Đan Vũ Càn Khôn

Chương 1051: Thuật luyện đan bán thần cấp




- Ta muốn bán một ít đan dược.

Tần Phàm cũng không nói nhiều, trực tiếp lấy ra một viên Thánh Đan, đặt lên quầy giới thiệu:

- Loại đan dược này gọi là Thánh Đan, có trợ giúp lớn cho võ tôn đỉnh đạt tới võ thánh cảnh giới!

- Ngô, phẩm cấp của đan dược cũng không tệ lắm!

Lão giả cầm viên Thánh Đan, cẩn thận quan sát một trận, hơi có chút ngoài ý muốn ngẩng đầu nhìn Tần Phàm hỏi:

- Ngươi luyện chế?

- Ngươi chỉ cần nói cho ta biết giá trị bao nhiêu là được.

Tần Phàm nói.

- Một viên thần tinh đi!

Lão giả không hề nghĩ ngợi, trực tiếp đem đan dược thả lại trên quầy, sau đó thản nhiên nói.

- Cái gì? Làm sao có thể?

Hai mắt Tần Phàm co rụt lại, nhướng mày. Hắn nghĩ thánh cấp đan dược ở nơi này giá trị không cao, nhưng thật không ngờ viên Thánh Đan này nếu thả ra trên Vũ Thiên đại lục tuyệt đối sẽ làm vô số người điên cuồng cướp đoạt nhưng ở trong này lại giá rẻ tới mức như thế.

Một viên Thánh Đan ở trên Vũ Thiên đại lục cơ hồ chính là báu vật vô giá, là một trong những đan dược trân quý nhất mà Tần Phàm có thể lấy ra tay hiện tại, nhưng ở nơi này chỉ giá trị một khối thần tinh! Giá trị chỉ bằng một đêm ở khách sạn trong Hoàng Hôn Thành mà thôi!

Giá rẻ tới như vậy!

- Ngươi không phải nói phẩm chất của viên đan dược này cũng không tệ lắm sao? Vì sao giá cả lại thấp như vậy?

Nghe cái giá này, trong lòng Tần Phàm không khỏi trầm xuống, nhíu mày nhìn lão giả trầm giọng hỏi.

- Phẩm chất đích thật là không tệ, nhưng vô luận tốt thế nào cũng chỉ là một viên đan dược thánh cấp mà thôi, giá trị một khối thần tinh đã thật thích hợp, nếu phẩm chất kém hơn chưa chắc đã có được giá tiền này đâu.

Lão giả cũng lười giải thích thêm, bộ dạng uể oải nói, rất có ý tứ không sợ ngươi không bán.

- Ta sẽ không lãng phí đan dược mà mình luyện chế như thế.

Tần Phàm bất bình đem Thánh Đan thu lại, quay người nói:

- Phạm Cường, mang chúng ta tới một chỗ khác nhìn xem.

- Đợi một chút, vị tiểu huynh đệ này qua đây nói một chút.

Phạm Cường chợt mở miệng, kéo Tần Phàm nói:

- Ngươi phải biết ở Tân Thế Giới không đáng giá tiền nhất chính là võ thánh, ngươi xem ta chỉ là một tên chạy vặt mà cũng đã là ngũ cấp võ thánh! Có thể nói thế này, ở trong Tân Thế Giới, chỉ cần ngươi chịu cố gắng, tiêu phí vài chục năm cũng có thể thành võ thánh! Thật không được thì cũng có thể để bán thần cường giả trong gia tộc hỗ trợ, cho nên sẽ không có bao nhiêu người nguyện ý mua đan dược thăng cấp võ thánh, giá cả như vậy cũng xem là bình thường rồi, đổi một nhà khác cũng vậy, thậm chí còn có thể thấp hơn.

- Ngươi được chia tiền hoa hồng tại đây đi?

Tần Phàm liếc mắt hỏi Phạm Cường.

- Việc này…

Phạm Cường ngẩn ra, sau đó vẫn nghiêm mặt nói:

- Đích xác ta cùng cửa hàng này có quan hệ hợp tác, nhưng ta có thể khẳng định lời của ta tuyệt đối là sự thật, hay là…ngươi xem còn có loại đan dược nào khác nữa không? Cho dù là chữa thương hay hồi khí cũng tốt!

- Đan dược chữa thương cùng hồi khí lại đắt hơn?

Lần này tới phiên Tần Phàm ngẩn ra, nhưng ngay lập tức liền phản ứng lại. Đích xác ở trong Tân Thế Giới, không khó đột phá cảnh giới võ thánh, nhưng muốn đột phá bán thần thật khó khăn, cho nên sẽ có rất nhiều võ thánh, vì vậy đan dược chữa thương thánh cấp tự nhiên sẽ có thêm thị trường so với Thánh Đan. Vừa rồi hắn đã theo thói quen suy nghĩ của Vũ Thiên đại lục, ở Vũ Thiên đại lục đan dược đề thăng cảnh giới tới bây giờ đều là trân quý nhất.

- Hẳn là có thể có giá hơn viên Thánh Đan này một chút.

Phạm Cường nói.

- Được, vậy nhìn xem những đan dược này một chút.

Tần Phàm gật gật đầu, sau đó mở ra trữ vật giới chỉ, “hoa lạp” đem thật nhiều đan dược chữa thương cùng hồi khí thánh cấp đổ ra. Hai loại đan dược này luyện chế dễ dàng, linh dược cũng dễ có, cho nên hắn trữ hàng rất nhiều.

- Không sai, phẩm chất của những đan dược này không tệ! Chậc chậc…đáng tiếc cũng chỉ là thánh cấp đan dược, nếu ngươi có thể luyện chế bán thần cấp đan dược, nhất định sẽ là nhân vật đại sư.

Lão giả chứng kiến một nhóm đan dược, lúc này trên mặt mới thoáng lộ ra vẻ mỉm cười nói:

- Những đan dược này so với viên Thánh Đan rác rưởi gì đó đáng giá hơn một ít, những đan dược chữa thương nếu bình thường ta trả hai khối thần tinh một viên, cực phẩm cấp thì ba khối một viên, tuyệt phẩm cấp thì năm khối một viên…Ngô, toàn bộ cộng lại có chừng một ngàn hai trăm mấy khối thần tinh đi.

- Tổng cộng một ngàn hai trăm mấy khối thần tinh?

Tần Phàm nghe được đối phương gọi Thánh Đan vô giá trên Vũ Thiên đại lục là rác rưởi sắc mặt liền biến thành vô cùng khó coi, nhưng nghe được giá cả sau cùng, sắc mặt mới thoáng dịu đi một chút. Có được một ngàn mấy trăm khối thần tinh cũng đủ cho hắn mua một ít điển tịch bán thần cấp cùng ở lại Hoàng Hôn Thành một thời gian ngắn.

- Không sai, xem như ngươi cũng làm đại sinh ý, lão phu cho ngươi số chẵn một ngàn ba trăm thần tinh là được.

Lão giả kia tiếp tục nói:

- Giá cả của lão phu ở nơi này là tuyệt đối công đạo, không tin ngươi có thể đi hỏi thăm, hơn nữa người có thể nuốt trôi số hàng lớn của ngươi cũng không nhiều.

- Được, thành giao!

Linh giác của Tần Phàm rất mạnh, khi hắn cùng lão giả giao dịch hắn có thể nghe được một ít giao dịch ở những cửa hàng khác, biết giá cả này đích xác xem như không tệ, hắn cũng chẳng cần đi tới chỗ khác làm gì.
Chương 1258: Thuật luyện đan bán thần cấp. (2)

- Hắc hắc, tiểu tử, lão phu nhìn ngươi cũng rất có thiên phú trong thuật luyện đan, ta có thể dạy cho ngươi luyện chế đan dược cho bán thần cảnh giới sử dụng, nhưng ngươi phải bái ta làm sư, hơn nữa sau này trong mười năm ngươi luyện chế ra đan dược đều thuộc về ta một nửa!

Lão giả vừa đem đan dược thu lại vừa mở miệng nói với Tần Phàm.

- Cảm ơn ý tốt, không cần!

Tần Phàm thản nhiên nói.

- Hắc hắc, ngươi đừng cảm thấy ta thu một nửa đan dược trong mười năm của ngươi là bá đạo, ngươi phải biết luyện đan sư bán thần cấp không dễ dàng như vậy, nếu không ai chỉ điểm, đừng nói là mười năm, ta nghĩ hai ba mươi năm ngươi chưa hẳn có thể thành công.

Lão giả nghe Tần Phàm cự tuyệt, liền tiếp tục nói:

- Ngươi có thể hỏi thăm Phạm Cường, đây chính là cơ hội tốt, Cảnh Hoằng này không phải người tùy tiện thu đồ đệ.

- Không sai, tiểu huynh đệ, Cảnh Hoằng đại sư chính là luyện đan sư có danh trong Hoàng Hôn Thành, hắn chịu thu ngươi làm đồ đệ tuyệt đối là phúc phần của ngươi.

Lúc này vẻ mặt Phạm Cường lộ ra nét hâm mộ, nhìn Tần Phàm khuyên bảo nói:

- Mặc dù thu nửa đan dược trong mười năm, nhưng ngươi ngẫm lại nếu ngươi không thể thành luyện đan sư bán thần cấp, mười năm tới ngươi sẽ không có thu nhập! Hơn nữa chỉ một nửa bán thần cấp đan dược cũng đủ cho ngươi sống thật tốt ở đây!

- Không cần, ngươi đem thần tinh của ta trả cho ta là được rồi.

Tần Phàm vẫn cự tuyệt, trong lòng hắn chỉ thừa nhận sư phụ của hắn chính là môn chủ Ẩn Thế Đan Môn ở kiếp trước tại địa cầu, về phương diện khác tâm lý hắn mang theo loại chán ghét đối với kiểu giao dịch sư đồ này.

- Được rồi, đây là mười ba hồng tinh, một khối hồng tinh tương đương một trăm bạch tinh, giá trị một ngàn ba trăm bạch tinh, là thù lao đan dược của ngươi. Nếu khi nào ngươi thay đổi chủ ý, còn có thể tới đây tìm ta.

Lão giả thấy Tần Phàm vẫn cự tuyệt, có chút thất vọng, nhưng cũng không cưỡng cầu, đem thần tinh giao cho hắn.

- Thuật luyện đan của Tân Thế Giới cùng điển dịch luyện chế đan dược bán thần cấp ở đây trị giá bao nhiêu thần tinh?

Tần Phàm tiếp nhận thần tinh, sau đó hắn chợt nhìn thấy điển tịch về thuật luyện đan của Tân Thế Giới bày trên góc quầy.

- Ngươi muốn tự học? Ta vừa rồi đã nói qua, luyện chế đan dược bán thần cấp không dễ dàng như vậy, muốn dựa vào chính mình tự học thì không khả năng làm được. Hơn nữa điển tịch cũng chỉ là giới thiệu cơ bản, rất nhiều thứ không được viết bên trong.

Lão giả kia giật mình nói.

- Ngươi bán hay không?

Tần Phàm chỉ nhíu mày hỏi, vừa rồi lão giả này không có phản ứng gì với hắn, nhưng sau khi chứng kiến nhóm đan dược do hắn luyện chế lại thay đổi thái độ rất nhiều.

Tuy rằng đan dược chữa thương cũng chỉ là thánh cấp mà thôi, nhưng trên thực tế công hiệu đều được phân loại hạ, trung, thượng, cực, tuyệt năm loại phẩm cấp, cần luyện chế được nhiều đan dược ngoài thượng phẩm trở lên, còn xuất hiện cả loại tuyệt phẩm đan dược mà xác suất xuất hiện rất ít, cũng đã biết được thuật luyện đan của Tần Phàm rất tốt, cho nên lão giả mới nổi lên lòng muốn thu đồ đệ, nhưng tựa hồ là suy nghĩ cho lợi ích của chính mình nhiều hơn.

- Được rồi, năm trăm thần tinh, hiện tại bán cho ngươi ba trăm thần tinh một bộ là được. Nhưng nhìn ngươi muốn tự học thuật luyện đan bán thần cấp cũng không dễ dàng như ngươi suy nghĩ, hi vọng ngươi sẽ thay đổi chủ ý.

Lão giả thấy Tần Phàm không hề có chút ý tứ muốn bái sư, vẫn còn có chút không cam lòng, đem điển tịch thuật luyện đan của Tân Thế Giới đưa cho Tần Phàm nói.

- Mắc như vậy?

Tần Phàm nhướng mày, trước khi đến đây hắn chưa từng lo lắng tới vấn đề tiền tài bao giờ, nhưng đã tới nơi này mới biết được cái gì gọi là cuộc sống gian nan. Nhưng cuối cùng hắn vẫn dùng năm hồng thần tinh đem điển tịch hơi mỏng kia đổi về, điển tịch tri thức về Tân Thế giới đích thật là vật mà hiện tại hắn cần có nhất.

Tiếp nhận điển tịch thuật luyện đan của Tân Thế Giới, Tần Phàm liền khẩn cấp mở ra.

- Thiên địa lô? Thiên địa đan cảm?

Vừa nhìn vào ngay lập tức hắn liền bị hấp dẫn, bên trong điển tịch phần lớn là giới thiệu về thuật luyện đan, cũng không có thủ pháp luyện đan cụ thể, nhưng hắn có thể rõ ràng cảm giác được thuật luyện đan bán thần cấp uyên thâm cùng hạo hãn.

Quan trọng nhất chính là điều này không thể nghi ngờ đã mở ra một ý nghĩ mới cho hắn, cho tới nay hắn vẫn luôn có cảm giác cổ bình trong thuật luyện đan của mình hiện tại mới bị đánh vỡ.

Thậm chí Tần Phàm khẩn cấp dựa theo lời giới thiệu trong điển tịch bắt đầu tìm kiếm thiên địa đan cảm cần thiết nhất để luyện chế đan dược bán thần cấp. Dựa theo trong điển tịch giới thiệu, trong trời đất ngoại trừ thiên địa nguyên mạch, linh mạch, ngũ hành huyền mạch, còn cất chứa vô số đan mạch của đan khí chi mạch!

Đan mạch ẩn chứa bên trong thiên địa, được hình thành từ lúc thiên địa nguyên thủy nhất, được thần cấp luyện đan sư thao tác cùng chế luyện, đan mạch có thể trực tiếp phóng xuất ra vô tận đan khí, hình thành đan hà cùng đan hải vô cùng nồng đậm, sau đó lại nhập vào trong đan dược!

- Nguyên lai còn có thể như vậy!

Tần Phàm cảm giác vô cùng kích động, hắn là một đan si, đối với thuật luyện đan bán thần cấp vừa tiếp xúc có thể nói là như si như say, thậm chí đã quên mất bản thân mình đang ở địa phương nào.

- Thiên địa đan cảm…thiên địa đan cảm là tìm kiếm đan mạch trong thiên địa, cảm ứng, dùng trực giác của một luyện đan sư đi cảm ứng!

Tần Phàm nhắm hai mắt lại, hắn cảm giác được thiên địa đều tiêu thất, bắt đầu dần dần tìm kiếm.

- Mới vừa tiếp xúc tới thuật luyện đan bán thần cấp đã nghĩ tìm được đan mạch sao?

Thấy vậy vẻ mặt lão giả có vẻ nghiền ngẫm lắc đầu nói:

- Nếu như không có cổ nhân chỉ điểm, làm sao có thể dễ dàng như vậy…

Nhưng mà lời của hắn còn chưa nói xong, bỗng nhiên sắc mặt ngưng trọng lại, dáng tươi cười nhất thời cứng ngắc, trong miệng biến thành ngữ khí vô cùng kinh ngạc:

- Làm sao có thể! Nhanh như vậy cũng đã có thiên địa đan cảm sao?

Đúng vậy, chỉ là vừa tiếp xúc với thuật luyện đan bán thần cấp, Tần Phàm đã tìm kiếm được thiên địa đan cảm thần bí.

Lúc này hắn nhắm hai mắt, trong cảm giác của Tần Phàm, trong thiên địa có thêm thật nhiều đan mạch bí mật, đan mạch đan chéo trong thiên địa, viễn cổ mà xa xôi, phảng phất như từ thật lâu trước kia cũng đã nương theo thiên địa hỗn độn sinh ra.

Đan mạch luôn luôn tồn tại, chỉ chờ đợi người đi phát hiện.

Sở dĩ nhanh như vậy liền có được thiên địa đan cảm, đó là do Tần Phàm có được thiên phú trong thuật luyện đan không gì sánh kịp. Khi hắn còn ở Vũ Thiên đại lục, thuật luyện đan đã đạt tới đỉnh cao cảnh giới của đại lục, hắn luôn mò mẫm tìm kiếm lên, hi vọng có được một sự tiến cảnh mới.

Hiện giờ cuối cùng hắn đã thành công!

Chỉ là vừa tiếp xúc tới thuật luyện đan bán thần cấp, thật giống như Tần Phàm luôn truy tìm trên lối đi cuối cùng tìm ra được một cửa sổ, làm cho hắn nhất thời thấy được mục tiêu mà mình tìm kiếm mãi không thấy! Đây là phương hướng mới mà Tần Phàm luôn theo đuổi!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.