Đan Vũ Càn Khôn

Chương 1043: Ngày đầu tiên




Cửu cấp võ tôn cùng cảnh giới võ thánh nhìn qua chỉ như thua kém một bước, nhưng trên thực tế kém nhau khá xa, thậm chí có thể nói là cách biệt một trời.

Nếu không phải là loại yêu nghiệt như Tần Phàm, một võ thánh đối phó vài cửu cấp võ tôn đều thật dễ dàng, từ võ tôn đỉnh phong tăng lên võ thánh, đồng dạng cũng thập phần gian nan, nhưng cảnh giới nhỏ bước lên có vẻ dễ dàng, nhưng muốn đột phá võ tôn lên võ thánh khó khăn gấp mười gấp trăm lần!

Nhớ ngày đó, tuy thiên phú tung hoành, có được ma chủng, Thánh Đan, Võ Hải trợ giúp, nhưng Tần Phàm cũng phải trải qua thật nhiều khó khăn đập vào võ thánh, hơn nữa còn bị thất bại một lần.

Hiện tại không thể tưởng được chỉ vừa đi vào thế giới này, Kỷ Huyên Nhi đã đạt tới bước đó, mà theo ý của nàng còn nghĩ phải thêm một năm, tốc độ như vậy đối với người bình thường mà nói đã là khó thể tưởng tượng được.

Phải biết rằng nàng mới đạt tới cửu cấp võ tôn còn chưa được bao lâu mà thôi, muốn vượt lên đỉnh phong đã khó, mà muốn từ đỉnh phong lên tới võ thánh càng khó hơn!

- Nàng có thể thành công sao?

Nhưng Tần Phàm cũng không khỏi có chút ít chờ mong. Hắn không muốn thừa nhận cũng không được, nếu bàn về ưu thế thiên phú tuy rằng hắn đã rất khá, nhưng so với thể chất đặc thù của Kỷ Huyên Nhi vẫn còn kém một khoảng cách.

Hắn có thể thành tựu được nhiều kỳ tích võ đạo như vậy, kỳ thật là nhờ có ma chủng cùng đan dược phụ trợ.

Thể chất tam đại cực trí khi tu luyện đều là vạn năm mới gặp một lần, nhưng vừa lúc có thể đạt được truyền thừa, Kỷ Huyên Nhi xem như đã thập phần may mắn. Hiện tại mới đi vào thế giới này, bởi vì vừa tiếp xúc được với hoàn cảnh độc đáo nơi đây, khiến cho nàng càng thêm lĩnh ngộ cùng đề thăng.

Đây cũng là một kỳ ngộ.

Thiên phú cùng kỳ ngộ hợp nhất, cho nên Tần Phàm vẫn hết sức coi trọng đột phá lần này của Kỷ Huyên Nhi.

Lúc này Kỷ Huyên Nhi đang ngồi xếp bằng, nhắm mắt, lam hồng tinh mang chậm rãi tản ra chung quanh người nàng, sáng lạn mà thần bí, chiếu rọi lên khuôn mặt đẹp như tranh vẽ của nàng.

Bởi vì thể chất đặc thù, nhìn Kỷ Huyên Nhi đột phá võ thánh khác với Tần Phàm khi trước, nhưng Tần Phàm cũng biết đó là nàng đang đạt tới giai đoạn đi tìm kiếm thánh vực.

Ở giai đoạn này nhất định phải đem toàn bộ tạp niệm trừ bỏ, một lòng hướng về thánh vực, giống như con thuyền đi trong biển khơi, phải rẽ sóng vượt gió, đem những chấp niệm khó khăn từng gặp phải hoàn toàn tiêu diệt, vượt qua hết thảy.

Đây là giai đoạn tẩy lễ tâm tình, cũng đem toàn bộ những lĩnh ngộ trong võ đạo dung hợp làm một. Vào lúc này hoàn toàn không thể bị quấy rầy, nếu không sẽ thất bại trong gang tấc.

- Cũng không biết lần này nàng cần bao nhiêu thời gian để lĩnh ngộ!

Nhìn Kỷ Huyên Nhi đang nhập định, trong lòng Tần Phàm kỳ thật có chút không yên. Trước kia hắn tiến vào giai đoạn này hai lần, phải dùng thời gian tới chín tháng.

Như vậy cũng đã được xem là rất nhanh!

Nghe nói có người ở giai đoạn này phải dùng tới ba năm năm năm, phải thất bại tới mấy lần mới có thể thành công.

Nếu như ở tại bình thường Tần Phàm cũng có thể tùy ý cho Kỷ Huyên Nhi cẩn thận tìm hiểu đột phá, nhưng hiện tại hai người mới vừa đi tới thế giới này, căn bản còn chưa hiểu biết gì, hắn muốn tìm kiếm nơi ở của nhân loại trước tiên sau đó tìm hiểu giải thích rõ ràng, nhưng hiện tại xem ra vẫn phải vượt qua một đoạn thời gian dài ngay tại vùng đất hoang sơn dã lĩnh này chờ đợi cho Kỷ Huyên Nhi đột phá hoàn toàn.

- Nhưng như vậy cũng tốt, hiện tại tuy rằng ta đã đột phá tới bát cấp võ thánh nhưng ở thế giới này thực lực như vậy phỏng chừng là không đáng gì, thừa dịp cơ hội rảnh rỗi tăng thêm một chút thực lực rồi đi tìm thành thị của nhân loại, như vậy sẽ an toàn hơn một chút.

Ngay lập tức Tần Phàm cũng tự an ủi mình.

Kế tiếp hắn nhìn thoáng qua Kỷ Huyên Nhi còn đang lẳng lặng cảm ngộ, sau đó lại đi ra ngoài sơn động.

Đi ra sơn động, Tần Phàm nhìn thấy hồng mục chiến trư còn đang hấp thu thiên địa nguyên khí, tu luyện của nó thoạt nhìn rất thú vị, ngửa mặt lên trời làm ra tư thế như muốn nuốt chửng thiên địa, những gai nhọn chỉ hướng trời cao, nhìn qua có chút uy phong lẫm lẫm.

Cảm nhận được Tần Phàm từ trong sơn động đi ra, tiểu gia hỏa tinh thần dịch dịch chạy tới, nhu thuận cúi đầu dùng mũi cọ cọ lên thân thể Tần Phàm, tựa hồ đang cảm kích hắn đã mang theo nó đi tới thế giới thần kỳ này.

Nhìn hành động giống như một tiểu hài tử của hồng mục chiến trư, Tần Phàm không khỏi mỉm cười, ngẩng đầu nhìn lên chiến trư vương đã lớn hơn ngày trước thật nhiều, bàn tay của hắn ôn nhu vuốt ve đầu của nó, chẳng biết tại sao ở lần đầu tiên khi gặp tiểu chiến trư này, hắn lại đặc biệt có hảo cảm với nó, cho nên đã đem Long Tuyền Đan thập phần trân quý cho nó sử dụng.

Ngay sau đó hắn thoáng do dự một chút, cuối cùng lấy ra yêu tinh hạch của cửu cấp yêu thú Cửu U Ngân Giao, mỉm cười lắc lắc ngay trước mặt hồng mục chiến trư.

- Ô ô…

Hồng mục chiến trư đang hưởng thụ Tần Phàm vuốt ve, mà khi nhìn thấy viên yêu tinh hạch màu bạc lập tức mở trừng hai mắt, lộ ra vẻ sáng rọi như tiểu hài tử nhìn thấy kẹo ngọt, trong miệng hưng phấn nhỏ giọng kêu lên.

- Đừng kêu!

Sợ quấy rầy Kỷ Huyên Nhi đang đột phá trong sơn động, Tần Phàm đưa ngón tay lên môi làm ra động tác đừng lên tiếng. Mà hồng mục chiến trư tựa hồ lập tức hiểu được ý tứ của hắn, không hề tru lên, chỉ khom nửa người làm nũng cọ cọ lên trên người hắn.

- Được rồi được rồi…chờ ta đem viên cửu cấp yêu tinh hạch này luyện thành đan dược rồi cho ngươi, như vậy mới có hiệu quả lớn hơn nữa, dùng vào liền có cơ hội trở thành cửu cấp yêu thú!

Tần Phàm chịu không nổi hành động thật nhân tính hóa của gia hỏa kia, chỉ đành cười nói.

Hồng mục chiến trư đã đạt tới trình độ của bát cấp yêu thú, hơn nữa đi tới thế giới này đã nhận được tẩy lễ cùng đột phá, thực lực đã rất khá, nếu được thêm đan dược do Tần Phàm luyện chế, cũng có khả năng đột phá tới cửu cấp yêu thú.

Đương nhiên, cửu cấp yêu thú cũng không phải tầm thường, không phải dễ dàng liền có thể đạt tới, còn phải xem chính vận mệnh của hồng mục chiến trư thế nào.

Nhưng Tần Phàm nhìn thấy một đầu tứ cấp yêu thú nho nhỏ ngày trước đã có thể đạt tới trình độ như bây giờ, hẳn là trời sinh có được phúc duyên sâu nặng, cho nên hi vọng trở thành cửu cấp yêu thú là khá lớn.

Đem yêu tinh hạch xem xét một chút, Tần Phàm lấy ra dược đỉnh.

Nhắc tới Đan Võ Thần Đỉnh còn cất giữ thật nhiều bí mật mà hắn còn chưa tìm hiểu được rõ ràng, hơn nữa đối với việc Cổ Mặc từng sống nhờ trong đỉnh hiện giờ cũng không thấy bóng dáng, bây giờ nhìn vật nhớ người, thật cảm thấy có chút thương cảm.

Nhưng sau khi Tần Phàm đi vào thế giới này, lại mơ hồ có một cảm giác một tia linh hồn liên hệ giữa hắn cùng Cổ Mặc, hắn cảm giác được trong thế giới này có được chân khí của Cổ Mặc!
Chương 1244: Ngày đầu tiên. (2)

- Chẳng lẽ lão nhân đang ở chỗ Yêu Thần gì đó?

Tay vuốt ve Đan Võ Thần Đỉnh, tiếp theo dùng dược đỉnh làm môi giới, Tần Phàm cảm giác được liên hệ khí tức càng thêm rõ ràng một ít, trong lòng hắn không khỏi nghĩ thầm.

Nhưng vì sao Yêu Thần phải đem người bên cạnh mình bắt đi?

Hắn cũng có chút nghi hoặc, thậm chí còn có suy đoán thập phần bất an.

Nhưng trong lòng hắn cũng rõ ràng, vô luận là Cổ Mặc cùng Tần Li có phải là bị Yêu Thần bắt đi hay không, muốn cởi bỏ bí ẩn không có thực lực không thể nào làm được. Hiện tại hắn có nghĩ thêm nhiều cũng không có tác dụng, việc khẩn cấp trước mắt là phải tăng lên thực lực.

Nhìn hồng mục chiến trư bên cạnh, hắn ra dấu cho nó bảo hộ một bên, sau đó mở ra dược đỉnh, bắt đầu luyện chế đan dược. Nếu như có thể giúp đầu yêu thú thân thiết này đột phá tới cửu cấp, như vậy nó sẽ trở thành trợ lực rất lớn đối với hắn.

Ngoài ra hắn cảm giác được kết cấu của thiên địa linh khí trong thế giới này cao cấp hơn Vũ Thiên đại lục rất nhiều, hắn cảm giác thuật luyện đan của mình ở trong thế giới này vẫn còn có thể đề thăng lên.

Đan hỏa cháy lên, từng loại linh dược được bỏ vào trong dược đỉnh, mà hồng mục chiến trư nhu thuận lui sang một bên, vừa cảnh giác nhìn quanh bốn phía, vừa đầy chờ mong nhìn Tần Phàm đang luyện chế đan dược cho nó.

Qua gần nửa ngày, hương dược bắt đầu tràn ra.

Luyện hóa các loại linh dược trân quý, Tần Phàm thật cẩn thận đem cửu cấp yêu tinh hạch chậm rãi luyện hóa, sau đó đem tinh hoa bỏ vào trong dược đỉnh. Viên cửu cấp yêu tinh hạch phi thường cứng rắn, nếu thay đổi là người bình thường căn bản muốn luyện hóa cũng khó có khả năng.

Nhưng Tần Phàm có được Chu Tước hỏa diễm, có thể gia tăng nhiệt độ của đan hỏa không chút chướng ngại.

Luyện hóa, ngưng lộ, ngưng thể, thể rắn…tụ linh, chú linh, thành đan!

Từng bước cẩn thận tiến hành xuống dưới.

Với kỹ thuật luyện đan hiện tại của Tần Phàm, khống chế cửu cấp yêu tinh hạch không khó khăn, vì thế đan dược thành công luyện chế đi ra.

- Thành!

Một ngày thời gian trôi qua, trong ánh mắt chờ đợi nóng bỏng của hồng mục chiến trư, Tần Phàm rốt cục thở phào một hơi nhẹ nhõm, dừng lại động tác, đã hoàn thành xong việc luyện chế thật khẩn trương.

Đây là lần đầu tiên luyện chế thành công đan dược trên thế giới này.

Mở nắp đỉnh, chứng kiến đan dược màu bạc nằm bên trong, Tần Phàm có thể cảm giác được linh khí bức người, kinh nghiệm của hắn phong phú, liếc mắt liền nhìn ra được viên đan dược này có phẩm cấp cao hơn đan dược luyện chế tại Vũ Thiên đại lục rất nhiều.

Viên đan dược này có tên là Thánh Thú Đan, là Tần Phàm căn cứ theo đan phương Thánh Đan mà thay đổi một chút.

Nhưng làm cho hắn cảm thấy kỳ quái chính là, phẩm cấp của đan dược này lẽ ra phải dẫn tới lôi kiếp, thậm chí là ngũ hành đan kiếp cũng không tính là quá phận, nhưng ở trong thế giới tại đây lại không hề tạo ra động tĩnh!

Điều này làm cho hắn không khỏi âm thầm kinh ngạc, cầm đan dược, có chút hoài nghi mình đã làm lỗi gì đó.

- A…

Nhưng đúng vào lúc này, trong sơn động bỗng nhiên truyền ra tiếng thét chói tai hoảng sợ của Kỷ Huyên Nhi, tựa hồ nàng đã bị đánh thức trong lúc đột phá.

- Nàng thất bại?

Tần Phàm nhướng mày, hắn không nghĩ ra đã qua một ngày thời gian Kỷ Huyên Nhi đã dừng lại đột phá, đây là vượt ngoài dự liệu của hắn. Nhưng hắn lo lắng nàng đã xảy ra chuyện gì, vội vàng cầm đan dược đút cho hồng mục chiến trư đang chờ đợi bên cạnh, sau đó vội vàng đi nhanh vào trong sơn động. 

Hoàn cảnh nơi này thật đặc thù, hơn nữa thể chất Kỷ Huyên Nhi thiên phú hơn người, vốn Tần Phàm nghĩ đến cho dù nàng có thất bại nhưng ít nhất vẫn có thể kiên trì được một hai tháng, nhưng không thể tưởng được chỉ mới qua một ngày thì đã kết thúc.

Tần Phàm thật cảm thấy tiếc nuối cho nàng.

Bởi vì bình thường mà nói lần đầu tiên đột phá võ thánh nếu thời gian kéo dài càng lâu, đại biểu thu hoạch càng nhiều, càng có cơ hội tiến gần thánh vực. Giống như Kỷ Huyên Nhi hiện tại chỉ một ngày đã thất bại, sau này càng thêm khó khăn khi muốn đột phá.

Nhưng từ trong tiếng kinh hô sợ hãi của Kỷ Huyên Nhi liền có thể nghe ra được, nàng tựa hồ gặp phải chuyện gì khiến người ta cực kỳ sợ hãi.

Đi vào sơn động, lúc này Tần Phàm nhìn thấy Kỷ Huyên Nhi đang khoanh chân ngồi dưới đất, tuy rằng vẫn còn nhắm mắt nhưng nước mắt chảy không ngừng, hơn nữa toàn thân không ngừng run rẩy lên, thoạt nhìn trạng thái cực kỳ không xong.

Chứng kiến tình huống này, Tần Phàm không khỏi nhíu mày, hắn biết tình huống như vậy đối phương hẳn đang trong khảo nghiệm tâm tình, có lẽ là nhớ lại chuyện cũ đau đớn khó sống, nỗi nhớ này đã biến thành chấp niệm tận sâu trong lòng nàng.

Thật giống như ngày trước khi Tần Phàm còn chưa hoàn toàn khôi phục lại trí nhớ kiếp trước, chấp niệm của hắn chính là luôn cho rằng mình xuyên qua chiếm đoạt thân thể người khác mà hồi sinh, giết người đoạt mệnh, đó chính là đại chấp niệm của hắn. Bí mật chôn sâu dưới đáy lòng sẽ làm ảnh hưởng tới cảm tình giữa hắn cùng Tần Li, sẽ làm hắn áy náy, cho nên chấp niệm quá sâu làm cho hắn căn bản không cách nào lãng quên! Lúc ấy cũng vì chấp niệm kia mà hắn đột phá thất bại, sau đó khôi phục được trí nhớ, có thể chém giết chấp niệm kia trong lòng, mới thành công bước lên thánh vực.

Kỷ Huyên Nhi cũng giống như vậy, nếu như nàng không có cách nào giải trừ chấp niệm hiện tại, như vậy nàng rất khó thành công đột phá tới cảnh giới võ thánh.

- Chấp niệm của nàng…hẳn là cảnh tượng chính mắt nàng nhìn thấy cả nhà bị giết năm xưa đi…chuyện này kích thích thật quá lớn, thậm chí làm ảnh hưởng tới tính cách của nàng, ảnh hưởng tới cuộc đời của nàng…Cho nên hiện tại nàng chỉ cần va chạm vào trí nhớ này, sẽ lập tức ảnh hưởng to lớn như thế.

Tần Phàm nhìn thấy bộ dáng thống khổ của Kỷ Huyên Nhi, trong lòng thầm đoán.

Kỷ Huyên Nhi từng kể cho hắn nghe thân thế bi thảm của nàng, người trong trấn nhỏ toàn bộ bị giết chết, sau đó ngay cả ca ca cũng vì nàng mà táng thân trong Yêu Thú sơn mạch, từng gặp qua nỗi khổ cùng kiếp nạn lớn như thế, làm cho nàng biến thành lạnh lùng đến như vậy.

Nàng dùng thái độ băng sương như thế để che giấu nội tâm đau xót của chính mình.

Tần Phàm biết bề ngoài kiên cường của nàng là che giấu nội tâm yếu ớt, chỉ cần nhẹ nhàng chạm vào sẽ dễ dàng vỡ rụng, một khi lật lại hồi ức, sẽ làm cho nàng luôn thống khổ rơi nước mắt.

Lúc này Kỷ Huyên Nhi đã thanh tỉnh lại, nhưng trên mặt vẫn còn vô cùng thống khổ. Sắc mặt của nàng tái nhợt không còn chút huyết sắc, ôm hai chân rúc sâu vào trong hang động, yên lặng chảy nước mắt, thật giống như một đóa bách hợp trong đêm, bị mưa gió tàn phá, có vẻ vô cùng bất lực, thật khiến lòng người sản sinh thương tiếc.

Nhưng lúc này không ai có thể giúp được nàng ngoại trừ chính nàng.

Tần Phàm thở dài một hơi, sau đó chậm rãi đi tới. Hắn không nói gì, chỉ ngồi xuống lẳng lặng bồi bên cạnh nàng. Tuy rằng lúc này hắn cũng rất muốn an ủi giai nhân đang thương tâm, nhưng lời nói vẫn nghẹn trong cổ họng không cách nào nói nên lời.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.