Đan Vũ Càn Khôn

Chương 1155: Ma chủng thừa nhận!




Có vô số năng lượng Nguyên Giới biến thành cánh hoa màu hồng phấn, hình thành một tòa Phong Bạo Đại Sơn cự đại, hung hăng hướng về Tần Phàm áp đi.

Làm cho mọi người ngoài ý định chính là, lúc này đây Yến Dương thi triển vũ kỹ, trong đó ẩn chứa thanh thế năng lượng cường đại, dĩ nhiên là ẩn ẩn vượt qua hai người phía trước, chỉ sợ đây là tuyệt chiêu ẩn giấu của hắn.

Oanh! Oanh! Oanh!

Lúc này đây, có thể rõ ràng nhìn ra được ba người này đã đem hết toàn lực, từng cái đều là mặt đỏ lên, một thân Nguyên Giới chi lực đều mãnh liệt tràn ra, bọn hắn đều cắn chặt răng, thầm nghĩ vô luận như thế nào lúc này đây đều phải giết chết Tần Phàm.

Ba ngũ kiếp Bán Thần toàn lực ra tay, làm cho không gian đều bắt đầu chấn động kịch liệt. Nếu như không phải không gian của Tân Thế Giới này chắc chắn, thì sớm đã sụp đổ nát bấy rồi. Tuy là như thế, nhưng vẫn có thể chứng kiến ở phía trên giữa không trung xuất hiện tầng tầng nếp gấp không gian như là gợn sóng.

Có thể nghĩ Nguyên Giới chi lực của mấy người kia sao mà cường đại.

Đồng thời ba người này đề phòng Tần Phàm đào thoát, đều là dùng Nguyên Giới lĩnh vực hung hăng bao trùm Tần Phàm ở trong đó, ở dưới phong tỏa giống như vậy, ngoại trừ là nghênh đón, Tần Phàm đã không có bất kỳ lựa chọn nào khác.

Mà cảm giác được thế công như là trời sập xuống, áp lực vô cùng cường đại kia, lúc này thần sắc của Tần Phàm cũng không khỏi ngưng trọng. Bất quá nếu hắn đã đáp ứng nghênh chiến, tự nhiên là có chuẩn bị.

- Ta đã vượt qua Phong Hỏa Bán Thần Kiếp, Bán Thần chi lộ của ta, nhất định là gian khổ nghịch thiên!

- Võ đạo của ta, thần đạo của ta, truy cầu của ta, ta phải có thủ vững của mình!

- Tuy là bụi gai đầy đường, địch cường ta không ngã!

- Hôm nay, ta phá kiếp trọng sinh, ta lấy công kích của ba người các ngươi đến rèn luyện khí lực cùng ý chí của của ta, từ nay về sau vô luận gặp được địch nhân gì, ta sẽ không tái sinh sợ hãi!

Lúc này, trong lồng ngực của Tần Phàm tràn lên một cổ nhiệt huyết. Đối với hắn mà nói vĩnh viễn truy cầu đỉnh phong, vĩnh viễn không cam lòng là người nô dịch, nhưng hôm nay bởi vì thực lực chưa đủ mà cần Mộ Thanh Thanh che chở, trong lòng hắn có một điểm không thông thuận, cho nên phải thông qua một phương thức như vậy để kích thích ý chí của mình, bài trừ Tâm Ma.

Tiếp theo trong nháy mắt, hắn ngạo nghễ ngẩn đầu!

Hai tay giơ lên cao!

Cũng đúng vào lúc này, từng khỏa Ma chủng ở chỗ sâu trong thân thể của hắn bỗng nhiên phát ra một loại ý chí bất khuất cộng minh!

Viễn Cổ Ma Tôn, vốn chính là nhân vật kiêu ngạo thời Viễn Cổ xa xưa, bọn hắn không sợ cái gì, bọn hắn không biết thiện ác, hỉ nộ vô thường, cho tới bây giờ đều là bằng tâm tình làm việc. Trong nội tâm bọn hắn chịu không nổi một chút biệt khuất, thậm chí là Chân Thần cũng dám khiêu chiến.

Hiện tại Tần Phàm kế thừa loại ý chí này, dĩ nhiên là ẩn ẩn nhận được Ma chủng thừa nhận!

Tại thời khắc này, Tần Phàm có một loại cảm giác, hắn và bốn khỏa Ma chủng trong cơ thể, còn có khỏa Bạch Hổ châu kia sinh ra một loại cảm giác tương liên chưa từng có qua, loại cảm giác này tựa hồ giống như là Ma chủng đã trở thành một bộ phận thân thể của hắn, hắn đối với khống chế lực lượng Ma chủng trở nên càng thêm tự nhiên. Bạn đang đọc chuyện tại TrumTruyen.vn

Hai con ngươi của Tần Phàm ở thời khắc này bắn ra một loại ý chí mãnh liệt, lập tức liền thấy tất cả Niết Bàn Hắc Viêm trên người hắn bắt đầu gào thét xoay quanh, Ma chủng trong người không ngừng truyền ra một loại lực lượng mãnh liệt!

Vào lúc đó, hắn cảm giác hắn đã có được lực lượng khổng lồ mà mình chưa từng có qua.

Vào lúc này ở dưới trạng thái huyết mạch Bất Tử Chu Tước, một đầu hư ảnh Chu Tước màu đen cực lớn, dùng một loại tư thái tôn quý cường đại chưa từng có xuất hiện qua, ở trên người Tần Phàm rất nhanh bay ra, như là Viễn Cổ quân Vương đến thiên hạ, vạn vật đều phải chịu thần phục.

- Bách Điểu Hướng Phượng! Bá Thế Chu Tước! Phá diệt hết thảy cho ta!

Trong cổ họng phát ra một loại thanh âm không giống như là ngôn ngữ nhân loại, Tần Phàm thao túng đầu Chu Tước cực lớn này, bộc phát ra lực lượng toàn thân cùng thế công của ba người Minh Hiển, Hạ Thiên, Yến Dương chính diện đón đánh.

Oanh!

Trong nháy mắt va chạm, kinh thiên động địa, phong vân dùng một loại tốc độ không thể tưởng tượng nổi quay cuồng, Truyền Thừa Chi Hồ ở phía dưới dĩ nhiên là tất cả hồ nước toàn bộ đều tràn ra đến cơ hồ thấy đáy.

Mà tất cả mọi người ở hai bờ sông, tuy đã tránh đi đến rất xa, nhưng y nguyên cảm giác được một loại lực lượng mãnh liệt bành trướng kia trực tiếp trùng kích tâm linh của mình, nguyên một đám lộ ra thần sắc vô cùng rung động.

Dù là Mộ Thanh Thanh ở trên trời, vào lúc đó cũng không khỏi kinh ngạc, rất nhanh tránh lui ra một khoảng cách, để tránh bị dư ba trong đó ảnh hưởng.

Yên Vân quay cuồng, đem Tần Phàm cùng ba người Minh Hiển Hạ Thiên Yến Dương hoàn toàn bao trùm ở bên trong, ở dưới một mảnh khí lưu, năng lượng hỗn loạn, chỉ có thể cảm giác được lực lượng trong đó va chạm mãnh liệt, khó có thể biết rõ tình huống ra sao.

Thẳng đến một lát sau.

Trong ánh mắt không thể tưởng tượng nổi của mọi người, ba đạo thân ảnh từ bên trong Yên Vân vào lúc đó bay ngược ra, ba người này dĩ nhiên là ba ngũ kiếp Bán Thần! Dùng ba địch một, kết quả dĩ nhiên là ba người Minh Hiển Hạ Thiên Yến Dương bị đánh bay!

- Điều này sao có thể...

Tất cả mọi người không dám tin, ngốc trệ mà nhìn xem Yên Vân dần dần bình phục lại ở giữa không trung, một đạo thân ảnh thanh sắc chậm rãi ở trong đó hiển lộ ra.

Khí tức của hắn uể oải, đầu tóc rối bời, quần áo rách rưới, đôi cánh màu đen đã thu, trên người có không ít miệng vết thương vỡ tan, khóe miệng cũng có máu tươi chảy ròng, nhưng hắn lại kiên định lơ lửng ở giữa không trung, như là Thần Vương ngật đứng không ngã!

Hắn là Tần Phàm!

Một chiêu ước hẹn, hắn dùng sức một người, một nhất kiếp Bán Thần, đánh bại ba ngũ kiếp Bán Thần!

- Một chiêu đã qua, các ngươi đi thôi.

Lúc này thanh âm của Mộ Thanh Thanh nhàn nhạt ở giữa không trung vang lên, lại như là lợi kiếm hung hăng đâm vào trong tim ba người Minh Hiển, Hạ Thiên cùng Yến Dương.

Thời điểm thanh âm của Mộ Thanh Thanh rơi xuống, toàn trường vẫn là lặng ngắt như tờ, tựa hồ tất cả mọi người còn không có ở bên trong so đấu rung động như vừa rồi hồi phục lại.

Đặc biệt là ba người Minh Hiển, Hạ Thiên, Yến Dương trong cuộc kia, vào lúc đó càng là thần sắc ngốc trệ. Bọn hắn ba gã ngũ kiếp Bán Thần, tuy không phải lợi hại trong ngũ kiếp Bán Thần, nhưng cũng không tính yếu, nhưng mà hợp lực ba người bọn họ, vậy mà không có cách nào giết chết một gã nhất kiếp Bán Thần!

Kết quả như vậy, thật sự là để cho bọn hắn thụ đả kích cùng khó có thể tiếp nhận.

Thẳng đến khi thanh âm của Mộ Thanh Thanh vang lên, bọn hắn mới thật vất vả phản ứng đi qua, để cho bọn hắn minh bạch đến vừa rồi Tần Phàm cho bọn hắn một cơ hội đã bị bọn hắn bỏ qua. Ngày sau muốn giết chết Tần Phàm, cái kia sẽ khó khăn không biết gấp bao nhiêu lần rồi.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.