Đan Vũ Càn Khôn

Chương 1152: Ra tay sắc bén




- Không đúng, Mộ Thanh Thanh nàng cùng thủ lĩnh tuổi trẻ tứ đại gia tộc khác, mặc dù nói quan hệ không phải đặc biệt tốt, nhưng một mực đều coi như không tệ ah! Nàng như thế nào sẽ vào lúc này đồng thời phản kích Minh gia, Hạ gia, Yến gia Tam gia chứ?

Có ít người không khỏi nghị luận.

- Phải, hơn nữa Mộ Thanh Thanh gần đây ít xuất hiện, ra tay cứu người cao điệu như vậy, giống như không phải là phong cách của nàng. Chẳng lẽ nàng cùng Tần Phàm có quan hệ gì?

Có người thử suy đoán nói ra.

- Không phải là nàng nhìn trúng Tần Phàm chứ...

Có người lớn mật nói ra.

- Chớ có lên tiếng, người truy cầu Mộ Thanh Thanh tiểu thư không biết bao nhiêu, nhưng cho dù là thủ lĩnh tuổi trẻ của tứ đại gia tộc khác, Mộ Thanh Thanh tiểu thư cũng không thèm ngó qua một lần? Hơn nữa nàng đã là ngũ kiếp Bán Thần, làm sao có thể sẽ để mắt một tiểu tử nhất kiếp Bán Thần chứ?

Bất quá rất nhanh có người phản bác nói.

- Ai biết được, có nhìn là trúng tiềm lực của Tần Phàm thì sao? Phải biết rằng ngoại trừ những nhân vật cấp đảo chủ kia ra, toàn bộ Mạc Lợi Đảo chúng ta có một trăm lẻ tám thành, người ở thời điểm đột phá Bán Thần gặp được Phong Hỏa Bán Thần Kiếp chỉ sợ cũng không có năm cái. Hơn nữa thực lực bây giờ của Tần Phàm cũng không kém, nếu như đơn đả độc đấu, thủ lĩnh tuổi trẻ thực lực ngũ kiếp Bán Thần cũng chưa hẳn là đối thủ của hắn.

Nhưng người vừa mới bắt đầu nói chuyện kia lại không phục còn nói thêm.

- Thanh Thanh nàng đến tột cùng là đang suy nghĩ cái gì? Bạn đang đọc chuyện tại TrumTruyen.vn

Dù là Tân gia Tân Vô Kỵ, lúc này cũng không khỏi nhìn xem trên bầu trời, lộ ra một vòng thần sắc ngạc nhiên. Vừa rồi tốc độ của Mộ Thanh Thanh cực nhanh, hắn vừa mới kịp phản ứng, người phía trước đã hướng Yến Dương phát động công kích rồi.

- Thanh Thanh, ngươi làm cái gì vậy!

Mà trên bầu trời, tam đại thủ lĩnh gia tộc đang vây công Tần Phàm càng đều lộ ra vô cùng ngoài ý muốn, cơ hồ không hẹn mà cùng nhìn xem bóng hình xinh đẹp màu trắng trên bầu trời kia chất vấn.

Kỳ thật ba người bọn họ cho tới nay đối với Mộ Thanh Thanh đều rất có hảo cảm, thậm chí là người theo đuổi, bây giờ nhìn đến người mình thích dĩ nhiên vì một đối thủ một mất một một còn mà ra tay đối với bọn họ, cái này làm cho bọn họ đều cực kỳ bị đả kích, hơn nữa cùng chung mối thù.

- Hắn không thể chết được.

Sắc mặt của Mộ Thanh Thanh không có một tia biến hóa, nàng tóc đen như thác nước bay múa, một tay cầm kiếm, chân đạp hư không, cũng không liếc nhìn mấy người kia, chỉ là trong miệng nhàn nhạt trả lời nói ra.

Nghe vậy, sắc mặt ba người đều không khỏi trầm xuống, trở nên hết sức khó coi.

- Vì cái gì? Chẳng lẽ ngươi vừa ý tiểu tử này sao?

Yến Dương đụng phải Mộ Thanh Thanh công kích, lúc này càng là hiển lộ ra một loại thần sắc cực kỳ bi phẫn, thậm chí gương mặt anh tuấn cũng trở nên có chút vặn vẹo. Đối với hắn mà nói, bị nữ tử mà mình ưa thích công kích, không có sự tình nào so với đây càng để cho hắn phẫn nộ.

Sắc mặt Mộ Thanh Thanh trong trẻo nhưng lạnh lùng ngẩng đầu liếc nhìn Yến Dương, ánh mắt thập phần im lặng, tựa hồ là khinh thường trả lời.

- Ngươi... Thanh Thanh, tâm ý của ta đối với ngươi như thế nào ngươi chẳng lẽ không biết sao?

Lúc này trên mặt Yến Dương vô cùng thống khổ, thấy Mộ Thanh Thanh không nói gì, tiếng nói cơ hồ run rẩy nói ra:

- Chẳng lẽ cũng bởi vì hắn vượt qua Phong Hỏa Bán Thần Kiếp? Ngươi cảm thấy tiềm lực của hắn rất cao, cho nên muốn lôi kéo hắn? Không sai, thật sự hắn là một thiên tài, nhưng người vượt qua Phong Hỏa Bán Thần Kiếp cũng có không ít, cuối cùng nhất lại có bao nhiêu người có thể sống sót trở thành đảo chủ? Tiểu tử này hắn chỉ là người đến từ đại lục khác, ở chỗ này hắn ngay cả gia tộc để dựa vào cũng không có, ngươi còn nghĩ hắn có thể có thành tựu gì?

- Cùng ngươi không quan hệ.

Mộ Thanh Thanh chỉ lạnh lùng đáp lại.

- Ha ha, Mộ Thanh Thanh, tốt, tốt... ta đối với ngươi một phen chân tình ngươi không quý trọng, vậy thì đừng trách ta trở mặt không nhận người, hôm nay, Tần Phàm này ta nhất định phải giết, nếu như ngươi muốn ngăn ta, đừng trách Yến Dương ta không khách khí.

Những lời này của đối phương không thể nghi ngờ là trực tiếp đâm xuyên qua trái tim của Yến Dương, để cho trái tim hắn thoáng cái tan nát rồi, hắn cuồng tiếu một tiếng, sau đó thanh âm trở nên cực lạnh nói.

Đến lúc này, hắn như thế nào còn không rõ ràng Mộ Thanh Thanh đối với hắn căn bản là không có chút tình ý nào.

- Hạ Thiên, Minh Hiển hai người các ngươi quyết định như thế nào?

Sau đó hắn chuyển hướng hai người khác mở lời hỏi, nhìn ra được đã là tâm ý đã quyết.

- Thanh Thanh, thực xin lỗi, tiểu tử này hôm nay là vô luận như thế nào cũng không thể lưu.

Thần sắc trên mặt có chút quẩy một cái, Minh Hiển trầm giọng trả lời.

- Giết huynh chi thù, không thể không báo, Thanh Thanh, nếu như ngươi muốn ngăn trở, ta cũng chỉ có thể đắc tội!

Hạ Thiên cũng rất nhanh tỏ thái độ.

Đối với hai người bọn hắn mà nói, có địch nhân còn sống như Tần Phàm, không thể nghi ngờ là một dày vò, nếu không nhanh chóng diệt trừ, tất nhiên sẽ để cho bọn hắn ăn không ngon, ngủ không yên. Cho nên, tuy bọn hắn thậm chí muốn nịnh nọt Mộ Thanh Thanh, nhưng lúc này bọn hắn cũng bất chấp nhiều như vậy.

Loong coong…

Mộ Thanh Thanh không nói gì thêm, trả lời chỉ có trường kiếm màu xanh lam trong tay, kiếm khí như cầu vồng, ở dưới nàng dẫn dắt, phong vân bốn phía rất nhanh lưu động lấy, có thể nhìn ra được kiếm thế kia cực kỳ lăng lệ ác liệt.

Mà lúc này, trong lòng Tần Phàm cũng không khỏi có chút nghi hoặc. Hắn như thế nào cũng không nghĩ ra Mộ Thanh Thanh vậy mà sẽ chấp nhất ra tay cứu mình như thế, hơn nữa nhìn còn không tiếc cùng tam đại gia tộc này trở mặt.

Bất quá hắn sẽ không tự tác đa tình, thật sự nghĩ rằng nữ tử này sẽ coi trọng mình như vậy, hắn tự hỏi mình có lẽ còn không có mị lực như vậy. Phải biết rằng tính tình nữ tử này vốn là loại hình trong trẻo nhưng lạnh lùng, hai người bọn họ tương kiến bất quá chỉ một lần, là không thể nào sẽ sinh ra tình ý đối với mình đấy.

- Chẳng lẽ nàng thật là nhìn trúng tiềm lực của ta, cho nên muốn mời chào ta tiến vào gia tộc của nàng?

Sau đó hắn lại không khỏi thầm nghĩ nói.

Chỉ là tuy hắn đã vượt qua Phong Hỏa Bán Thần Kiếp, nhưng dù sao cũng phải 23 tuổi mới trở thành Bán Thần cường giả, thậm chí so với bản thân Mộ Thanh Thanh còn chậm hơn không ít. Ở mặt ngoài xem ra tựa hồ cũng không có lực hấp dẫn quá lớn. Chính như Yến Dương nói, hắn ở chỗ này không có gia tộc dựa vào, dù cho tiềm lực cường thịnh trở lại cũng khó thành châu báu, dù sao không có người biết rõ sự tình hắn có được Ma chủng.

Bất quá đã có người ở thời khắc nguy cấp này ra tay giúp mình, Tần Phàm cũng không có khả năng cự tuyệt, trên người hắn cũng đã có một ít thương thế, đặc biệt là một đao mà Hạ Thiên trảm ở trước ngực, mặc dù nói trái tim của hắn mạnh hơn thường nhân, lúc này cơ bản đã khống chế thương thế, nhưng cũng là có chút ảnh hưởng, thời điểm này hắn cũng thừa cơ khôi phục thương thế một chút.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.