Đan Vũ Càn Khôn

Chương 1594: Đại kết cục (2)




Long!

Hắc Viêm trên người Thiên Thần Thần Chủ đột nhiên như một tòa núi lửa màu đen bạo tuôn mà ra, cho dù là Tần Phàm cùng năm phân thân đồng thời công kích lên người hắn, nhưng năng lượng rung động từ đối bính tầm đó mang tất cả mà ra, vẫn là toàn bộ cũng không khỏi bắn mở.

Sau đó năm đại phân thân của Tần Phàm trở về cơ thể, cùng Thiên Thần Thần Chủ đều nhanh chóng thối lui khoảng cách mấy ngàn trượng, những nơi bọn hắn đi qua, hóa thành một mảnh hoang vu.

Mà vừa rồi hai người chiến đấu kinh thiên động địa như vậy, nhưng như cũ là không thể phân ra thắng bại.

- Tần Phàm, Nhân Thần lực của ngươi hoàn toàn chính xác không yếu hơn Thiên Thần lực của ta, bất quá nhân loại các ngươi luôn miệng nói Thiên Thần chúng ta phá hư căn cơ của nhân loại các ngươi, nhưng ngươi cũng đã biết Tín Ngưỡng Chi Lực là mình khống chế, là tự nguyện cho.

- Ngược lại là Nhân Thần Chi Lực của ngươi, đến từ vận mệnh nhân loại biến hóa, là nhân loại cũng không thể cự tuyệt, kia mới là tà đạo mà không phải chính đạo. Nếu như hiện tại ngươi nguyện ý cùng ta ngưng chiến, như vậy ta còn có thể cùng ngươi chia xẻ Tín Ngưỡng Chi Lực, đến lúc đó chúng ta cùng một chỗ làm chúa tể thiên địa này, chẳng phải là thoải mái lắm chăng?

Có chút hít một hơi, lúc này Thiên Thần Thần Chủ nhìn xem Tần Phàm, trong miệng lại lần nữa khuyên bảo.

- Nhân loại tự nguyện cho? Thiên Thần hấp thu tín ngưỡng nhân loại, đây lừa gạt tước đoạt quyền lực của nhân loại, Tín Ngưỡng Chi Lực xói mòn, làm cho tiềm lực của nhân loại hạ thấp, bọn hắn càng không thể thoát khỏi vận mệnh bản thân, hơn nữa bởi vì những Thiên Thần các ngươi cũng không phù hộ bọn hắn, chỉ làm bọn hắn trầm mê trong ảo giác, càng không thể thoát khỏi vận mệnh trói buộc.

- Cứ thế mãi, nhân loại sẽ không khí trầm lặng, cách trở thành đồ chơi cho các ngươi không xa! Mà ta làm một thành viên của nhân loại, nếu như đã nắm giữ vận mệnh chi lực, như vậy là có nghĩa vụ vận chuyển vận mệnh bình thường cho nhân loại, Thiên Thần các ngươi là kẻ phá hoại, nhất định là địch nhân của chúng ta.

Nhưng Tần Phàm lại vô cùng bình tĩnh, tâm tư thanh minh.

- Tốt, đã như vầy, đó là ngươi bức ta.

Nghe được Tần Phàm cự tuyệt lần nữa, lúc này gương mặt của Thiên Thần Thần Chủ triệt để bóp méo, hắn bỗng nhiên mạnh mẽ giơ hai tay lên.

Rầm rầm…

Ở trên người của hắn cuồn cuộn hào quang bảy màu như là bạo trùng mà ra, sau đó hóa thành vô số "Thần tích" hướng về Vũ Thiên đại lục phía dưới đáp xuống mà đi.

Ở phía trên Vũ Thiên đại lục, lúc này trong tám quốc gia đều không ngừng xuất hiện đủ loại cái gọi là thần tích, nguyên một đám dân chúng quay mắt về phía những thần tích này, không khỏi quỳ bái, nguyên một đám hướng phía bầu trời quỳ lạy.

Ông ông ông ông ông….

Cũng ngay trong thời gian ngắn, thần lực trên người Thiên Thần Thần Chủ tăng vọt, thân thể của hắn hoàn toàn biến lớn, trăm trượng, ngàn trượng, vạn trượng, mười vạn trượng! Đỉnh thiên lập địa, từ trên cao nhìn xuống Tần Phàm, bễ nghễ đương thời, tựa hồ Tần Phàm chỉ là một con kiến trong mắt của hắn mà thôi.

Bất quá cái này còn chưa đủ, tiếp theo trong nháy mắt lại thấy Thiên Thần Thần Chủ bỗng nhiên mạnh mẽ hướng về hạ giới hít một hơi. Text được lấy tại Truyện FULL

Huyết bàn hé miệng.

Hô…

- A, thân thể của ta đột nhiên trở nên hết sức yếu ớt!

- Chuyện gì xảy ra, cảnh giới của ta lại thụt lùi!

- Trời ạ, ta đột nhiên giống như già hơn mười tuổi rồi!

Vũ Thiên đại lục ở hạ giới, nguyên một đám nhân loại vốn là quỳ lạy trên mặt đất, lúc này đều hoảng sợ cảm thấy thân thể của mình biến hóa, toàn bộ Vũ Thiên đại lục lập tức lâm vào bên trong khủng hoảng.

Lúc này Thiên Thần Thần Chủ trực tiếp cường hoành rút ra sinh mệnh cùng tiềm lực của nhân loại.

- Ngươi vậy mà hy sinh nhiều nhân loại như vậy! xem tại

Thấy một màn như vậy, trong lòng Tần Phàm giật mình, phẫn nộ ngẩng đầu nhìn hướng Thiên Thần Thần Chủ. Vũ Thiên đại lục là căn cơ của hắn, nói không chừng mới vừa rồi bị rút ra Tín Ngưỡng Chi Lực có tộc nhân hoặc là bằng hữu của hắn.

- Ha ha, chỉ cần đánh bại ngươi cái Nhân Thần duy nhất này, đến lúc đó còn có 100 tỷ tánh mạng của Tân Thế Giới do ta khống chế, ta có thể đạt được càng nhiều Tín Ngưỡng Chi Lực hơn nữa, hi sinh một ít thì như thế nào?

Lúc này Thiên Thần Thần Chủ cất tiếng cười to, sau đó rất nhanh trở nên thần sắc nghiêm túc và trang trọng, tựa hồ chuẩn bị thi triển thủ đoạn khủng bố kinh thiên động địa gì.

Lúc này thân thể Tần Phàm lại có chút xiết chặt lần nữa, hắn cũng bắt đầu có cảm giác.

Thiên Thần Thần Chủ hóa thân mười vạn trượng, lúc này từ trên cao nhìn xuống, trong miệng nói lẩm bẩm, một loại phạm âm huyền diệu thần bí bắt đầu như là gió xuân ở giữa thiên địa quanh quẩn:

- Thần nói, phải có ánh sáng, vì vậy thế giới liền có quang.

- Thần nói, phản diện quang là Hắc Ám, vì vậy liền có Hắc Ám."

- Thần nói, người xúc phạm thần tất bị trừng phạt!

- Như vậy ngươi liền phải bị trừng phạt… Đại Thiên Thần chú!

Ông!

Thanh âm của Thiên Thần Thần Chủ rơi xuống, tất cả mọi người vào lúc đó đột nhiên cảm thấy trong thiên địa mọi âm thanh đều tịch diệt, đã không có bất kỳ thanh âm nào, thậm chí tất cả mọi người cảm giác động tác của mình cũng bắt đầu không nghe sai sử, tứ chi đều cứng ngắc lại.

- Lần này không tốt rồi, Đại Thiên Thần này vậy mà có được năng lực kinh khủng như vậy.

Mà một phương nhân loại, lúc này càng là cảm giác được linh hồn tinh thần bản thân đều nhận lấy trùng kích thật lớn, thậm chí rất nhiều người thực lực chưa đủ càng sinh ra một loại cảm giác mình nghiệp chướng nặng nề, trầm luân ở trong đó không cách nào tự kềm chế.

Thẳng đến khi một thanh âm ở trong thiên địa vang lên.

- Ở trước mặt vận mệnh, chúng sinh đều là ngang hàng.

- Ở trước mặt vận mệnh, hết thảy đều là hư vô.

- Ở trước mặt vận mệnh, hết thảy đều tiêu tan.

- Ta đứng trong dòng sông vận mệnh, nắm giữ lấy mạch đập vận mệnh, ta mỗi đi một bước, thế giới đều theo ta biến hóa, ta mỗi lui một bước, tất cả nhân sinh sẽ mục nát.

- Ta là tinh thần chúng sinh, ta là ý chí chúng sinh, ở giữa thiên địa duy ta chúa tể!

- Tan vỡ hết thảy, dùng tên của ta một lần nữa chế định quy tắc… Đại Vận Mệnh Thuật!

Đây là thanh âm của Tần Phàm, ở trước mắt cuối cùng này, hắn đem tất cả suy nghĩ cùng hữu cảm ngộ vừa rồi đối với vận mệnh toàn bộ dung hội quán thông, hòa hợp vào Thần Thuật cao nhất này.

Ông!

Ở giữa thiên địa, lúc này bỗng nhiên lóe lên thần quang, hết thảy ở trong nháy mắt tựa hồ toàn bộ khôi phục nguyên dạng, ngoại trừ có một cỗ lực lượng Vô Thượng huyền bí vào lúc này tiến nhập ở trong thân thể của Thiên Thần Thần Chủ.

- A… không có khả năng, tại sao có thể như vậy... Tần Phàm, không, buông tha ta... Ta là sư phụ của ngươi... Ta là lão đầu a...

Lúc này thân thể cự đại của Thiên Thần Thần Chủ bắt đầu sụp đổ, hơn nữa đang kịch liệt giãy dụa lấy, gương mặt không ngừng vặn vẹo, khi thì biến ảo ra thanh âm cùng thần thái của Cổ Mặc.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.