĩ vậy. Dùng chiếc phi thuyền để rút lui là thượng sách.
Bồ Đề Kim Phật nói.
Qua một thời gian, bên nào cũng có là mình đúng. Tranh luận không ngừng.
Vô luận là phương Cửu Huyền Nhân Hoàng hay Hắc Thiên Ma Thần, dường như đều có đầy đủ lý do chứng minh quan điểm của mình.
Ti Ti cùng La Lâm cười khổ. Cục diện bây giờ chính là như vậy. Hoặc chiến hoặc chạy, ai cũng không có thể thuyết phục đối phương. Tranh luận như vậy không có khả năng kết thúc.
Cuối cùng Long Vũ đem ánh mắt chuyển hướng Cửu Huyền Nhân Hoàng.
Thấy tiêu điểm tranh luận vẫn tập trung ở hai phương diện này như cũ, Long Vũ thất vọng phất phất tay:
- Mọi người, yên lặng một chút. Ta có vài lời muốn nói.
Mọi người lúc này mới phát hiện Long Vũ cũng ở trong phòng. Tất cả đều im lặng. Trên thực tế, dù chiến hay chạy, không phải chính là quyết định của Long Vũ hay sao.
Chiếc phi thuyền không gian là của hắn. Hắn có toàn quyền ra quyết định.
Huống hồ hiện tại hắn cũng là vũ nội chí tôn.
Tất cả mọi người ngừng thở, đợi Long Vũ làm ra quyết định cuối cùng.
- Huyết chiến!
Long Vũ nói.
Lời này vừa nói ra, sắc mặt của Cửu Huyền Nhân Hoàng và Bồ Đề Kim Phật nhất thời trở nên rất khó cói. Ánh mắt Long Vũ chuyển qua nhìn bọn họ, nói với Cửu Huyền Nhân Hoàng:
- Hừ, các ngươi muốn thừa cơ ngồi chiếc phi thuyền để tị nạn sao? Tốt lắm, ta hỏi các ngươi dựa vào cái gì? Hắc Thiên Ma Thần hỏi rất hay, các ngươi được xem là tinh anh sao? Chưa khai chiến mà sợ địch. Các ngươi làm cho ta rất thất vọng. Nói thật cho các ngươi biết, từ đầu tới cuối ta đều không có nghĩ tới việc dùng chiếc phi thuyền trốn chạy. Hơn nữa, ta cũng nói cho các ngươi biết. Ta tuyệt đối nắm chắc đánh thắng trận chiến này. Vũ ngoại muốn xâm lược chúng ta? Tốt lắm, để cho chúng có đi mà không có về. Ta phải cho bọn chúng biết, vũ nội không phải dễ bị khi dễ.
Long Vũ nói một hơi, làm sĩ khí mọi người tăng lên. Mọi người dưới sự chỉ dẫn của Hắc Thiên Ma Thần, đồng loạt hô lên. Giống như thắng lợi đã thuộc về bọn họ.
- Từ giờ trở đi, ta hy vọng mọi người tranh luận chính là chiến lược, chiến thuật mà không phải là có chiến hay không.
Long Vũ nói tiếp:
- La Lâm, phương diện chiến lược phải nhờ vào em rồi. Anh sẽ đám bảo tình báo truyền tới kịp lúc.
- Vâng.
La Lâm nghiêm túc gật đầu, nói:
- Long Vũ ca ca cứ yên tâm đi, em biết nên làm như thế nào. Em nhất định sẽ không làm anh thất vọng.
Sau đó La Lâm nhìn xuống, ánh mắt quét khắp bốn phía, nói:
- Các vị, ta phụ trách nói cho mọi người. Chiến hạm của chúng ta rất nhanh sẽ hoàn thành. Đây là một sản phẩm của Thiên Ngoại Thiên. Một vài chiến hạm có tính năng còn mạnh hơn của quân địch. Cho nên ta khuyên một số người trong các vị không cần diệt uy phong mình, đề cao chí khí của người khác.
Lời này vừa ra, hiện trường lại một trận rối loạn.
Cừu Huyền Nhân Hoàng nói ra một câu ai cũng muốn nói:
- Chúng ta không biết thao tác.
- Lấy bổn sự của các vị. Chỉ cần một ngày là sẽ học được hết.
Ti Ti nói:
- Việc này căn bản không phải là vấn đề. Huống hồ, tàu chiến hạm của chúng ta đều được Thiên Ngoại Thiên phái cơ nhân đến thao tác. Có thể nói như vậy, chiến hạm một khi hoàn thành, có thể lập tức chiến đấu.
Hiện trường triệt đề bị huy động.
Hắc Thiên Ma Thần hô lên:
- Xâm lược ngược lại.
- Xâm lược ngược lại.
Toàn trường tựa như sôi trào lên.
Long Vũ rất hài lòng với ý chí chiến đầu của mọi người, mìm cười đi ra.
………………………
………………………
Thời gian một ngày lại một ngày trôi qua, nhóm Long Vũ khẩn trương vì trang bị chiến hạm mà bận tối mày tối mặt. Tại vũ ngoại, liên quân đã xảy ra một chút mâu thuẫn.
Mâu thuẫn bắt đầu ở chủ thần của Hắc Ám tinh vực Metz.
Vũ ngoại Hạm đội thứ nhất Hỗn Hợp, tham mưu quan Hall đang nhìn báo cáo trong tay, khẽ nhíu mày nói:
- Đây là chuyện gì? Metz sao có thể ở lại cái thế giới hèn mọn đó?
Hall có chút tức giận. Hắn xoay ngươi, đổ ngã ly ca phê. Hắn cảm giác mình phải xem kỹ lại kế hoạch tác chiến lại một lần nữa.
Vừa nghĩ tới đây, Hall có một cảm giác bị người khác lừa gạt. Hắn hung hắn đem ly cafe ném đi.
Dựa theo kế hoạch tác chiến trước đây, mười ngày sau, hắc sẽ tiến hình công kích huỷ diệt lên vũ nội. Nhưng như vậy thì vị hôn thê Metz cũng sẽ bị huỷ diệt.
Đây là chuyện hắn không muốn thấy.
Hall chậm rãi ngồi lại trên ghế đọc sách, nhắm mắt lại. Đây là một ghế dựa khoa trương giống y như trong phòng của phụ thân hắn, Edward. Mỗi lần ngồi lên, đều có một cảm giác nhìn càng thêm xa. Đồng thời, cái ghế kia cũng mang lại cho hắn cảm giác tràn ngập lực lượng.
Cửa thư phòng của Hall mở ra. Không dùng mắt nhìn cũng biết chính là sư phụ Adams của hắn vào. Chỉ có hắn mới có tư cách không cần gõ cửa mà tiến vào phòng này và cũng chỉ có hắn đi mà không phát ra một chút thanh âm.
- Ngươi còn chưa quyết định sao?
Thanh âm của Adams vang lên tại bên tai của Hall.
Hall mở to mắt, nhìn thấy Adams lẳng lặng đứng trước mặt mình. Hắn và Adams trong lúc đó, không có hàn huyên và khách sáo. Vì hắn biết rõ ý tứ của Adams.
Adams đi đên bên cạnh bàn đọc sách, khoan thai ngồi lên một cái ghê, nhìn ly café bị ném vỡ trên mặt đất, nhíu mày:
- Phát cáu không giải quyết được vấn đề gì. Đừng làm cho chính ngươi có phẩm chất đạo đức như đệ đệ Phelps của ngươi.
Hall là tống chỉ huy vũ ngoại hạm đội thứ nhất Hỗn Hợp, cũng là tham mưu quan. Đồng thời cũng là người thừa kế gia tộc mạnh nhất ở Tu La tinh vực, Hall hoàng tử.
Mà đệ đệ cùng cha khác mẹ Phelps chính là người thừa kế thứ hai của gia tộc.
Nói cách khác, nếu Hall tử vong, quyền thừa kế gia tộc ở Tu La tinh vực sẽ rơi xuống trên người Phelps. Cho nên, mấy năm nay, Phelps luôn nằm mơ ca ca cùng cha khác mẹ của mình có thể chết.
Vì thế, hắn thậm chí không tiếc phát động ám sát nhưng kết quả luôn thất bại.
Còn lần này hắn rốt cuộc bắt được nhược điểm của ca ca. Bởi vì vị hôn thê của Hall là Metz mà hắn tự tiện sửa kế hoạch tác chiến, kháng lại lệnh của bộ chỉ huy. Vì thế hắn bắt lấy cơ hội này mà chèn ép.
Hall thở dài, tự mình đi tới tấm thảm, đem chén vỡ đặt lên bàn, nhẹ nhàng nói:
- Nhưng bây giờ Phelps đang lấy giọng điệu của phụ thân mà thúc giục ta. Hắn biết rõ chuyện tình của Metz, nên lúc này mới cố ý như vậy.
Adams vừa lòng gật đầu nói:
- Tốt lắm, ngươi cuối cùng cũng nói ra mấu chốt vấn đề. Đúng vậy, đệ đệ tốt của ngươi Phelps đã biết tình cảnh của Metz. Lúc này hắn mới cố ý bức bách chúng ta. À, giúp ta pha một ly café.
Hall tự mình rót một chén café, đặt ở trước mặt Adams, lẳng lặng đứng. Chờ đợi Adams nói.
- Hall, ngươi có phát hiện. Ngươi càng ngày càng giống Phelps? Tính tình của ngươi càng ngày càng nóng nảy.
Adams bưng ly café, nhấp một ngụm, khẩu khí thản nhiên nói:
- Ta nhiều lần nói với ngươi rồi, không quản gặp vấn đề dạng gì, đều phải bình tĩnh.
- Ngươi phải luôn luôn bảo trì đầu óc mình bình tĩnh cùng thanh tĩnh. Chỉ có như vậy, ngươi mới có thể nghĩ ra biện pháp. Ngươi hiểu chưa?
Adams chất vấn.
- Đã hiểu.
Hall nói.
Im lặng một lúc, Adams nói tiếp:
- Đối với Phelps mà nói, đây là một cơ hội tốt. Ngươi hiểu chưa?
Hall không nói gì. Hắn không cần phát biểu ý kiến gì hết. Hết thảy đều được Adams cẩn thẩn thăm dò và phân tích rõ ràng. Adams là lão sư của hắn, cũng là bằng hữu của hắn, cũng là người ủng hộ hắn. Hắn là trí giả nổi danh ở vũ ngoại.
- Nguyên bản, đoạn thời gian này ngươi làm không sai. Nhất là trong quân, địa vị ngươi ngày càng tăng vọt. Trong giới quý tộc ở gia tộc, ngươi mượn sức nên không ít người ủng hộ. Thế nhưng sau một lần ngươi có ý đồ chống lại quân lệnh, làm cho đối thủ ngươi bắt được điểm yếu rồi. Chuyện này, hắn sẽ tuyệt đối không từ bỏ ý đồ. Ngươi phải chính xác làm ra lựa chọn. Giang sơn, Mỹ nhân. Ngươi phải tuyển chọn một cái.
Thanh âm của Hall sau khi Adams nói lại có chút đau lòng:
- Giang Sơn, Mỹ nhân. Ta không muốn buông tha cái nào.
- Chuyện này là không thể!
Ánh mắt Adams sắc bén gắt gáo chăm chú vào mặt Hall, làm cho Hall có cảm giác như đứng trên đống lửa, như ngồi trên đống than. Hắn gắt gao nắm chặt của đấm của mình, tranh luận nói:
- Ta thật sự là không buông tha được cái nào trong hai cái. Lão sư, ngươi phải giúp ta.
- Không được!
Ngữ khí Adams càng thêm nghiêm khắc:
- Chuyện ngươi muốn kéo dài đã làm cho nhiều người vô cùng bất mãn. Giang sơn, Mỹ nhân. Chỉ có thể chọn một cái.
- Ngươi nghĩ cho rõ ràng.
Adams nói.
- Ta nghĩ thông suốt rồi. Hai cái, ta không muốn buông tha cái nào.
Hall nghiêm túc nói.
- Ngu xuẩn!
Adams tức giận mắng làm cho Hall xấu hổ, mặt mày xanh mét.
- Ngươi nghe không rõ à?
Adams thở phì phì nói:
- Ta đã nói cho ngươi rất rõ ràng. Giang sơn vàmMỹ nhân, ngươi chỉ có thể chọn một.
- Chuyện này nếu ngươi xử lý không tốt, thì đừng nghĩ tới tư cách làm người thừa kế thứ nhất. Đệ đệ Phelps của ngươi sẽ lật đổ địa vị của ngươi.
Adams nói.
Hall hoàn toàn trầm mặc. Lời này của Adams đã làm cho hắn ý thức được. Nhưng chẳng qua hắn không muốn buông tha cho Metz.
Bảo trì trầm mặc trước mặt Adams, nhờ kinh nghiệm đúc kết từ xưa tới này của Hall. Bởi vì khi sau khi Adams quở trách thì hắn sẽ cho ra biện pháp giải quyết vấn đề. Bất kể chuyện tình khó khắn gì, hắn đều có biện pháp giải quyết. Hắn đang chờ lão sư cho một biện pháp để giải quyết vấn đề khó khăn này.
Bời vì bản thân hắn đã không có cách nào để xử lý chuyện này.
Quả nhiên.
Adams thở dài một tiếng:
- Ngươi thật sự khác biệt. Ngươi thật không muốn buông tha cái nào?
- Đúng vậy.
Thanh âm của Hall có chút run rẩy:
- Lão sư, giúp ta…
- Như vậy, ta cho ngươi một biện pháp. Chỉ có một cái.
Adams nói
- Tuyển ra một …
- Không được!
Hall nhảy dựng lên. Mặt của hắn vặn vẹo cho thấy lúc này hắn đau lòng như thế nào.
Khiếp sợ qua đi, trong ánh mắt Hall loé ra quang mang kích động:
- Ta không thể buông tha cho Metz. Nếu không có nàng, cuộc sống của ta về sau không có bất kỳ ý nghĩa gì. Đồng thời, ta cũng không thể buông tha quyền thừa kế gia tộc. Nếu không, tương lại đệ đệ cùng cha khác mẹ kia của ta sẽ dồn ta vào tử địa.
Adams thở một hơi dài, nghiêng đầu sang chỗ khác, thản nhiên nói:
- Ngươi nhất định mau chóng phải làm ra lựa chọn.
- Thật không còn phương pháp xử lỳ nào sao?
Hall hỏi dò
- Còn thời gian mười ngày. Lợi dụng mười ngày này, chúng ta hoàn toàn có thể đem Metz cứu ra.
- Ta tự mình đi một chuyến!
Hall nóng lòng muốn thử. Rốt cuộc không thể kìm nén ức chế của mình.
Ánh mắt Adams thâm thuý nhìn Hall nói:
- Ta từng làm rồi…
Hall giống như ý thức được cái gì. Hắn quay trở lại trước bàn, nhìn thẳng vào Adams. Từ biểu cảm trên mặt của ông, hắn đã phá hiện một tia bất thường:
- Nàng không có ý định trở về?
- Đúng vậy…
Adams nói.
- Nàng không có ý định trở về. Hơn nữa, nàng cũng đã bán rẻ tình báo của Tu La tinh vực chúng ta.
- Điên rồi. Nàng điên rồi.
Hall chỉ cảm thấy cả người như nhũn ra, mộng du mà đi tới sau bàn học, ngã ngồi trên ghế, trong miệng còn lẩm bẩm:
- Điên rồi, điên rồi…
- Chẳng lẽ nàng không biết. Phản bội vũ ngoại là trừng phạt rất nghiêm khắc?
Nói tới chỗ này, Hall vội vàng hỏi:
- Lão sư, chẳng lẽ ngươi đã tiến hành trừng phạt với nàng?
- Không có!
Adams đứng lên, đi tới trước mặt Hall, nhìn thấy ánh mắt khẩn trương của hắn, nghiêm túc nói:
- Ta ở đó gặp một nữ nhân cường đại. Chúng ta đấu mấy chiếu. Nàng không địch lại. Ta tính hạ sát thủ thì gặp một tồn tại cường đại hơn tới, Trực giác nói cho ta biết, ta không phải đối thủ của hắn. Cho nên ta bỏ qua…
Hall mờ mịt ngẩng đầu lên:
- Ý của ngươi là ngươi đã gặp được đối thủ?
- Đối thủ?
Adams cười lạnh nói:
- Ta căn bản vốn không phải là đối thủ của hắn.
Lời vừa dứt, Hall đột nhiên cả giận nói:
- Lão sư như thế nào có thể nói như vậy. Ngươi là người thẩm lí và phán quyết, lại vô cùng cường đại. Cái thế giới hèn mọn kia làm sao có tồn tại cường đại hơn so với ngươi.
- Thật sự!
Lời nói của Adams giống như một chậu nước lạnh đổ vào tâm của Adams:
- Nói thật, lần này trở về. Ta suy nghĩ, chúng ta xâm lấn có lẽ là sai lầm.
Hall cảm thấy có chút khó tin:
- Lão sư, ngươi đang nói cái gì?
- Tình huống vũ nội so với chúng ta tưởng tượng muốn phức tạp hơn.
Adams chợt đề cao thanh âm của mình, không ức chế hay phẫn nộ. Hắn nắm lấy áo của Hall kêu lên:
- Kỳ thật chúng ta nên nghĩ biện pháp ngăn cản trận chiến tranh này. Bởi vì đây là một cuộc chiến không thể thắng.
Hall cười thảm:
- Ngay cả ngươi cũng nói như vậy. Chẳng lẽ, chúng ta thật sự sai lầm rồi?
Adams lạnh lùng nhìn Hall:
- Khoa học kỹ thuật của đối phương không phải rớt lại phía sau. Hơn nữa, tồn tại kia cho ta cảm thấy không thế thắng được. Đây là chuyện xấu lớn nhất.
Trong phòng, một khoảng yên lặng như chết.
Thật lâu sau, Hall rốt cuộc vô lực hỏi:
- Ta đây phải làm như thế nào?
Adams chậm rãi nói:
- Từ chức tham mưu trưởng của Hạm đội thứ nhất Hỗn Hợp…
Hall nghe vậy, cực độ khiếp sợ.
Giống như không có phát hiện ánh mắt khiếp sợ của Hall. Adams nói tiếp:
- Cách làm như vậy có thể nhất cử lưỡng tiện. Thứ nhất, ngươi có thể không vì giết vị hôn thê của mình mà áy náy. Thứ hai, ngươi sẽ không nhận bất cứ trách nhiệm chiến tranh nào.
- Phụ thân ngươi rất cố chấp. Bản thân ta sẽ đi khuyên nhủ hắn.
Adams cười khổ. Trong thanh âm có ý tứ đùa cợt:
- Phụ thân ngươi muốn thông qua chiến tranh xâm lược mà hòa dịu mâu thuẫn của vũ ngoại. Nhưng hắn căn bản không biết tình huống của vũ nội.
- Lão sư, ý của ngươi là chúng ta thật sự sẽ thất bại?
Hall giật mình hỏi.
Adams gật đầu khẳng định nói:
- Ngươi không có nghe sai. Khả năng chúng ta thất bại vô cùng lớn.
Adams thờ dài thật sau nói:
- Nếu ta không đoán sai. Metz cùng tồn tại kia đã thành đồng minh. Metz rất rõ ràng tình huống của chúng ta, biết người biết ta một trăm trận một trăm thắng. Mà chúng ta lại không biết tình huống của bọn họ.
- Hall, ngươi nên vứt bỏ quan hệ với Metz sang một bên đi.
Adams xoay chuyển lời nói:
- Nếu tin tức Metz phản bội truyền đến gia tộc, tin tưởng tình cảnh của ngươi rất nguy hiểm.
Hall đột nhiên ngẩng đầu lên, cắn răng nói:
- Phải làm như vậy thật sao?
Adams gật đầu, thản nhiên nói:
- Đây là lựa chọn duy nhất của ngươi, không quan hệ tới quyền thừa kế gia tộc. Đây chính là quan hệ tới tính mạng của ngươi.
Thanh âm của Adams rất tỉnh táo, không có tia cảm xúc:
- Nhiều năm như vậy, Metz đều không có ý với ngươi. Ngươi hẳn đã rõ ràng, nàng không yêu ngươi. Ngươi nghĩ đi, vì một nữ nhân như vậy mà trả giá một giang sơn. Ngươi thấy đáng giá sao?
Nhìn thấy ánh mắt Hall phức tạp, Adams mỉm cười:
- Khi ngươi có giang sơn thì mỹ nhân dạng nào mà không có.
Trong thư phòng, lại lâm vào yên lặng.
- Lời nói đã đến thế, nên làm gì thì chính ngươi hãy quyết định.
Adams chậm rãi đi ra khỏi thư phòng. Trong phòng hắn nghe được tiếng lẩm bẩm của Hall:
- Metz, ngươi tiện nhân này. Là ngươi khiến ta lâm vào khốn cảnh, sớm hay muộn ta sẽ chinh phục ngươi.
Khoé miệng Adams lộ vẻ tươi cười. Hắn biết, Hall đã làm ra lựa chọn.
………………….
………………….
Người thừa kế gia tộc thứ nhất của gia tộc ở Tu La tinh vực Hall hoàng tử rút được kinh nghiệm xương máu. Lại tiếp thu đề nghị của ngươi thẩm lí và phán quyết Adams, hắn đã bỏ qua quyền chỉ huy Hạm đội thứ nhất Hỗn Hợp, đồng thời cũng xin lui về phía sau.
Đối với lần này, Tu La tinh vực tộc trưởng Edward đồng ý với yêu cầu của đứa con. Đồng thời, Trưởng Lão hội của gia tộc cũng quyết định để cho đệ đệ của Hall, Phelps tiếp nhận chỉ huy hạm đội thứ nhất Hỗn Hợp.
Có người vui có người buồn.
Nhìn thấy đệ đệ, vẻ mặt Hall uể oải. Mà vẻ mặt Phelps thì cực kỳ hưng phấn. Trong lòng hắn đắc ý không che dấu chút nào.
Nhìn thấy bộ dáng vô sỉ của đệ đệ, Hall cơ hồ nhịn không được. Adams ở bên cạnh liều mạng đưa mắt ra hiệu mới có thể khiến Hall tỉnh táo lại.
- Chúc ngươi may mắn.
Sau khi nghi thức chuyển giao hoàn thành, Hall có thâm ý nói:
- Chỉ mong tương lai ngươi có thể còn sống trở lại Tu La tinh vực.
Sắc mặt Phelps hơi đổi, cả giận nói:
- Ngươi có ý gì? Ca ca tốt của ta ơi, ngươi đang ở đây mà diệt uy phong của mình đề cao chí khí người khác sao?
- Hừ!
Phelps khẽ cười một tiếng, nói:
- Ca ca tốt của ta, ngươi không phải bị tức giận đến mức nói năng lộn xộn chứ? Ngươi hẳn rất rõ ràng. Khi chiến tranh chấm dứt, ta sẽ có vô sô chiến công. Đến lúc đó, ha ha ha …
- Ngươi tự lo đi!
Hall lười nói nữa, đi theo Adams rời khỏi.
Thời gian Tu La tinh vực tấn công còn ba ngày, Long Vũ cùng La Lâm mang theo mấy trắm người mang theo phi thuyền dùng hết tốc độ tới Hắc Ám tinh vực. Bọn hắn hy vọng có thể bắt được một chiến hạm chủ lực của Tu La tinh vực để đem về nghiên cứu.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.