Đan Vũ Càn Khôn

Chương 1303: Gặp lại Chu Bá




Vèo…

Dưới chân đạp mạnh, thân hình của hắn rất nhanh bạo lướt mà ra, mà sau khi lĩnh ngộ Huyền Vũ thần thông, hắn còn chiếm được lực lượng đại địa ủng hộ, tốc độ trên mặt đất cũng lập tức nhanh hơn không ít, hiện tại tốc độ hung mãnh kia của hắn, cơ hồ muốn xé phá không gian.

Ở trên người của hắn ngoại trừ Kỳ Lân giáp ra, còn có một tầng Huyền Vũ Hộ Thể màu vàng, ở dưới tầng bảo hộ này, công kích của Ngũ kiếp Bán Thần cơ hồ khó có thể tạo thành tổn thương gì đối với hắn.

Có thể nói, hiện tại hắn ở vào trong bầy hung thú hơn một ngàn đầu cũng không sợ chút nào.

Rống!

Một bên kia, con hung thú đầu lĩnh trông thấy Tần Phàm sát thương rất nhiều bộ hạ của mình, đối với nhân loại này cũng đã là hận thấu xương, lúc này thấy đối phương xông lại, nó cũng gào thét một tiếng, thân thể lồng lộng nga nga thúc đẩy về phía trước, giống như một tòa Đại Sơn hướng về Tần Phàm áp đi.

Oanh!

Tần Phàm lập tức là tới gần đến trước mặt hung thú đầu lĩnh này, một quyền hung hăng oanh ra, không thi triển vũ kỹ cường đại, chỉ là trực tiếp đánh vào trên người của đối phương.

Một kích này, trực tiếp đánh bay nó lên khỏi mặt đất.

- Uy lực cũng tăng cường không ít, nếu bây giờ đối phó lại La Phong, đoán chừng không cần kích hoạt Phần Thần bí kỹ cũng có thể đối kháng cùng hắn rồi.

Tần Phàm nhìn xem hung thủ đầu lĩnh kia bị mình quật ngã, trên mặt lộ ra mỉm cười. Lúc trước hắn là thi triển Kỳ Lân ma thân tăng thêm Phần Thần bí kỹ mới miễn cưỡng có thể cùng La Phong đối kháng, nhưng sau khi trở thành Ngũ kiếp Bán Thần, hắn có lòng tin chỉ bằng Kỳ Lân ma thân cũng có thể đối kháng cùng Lục kiếp Bán Thần rồi.

Đương nhiên, dù sao Ngũ kiếp Bán Thần cùng Lục kiếp Bán Thần tầm đó có một cái hào rộng, chỉ bằng vào trạng thái bình thường, cho dù hắn có được Nguyên Giới chi lực mạnh hơn đồng cấp rất nhiều, vẫn là không có khả năng đối kháng Lục kiếp Bán Thần.

- Thử lại Phần Thần bí kỹ lần nữa.

Sau đó quả đấm của hắn nắm chặt, kích hoạt lên Phần Thần bí kỹ, lập tức lực lượng Nguyên Giới của hắn ở trong nháy mắt trở nên sôi trào .

Lực lượng kia cũng trở nên tăng trưởng gấp mấy lần.

- Nếu như cộng thêm Phần Thần bí kỹ, chỉ sợ La Phong cũng bị ta đè đánh.

Cảm nhận được loại lực lượng cường đại này, Tần Phàm tin tưởng càng thêm mười phần, nắm đấm nắm chặt, xương cốt toàn thân đều phát ra một loại tiếng vang thanh thúy.

Ở một bên kia, đầu hung thú đầu lĩnh bị hắn lật tung lên khỏi mặt đất, lúc này rõ ràng lộ ra cực kỳ nổi giận . Thân thể cự đại của nó lúc này phát ra một loại ánh sáng màu đỏ nóng rực, có thể cảm giác được trên người hung thú này cũng ẩn chứa lực lượng cực kỳ đáng sợ.

Rống…

Bốn vó dùng sức đạp mạnh trên mặt đất, hung thú đầu lĩnh này liền hóa thành một đoàn gió lốc màu đỏ, nanh vuốt sắc bén dùng một tốc độ cực nhanh vọt tới trước mặt Tần Phàm, trình độ uy lực này, chỉ là dư kình đoán chừng cũng đủ giết chết mấy Ngũ kiếp Bán Thần cường giả bình thường rồi.

Đáng tiếc, nó gặp được chính là Tần Phàm, hiện tại đã là Ngũ kiếp Bán Thần cảnh giới, còn thi triển Kỳ Lân ma thân cùng Phần Thần bí kỹ.

Oanh!

Quay mắt về phía hung thú đầu lĩnh đánh tới kia, con mắt của Tần Phàm có chút đỏ tươi, chỉ là đánh ra một quyền hời hợt, vẫn không thi triển bất kỳ vũ kỹ nào, nhưng tiếng kêu của đầu hung thú này rất nhanh liền im bặt mà dừng, nặng nề ngã xuống trên mặt đất, khí tức dần dần tiêu tán.

- Thực lực của Vân Thiên cùng Mạc Thiên Dương có lẽ so với La Phong thì mạnh hơn một ít, nhưng hiện tại, bọn hắn cũng sẽ không là đối thủ của ta rồi!

Nhìn xem hung thú đầu lĩnh Lục kiếp kia đã đoạn tuyệt sinh cơ, hai mắt Tần Phàm ngưng tụ nhìn về phương trời xa xôi, một loại tự tin cùng hào khí ngất trời bay lên...

Tần Phàm hắn không có lý do không tự tin, thời điểm hắn ở Tứ kiếp Bán Thần có thể giết chết Lục kiếp Bán Thần La Phong. Hiện tại hắn đã đột phá đến Ngũ kiếp Bán Thần, tăng thêm còn ngộ ra thần thông Huyền Vũ, thực lực so với trước đây có thể nói sâu sắc tăng lên một đoạn.

Chỉ cần lại củng cố trạng thái hiện tại thoáng một phát, có thể nói, thực lực của hắn tuyệt đối còn có thể tái tiến một bước. Hơn nữa hắn cảm giác được một ít cảm ngộ của mình ở võ đạo cũng bởi vì lần đột phá này mà có chỗ tăng lên.

Thí dụ như về Ma Tướng quyền, thí dụ như về một ít thần kỹ mà hắn trước kia bởi vì Tân Thế Giới hạn chế mà không có cách nào thi triển, đều là tuyệt đối có thể cảm ngộ một lần nữa. Hơn nữa sau khi cảm ngộ, hắn tin tưởng thực lực của mình sẽ tăng lên lần nữa.

Đến lúc đó cho dù hắn dùng Ngũ kiếp Bán Thần cảnh giới, vô địch trong Lục kiếp Bán Thần cũng có khả năng.

Đương nhiên, hiện tại còn không phải thời điểm cảm ngộ, hắn định chờ tuyển bạt thi đấu lúc này đây chấm dứt sẽ tìm một địa phương tương đối an toàn bế quan, vi Thần Đảo Thiên Tài Chiến kế tiếp kia, có càng nhiều thiên tài tụ tập mà làm chuẩn bị.

Mục tiêu của hắn cũng không phải một Mạc Lợi Thần Đảo.

Đối với Thần Đảo Thiên Tài Chiến kia, hắn vẫn là thập phần chờ mong.

Cùng những tuyệt đỉnh thiên tài kia va chạm, tin tưởng có thể cho hắn lấy được rất nhiều ích lợi.

- Giết…

Sau khi giết chết đầu hung thú thủ lĩnh cấp bậc Lục kiếp Bán Thần kia, Tần Phàm lần nữa nhảy vào bên trong bầy hung thú, điên cuồng giết chóc, những ngày này hắn rớt lại phía sau nhiều điểm như vậy, hiện tại cũng là lúc chạy trở về rồi.

Nếu không đến lúc đó không có cách nào tiến vào Top 5 của tuyển bạt thi đấu lần này, đây chính là sẽ phá hư kế hoạch của hắn nghiêm trọng.

Ở bên trong kế hoạch của hắn, là thừa dịp Thần Đảo Thiên Tài Chiến lúc này đây đi tìm khỏa Ma chủng cuối cùng. Hơn nữa hắn và Kỷ Huyên Nhi đều ẩn ẩn có một loại cảm giác, lúc này đây ly khai Mạc Lợi Đảo, rất có thể cũng sẽ tìm được một ít tin tức về Tần Li.

Vô luận là tìm kiếm Bạch Hổ Ma chủng hay là tìm kiếm Tần Li, đều là nhất định phải ly khai Mạc Lợi Thần Đảo, đối với hắn mà nói đều là chuyện cực kỳ trọng yếu.

Oanh! Oanh! Oanh!

Mà sau khi đột phá đến Ngũ kiếp Bán Thần, những con hung thú trước mắt này đã không thể tạo thành uy hiếp đối với Tần Phàm. Sau một hồi điên cuồng giết chóc, rất nhanh, hắn cơ hồ giết chóc hơn phân nửa bầy hung thú gần ngàn đầu này, còn lại thì là bốn phía chạy tứ tán ra.

- Tốt, cũng không vội nhất thời, ta ly khai cũng có một thời gian ngắn rồi, phải về nhìn xem tình huống của Huyên Nhi.

Tần Phàm cũng không có theo đuổi không bỏ đối với những con hung thú kia. Hắn nhìn mình một lần tăng lên trọn vẹn hơn ba nghìn điểm tích lũy quang văn, liền thoả mãn hướng về sơn động ẩn nấp phản hồi.

Cái kia là bởi vì trong lòng hắn nghĩ tuyển bạt thi đấu bắt đầu còn chưa đủ một tháng, nếu dùng tính toán bình thường mà nói, là còn thừa lại gần hai tháng, cho nên hắn mới không vội.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.