Đan Vũ Càn Khôn

Chương 1088: Có người hay không? (2)




- Cho dù hắn có sư phụ ở đây, nhưng phương viên ngàn mét không thấy tăm hơi của hắn, sư phụ hắn thật có thể lập tức cứu hắn được sao? Thuấn gian di động khoảng cách ngàn mét trở lên, chỉ sợ phải là Thất Kiếp, Bát Kiếp Bán Thần mới có thể làm được a!

Có ít người trong nội tâm thậm chí bị Tần Phàm hung hãn không sợ chết như vậy sinh ra một tia sợ hãi, bắt đầu tăng thêm phòng ngự cho mình, sợ không cẩn thận thật sẽ bị ảnh hướng đến.

Hiện tại vị trí hoàn cảnh của bọn hắn, là tứ phía có núi vây quanh, nhưng trên thực tế những ngọn núi tầm đó cũng có khoảng cách rất dài, vượt qua ngàn mét. Cho nên cho dù có người giấu ở trong lòng núi, muốn ở trong tay một gã ngũ kiếp Bán Thần cứu người, cái tốc độ di chuyển kia nhất định phải cực kỳ đáng sợ.

Thực lực của người có được tốc độ di chuyển như vậy, là thâm bất khả trắc! Đồ đệ đối với thực lực của sư phụ mình tự nhiên là tinh tường. Cho nên trông thấy Tần Phàm dám không có sợ hãi như vậy, làm cho trong lòng những người khác không thể không có chỗ phỏng đoán.

- Muốn chết! Cho dù ngươi thực có chỗ dựa, Bạch Mông Thành Minh gia ta cũng chưa chắc sẽ sợ các ngươi! Ngươi đã tự tìm đường chết, ta đây thành toàn cho ngươi!

Trông thấy Tần Phàm hung hãn không sợ chết vội xông mà đến, lúc này thần sắc của Minh Hiển kia lạnh lẽo, rõ ràng cũng đã động chân hỏa.

Minh gia hắn ở Bạch Mông Thành có thể nói là gia tộc nhất lưu, mà hắn ở Bạch Mông Thành cũng coi như là một đời anh kiệt, lúc nào bị người khinh thị qua như thế. Bị Tần Phàm lặp đi lặp lại nhiều lần bỏ qua cùng khiêu khích như thế, cũng kích nổi lên ngạo khí trong người hắn.

Tuy trong nội tâm y nguyên còn có chỗ kiêng kị, nhưng lúc này cũng bất chấp nhiều như vậy, nếu không một gã ngũ kiếp Bán Thần còn có hại chịu thiệt trên tay một gã Cửu cấp Võ Thánh, về sau hắn khó có thể dừng chân ở bên trong gia tộc cùng Bạch Mông Thành.

Sau một khắc, hắn trực tiếp phẫn nộ mà ra tay.

Hắn lúc này đây ra tay gần kề chỉ là tính thăm dò, cũng không có sử dụng bao nhiêu lực lượng, chỉ là một chưởng tùy ý, một chưởng này lập tức hóa thành đại thủ ấn có được kình khí cực kỳ to lớn, ẩn chứa lực lượng Nguyên Giới cường đại của ngũ kiếp Bán Thần hắn, hướng về Tần Phàm vây quanh mà đi.

Hô…

Thân hình của Tần Phàm đang phóng tới Minh Hiển, đại thủ ấn cực lớn này bao trùm mà đến, hắn căn bản là không chỗ có thể trốn! Cảm giác được năng lượng cường đại trong đó bắt đầu khởi động, trong nội tâm hắn cũng không khỏi rùng mình.

Ngũ kiếp Bán Thần, hoàn toàn chính xác là không như bình thường! Một kích tiện tay này, đoán chừng chỉ có một phần mười lực lượng, nhưng năng lượng ẩn chứa trong đó lại cực kỳ kinh người, cho Tần Phàm cảm giác thậm chí so với lúc trước thời điểm hắn dùng huyết mạch Bất Tử Chu Tước đối kháng Hồ Sở tương tự rồi!

Bồng!

Tiếp theo trong nháy mắt, Tần Phàm cắn răng một cái, cả người đụng tới. Lập tức thanh âm bạo tạc cực lớn ở trên không trung vang lên, ở dưới lực trùng kích mạnh mẽ như vậy, thân thể của Tần Phàm thì như là diều bị đứt dây xa xa quẳng đi.

Nhưng ngay thời điểm thân thể của hắn tiếp tục hạ lạc…

Đột nhiên, nhìn như trên người Tần Phàm cực kỳ chật vật, nhưng đôi mắt lóe lên tinh quang, dĩ nhiên là mượn một cổ kình khí mạnh mẽ này tích đủ kình lực, hướng về phương xa bỏ trốn mà đi! Chỉ là thoáng qua tầm đó, hắn đã chạy ra khoảng cách mấy trăm mét! Xem ra tựa hồ một chút cũng không giống như mọi người nghĩ, rằng thân thể đã bị trọng thương.

- Còn trốn?

Thấy một màn như vậy, hai mắt của Minh Hiển co rụt lại, hắn tựa hồ cảm giác được mình lại một lần nữa bị trêu đùa rồi.

- Đúng rồi đại nhân, ta nhớ được ban đầu ở thời điểm điều tra Bạch Hổ châu, tại hạ đạt được tin tức về Tần Phàm này, thời điểm hắn vừa mới xuất hiện ở Hoàng Hôn Thành thậm chí còn không có đăng ký thân phận, hẳn là vừa mới từ những đại lục khác đến Tân Thế Giới không lâu, thuộc hạ nghĩ hắn không có khả năng sẽ có một sư phụ ở đây.

Mà đúng lúc này, tên tứ kiếp Bán Thần chỉ nghe lệnh Minh Hiển kia xuất hiện ở bên người hắn, trầm giọng nói ra.

- Cái gì?

Nghe đến đó, Minh Hiển một mực phong độ thật tốt, trên mặt rốt cục lộ ra tái nhợt chi sắc, hắn không thể tưởng được trước kia mình một mực đều bị một gã Cửu cấp Võ Thánh nho nhỏ nhiều lần trêu đùa hí lộng, điều này thật sự là để cho hắn lửa giận cơ hồ trùng thiên.

Một tòa núi lửa bị đè nén cực lâu, trong nháy mắt này triệt để bộc phát ra. Bạn đang đọc chuyện tại TrumTruyen.vn

- Tiểu hỗn đản, hôm nay coi như là Thiên Vương lão tử đến cũng cứu không được ngươi! Chết đi cho ta!

Tiếp theo trong nháy mắt, toàn thân Minh Hiển đều phảng phất như dâng lên lửa giận, cả người dùng một loại tốc độ không thể tưởng tượng nổi hướng về Tần Phàm mau chóng đuổi đi.

Tốc độ của hắn cực nhanh, đoán chừng nếu so với Tần Phàm ở trạng thái bình thường nhanh hơn đến trọn vẹn gấp đôi trở lên.

Ở ngắn ngủn mấy hơi thở tầm đó, hắn đã tới gần đến sau lưng Tần Phàm, sau đó một chưởng hung hăng đánh ra.

Mà theo hắn đánh ra một chưởng này, phía trên giữa không trung, lập tức liền thấy một đóa hoa sen hỏa diễm màu đen ở trong hư không bỗng nhiên xuất hiện, bên trong đài sen cực lớn kia có vô số mảnh lỗ, bên trong từng mảnh lỗ đều ẩn chứa năng lượng cực lớn.

Sau khi đóa hỏa liên màu đen này xuất hiện liền điên cuồng xoay tròn, hơn nữa đón gió mà trướng, trong nháy mắt biến thành lớn nhỏ vài chục trượng, giống như là một cái hồ nước lăn mình, hướng về Tần Phàm ở phía trước còn gấp chạy trốn lật úp mà đi.

Người ở chỗ này đều nhìn ra được, thiếu gia nhà mình thật sự động chân hỏa rồi.

Một chiêu như vậy, tuyệt đối là vũ kỹ không kém! Dùng thực lực ngũ kiếp Bán Thần của thiếu gia nhà mình, lại vận dụng đến một chiêu vũ kỹ này, cho dù là tứ kiếp Bán Thần tầm thường cũng phải ở dưới một chiêu này chết oan chết uổng, huống chi là một gã Cửu cấp Võ Thánh còn không có đạt tới Bán Thần chi cảnh?

Tất cả mọi người tin tưởng, lúc này đây Tần Phàm hẳn phải chết không thể nghi ngờ!

Mà Tần Phàm vào lúc đó đồng dạng cũng cảm giác được khí kình bành trướng cực kỳ mãnh liệt đến từ sau lưng kia, giống như là một tòa núi cao, một vùng biển lớn đang phô thiên cái địa hướng về hắn mà đến, hoàn toàn bao phủ, hắn căn bản là không thể nào né tránh!

Ngũ kiếp Bán Thần ra tay, há có thể là bình thường.

Một chiêu này nếu thật sự rơi vào trên người của hắn, hắn tin tưởng hắn rất khó còn có khả năng mạng sống, cho dù là sống sót, cũng nhất định trọng thương. Một khi trọng thương, ở dưới hoàn cảnh như vậy, cùng chết không có cái gì khác nhau?

Dù là Tiểu Chiến trong ngực Tần Phàm, cũng cảm thấy một loại bất an cực độ, muốn giãy giụa mà ra.

Nhưng mà, cũng ở thời khắc cuối cùng này!

- Hắc hắc, là ai to gan như vậy dám đụng đến đồ đệ của Hắc Hỏa lão quái ta?


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.