Đan Vũ Càn Khôn

Chương 1047: Khí tức Bạch Hổ




- Mười viên yêu tinh hạch bát cấp mới đổi được một bạch tinh? Một trăm viên bạch tinh mới đổi được bán thần điển tịch!

Trên mặt Tần Phàm thoáng co rụt lại, đối với cái giá rẻ mạt của yêu tinh hạch trên thế giới này có chút không biết nói gì, phải biết rằng tại Vũ Thiên đại lục, bát cấp yêu tinh hạch là chí bảo vô giá, vạn kim khó cầu.

- Vậy đan dược ở nơi này có giá cả như thế nào?

Tiếp theo hắn lại hỏi phương diện mà mình am hiểu, dù sao việc này quan hệ đến khả năng sinh tồn của mình ở thế giới này có được thoải mái hay không.

- Thần cấp đan dược rất đáng tiền, nhưng thánh cấp đan dược trở xuống ngoại trừ một ít đan dược đặc thù mặt khác đều không đáng giá.

Trung niên lại hỏi:

- Chẳng lẽ đại nhân là một luyện đan sư?

- Bây giờ là ta hỏi ngươi, không phải ngươi hỏi ta.

Sắc mặt Tần Phàm lạnh lùng nói, mặc dù cửu cấp võ thánh này hỏi gì cũng đáp, nhưng vừa rồi hắn đã hiểu rõ quy tắc tàn khố của thế giới này, không dễ dàng thả lỏng cảnh giác.

- Dạ, đại nhân, chẳng qua ta nghe nói thuật luyện đan của Thế Giới khác với những đại lục vị diện khác, cho nên muốn nhắc nhở đại nhân một chút.

Trung niên áo trắng thoáng kinh hãi, vội vàng giải thích.

- Ta đã biết, có cơ hội ta sẽ đi hiểu biết một chút.

Nghe được giải thích, Tần Phàm thản nhiên trả lời. Sau đó hắn chợt nhớ tới nhiệm vụ chủ yếu khi đi tới thế giới này, liền mở miệng hỏi:

- Ngươi có từng nghe nói qua về Yêu Thần, có phải cũng là đảo chủ của một trong bảy mươi hai thần đảo?

- Không sai, Yêu Thần đại nhân chính là đảo chủ Yêu Thần Đảo trong bảy mươi hai thần đảo, cũng là siêu cấp cường giả hết sức lợi hại của thế giới này.

Trung niên áo trắng ngẫm nghĩ trả lời.

- Yêu Thần Đảo…

Tần Phàm lẩm bẩm, nhớ kỹ tên này. Sau đó hắn giống như có cảm nhận, bỗng nhiên xoay người nhìn hướng Kỷ Huyên Nhi độ kiếp đã sắp kết thúc ở xa xa, trong miệng thản nhiên nói:

- Ta đã hỏi xong, ngươi đi đi!

- Đại nhân, ta xem ngươi không phải là người tầm thường, ta muốn được ở lại bên cạnh ngươi hiệu trung với ngươi…

Trung niên áo trắng trên miệng vẫn tiếp tục vô cùng cung kính nói, nhưng trên thực tế hắn vừa nhìn thấy Tần Phàm xoay người liền vận kình khí vào hai tay. Từ trong câu hỏi của Tần Phàm hắn cũng biết Tần Phàm là luyện đan sư, trên người nhất định có không ít đan dược cùng trân bảo, thấy hiện tại Tần Phàm lại quan tâm tới người đang độ kiếp, hắn làm sao chịu bỏ qua cơ hội tốt này?

- Cảm tạ ngươi nói cho ta biết nhiều tin tức như vậy, nhưng loại người đã có thói quen ra tay sau lưng người khác như ngươi ta làm sao dám giữ ngươi lại bên người?

Nhưng thân hình Tần Phàm dù chưa động, trên môi lại hiện lên độ cong băng sương, hai mắt đột nhiên hiện ra sát khí!

Trung niên áo trắng thừa dịp Tần Phàm quay người chú ý tình hình người độ kiếp, định ra tay, lúc này nghe được lời nói của Tần Phàm, chợt ngây người, trong lòng không khỏi kinh hoảng lên.

Hắn biết đối phương đã có phòng bị vội vàng bỏ qua việc xuất thủ, trên mặt mang ý cười xấu hổ nói:

- Nếu đại nhân ghét bỏ tại hạ thực lực thấp kém, như vậy tại hạ xin cáo từ trước.

- Một người đã nổi lên sát tâm với ta, ngươi nghĩ ta còn sẽ bỏ qua sao?

Lúc này Tần Phàm cũng lạnh lùng cười nói, hiện tại ngũ giác của hắn vô cùng mẫn tuệ, tuy rằng hắn xoay người lại nhưng vừa rồi khi trung niên áo trắng định ra tay thế nhưng hắn đã cảm ứng được vô cùng rõ ràng.

- Đại nhân, ngươi đã nói chỉ cần ta trả lời vấn đề của ngươi thì ngươi sẽ…

Trung niên áo trắng vừa nghe, trên mặt thoáng chốc biến đổi, vội vàng rút lui ra sau một khoảng cách, trong miệng kinh hoảng nói.

- Tự gây nghiệt, không thể sống!

Trong miệng Tần Phàm thản nhiên nói, sau đó đột nhiên xoay người nhìn về phía trung niên áo trắng. Trên thực tế đối với thái độ quyết đoán giết chết đồng bạn của người này vừa rồi đã làm trong lòng hắn thập phần khinh bỉ, hơn nữa sau đó đối phương còn dám nổi lên lòng tham đối với mình, như vậy hắn cũng không cần tiếp tục hạ thủ lưu tình.

- Tiểu tạp chủng, muốn giết ta cũng không dễ dàng như vậy! Đi chết đi!

Trung niên áo trắng nhìn thấy sát khí xuất hiện trong mắt Tần Phàm, hắn cũng không giả vờ được nữa, trên mặt cũng hiện lên vẻ tàn nhẫn, trong tay phát ra đạo hàn quang hướng Tần Phàm đánh tới.

Nhìn thấy kình khí của trung niên nhân đánh tới mãnh liệt, sắc mặt Tần Phàm không thay đổi. Mặc dù đối phương là cửu cấp võ thánh, trên cảnh giới cao hơn hắn một bậc, nhưng hắn vẫn thập phần tự tin. Khi hắn còn là ngũ lục cấp võ thánh đã có thể đánh thắng cửu cấp võ thánh Tần Quan, hiện tại đã là bát cấp võ thánh thực lực tăng lên không cần nói tới.

- Ta xem cũng không có được bao nhiêu khó khăn!

Hắn lãnh đạm nói xong, sau đó một quyền oanh về phía trước, một thanh sắc cự long nhanh chóng thành hình ngay trong hư không, khí tức cường đại viễn cổ liên tục không ngừng, lại như nước sông cuồn cuộn kéo dài không dứt.

Thanh Long mang theo xu thế thăng thiên rít gào, trực tiếp đón lấy đạo hàn quang chói mắt bắn tới.

Sau khi Tần Phàm đạt tới bát cấp võ thánh,Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL lực lượng ma chủng trong thân thể lại tăng lên, chiêu Thanh Long Thăng Thiên đã cường đại hơn lúc ban đầu không biết bao nhiêu! Khí thế bàng bạc phảng phất như Thanh Long ma tôn viễn cổ buông xuống, làm cho người ta nhìn thấy run rẩy không thôi.

Kỳ thật vừa rồi khi đánh chết đại hán đầu trọc, Tần Phàm cũng đã phát hiện kết cấu không gian của thế giới này còn vững chắc ổn định hơn Vũ Thiên đại lục. Khi còn ở Vũ Thiên đại lục, công kích của hắn có thể làm cho không gian đứt gãy, nhưng hiện tại thực lực của hắn tăng lên, Thanh Long Thăng Thiên cũng chỉ khiến không gian tạo thành gợn sóng nho nhỏ mà thôi.

Hắn phỏng chừng muốn ở trong thế giới này xé mở không gian ít nhất phải đạt tới cường giả trong bán thần cảnh giới mới có thể làm được.

Tân thế giới này đích thật là vô cùng khác biệt với Vũ Thiên đại lục.

Khi nhìn thấy Thanh Long khổng lồ xuất hiện, trung niên áo trắng càng thêm kinh sợ, thực lực của đối phương rõ ràng cao hơn hắn không ít, thậm chí sau khi phát ra đạo hàn quang hắn cũng không dám tiếp tục dây dưa với Tần Phàm, trong lòng đã sớm không có chiến ý.

Oanh!

Quả nhiên một tiếng nổ vang truyền trong sơn dã, đạo hàn quang vừa va chạm đã bị Thanh Long nuốt chửng, khí thế Thanh Long chưa giảm, tiếp tục giương nanh múa vuốt đánh về phía hắn.

- Tiểu tạp chủng, sự tình hôm nay Vương Triêu ta sẽ không quên, ngày khác ta nhất định sẽ không bỏ qua cho ngươi!

Cảm giác được khí tức càng thêm đáng sợ đánh tới, trong lòng trung niên áo trắng vừa tuyệt vọng lại thấy hối hận. Vào lúc này hắn cắn chặt răng, trong miệng phun ra ngụm máu đen nồng đậm, sau đó thân hình hóa thành một đoàn huyết vụ hướng phương xa chạy trốn thật nhanh.

- Lại là Huyết Độn Thuật?

Tần Phàm hết sức hài lòng với uy lực của chiêu Thanh Long Thăng Thiên, trải qua khoảng thời gian đồng hóa cùng thế giới này, uy lực chiêu vũ kỹ kia tăng lên thật lớn. Lúc này chứng kiến trung niên áo trắng muốn chạy trốn, thần sắc lạnh lùng, Chu Tước Dực sau lưng vẫy ra, sau đó thân hình chợt lóe rất nhanh đuổi theo.
Chương 1251: Khí tức Bạch Hổ. (2)

Hiện giờ Vương Triêu đã hận hắn thấu xương, hắn cũng tuyệt đối không lưu lại hậu hoạn.

Trong dĩ vãng hắn cũng từng gặp qua Huyết Độn Thuật vài lần, phàm là bí pháp vũ kỹ liên quan tới máu huyết đều là tà kỹ, sẽ tổn thương nguyên khí trầm trọng, nhưng có thể ở trong thời gian ngắn gia tăng thêm thực lực hoặc tốc độ của chính mình, xem như là thuật bảo mệnh.

Nhưng hiện tại với tốc độ cùng Chu Tước Dực của Tần Phàm, đã tăng lên gấp đôi tốc độ phi hành, đã nhanh hơn cả Huyết Độn Thuật mà Vương Triêu thi triển! Chu Tước Dực vẫy mạnh, làm thân thể hắn hóa thành một đạo lưu quang, chỉ trong thoáng chốc đã đuổi tới sau lưng đối phương.

Huyền Trọng Vực!

Một quyền hướng hư không oanh ra, phảng phất như có một nhà giam trọng lực vô hình lập tức đem trung niên áo trắng bao phủ bên trong, làm thân thể bao bọc huyết vụ của hắn cũng lập tức bị kiềm hãm đứng lại.

- Sao lại thế này?

Vương Triêu đột nhiên có cảm giác có một luồng trọng lực nặng ngàn vạn lần quấn quýt lấy thân thể của chính mình, có một cỗ lực lượng vô hình không ngừng kéo mình xuống phía dưới, hiện tại hắn đang thi triển Huyết Độn Thuật, không cách nào thoát khỏi cỗ lực lượng kia, nhất thời tốc độ liền giảm đi.

Lúc này Tần Phàm thi triển Huyền Trọng Vực cảm giác uy lực càng mạnh hơn lúc còn ở Vũ Thiên đại lục. Bởi vì trước kia lực lượng của hắn còn bị Chân Võ Thần trói buộc, hiện tại cảm giác tại tân thế giới không có chưởng khống giả, lực lượng đều nằm trong lòng bàn tay chính mình!

- Người này rốt cục đến từ đại lục vị diện nào? Làm sao có được lực lượng mạnh đến như thế!

Lúc này trong lòng Vương Triêu vô cùng khiếp sợ, hắn làm sao cũng không nghĩ ra thực lực của Tần Phàm lại khủng bố tới trình độ như vậy, mắt thấy Tần Phàm đã đuổi theo sát, trong miệng không cam lòng rống to:

- Ngươi mới đi vào tân thế giới, còn có rất nhiều chuyện không biết rõ, lưu lại tính mạng của ta đối với ngươi hữu dụng!

- Không cần, thế giới này sẽ do ta tự mình đi tìm hiểu, hiện tại ngươi nên đi bồi đồng bạn của ngươi đi tìm hiểu thế giới địa ngục đi!

Sắc mặt Tần Phàm băng sương, không chút thay đổi. Một đạo hỏa ảnh xẹt qua, nháy mắt hắn đã xuất hiện sau lưng Vương Triêu sau đó một quyền bao vây kình khí mãnh liệt oanh thẳng vào thân thể bao bọc huyết vụ kia.

- A…

Bởi vì Vương Triêu thi triển Huyết Độn Thuật, thân thể đang trong trạng thái thật suy yếu, lúc này bị một quyền vô cùng cuồng bạo oanh kích tới, kình khí hộ thể cùng quy tắc tiểu thế giới lập tức bị phá hủy, lực lượng hủy diệt từ phần lưng của hắn không chút lưu tình áp tới ngũ tạng lục phủ của hắn.

Tiếng hô thống khổ ngắn ngủi vang lên, rất nhanh đã ngừng lại.

Hiện tại lực lượng của Tần Phàm quá mạnh mẽ, chỉ dùng lực lượng thân thể đã có thể diệt sát một gã võ thánh bình thường! Khoảng cách gần oanh kích vào thân thể suy yếu của đối phương, cho dù là cửu cấp võ thánh cũng bị một kích giết chết là chuyện bình thường.

Cảm giác được sinh khí trên người Vương Triêu dần dần biến mất, Tần Phàm thu hồi nắm tay, sau đó thuận thế thu lấy trữ vật giới chỉ của Vương Triêu. Kỳ thật khi Vương Triêu giết chết hắc y nam tử cũng đã thu lấy trữ vật giới chỉ của người kia, hắn nghĩ Tần Phàm không phát hiện, nhưng trên thực tế ngũ giác của Tần Phàm quá mẫn tuệ, nhìn thấy thập phần rõ ràng.

- Xem ra ở thế giới này cũng không dễ sinh tồn a…

Trong tay cầm mấy trữ vật giới chỉ quan sát một chút, Tần Phàm phát hiện tài sản của ba người này ít đến thương cảm, thậm chí cộng lại cũng không đủ trăm viên thần tinh, chỉ có vài chục bạch tinh phẩm cấp thấp nhất mà thôi.

Vừa rồi theo lời giới thiệu của Vương Triêu, ở thế giới này muốn mua được điển tịch bán thần cảnh giới ít nhất phải dùng một khối hồng tinh, cũng chỉ là một trăm bạch tinh, toàn bộ cộng lại còn chưa đủ để mua một phần.

Đồng thời Tần Phàm cũng biết thế giới này cường giả đông đảo, một bát cấp võ thánh nho nhỏ như hắn cho dù mạnh hơn cùng cảnh giới một ít, nhưng vẫn chỉ lót đáy mà thôi. Đối với bán thần cường giả hiện tại hắn vẫn không đủ lòng tin tuyệt đối ứng chiến, về phần cấp độ như Yêu Thần, hiện tại hắn càng không dám suy nghĩ.

- Ta phải nhanh chóng tìm kiếm thêm thần tinh, sau đó mua một ít điển tịch bán thần cảnh giới mà xem.

Tần Phàm xoay người nhìn về phía Kỷ Huyên Nhi, trong lòng thầm nghĩ. Hắn nhất định phải thật nhanh tăng cường thực lực của chính mình mới có thể bảo vệ được Kỷ Huyên Nhi. Tuy nàng tu luyện lãnh nhiệt cực trí chi đạo, cũng không phải võ thánh bình thường, nhưng dù sao ở nơi này vẫn có vẻ quá yếu.

Một khi Kỷ Huyên Nhi đã liều lĩnh đi theo hắn đến thế giới xa lạ mà nguy hiểm nơi đây, hắn có trách nhiệm bảo hộ an toàn của nàng, đây là quyết định trong lòng của hắn sau khi tới nơi này.

- Oanh!

Đúng lúc này một tiếng sấm thật lớn phía chân trời xa xa truyền tới, tòa lôi phạt thiên cung thật lớn đã tiến hành công kích lần cuối cùng, lôi điện bàng bạc không ngừng oanh kích xuống, thân ảnh gầy yếu chẳng khác gì cô thuyền trong mưa gió bão bùng, tựa hồ tùy thời cũng bị đánh lật úp xuống.

Tần Phàm khẩn trương nhìn một màn này, hắn thập phần lo lắng với tình huống của Kỷ Huyên Nhi, nhưng biết rõ mình cũng không giúp được chuyện gì.

Oanh long long!

Không biết trôi qua bao lâu, thanh âm dần dần đi xa, lôi quang trong thiên địa chậm rãi ảm đạm rồi biến mất, phong vân quay cuồng trên bầu trời cũng dần dần tán đi, một hắc ảnh chậm rãi hiển lộ ra trên bầu trời.

Diệt Thánh Kiếp của Kỷ Huyên Nhi đã kết thúc!

Lúc này đầu tóc Kỷ Huyên Nhi rối bời, quần áo rách nát, khí tức biến thành thập phần mỏng manh ảm đạm, tuy rằng còn miễn cưỡng trôi nổi trên không trung, nhưng thoạt nhìn tựa hồ cũng sắp té xuống.

- Kỷ Huyên Nhi, ngươi không sao chứ?

Thấy vậy Tần Phàm vẫy mạnh Chu Tước Dực, lập tức bay qua xem tình huống của Kỷ Huyên Nhi.

Nhưng đúng ngay lúc này hắn bỗng nhiên cảm giác được ma chủng trong cơ thể truyền ra một loại cộng hưởng mỏng manh, điều này làm trong lòng hắn chợt động, trên mặt lộ vẻ kinh dị:

- Đó tựa hồ là khí tức của Bạch Hổ ma chủng!

Ngay khi Kỷ Huyên Nhi vừa chấm dứt độ kiếp, Diệt Thánh Kiếp vừa biến mất tại chân trời, bốn viên ma chủng trong cơ thể Tần Phàm bỗng nhiên dao động lên, phát ra một sự liên hệ huyền diệu chỉ có giữa những viên ma chủng.

Loại cảm ứng ba động này hắn hết sức quen thuộc, bởi vì lúc trước hắn dựa vào cảm ứng này mà tìm được vị trí đại khái của mấy viên ma chủng khác.

Tuy rằng Tần Phàm quan tâm tình huống của Kỷ Huyên Nhi, muốn bay qua xem xét, nhưng ma chủng lại quan hệ trọng đại tới hắn, hắn cũng không thể không nghiêm túc đối đãi, nếu không một khi cơ hội này bỏ qua ngày sau muốn tiếp tục tìm kiếm sẽ càng thêm khó khăn.

Nhìn về không trung xa xa, thấy Kỷ Huyên Nhi tựa hồ còn kiên trì được một lúc, hắn lập tức ổn định thân thể mình giữa không trung, bắt đầu cảm ứng vị trí mà khí tức Bạch Hổ phát ra.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.