Đan Vũ Càn Khôn

Chương 1569: Vận mệnh do người




Có người nói Chân Thần là trời sinh, trời sinh cao quý, bao quát chúng sinh, cũng có người nói Chân Thần là người tu luyện mà thành, cho nên sau khi thành thần sẽ che chở nhân loại.

Trên thực tế, Tần Phàm biết rõ rất nhiều dân chúng đều không có khái niệm về Thiên Thần cùng Nhân Thần, thậm chí sẽ đem cả hai lẫn lộn cùng một chỗ. Chính là bản thân hắn, ở trước kia cũng có qua các loại suy đoán cùng hiểu lầm. Cũng từng cho rằng Chân Vũ Thần cùng Thú Thần đều là nhân loại tu luyện mà thành. Về sau theo thực lực tăng lên, đối với khái niệm về Thiên Thần cùng Nhân Thần mới dần dần rõ ràng.

Bất quá, rất nhiều dân chúng đều lan truyền các loại chỗ tốt sau khi tín ngưỡng Chân Thần, có người nói sau khi tín ngưỡng Chân Thần sẽ tìm được phù hộ, có thể càng dễ đột phá các loại cảnh giới, cũng có người nói sau khi tín ngưỡng Chân Thần, vận khí sẽ trở nên rất tốt. Có thể đạt được các loại kỳ ngộ, cũng có người nói sau khi tín ngưỡng Chân Thần có thể làm cho hậu thế của mình thiên phú trở nên rất tốt, càng sớm tín ngưỡng lấy được chỗ tốt sẽ càng nhiều.

Ngoài ra, Tần Phàm cũng rõ ràng nghe được có người dùng tiền tài, sắc đẹp đến tiến hành dụ dỗ, để cho một ít người gia nhập tín ngưỡng.

Đối với đủ loại đồn đãi này, Tần Phàm không khỏi lắc đầu. Trên thực tế theo hắn biết, cống hiến tín ngưỡng chi lực của chính mình, đem hết thảy hi vọng ký thác vào hư vô, từ đó về sau càng khó đột phá cảnh giới cùng tăng thực lực lên, bất quá những người kia ngược lại sẽ vì cái này mà lấy cớ, thí dụ như nói tâm còn chưa đủ thành, cống hiến Tín Ngưỡng Chi Lực còn chưa đủ nhiều,… cũng không nghĩ lại tâm tính không cố gắng liền muốn chờ mong thu hoạch của mình.

Quan trọng nhất là ở thời đại Viễn Cổ, sau khi Thần đình của Thiên Thần xuất hiện. Thiên phú của đại đa số nhân loại ngược lại là bắt đầu hạ thấp. Nhân gian càng là thực lực giảm lớn, các loại tin tức bất lợi với Thiên Thần đều bị diệt từ trong trứng nước. Nếu không có bộ phận cường nhân quật khởi, nhân loại sẽ dần dần mất đi tự do cùng năng lực phản kháng.

Thật giống như Vũ Thiên đại lục hiện tại, chính là vì tín ngưỡng Chân Vũ Thần, mà làm cho hiện tại tổng thể thực lực tất cả mọi người hạ thấp, so sánh với nhân loại ở Tân Thế Giới là xa xa không bằng.

- Những người này thật là khờ, cho rằng tín ngưỡng Chân Thần có thể không làm mà hưởng? Thật sự là so với heo còn ngu xuẩn hơn... Không đúng, heo chúng ta cũng có thông minh, giống như Tiểu Chiến gia gia ta chính là thông minh tuyệt đỉnh, cầm những người này so sánh với ta là vũ nhục ta!

Tiểu Chiến nghe đến các loại đồn đãi này, cũng là rất khinh thường hùng hùng hổ hổ nói ra.

Tần Phàm nghe vậy, chỉ là lắc đầu cười cười không nói gì.

Hai người lại tiếp tục đi tới.

Bỗng nhiên, Tần Phàm ngẩng đầu lên, hắn chứng kiến ở tiền phương có mấy tên ăn mày, lúc này đang lôi kéo một trưởng lão mày từ mục thiện, trong miệng như là mắng to lấy cái gì, hắn tinh tế nghe xong, đã biết nguyên do.

Nguyên lai là trưởng lão này người là tâm địa thiện lương, qua lại mỗi ngày đều cho những tên khất cái này một ít tiền tài, nhưng mấy ngày gần đây vì trong nhà trưởng lão phát sinh một vài sự tình, tiền tài tạm thời quay vòng mất linh, cho nên ít đi cho những tên khất kia, kết quả bị những tên khất cái này bắt được chửi ầm lên, thoạt nhìn ngược lại như là trưởng lão này thiếu bọn hắn rất nhiều vậy.

- Mấy vị thật sự thực xin lỗi, gần đây ta thật có chút ít khó khăn, đây là lần thứ nhất ta học tập kinh thương, đến đằng sau có chút kinh doanh bất thiện thua lỗ rất nhiều tiền, cho nên tạm thời cầm không ra quá nhiều tiền đến.

Trưởng lão kia tận tình khuyên bảo nói, thoạt nhìn rất là bất đắc dĩ.

Ở trước kia, hắn trợ giúp rất nhiều người, những người bình thường kia hiểu ý cảm kích, tối thiểu sẽ nói một tiếng cám ơn, khắp nơi nói mình là người tốt, có tiền còn tới chỗ mình mua đồ, nhưng mấy tên khất cái kia thì ngoại trừ thò tay lấy tiền ngay cả cám ơn cũng chưa nói qua một câu, còn lúc nào cũng cho mình bạch nhãn.

Hiện tại thời điểm mình gặp rủi ro, những người chính thức ủng hộ hắn kia yên lặng ủng hộ, mưa gió chung tế, người mua đồ vật của hắn cũng tiếp tục mua, hắn rất cảm kích những người này, thậm chí cảm động, đúng là những người này để cho hắn có thể lấy lại một ít sự nghiệp của mình.

Nhưng mấy tên khất cái kia ngược lại như là cảm giác mình thiếu nợ hắn rất nhiều, thời điểm bây giờ mình gian nan nhất không chỉ không có ra tay viện thủ, ngược lại còn vô sỉ bỏ đá xuống giếng như vậy. Nguồn tại http://Truyện FULL

- Ta không để ý tới, ngươi đã nói mỗi ngày đều cho chúng ta tiền, không cho chính là ngươi không đúng.

Mấy tên ăn mày là không chịu để cho trưởng lão kia đi.

- Ta lúc ấy chỉ nói là kiếm được tiền ta sẽ tận lực mỗi ngày cho các ngươi một chút, cũng không phải nhất định sẽ cho, hiện tại ta kinh doanh thua lỗ, thật sự là cầm không ra rồi.

Trưởng lão kia không khỏi là bất đắc dĩ đến cực điểm. Kỳ thật hắn cũng có sai, đối với năng lực của mình dự tính chưa đủ, lần thứ nhất kinh thương cho là mình có thể kiếm nhiều tiền, cho nên nói về sau mỗi ngày sẽ tận lực cho bọn hắn chút tiền, kỳ thật hiện tại cũng có cho, chỉ là cho so với trước kia ít một chút mà thôi, nhưng mấy người này bắt hắn lại, nói hắn không đúng, ngược lại như là mình thiếu bọn hắn rất nhiều vậy.

- Các ngươi như thế nào như vậy? Vị lão nhân này không nợ các ngươi, các ngươi cũng không giúp hắn làm cái gì? Tại sao phải đau khổ bức bách người ta như vậy?

Bên cạnh có ít người đã nhìn không được, bắt đầu chỉ trích mấy tên ăn mày.

- Ta không để ý tới, ngươi sinh ý thất bại hay tốt ra sao ta không biết, ta cho ngươi biết, chúng ta cầm tiền của ngươi là cho ngươi mặt mũi, tuy ta không có giúp ngươi làm cái gì, nhưng mà phát ra tác dụng tuyên truyền, nếu không bởi vì chúng ta, tiền của ngươi cũng không ai muốn!

Mấy tên ăn mày kia vẫn là vô lý không buông tha người, bọn hắn còn cảm thấy những người giúp trưởng lão nói chuyện kia là vô lý.

- Đúng, không trả tiền chúng ta mỗi ngày chửi, mắng ngươi!

Mấy tên ăn mày đều là bộ dạng hung thần ác sát.

- Cho ta mặt mũi? Còn giúp ta tuyên truyền? Đây đều là cái ngụy biện gì...

Trưởng lão kia dở khóc dở cười rồi, đã có chút hối hận. Hắn rất nguyện ý trợ giúp một ít người tạm thời khó khăn. Nhưng không có người nguyện ý bởi vậy còn bị mắng.

- Lão Đại, mấy tên ăn mày này thật sự là vô sỉ a, bọn hắn vốn chính là không làm mà hưởng, lại vẫn có nhiều ngụy biện như vậy! Ta cũng xem không nổi nữa rồi! Lão Đại ngươi không phải có thể chứng kiến vận mệnh sao? Nhìn xem vận mệnh của mấy tên khất cái kia sẽ như thế nào.

Tiểu Chiến ở một bên lúc này cũng trừng tròng mắt, muốn đi giáo huấn mấy tên khất cái kia.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.