Đan Vũ Càn Khôn

Chương 1042: Một thế giới không thể tưởng tượng nổi




Tu luyện trong thế giới ưu việt như thế này, có thể tưởng tượng vũ lực của những người sống tại đây nhất định phải cao hơn Vũ Thiên đại lục rất nhiều. Nhưng đối với Tần Phàm mà nói, đây là một kỳ ngộ, ở trong thế giới này hắn có thể dốc sức tăng lên thực lực của chính mình.

- Kỷ Huyên Nhi, hiện tại ngươi cảm giác ra sao? Có cảm giác được nơi đây có điều gì bất đồng hay không?

Tiếp theo hắn chuyển hướng nhìn Kỷ Huyên Nhi hỏi. Kỷ Huyên Nhi chau nhẹ mày, phỏng chừng cũng đang cảm nhận được sự khác biệt của thế giới này.

- Ân, cảm giác thật kỳ quái, ta cảm thấy cảnh giới võ đạo của mình đang không ngừng gia tăng lên.

Kỷ Huyên Nhi lập tức gật đầu đáp.

- Vậy thì được rồi, hiện tại cảnh giới của ta cũng tăng lên, đây là chuyện tốt vô cùng, thừa cơ hội này chúng ta phải đề thăng một ít thực lực, như vậy ở trong này muốn sống sót cũng dễ dàng hơn một chút.

Quả nhiên đúng như suy đoán của hắn, lúc này Tần Phàm lại nói, nhìn thoáng qua phía dưới sau đó mang theo Kỷ Huyên Nhi bay xuống.

Bọn họ vừa từ trong không gian thông đạo xuyên qua tới bầu trời, lúc này hai người còn đang trôi nổi trên không trung, mà bên dưới là tảng lớn núi non, rừng cây xanh mướt, thật nhiều cổ thụ che trời không biết đã tồn tại được bao nhiêu năm tháng.

Gió nhẹ từng trận, thổi bay mái tóc lẫn quần áo của Kỷ Huyên Nhi, nhìn qua chẳng khác gì tiên nữ giáng trần. Bởi vì mới từ trong không gian thông đạo lao ra, hiện tại quần áo trên người họ cũng có chút hỗn độn rách nát, ở trước ngực Kỷ Huyên Nhi lộ ra làn da trắng như tuyết, nhìn thật chói mắt, trong lúc nói chuyện Tần Phàm cũng vô ý nhìn lướt qua, sau đó sắc mặt liền mất tự nhiên quay đầu sang nơi khác.

Nhưng đúng lúc này hắn chợt phát hiện mình còn đang kéo tay Kỷ Huyên Nhi, không khỏi có chút xấu hổ, vội vàng buông tay ra. Mà Kỷ Huyên Nhi bỗng nhiên cảm giác mất đi độ ấm nơi tay, nhất thời còn cảm thấy mất mác, mơ hồ lại có chút không muốn.

Đương nhiên, cho dù lưu luyến nhưng nàng cũng không thể chủ động đi kéo tay Tần Phàm, hai người không nói một lời yên lặng bay xuống khu núi rừng bên dưới, trong không khí mơ hồ có một tia hương vị kỳ quái.

Bầu trời của thế giới này thật rất cao, qua một lúc lâu hai người mới đáp xuống mặt đất.

- Chúng ta ở chỗ này tu luyện một chút đi.

Tìm một sơn động trong khu núi non, Tần Phàm đáp xuống, sau đó cảm ứng xung quanh một chút, xác nhận không có nguy hiểm gì quá lớn liền gọi Kỷ Huyên Nhi đi xuống.

Sau khi đi vào trong sơn động, Tần Phàm đặt hồng mục chiến trư xuống, muốn nó ở lại cửa động giúp hắn cùng Kỷ Huyên Nhi canh gác, nhưng tiểu gia hỏa lúc này nhoáng một cái đã khôi phục lại nguyên hình, cũng ngửa mặt lên trời hô hấp, tựa hồ đang tiến hành tu luyện!

Điều này làm cho Tần Phàm có chút dở khóc dở cười.

Hắn đành để mặc nó, nhìn Kỷ Huyên Nhi tiến vào trạng thái tu luyện, hắn không đè nén được biến hóa trong thân thể, cũng bắt đầu tiến nhập trạng thái tu luyện. Tuy rằng hiện tại hắn có cảnh giới thất cấp võ thánh, thực lực có thể so sánh cửu cấp võ thánh, trên Vũ Thiên đại lục được xem như cường giả đứng đầu, nhưng ở trong này hắn vẫn có cảm giác thật bất an, cảm thấy thực lực của mình còn chưa đủ.

Cho nên hắn nhất định phải tiếp tục đề thăng thực lực của chính mình! Cho dù hiện tại hai người một thú đều tiến vào trạng thái tu luyện, không người thủ hộ có thể sẽ gặp phải nguy hiểm, nhưng hắn cũng không thể bỏ qua cơ hội đề thăng này.

Giữ vững tinh thần, ngũ tâm hướng thiên.

Khu đất trống, Tần Phàm nhắm mắt, quy tắc tiểu thế giới hài hòa bao phủ cơ thể hắn, linh khí bốn phía không ngừng xoay vòng quanh thân thể, ý niệm của hắn đang phân tích quy tắc nguyên thủy trong thiên địa khắp chung quanh.

Đề thăng cảnh giới võ thánh là nương theo lực lĩnh ngộ quy tắc võ đạo cùng đề thăng bản tức nguyên khí, cho nên muốn gia tăng cảnh giới võ thánh, nhất định phải lĩnh ngộ đầy đủ quy tắc võ đạo cùng ngưng tụ đầy đủ bản tức nguyên khí.

Quy tắc tiểu thế giới của Tần Phàm hình thành ý nghĩa hắn có lực lý giải quy tắc cao hơn võ thánh bình thường rất nhiều, như vậy hiện tại hắn muốn tăng lên cảnh giới chủ yếu phải hấp thu đầy đủ bản tức nguyên khí.

Thế giới này đã sáng tạo điều kiện như vậy cho hắn.

Vào lúc này trong tu luyện, Tần Phàm cảm giác bản tức nguyên khí đang không ngừng tràn đầy, cảnh giới của hắn dần dần càng thêm tăng cường cùng củng cố. Chỉ nửa ngày thời gian trôi qua, hắn cảm giác mình đã gia tăng rất lớn.

- Bát cấp võ thánh!

Đột nhiên trong lòng hắn chợt động, trên mặt hiện lên vẻ vui mừng lẫn sợ hãi. Hắn ở tại Vũ Thiên đại lục mới đột phá thất cấp võ thánh chưa bao lâu, càng đi tới về sau cảnh giới tăng lên càng khó, nhưng mới đi tới thế giới này gần nửa ngày, đã tăng lên thêm một bậc cảnh giới võ thánh!

Nửa ngày tăng lên một bậc võ thánh hậu kỳ cảnh giới!

Điều này nếu để cho người của Vũ Thiên đại lục biết được có kỳ tích không sao tưởng tượng nổi như vậy, chỉ sợ sẽ đố kỵ đến chết, cho dù nơi này có nguy hiểm gấp trăm lần, phỏng chừng cũng sẽ có vô số người muốn liều lĩnh hết thảy mà đi tới nơi này.

Tăng lên cảnh giới võ đạo đối với võ giả mà nói hấp dẫn quá lớn!

Thế giới này được xưng là thánh địa võ đạo cũng không đủ!

- Cuối cùng lại là một thế giới như thế nào?

Mở ra hai mắt, trong lòng Tần Phàm âm thầm tự hỏi. Thế giới như vậy, tu luyện tựa hồ vô cùng dễ dàng, đây chẳng phải sẽ có võ thánh cường giả đi khắp nơi trên đất, thậm chí bán thần cường giả cũng sẽ có không ít!

Nghĩ tới đây, hắn biết Tử Hà trưởng lão vì sao lại nói mình ở trong này không đáng là gì!

- Yêu Thần đứng sau lưng Cửu U Ngân Giao lại có được cảnh giới nào? Nơi này…còn có tồn tại chân thần giống như Chân Võ Thần không?

Tiếp theo hắn lại nghĩ tới nhiệm vụ chủ yếu lần này, chính là phải phá hủy thế lực của Yêu Thần!

Ở Vũ Thiên đại lục đích xác chỉ có hai chân thần là Chân Võ Thần cùng Thần Thú.

Nhưng ở trong này, là một thế giới không sao tưởng tượng nổi, chuyện gì đều có thể phát sinh!

Còn quan hệ tới ma chủng, vì sao bốn viên ma chủng kia lại nằm ở Vũ Thiên đại lục, nhưng ma chủng Bạch Hổ lại nằm ở thế giới này?

- Như vậy chẳng phải Kỷ Huyên Nhi sẽ vô cùng nguy hiểm?

Trong lòng có đủ loại nghi vấn, nghĩ tới đây, Tần Phàm mơ hồ có chút bận tâm về Kỷ Huyên Nhi, nàng chỉ là võ tôn cảnh giới, phỏng chừng ở nơi này không đáng là gì.

Nhưng vào lúc này khi hắn đưa mắt nhìn qua Kỷ Huyên Nhi, không khỏi hiện lên vẻ thay đổi.

Hiện tại trên người Kỷ Huyên Nhi xuất hiện hai luồng khí xoáy một lam một đỏ, dần dần dung hợp thành hư ảnh bát quái ngay trên đỉnh đầu, chậm rãi xoay tròn, thiên địa linh khí cùng quy tắc lúc này không ngừng ngưng tụ lên, tràn ngập khắp trong sơn động.

- Cửu cấp võ tôn đỉnh…Nàng tựa hồ chuẩn bị trực tiếp đập vào võ thánh cảnh giới!

Thấy một màn này, hai mắt Tần Phàm co rụt lại, hít sâu một hơi lạnh.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.