Đặc Thù Không Gian

Chương 47: Chướng ngại cuối cùng




- Anh nhất định không chịu buông tha cho em sao?
Christine ngẩng đầu nhìn Long Vũ nói:
- Xin anh hãy giết em, để em được giải thoát.
Long Vũ liền lắc đầu:
- Không, anh sẽ không giết em.
Đôi mắt Christine ngấn nước, dịu dàng nói:
- Anh đúng là ác ma.
Long Vũ liền cúi xuống, ôm chạt thân thể mềm mại của Christine, thấp giọng nói:
- Hừ, em đừng giả bộ, nếu thật sự muốn chết thì em đã không chờ anh xuất hiện rồi!
Christine mỉm cười dựa sát vào cánh tay hắn, nước mắt chậm rãi rơi.
Long Vũ nắm bàn tay mềm mại của Christine, cùng nhau đi ra khỏi cung điện cháy đen:
- Kể từ bây giờ em hãy thành thật hầu hạ ở bên cạnh anh đi. Hãy thành thật bưng trà rót nước, nếu không đến lúc đó anh sẽ cho em biết thế nào mới là sống không bằng chết. Đây là cảnh cáo cuối cùng đó, anh không nói đùa đâu. Không cần phải tiếp tục thử lòng kiên nhẫn của anh.
Christine hơi do dự một chút, cuối cùng vẫn gật đầu.
Ra ngoài cung điện, gió đêm đang thổi, Long Vũ xoay người lại, mặt lạnh lùng nói:
- Em còn đi theo anh làm gì? Không phải là em phải trở về sao?
Christine liền sợ hãi nói:
- Chính anh nói em phải luôn theo sát anh mà!
Long Vũ liền nắm lấy tay nàng, nhẹ giọng nói:
- Xem ra ngộ tính của em cũng khá đó.
Christine liền ủ rũ, nhỏ nhẹ nói:
- Thắng làm vua thua làm giặc, nếu em đã thất bại thì phải cam chịu thôi. Anh thật sự là một địch nhân mạnh mẽ.
Long Vũ liền tươi cười nói:
- Chúng ta đi thôi.
Christine gật đầu, đi theo sát Long Vũ.
Christine để mặc cho Long Vũ nắm bàn tay nhỏ bé của mình, xấu hổ nói:
- Cuối cùng thì anh có bao nhiêu nữ nhân?
Long Vũ liền cười nói:
- Việc này không phải chuyện của em. Bởi vì em chỉ là một nô tỳ mà thôi.
Christine liền hờn dỗi nói:
- Người ta đã biết hối cãi, chẳng lẽ ngươi không chịu tha thứ sao? Vì sao luôn nhắc lại nữa chứ?
Long Vũ liền cười nói:
- Được rồi, sống lâu sẽ rõ lòng người, cuối cùng em có biết hỗi cải thật hay không đợi ngày sau mới biết được.
Christine lạnh lùng nói:
- Xem ra anh thật sự là phân biệt đối xử với em.
Long Vũ liền thở dài nói:
- Đây là do chính em tự gây ra, không thể trách anh.
Christine liền nói:
- Em sẽ dùng hành động của mình để chứng minh!
Long Vũ nắm chặt tay Christine, mỉm cười nói:
- Anh sẽ mở mắt chờ mong.
Christine liền hỏi:
- Anh sẽ đi ra bên ngoài sao? Khi nào sẽ mang em theo?
Long Vũ liền hỏi:
- Em thật sự muốn theo anh sao?
Christine liền đỏ mặt nói:
- Vì không muốn xa anh, em mới biến anh thành của riêng em. Hazz. Ai bảo em lại thua anh cơ chứ.
Nói xong, Christine liền vùng thoát khỏi bàn tay của Long Vũ, bỏ chạy lên trước.
Bầu trời càng tối, khung cảnh xung quanh càng yên tĩnh.
Christine nhỏ giọng nói:
- Có phải anh muốn để Metz tiếp nhận vị trí của em?
Long Vũ liền gật đầu, nói:
- Metz cũng có dục vọng rất lớn với quyền lợi giống em, nhưng nàng khác với em ở chỗ, nàng hiểu được mức độ. Cho nên nàng không bao giờ dám có ý định phản bội anh. Thật ra thì trước đây anh đã nghĩ đến chuyện này, nhưng khi đó anh lại cho rằng em là một nữ nhân thông minh, sẽ hiểu được nên làm gì. Đáng tiếc là em đã khiến anh thất vọng.
Christine liền nhìn thẳng vào mắt Long Vũ nói:
- Anh đã từng yêu thích em sao?
Long Vũ mìm cười, hỏi ngược lại:
- Vậy còn em? Em có từng yêu thích anh không?
Christine liền thở dài, ánh mắt vẫn dừng lại trên người Long Vũ, một lúc lâu sau mới nói:
- Anh là một nam nhân rất dễ khiến cho người khác mê muội. Sau khi cùng lên giường với anh, nội tâm tĩnh lặng mấy chục năm như em cũng sôi sục lên. Anh giống như ác ma vậy, khiến cho bản thân em hoàn toàn mất khống chế.
- Cho nên em mới muốn hại anh?
Long Vũ liền hỏi.
- Đúng vậy.
Christine liền gật đầu nói:
- Chỉ tiếc là em đã đánh giá sai thực lực của anh.
Long Vũ mạnh mẽ ôm chặt Christin từ phía sau, tiểu jj chọc chọc vào cặp mông mềm mại. Thân thể Christine không kìm được mà run rẩy, dùng sức thoát ra nói:
- Nơi này không thể được..
Long Vũ hôn nhẹ lên vành tai nàng, nói:
- Em không có quyền lựa chọn.
- Em chưa từng yêu thích anh.
Christine liền nói.
Long Vũ liền cười nói:
- Ánh mắt của em không thể nói dối, em là nữ nô của anh. Mà nữ nô thì không có quyền từ chối bất kỳ yêu cầu nào của chủ nhân, mặc kệ đó là yêu cầu gì.
Christine liền không chống cự nữa, thân thể mềm mại tựa vào lồng ngực Long Vũ, yếu ớt nói:
- Chẳng lẽ nhất định em không thể làm nữ nhân chân chính của anh sao?
Long Vũ siết chặt thân thể mềm mại của nàng, nói:
- Đã từng có thể.
Christine nhẹ nhàng lắc đầu, ánh mắt ảm đạm. Nàng nhẹ nhàng rời khỏi lồng ngực của Long Vũ, nói:
- Em công nhân là trong lòng của anh đã tràn ngập hình ảnh của anh, nhưng đây chẳng qua là dục vọng. Nếu như không có dục vọng, thì cảm giác của em với anh chính là xa lạ.
- Cần gì phải tính toán chi tiết như thế.
Christine thở dài nói:
- Vốn em định cùng nói chuyện với anh, nhưng lúc này...Giữa hai chúng ta rõ ràng có sự khác biệt...
Vừa nói, nước mắt của nàng cũng nhẹ nhàng chảy xuống.
Christine nhẹ nhàng kéo cánh tay của Long Vũ, nói:
- Nếu như anh không hề có một chút tình cảm nào với em, như vậy xin anh hãy giết em đi!
Long Vũ lộ ra nụ cười ấm áp, nói:
- Christine, em lại hư rồi, những lời này không phải em nên nói. Ngươi có hiểu không?
- Việc quan trọng lúc này của em chính là nhanh chóng học cách là một nữ nô chân chính.
Long Vũ nói tiếp:
- Đừng tiếp tục giả bộ yếu ớt đáng thương nữa, trái tim của anh không dễ bị lừa đâu.
- Em biết rồi.
Christine liền cười lạnh một tiếng:
- Cho em thời gian một ngày đi, em tin tưởng sau đó em sẽ là một nữ nô chân chính.
- Ngày mai gặp!
Long Vũ liền xoay người rời đi.
Sau khi chia tay với Christine, Long Vũ liền đến chỗ của Huyết Anh đại đế.
Huyết Anh đại đế cũng bị bất ngờ khi nửa đêm được Long Vũ ghé thăm. Lúc này, trên bàn trước mặt Huyết Anh đại đế bày một đĩa đậu phộng, một hũ rượu, không ngờ Huyết Anh đại đế này sống thật vui vẻ.
Long Vũ liền cười nói:
- Đại đế thật có nhã hứng nha, Thiên Hậu có ở đây không?
Huyết Anh đại đế liền nói:
- Nàng đúng là một người cuồng nghiên cứu khóa học, rất ít khi nàng về nhà, đa số thời gian nàng đều ở cùng La Lâm học tập khoa kỹ. Ta nhớ hình như nàng rời nhà cũng đã hơn nửa tháng rồi.
- Đây là thói quen từ lúc nàng tới thế giới sự thật sao?
Long Vũ liền ngồi xuống, hỏi:
- Ta có thể cùng uống vài chén với ngươi chứ?
Huyết Anh đại đế liền vui vẻ nói:
- Tất nhiên có thể rồi, cầu còn không được!
Huyết Anh đại đế rót đầy chén rượu cho Long Vũ, nói:
- Ngươi đêm khuya tới chơi, không phải là có tâm sự gì chứ? Trước mời ngươi một ly đã.
Long Vũ cùng hắn nâng cốc uống cạn.
Huyết Anh đại đế liền hỏi.
- Ngươi tính khi nào thì rời khỏi nơi này.
Long Vũ liền đặt chén rượu xuống nói:
- Đợi tình hình ổn định hoàn toàn thế cục đã.
Huyết Anh đại đế liền gật đầu, chau mày, tựa như đang quyết định một vấn đề rất khó. Một lát sau mới lên tiếng:
- Nếu như ngươi có thể thành công xuyên qua, nhớ trở về đón ta, ta cũng muốn được ra bên ngoài nhìn thử. Chắc ngươi cũng chưa cảm nhận được sự buồn chán của sinh mệnh vô tận.
Long Vũ chợt chấn động, mạnh mẽ kìm nén tâm tình kích động hỏi:
- Ngươi có hứng thú sao?
- Đúng vậy. Ta sợ nếu phải đợi ở đây mãi, ta sẽ phát điên mất!
Huyết Anh đại đế thở dài nói.
Long Vũ im lặng gật đầu, theo lời Huyết Anh đại đế thì có được sinh mệnh vô tận chưa hẳn đã là việc vui sướng, mà rất có thể còn là chuyện buồn.
Huyết Anh đại đế hiểu được tâm sự của Long Vũ, nhẹ nhàng nói:
- Mỗi người có một cách nhìn khác nhau,
Long Vũ lãnh đạm cười, nhấc chén rượu lên nói:
- Bỏ đi, lúc này bàn đến vấn đề này còn quá sớm, ta bây giờ vẫn chưa đến tuổi ba mươi. Cái gọi là trường sinh bất tử, sinh mệnh vô tận, ta còn chưa cảm nhận được chút gì.
Huyết Anh đại đế liền cười, nói:
- Chính xác.
Long Vũ lại nhẹ giọng hỏi:
- Nếu như ngươi rời đi, vậy vũ nội do ai quản lý chứ?
Huyết Anh đại đế liền khẽ cười, nói:
- Ngươi quên rồi sao, ta có đến mấy chục người vợ, tùy tiện chọn một người trong số họ cũng đều có thể thay thế cho ta, đảm bảo sẽ không có vấn đề gì xảy ra cả.
Long Vũ liền cười nói:
- Ngươi chịu rời xa bọn họ sao?
Huyết Anh đại đế liền cười khẽ, nói:
- Tất nhiên là có thể, khác với các ngươi, chúng ta đều là vợ chồng lâu năm rồi. Rời xa một thời gian với chúng ta cũng là chuyện tốt, ngươi không nghe qua câu tiểu biệt thắng tân hôn sao.
- Ha ha.
Long Vũ liền gật đầu, nói:
- Thì ra là vậy, nếu thế thì ta chấp nhận yêu cầu của ngươi. Tương lai nếu chúng ta thành công, nhất định sẽ đến đón ngươi cùng đi.
Huyết Anh đại đế liền cùng Long Vũ cụng ly, cảm ơn liên tục:
- Vậy thì cảm ơn ngươi trước!
Sau đó, Huyết Anh đại đế nói tiếp:
- Đến lúc đó để Thiên Hậu cùng đi. Nàng nhất định sẽ cảm thấy hứng thú với khoa kỹ thế giới tương lai.
Long Vũ liền mỉm cười nói:
- Thì ra vẫn là suy nghĩ cho Thiên Hậu.
- Hắc. Hắc.
Huyết Anh đại đế đỏ mặt, cười khan.
Sau một lát, Long Vũ nói:
- Sau này Metz sẽ tiếp quản quyền lợi và địa vị của Christine. Ta sẽ gọi nàng đến cùng các ngươi bàn bạc trước, tránh cho sau này hai bên xảy ra xích mích.
Huyết Anh đại đế liền nói:
- Ta đã từng gặp Metz, nàng là một nữ nhân rất thông minh, nhưng dục vọng quyền lực của nàng cũng không nhỏ hơn Christine đâu.
Long Vũ mỉm cười, tự tin nói:
- Chuyện này ta đã biết, đúng là dục vọng quyền lợi của nàng không nhỏ, nhưng nàng là người thông minh, hiểu được mức độ. Hơn nữa là nàng ở bên cạnh ta đã lâu, hiểu được rất rõ tu vi và thủ đoạn của ta, cho nên chắc chắn nàng sẽ không làm chuyện dại dột đâu!
- Nếu vậy thì ta yên tâm.
Huyết Anh đại đế cười nói:
- Nào, lại mời ngươi một ly!
Hai ngày tiếp theo, ban ngày thì Long Vũ bận rộn cùng đám người Huyết Anh đại đế bàn luận tình thế trước mắt, còn buổi tối thì cùng với Metz và Christine điên loan đảo phượng.
Không lâu sau, Metz dần dần tiếp nhận quyền lợi từ tay Christine, nhưng ở trên danh nghĩa thì Christine vẫn là tổng thống liên bang vũ ngoại.
Kế hoạch của Long Vũ là chậm rãi quá độ, nếu như làm quá nhanh thì dễ khiến cho người khác nghi ngờ và chống đối.
Cùng với đó thì dựa theo đề nghị của Metz, Long Vũ cố ý sai người ở bên ngoài tung tin đồn Metz sẽ thay thế vị trí của Christine.
Dưới sự an bài của Long Vũ, những người này vừa tung tin đồn cũng vừa giám sát phản ứng của từng tinh vực đối với tin đồn này.
Trong hai ngày ngắn ngủi, Long Vũ đã phái ra gần hai vạn người. Những người này đều đến từ vũ nội, cùng với một ít thân tính ở vũ ngoại. Tất cả đều là người mà y có thể tin tưởng.
Chạng vạng tối, Long Vũ ngồi trong đại sảnh nói chuyện với Huyết Anh đại đế, Long Vũ hỏi
- Đại đế, hành động lần này ngươi cảm thấy có thể thành công không?
Huyết Anh đại đế liếc nhìn Long Vũ một cái, nói:
- Tất cả cứ như ngươi an bài đi, đến bây giờ mọi việc vẫn tốt mà! Tiến hành từng bước một, xác thực là một chủ ý không tồi.
Huyết Anh đại đế chậm rãi đứng dậy, bước đến giữa đại sảnh, quay người nhìn Long Vũ nói:
- Tiểu Vũ, mấy ngày qua ta cũng cẩn thận điều tra, cũng có trao đổi qua với Metz. Có một chướng ngại rất lớn trên quá trình thượng vị của nàng.
- Gia tộc Larry?
Long Vũ liền hỏi.
- Đúng vậy, Larry chính là phó tư lệnh đệ nhị viễn chinh quân đoàn của liên bang, dưới tay có hơn trăm vạn hùng binh. Hơn nữa thực lực gia tộc Larry chỉ đứng sau gia tộc Tu La tinh vực ở vũ ngoại thôi. Lúc trước, khi Christine thượng vi, gia tộc của Larry cũng âm thầm phản đối, nhưng cuối cùng thì Christine cũng là người của gia tộc Tu La, cho nên bọn họ không thể làm gì được. Lần này Metz thượng vị, sợ là bọn họ sẽ ra sức ngăn cản.
Huyết Ảnh đại đế liền nói.
Nói đến đây, Huyết Ảnh đại đế không kìm được thở dài một cái, tiếp tục nói:
- Ta có dự cảm, lần này gia tộc Larry nhất định sẽ kiếm chuyện.
Đến đây thì Long Vũ không nhịn được nói:
- Ý của ngươi là muốn ta thu dọn gia tộc Larry, như vậy việc Metz tiếp nhận chức vụ sẽ không còn vấn đề gì?
Huyết Ảnh đại đế nghe xong liền hơi giật mình, một lát sau giống như hiểu được gì đó, nhìn Long Vũ nói:
- Suy nghĩ của ngươi rất chính xác, chỉ là muốn thu dọn gia tộc Larry cũng không phải chuyện dễ đâu.
- Tổng bộ gia tộc Larry phòng ngự rất mạnh, hơn nữa trong gia tộc Larry cũng có rất nhiều cao thủ. Nếu trong thời gian ngắn không thể giải quyết họ, để lộ ra bên ngoài thì sẽ có phiền phức lớn đó.
- Được rồi. Nếu vậy thì để ta tự mình làm, ngươi không cần lo lắng quá.
Long Vũ liền nói.
Huyết Anh đại đế nở nụ cười hiếm hoi, thoải mái nói:
- Nếu ngươi đã tự mình ra tay, vậy thì Vũ Trụ này còn chuyện gì có thể làm khó ngươi chứ.
Long Vũ liền cười nói:
- Không phải ngươi đang đợi những lời này của ta sao?
Long Vũ vừa dứt lời, đột nhiên biến sắc, vẻ mặt khó hiểu hỏi:
- Không đúng. Với lực lượng của ngươi thì cũng có thể làm được việc này, vậy sao ngươi lại không đi làm chứ?
Huyết Ảnh đại đế liền do dự nói:
- Nói thật với ngươi, ta với Larry từng gặp mặt một lần, cho nên mới không tiện ra tay.
Long Vũ liền tò mò hỏi:
- Các ngươi có duyên gặp mặt một lần? Xảy ra khi nào vậy?
- Hazz. Việc này nói ra thì rất dài, để ta từ từ nói cho ngươi.
Huyết Ảnh đại đế liền ngẩng đầu lên, hồi tưởng lại việc năm đó, bắt đầu nói:
- Lúc Larry còn trẻ, chiến hạm của hắn không may rơi vào hắc động, bị hút vào khe núi ở Thiên Ngoại Thiên. Sau đó ta phát hiện và cứu trị cho hắn, lúc đó ta cũng không hỏi lai lịch của hắn, sau đó lại giúp hắn sửa chữa chiến hạm rồi mới rời đi. Cũng coi như là có quen biết, cho nên ta mới không tiện ra tay lần này.
Long Vũ liền gật đầu, nói:
- Thì ra là vậy, ta hiểu được. Lát nữa ta sẽ tìm hiểu một chút, xem gia tộc Larry gần đây có âm mưu gì không, thuận tiện cũng giải quyết luôn, đỡ cho sau này Metz thượng vị lại có chướng ngại.
………………..
Chưa tới giờ Tý, trên đường đã tối đen, từ xa nhìn lại, chỉ bên ngoài biệt thự tổng bộ Larry vẫn đèn đuốc sáng trưng, có vô số vệ binh bảo vệ bên ngoài, xung quanh còn có các đội tuần tra nghiêm ngặt..
Lúc này, Long Vu thu liễm khí tức, ẩn thân, dựa vào bóng đêm lặng lẽ vượt qua tường vây tiến vào bên trong biệt thự. Sau đó Long Vũ nhẹ nhàng nhảy lên nóc nhà, cẩn thận quan sát tình huống xung quanh biệt thự.
Kiến trúc tòa biệt thự này theo phong cách Nam Bắc triều, trang trí bên trong cực kỳ xa hoa không thua gì biệt thự của tổng thống.
Ở bốn góc biệt thư đều xây đài quan sát, ở phía trên đều có bố trí vệ binh canh gác.
Sau khi quan sát rõ tình hình xung quanh, Long Vũ liền cười lạnh, nhẹ nhàng tiến vào trong.
Sau khi quan sát tình huống, hắn đều tránh né được lớp lớp vệ binh tuần tra, không lâu sau đã đến được phòng khách chính của biệt thự.
Lúc này trong lòng hắn lập tức dâng lên cảm giác nguy cơ, trong lòng không khỏi rùng mình. Hắn biết mình đang có cao thủ sắp tiếp cận, vì thế lập tức thu liễm khí tức trốn lên mái hiên, để tránh bị phát hiện hành tung. Không lâu sau, hai gã mặc một bộ quần áo màu đen, trên ngực có thêu chim ưng màu vàng. Cước bộ của hai người rất nhẹ nhàng, hiển nhiên là cao thủ. Nếu không phải Long Vũ sớm cảm ứng được, chỉ sợ đã bị phát hiện.
Long Vũ liếc nhìn hai người, thầm nghĩ trong lòng: “Tu vi của hai người này không tệ. Nếu mà giao thủ, cũng không biết kết quả thế nào.” Trong lúc Long Vũ lâm vào trầm tư, hai người đã rời đi.
Long Vũ lập tức tiến vào bên trong phòng khách.
Vừa tiến vào trong, Long Vũ mới phát hiện trong căn phòng to lớn này chỉ có hai người. Một gã trung niên chưa tới bốn mươi tuổi, lúc này đang ngồi trên ghế trung tâm. Dáng dấp của hắn vô cùng cao lớn, thân thể cơ bắp cuồn cuộn hơn cả Lý Đức, một thân chế phục tướng quân, đây là một trung niên cường tráng.
Phía dưới hắn, một người mặc y phục dạ hành, nghiêm trang ngồi trên ghế.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.