Đại Xà Vương, Thỉnh Bò Đi

Chương 27: Nam tử thần bí




Thụy tuyết quốc vào đêm đúng là mê người huyễn lệ, chỉ có điều nơi mê người huyễn lệ kia lại đại biểu cho địa vị tối cao, mà những nơi còn lại thì cô độc tịch mịch, giờ phút này, cạnh hồ nhỏ có một bóng dáng nhỏ nhắn đang ngồi, nàng đã ở đây suốt một ngày, một ngày không ăn cơm, một ngày không uống nước, mà giỏ bên cạnh nàng đã dần dần trống rỗng.
“Hô ~~~” Miên Miên nhìn giỏ bên cạnh nàng vốn đầy ấp nay đã trống rỗng thở dài một hơi, một ngày, nàng giặt quần áo đã một ngày, n cô cô nói làm việc không tốt không cho ăn cơm, mà lần đầu tiên nàng tới nơi đây đương nhiên không thể phá hỏng quy củ.
Một lúc sau, Miên Miên vịn eo đau nhức đứng lên, lấy giỏ quần áo treo lên cánh tay rồi từ từ đi về, chỉ là vừa đi qua hẻm nhỏ liền đụng mặt ba cung nữ, Miên Miên nhận ra các nàng, ba người các nàng là nữ tử hôm nay đem quần áo của mình ném cho nàng.
“Ô!!! Mọi người xem kìa, quần áo nàng ta đã giặt hết rồi kìa.” Người cao nhất trong ba cung nữ giễu cợt nói.
“Ngươi gọi Nguyễn Miên Miên đúng không? Ai ô!!! Nhìn xem, ngươi xem làn da nàng quả nhiên đủ mềm nha!” Nói xong, một người khác che miệng cười cười.
“Này, ngươi làm thế nào quyến rũ bệ hạ thế?” Một người cuối cùng nhịn không được đi lên đẩy bờ vai của nàng hỏi, ở chỗ này, cho dù làm phi tử không được sủng ái so với làm cung nữ vẫn mạnh hơn, cho nên, mỗi khi thấy cung nữ thăng lên làm phi tử, các nàng sẽ sinh ra ghen ghét cùng bất mãn mãnh liệt.
Nguyễn Miên Miên có chút nhíu mày nhìn các nàng nói: “Ta không đi quyến rũ bất luận kẻ nào.”
“A, ngươi không đi quyến rũ bệ hạ? Ha ha, thật sự là buồn cười chết được, ngươi như vậy không đi quyến rũ, bệ hạ sẽ vừa ý ngươi?” Cung nữ cao kia cũng vỗ vỗ khuôn mặt nàng cười lạnh nói.
“Này, ngươi làm gì?” Miên Miên lui về sau trên mặt xuất hiện vẻ hoảng sợ, nàng từng xem trên TV những nữ nhân tranh giành tình nhân là lợi hại cỡ nào, nhưng không nghĩ tới gặp trong hiện thực lại khủng bố như thế.
“Nói nha, sao ngươi không nói, ngươi muốn đem bí mật đưa vào trong quan tài sao?” Một người khác quát.
Miên Miên nhìn thấy mấy gương mặt dữ tợn của các nàng, nàng vội cầm giỏ muốn đi chạy tới nơi khác, ai ngờ ba người các nàng thoáng cái đã đến trước mặt nàng mãnh liệt đẩy nàng trên mặt đất, Miên Miên ngã trên đất, quần áo trong giỏ bên cạnh rơi khắp nơi.
“Các ngươi muốn làm gì?” Miên Miên một ngày chưa ăn cơm đã sớm mệt mỏi không có khí lực gì rồi.
“Làm gì? Nhìn ngươi khó chịu không được sao? Tiện nhân.” Nữ tử vóc dáng cao lớn kia bạo phát mắng.
“Tại sao ngươi mắng chửi người?” Miên Miên nghe vậy trên mặt cũng không vui, nàng không thích đắc tội người khác, nhưng thực sự không thích người khác tùy tiện mắng chửi người.
“Mắng chửi ngươi thì sao? Ta còn muốn đánh ngươi nữa.” Nói xong, nữ tử vóc dáng cao dẫn đầu đi đến quyền đấm cước đá Miên Miên, hai cung nữ đằng sau thấy thế cũng đi lên dùng sức đánh Miên Miên.
“Đừng… tránh ra tránh ra…” Miên Miên kiệt sức căn bản vốn không phải là đối thủ của ba người các nàng, mà ba người các nàng càng ngày càng giận dữ, dùng hết sức đạp đánh Miên Miên.
“Đau… tránh ra…” Miên Miên bị đánh nước mắt từ từ rơi xuống, mà ba người các nàng lại không ngừng đánh nàng, kỳ thật ba người các nàng có thể càn rỡ như thế chủ yếu là bởi vì n cô cô phóng túng, phàm là cung nữ được bệ hạ nhìn trúng, các nàng một người đều xem không vừa mắt.
“Ba người các ngươi rất ồn ào.” Đột ngột, một giọng nam người vô cùng có từ tính vang lên, khiến ba cung nữ đánh Miên Miên lập tức ngây ngẩn cả người, tiếp đó nhanh chóng quay đầu lại, nhìn thấy người đến, toàn bộ vội bịch một tiếng quỳ gối run rẩy gọi: “Tuyết… Tuyết vương gia…”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.