Đan Vũ Càn Khôn

Chương 235: Cải tiến đan dược




- Ở chỗ này, ta nhìn thấy ngũ Hổ phệ Long, còn tắm rửa Long huyết.

Tần Phàm đi vào Yêu Thú sơn mạch, nhìn xem bốn phía cũng cảm giác có một cảm giác quen thuộc.

Bất quá ở bên ngoài, phần lớn đều là vừa đến Tam cấp yêu thú, đối với hắn mà nói không có uy hiếp gì, không giống lần thứ nhất tiến vào, giaochiến với Tam cấp yêu thú vẫn là cảm thấy có chút cố hết sức.

- Con đường này là đi thông Dược cốc.

Tần Phàm nhìn mảnh rừng rậm rạp phía trước, nói thầm.

- Không biết bây giờ Kỷ Huyên nhi còn ở đó không?

Tần Phàm không khỏi nghĩ đến nữ tử thân thế đáng thương kia, đúng là nàng đem toàn bộ Dược cốc giá trị liên thành ình.

Men theo đường cũ, Tần Phàm chậm rãi đi đến địa phương quen thuộc kia, lúc này hắn định trở về Dược cốc lấy một ít linh dược trân quý, hơn nữa bởi vì vừa rồi cho Trần Kỳ một ít, hiện tại hàng tồn của hắn cũng giảm bớt, cho nên còn phải thuận tiện luyện chế một ít đan dược.

Dược cốc này vẫn là cả ngày sương mù mông mông, lộ ra thập phần ẩn nấp, Tần Phàm rẽ vào mấy lần, thật vất vả mới đi lên đường nhỏ chính xác.

Lần nữa đi vào Dược cốc, phát hiện đây hết thảy đều quen thuộc như vậy.

Nơi đó là địa phương luyện công, bên kia trái cây đều chín.

Mà ở trong đó, trong dược điền kia, trước kia Kỷ Huyên nhi rất thích xới đất hái dược, Tần Phàm nhớ rõ khi đó Kỷ Huyên nhi đứng ở giữa dược điền đặc biệt mê người.

Nhớ lại cuộc sống điềm tĩnh mà có chút tốt đẹp trước kia, Tần Phàm hiểu ý cười cười, đoạn thời gian kia, đối với hắn mà nói, là cả đời khó quên.

- Lại trở về rồi.

Nhớ tới ở chỗ này cùng Kỷ Huyên nhi vượt qua mấy ngày, hắn hơi có chút cảm khái. Hiện tại ở chỗ này, các loại linh dược trân quý vẫn sinh cơ bừng bừng, khắp nơi một mảnh dạt dào, chỉ là bóng hình xinh đẹp ấy lại không biết đi nơi nào. nguồn

- Quả nhiên đã đi.

Tần Phàm dọc theo đường mòn đi vào bên trong, phát hiện bên trong rất im ắng, nhìn ra được nơi này đã có một thời gian ngắn không có người ở qua.

Nhìn những địa phương quen thuộc kia, Tần Phàm nhớ tới ban đầu ở đây phát sinh một sự tình, khóe miệng không khỏi lộ ra mỉm cười.

- Tiểu tử, ngươi còn nhớ lần kia ở chỗ này giúp Kỷ nha đầu kia chữa thương, là Võ Thánh một vốn một lời không?

Lúc này thanh âm của Cổ Mặc truyền đến bên tai, nhớ rõ lúc trước, tiểu lão nhân này tựa hồ tbây giờ còn cảm thấy có chút không cam lòng.

- Ngươi cái lão gia hỏa này…

Tần Phàm tức giận mắng.

- Hắc hắc, chính ngươi lúc ấy không phải cũng có những chuyện khác sao?

Cổ Mặc cũng chế giễu, lúc ấy mặc dù hắn không có trông thấy, nhưng cũng nghe được không ít chuyện lý thú.

Nhớ tới tình cảnh khi đó, Tần Phàm cũng không khỏi đỏ mặt lên.

- Nàng phải chăng đã tìm được cừu nhân diệt môn của nàng?

Nhớ tới Kỷ Huyên nhi, Tần Phàm không khỏi nhớ lại lúc trước toàn bộ thôn trấn của nàng đều bị một đám kỵ sĩ áo giáp màu đen tàn sát hết, thân thế nàng rất đáng thương, lúc đó hắn nghe kể cũng hình dung được, một đám kỵ sĩ áo giáp màu đen kia thực lực đều rất cao, hơn nữa thế lực sau lưng hẳn là lớn đến kinh người.

Lúc trước Tần Phàm từng nói qua cùng Kỷ Huyên nhi, nếu thời điểm cần trợ giúp thì bảo Tần Kim mang tin tức ình, nhưng mà hắn lại chưa từng thu qua tin tức của Tần Kim, cho nên hắn và Kỷ Huyên nhi xem như mất đi liên hệ rồi.

- Hi vọng nàng còn không tìm được a.

Tần Phàm nhẹ nhàng lắc đầu, bởi vì trong lòng hắn tinh tường, nếu như Kỷ Huyên nhi thật sự tìm được những "Hắc ác ma" kia, đối với nàng mà nói cũng chưa chắc sẽ là một chuyện tốt.

Hắn không muốn nữ tử đáng thương này hương tiêu ngọc vẫn như vậy. Nguồn tại http://Truyện FULL

Đi ra thạch thất, trước mắt Tần Phàm là một mảng dược điền cực lớn, hít một hơi thật sâu, hắn cảm thấy sảng khoái tinh thần rất nhiều. Vận mệnh của Kỷ Huyên nhi hắn đã không cách nào cải biến, nhưng hôm nay, hắn lại muốn vì vận mệnh của mình và gia tộc hảo hảo phấn đấu một phen rồi.

Nghĩ đến hung hiểm khi tiến vào vòng trong Yêu Thú hoang nguyên, Tần Phàm cũng không khỏi cẩn thận thêm vài phần.

- Lão đầu, ta ý định dừng lại ở chỗ này một thời gian ngắn, hảo hảo tu luyện, sau đó lại nghiên cứu kỹ thuật luyện dược thoáng một phát, chuẩn bị cho lần hành động này.

Tần Phàm trầm ngâm một hồi, truyền âm nói với Cổ Mặc.

Vì kỹ thuật luyện dược ở thế giới này cùng kiếp trước có một bất đồng, ở hoàn cảnh tốt như trong Dược cốc, hôm nay hắn lại đạt tới cảnh giới Tiên Thiên, đối với thiên địa linh khí cũng một lần nữa có nhận thức mới, hắn muốn mượn cơ hội này, đem kỹ thuật luyện dược hai đời hảo hảo dung hợp, đây đối với kỹ thuật luyện dược hiện tại của hắn sẽ có đề cao rất lớn.

- Cũng tốt, mài đao không lầm công đốn củi, tuy hiện tại bản Võ Thánh đã khôi phục đến Linh Vũ sư, nhưng dù sao chỉ là linh hồn thể, đối phó một ít yêu thú có được Ngũ Hành thiên phú vẫn là tương đối khó khăn, hơn nữa có đôi khi ta cũng bất tiện hiện thân, cho nên cuối cùng là phải dựa vào chính ngươi.

Cổ Mặc nhẹ gật đầu nói ra, không muốn Tần Phàm đối với mình có ỷ lại quá lớn, bởi vì cho tới bây giờ cường giả nhất định phải có ý chí độc lập kiên cường.

Những điều này dựa vào đan dược là không cách nào tăng lên đấy.

- Phần Hương Lan, Mộc Yến Hồng, Thảo Hoàng Chi...

Vì vậy Tần Phàm đi tới dược điền, bắt đầu thu thập một ít luyện dược trân quý, chuẩn bị ình nghiên cứu luyện dược.

- Lúc này ta trước nghiên cứu Chân Vũ đan thoáng một phát, tuy cái dược phương này ta thông qua gia tộc lấy được, nhưng tựa hồ còn có một ít chỗ thiếu hụt, kết hợp kinh nghiệm của Ẩn Thế đan môn chúng ta thoáng một phát, ta tin tưởng lúc này có thể luyện chế ra một loại đan dược mới! Một loại đan dược có lẽ tất cả Luyện dược sư trong Đại Càn Quốc đều không có cách nào luyện chế ra!

Tần Phàm thu thập hoàn tất các dược tài, trong nội tâm nghĩ đến, tràn đầy tự tin.

Về tới bên trong thạch thất, Tần Phàm liên tục dặn dò Cổ Mặc không nên phá hư, lúc này mới chuẩn bị bắt đầu luyện chế.

Chân Vũ đan, luyện dược tiến giai trong võ đan, phục dụng một khỏa có thể cho Tiên Thiên Võ sư tăng lên một cấp. Hơn nữa bởi vì ở bên trong Chân Vũ đan còn ẩn chứa nguyên khí, cho nên đối với một ít võ giả thông qua phục dụng Linh Vận Hoàn tăng lên tới cảnh giới Tiên Thiên mà nói, sẽ có cơ hội cảm ngộ nguyên mạch, trở thành Tiên Thiên Võ sư chính thức.

Chỉ là cơ hội này thật sự là quá xa vời.

Hiện tại phương hướng nghiên cứu của Tần Phàm chính là muốn đề cao tỷ lệ này, để cho những người thông qua phục dụng Linh Vận Hoàn đột phá Tiên Thiên Võ sư kia, có càng lớn cơ hội đi cảm ngộ Nguyên mạch.

- Những nguyên khí này chủ yếu đều giấu ở bên trong Chân Vũ đan, bởi vì tụ linh đạt được lượng nguyên khí xác định, cho nên ta chỉ có thể cải biến ở bên trong kết cấu đan dược.

- Bình thường bên trong Chân Vũ đan chỉ có một lỗ nguyên khí, nếu như ta có thể ở bên trong Chân Vũ đan mở ra ba lỗ khí, như vậy thời điểm phục dụng đan dược, nguyên khí kia sẽ làm ba lượt trùng kích đối với tu luyện giả! Như vậy cơ hội có thể cảm ngộ đến Nguyên mạch cũng sẽ lớn hơn rất nhiều.

Tần Phàm ngồi ở bên trong thạch thất, bên cạnh bày đặt dược đỉnh màu đỏ, hắn nhắm mắt lại suy nghĩ nên bắt đầu như thế nào.

- Bất quá cái kia cần linh hồn lực tương đối mạnh đi cảm ứng, thời điểm thể rắn lợi dụng tinh thần lực khống chế gia tăng lỗ khí ở bên trong đan dược là rất gian nan, chỉ là không biết ta có thể thành công hay không.

Trong đầu Tần Phàm nhớ lại kinh nghiệm chỉ dẫn trong điển tịch của Ẩn Thế đan môn truyền thừa, càng không ngừng suy diễn trong đầu.

Chậm rãi nhập định.

- Tiểu tử này năm nay cũng mới 17 tuổi a, không chỉ đã trở thành Luyện Đan Sư, hơn nữa còn giống như muốn thay đổi đan phương?

Cổ Mặc nhìn Tần Phàm ngồi trên mặt đất trầm tư suy nghĩ, không khỏi âm thầm tắc luỡi.

- Hắc hắc, chỉ là không biết lần này có thể thành công hay không.

Cổ Mặc trông thấy Tần Phàm đã mở mắt, bắt đầu ném linh dược vào trong dược đỉnh, chuẩn bị bắt đầu luyện chế. Theo hắn biết, cho dù là một ít Luyện đan đại sư thâm niên, muốn cải tiến một đan phương cũng là thập phần gian nan.

Tần Phàm năm nay mới 17 tuổi, cho dù từ trong bụng mẹ bắt đầu học tập luyện dược, cũng mới mười mấy năm mà thôi.

Bất quá Cổ Mặc cũng tinh tường, luyện dược so với luyện võ càng cần thiên phú. Ở Vũ Thiên đại lục, cơ hồ toàn dân tập võ, cho dù thiên phú không tốt, chỉ cần chịu cố gắng, luyện vài thập niên, ít nhất cũng có thể thành một Võ giả.

Nhưng đối với luyện dược sư mà nói, nếu như không có thiên phú, cho dù một mực luyện dược đến chết, cũng chưa chắc có thể đạt tới tiêu chuẩn linh dịch cấp.

Cổ Mặc ở bên người Tần Phàm lâu như vậy, đối với kỹ thuật luyện dược của Tần Phàm là thập phần tinh tường, nếu như không phải mình một mực hấp thu đan khí của hắn, thì hai năm trước kia, hắn đã có thể luyện chế ra đan dược rồi.

Thiên phú Luyện dược như thế, mấy trăm năm qua hắn là chưa từng bái kiến.

- Thiên phú luyện dược yêu nghiệt như thế, nếu để cho những Luyện dược sư khác biết rõ, cũng không biết sẽ đố kỵ thành cái dạng gì?

Trong nội tâm Cổ Mặc không khỏi có chút nghiền ngẫm thầm nghĩ.

Lúc này Tần Phàm đang chìm đắm trong thế giới luyện dược, tự nhiên không có công phu để ý tới Cổ Mặc đang suy nghĩ cái gì.

Trên thực tế, cải tiến một loại luyện dược là một sự tình thập phần gian nan, cho dù là hắn, có được kinh nghiệm phong phú của Ẩn Thế đan môn cũng không dám xem thường.

Đồng dạng dược tài bị hắn bỏ vào trong dược đỉnh, sau đó chậm rãi luyện hóa.

Hóa thành linh dịch.

Ngưng 1ộ.

Ngưng thể.

Thể rắn.

Ở trình tự thể rắn này, đúng là thời điểm linh hoàn thành hình, Tần Phàm bắt đầu chú tâm đầu nhập, tinh thần lực bao phủ trong dược đỉnh, nếm thử ở trong quá trình thể rắn, tạo ra mấy lỗ khí bên trong linh hoàn.

Tâm cẩn thận tiến hành.

PHỐC!

Nhưng mà, ngay khi quá trình thể rắn tiến hành không bao lâu, trong lò đan đột nhiên phát ra một tiếng phá hủy rất nhỏ.

- Đã thất bại.

Tần Phàm nhướng mày, trước đó hắn luyện dược là rất ít thất bại ở thể rắn, nhưng lúc này bởi vì nếm thử, cuối cùng nhất là thất bại chấm dứt.

- Xem ra ta đối với hệ thống luyện dược của thế giới này vẫn là không đủ, nếu như có thể đạt được bản thảo của những luyện dược sư cao cấp khác nhìn một chút thì tốt rồi.

Tần Phàm thầm nghĩ trong lòng, bất quá hắn đến nơi này, ngoại trừ những luyện dược sư trong gia tộc kia, thì không có tiếp xúc qua luyện dược sư cao cấp khác, muốn giao lưu kỹ thuật luyện dược thoáng một phát cũng không có cơ hội. Dùng trình độ luyện dược của hắn, luyện dược sư có thể cùng hắn giao lưu, ít nhất cũng phải linh hoàn cấp trở lên.

- Hắc hắc, thất bại a.

Cổ Mặc trông thấy Tần Phàm mở nắp dược đỉnh, linh hoàn bên trong đã trở nên chia năm xẻ bảy, cháy đen một mảnh, cho dù hắn không hiểu luyện dược, cũng biết điều này đại biểu luyện dược đã thất bại.

- Cải tiến luyện dược không có đơn giản như vậy, bản Võ Thánh đã nói tiểu tử ngươi cho dù lại biến thái, tạm thời cũng là không có cách nào cùng những lão gia hỏa kia so sánh.

Cổ Mặc trông thấy Tần Phàm một bộ sầu mi khổ kiểm, không khỏi trêu tức nói.

Bất quá lúc này Tần Phàm đang nghĩ đến nhập thần, tựa hồ hoàn toàn không có nghe được Cổ Mặc đang nói chuyện, chỉ là lấy những tài liệu hỏng ra, sau đó lại thay đổi linh dược mới vào, chuẩn bị tiến hành luyện dược tiếp theo.

- Thật sự là dược si ah!

Cổ Mặc thấy bộ dáng này của Tần Phàm, không khỏi bất đắc dĩ thở dài:

- Bất quá cũng chính là như như vậy, mới có thể ở tuổi còn trẻ đạt được trình độ luyện dược cao như thế a!

Tần Phàm tập trung tinh thần khống chế đan hỏa trong tay, đem độ ấm mỗi một chỗ đều khống chế thập phần tinh chuẩn, lúc này hắn hoàn toàn đắm chìm bên trong thế giới của mình, cho dù hiện tại ở chung quanh bốc cháy, hắn cũng chưa chắc phát hiện được.

Luyện hóa.

Ngưng 1ộ.

Ngưng thể.

Thể rắn.

Nguyên một đám trình tự trôi qua, lại đến thời điểm khai thác lỗ khí lần nữa, Tần Phàm lại cẩn thận thêm vài phần, âm thầm cảm ứng đến biến hóa trong dược đỉnh.

Tinh thần lực cường đại bao trùm ở trong đó, lúc này chính hắn, cơ hồ là cùng dược đỉnh kia hóa làm một thể, đem mỗi một điểm biến hóa trong dược đỉnh kia đều tính toán tỉ mỉ.

Cái lỗ khí thứ nhất.

Lỗ khí thứ hai!

- Ách bên ngoài nhiều ra một cái lỗ khí rồi.

Trong nội tâm Tần Phàm khẽ nhúc nhích, nhưng tiếp tục dùng tinh thần lực khống chế biến hóa trong dược đỉnh, không dám có một phần sơ sẩy.

PHỐC.

Vẫn là thanh âm rất nhỏ kia vang lên.

- Ah…

Trong thạch thất vang lên tiếng kêu cực kỳ phiền muộn của Tần Phàm.

- Chỉ kém một chút ah!

Tần Phàm tức giận đến dậm chân, sau đó bộ dáng như điên tự nhủ:

- Tại sao vậy chứ? Rõ ràng đã mở ra lỗ khí thứ hai, tại sao đến thời điểm lỗ khí thứ ba bắt đầu sinh, thì tất cả lại đều bị hỏng? Cửu hoàn đan của Ẩn Thế đan môn chúng ta thậm chí có thể mở ra chín lỗ khí, sao Chân Vũ đan này mở ra ba lỗ khí liền bạo phá rồi?

- Tiếp tục như vậy có thể thật sự điên mất rồi hay không?

Cổ Mặc trông thấy Tần Phàm như vậy, không khỏi nghĩ một phát, ngay sau đó Tần Phàm bắt đầu luyện dược lần thứ ba.

Luyện hóa, ngưng 1ộ, ngưng thể, thể rắn...

Lại từng bước một đi tới giai đoạn thể rắn.

- Ah…

Tần Phàm lần nữa phát ra một tiếng thở nhẹ:

- Vẫn thiếu một ít.

Tiếp tục...

- Lần thứ tư rồi.

Cổ Mặc ở một bên chán nản đến đi đếm số lần thất bại của Tần Phàm.

Tiếp tục...

- Lần thứ bảy.

Tiếp tục...

- Lần thứ chín rồi, nên ngừng a.

Cổ Mặc nhìn bộ dạng Tần Phàm mệt mỏi muốn gục xuống, biết rõ lúc này hắn vô luận là võ khí trong cơ thể, hay là tinh thần lực đều đã tiêu hao thật lớn, khó có thể lại tiếp tục rồi.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.