Đan Vũ Càn Khôn

Chương 242: Cực Hạn Chi Đạo




PHỐC!

Trường kiếm đâm tới lần nữa, cánh tay phải của Tần Phàm lại thêm một vết thương, máu tươi chảy ròng, mà thấy vẫn không có đâm trúng chỗ hiểm, nàng kia huy kiếm, muốn tiến hành công kích lần nữa. Truyện được copy tại Truyện FULL

- Tam Trọng Man Ngưu Trùng!

Tần Phàm vội vàng đánh ra một quyền, một hư ảnh trâu điên lập tức thành hình đánh tới trên người nữ tử kia, mà bản thân Tần Phàm thì bứt ra hơn 10m.

Nhưng vừa mới đứng vững, lúc nhìn lại, liền thấy nàng kia một kiếm đánh tan khí kình trâu điên, tiếp tục đuổi theo Tần Phàm.

- Lão đầu, chúng ta cùng một chỗ sử dụng Huyền Trọng vực a!

Tần Phàm vội vàng truyền âm cho Cổ Mặc nói, hắn biết rõ tiếp tục như vậy, hắn sớm muộn sẽ bị giết chết.

Huyền Trọng vực gần trăm lần của Cổ Mặc lập tức bao phủ phương viên ba dặm, Tần Phàm đột nhiên cảm giác được thân thể trầm xuống, ngay cả hắn cũng đã thụ không nổi loại trọng áp này.

Mà nhìn lại nàng kia, phát hiện trên mặt nàng vẫn là không có một điểm gợn sóng, tựa hồ trên mặt nàng chưa từng có biểu lộ vậy, chỉ là tốc độ biến chậm, nhưng trường kiếm trong tay tiếp tục đâm tới Tần Phàm.

Lão đầu, Huyền Trọng vực này của ngươi quá cao, ngay cả mình cũng không động đậy được!

Tần Phàm phát hiện bộ pháp của mình trở nên vô cùng gian nan, hắn bình thường chì quen tu luyện trong 50~60 lần Trọng Lực Vực, cái này hơn 100 lần trọng lực khiến cho hắn có chút trở tay không kịp.

- Bản Võ Thánh cũng không nghĩ tới nữ tử kia vậy mà sẽ lợi hại như vậy, ở gấp trăm lần trọng lực lại vẫn có thể tiếp tục công kích ngươi.

Cổ Mặc chỉ phải bất đắc dĩ nói.

- Không xong, cái kia làm sao bây giờ, đối phương còn có thể động, ngược lại là tự mình không động đậy!

Tần Phàm nhìn xem trường kiếm kia cách mình càng ngày càng gần, chỉ phải dốc sức liều mạng triển khai Lưu Tinh Bộ lui về phía sau, nhưng tốc độ của hắn căn bản là kém nữ tử thần bí kia.

- Ai, để cho ta thử xem.

Lúc này Cổ Mặc chỉ phải thở dài một tiếng, sau đó một thân hình già nua màu xanh xuất hiện ở trước mặt Tần Phàm, bàn tay vung lên, một đạo Hắc Hỏa đánh tới nữ tử thần bí kia.

Phanh!

Nhưng trường kiếm trong tay nàng lần nữa chuyển một kiếm hoa, sau đó Hắc Hỏa có thể thiêu đốt Linh Vũ Sư thành tro bụi kia lại bị đánh ta, sau đó hai con ngươi nàng kia nhìn về phía Cổ Mặc.

- Ah.

Cổ Mặc phát ra một tiếng hô, vội vàng trốn về trong trữ vật giới chỉ.

- Lão đầu, như thế nào?

Tần Phàm liền vội vàng hỏi, cũng bị thực lực cường hãn của nàng kia làm rung động thật sâu, chỉ là Tiên Thiên Võ sư đã có thể đạt tới trình độ này?

- Nàng thật là tinh thông tinh thần công kích, những linh hồn thể chúng ta đối với cái này là mẫn cảm nhất, lần này bản Võ Thánh giúp ngươi không được, tiểu tử ngươi vẫn là chạy trốn đi.

Lúc này thanh âm của Cổ Mặc truyền đến, tựa hồ vừa rồi khiến cho hắn có chút suy yếu.

- Nàng vì cái gì nhất định phải giết ta? Vừa rồi ta không có đắc tội nàng!

Tần Phàm không khỏi cảm thấy biệt khuất, lúc ấy hắn đã xem như lẫn mất xa xa, chưa từng khởi qua tâm tư muốn kiếm tiện nghi, nhưng không thể tưởng được vẫn bị phát hiện, hơn nữa một câu cũng không có nói, đã bị đuổi giết.

- Bởi vì hiện tại nữ tử này đang đứng ở trạng thái ác chi đạo, nàng sẽ giết chết hết thảy người mình chứng kiến, thậm chí là sinh vật, trước khi không có giết chết ngươi, nàng sẽ không đình chỉ đuổi giết ngươi.

Lúc này Cổ Mặc cũng là bất đắc dĩ nói.

- Ác chi đạo? Cái gì ác chi đạo?

Tần Phàm một bên dùng khí kình trâu điên ngăn cản nàng kia công kích, một bên ngạc nhiên hỏi thăm.

- Bản Võ Thánh không phải mới vừa nói sao? Nữ tử này tu luyện giống như Kỷ Huân Nhi, một trong Tam đại Cực Hạn Chi Đạo, tên là Thiện Ác Cực Hạn Chi Đạo!

- Ở vào ác chi đạo, lúc cực ác sẽ trở nên lãnh khốc vô tình, thậm chí sẽ giết chết hết thảy nhân loại hoặc là vật còn sống trông thấy, tuyệt sẽ không có một tia lưu tình cùng nương tay!

- Mà lúc ở vào thiện chi đạo thì sẽ trở nên vô cùng thiện lương, khắp nơi làm việc thiện, hơn nữa tuyệt sẽ không sát sanh, thậm chí ngay cả con kiến cũng sẽ không nỡ giết chết.

Thanh âm bất đắc dĩ của Cổ Mặc lần nữa truyền đến:

- Móa, cái này là Thiện Ác Cực Hạn Chi Đạo! Thiện cùng ác hai chủng cực hạn, ngươi đụng phải trạng thái ác chi đạo của nàng, chỉ có thể coi là ngươi không may.

- Sẽ giết chết bất luận vật gì còn sống trông thấy?

Tần Phàm ngưng tụ; hắn biết rõ dùng thực lực của hắn bây giờ, căn bản không có khả năng cùng nàng đối kháng, nhưng chạy lại chạy không thoát, hiện tại Cổ Mặc giúp không được mình, bết bát hơn là; tình huống bây giờ hắn ngay cả thời gian sử dụng Chu Tước Chi Dực cũng không có.

- Cái kia như thế nào mới có thể làm cho nàng biến trở về thiện chi đạo?

Tần Phàm hướng Cổ Mặc trầm giọng hỏi.

- Ngươi phải hỏi nàng mới biết được.

Cổ Mặc tiếp tục nói:

- Cái thiện ác chi đạo này thậm chí so với Kỷ Huân Nhi tu luyện Băng Diễm chi đạo càng cường đại hơn, nhưng mà đồng dạng là càng khó khống chế, ta nghĩ muốn cho nàng chuyển đổi trở lại thiện chi đạo, đoán chừng phải làm cho nàng giết mệt mỏi mới được.

- Còn muốn cho nàng giết mệt mỏi mới được?

Trên mặt Tần Phàm không khỏi co lại, xem trạng thái hiện tại của nữ tử kia, đoán chừng lại giết vài trăm người cũng sẽ không biết mệt.

- Loại thiện ác Cực Hạn Chi Đạo này, chẳng lẽ một khi tu luyện sẽ không có thể khống chế chính mình sao? Quả thật cảm tình gì cũng sẽ không có sao? Trong nội tâm chỉ có ác niệm cùng sát niệm? Nàng như thế nào lại nguyện ý đi tu luyện?

Tần Phàm nhìn khuôn mặt cực kỳ hờ hững kia, trong nội tâm không khỏi nghĩ nói:

- Mất đi mình như vậy, cho dù đạt được lực lượng cường đại lại có làm được cái gì?

Trong lòng của hắn vẫn muốn để ình trở nên càng cường đại hơn, có thể khống chế vận mệnh của mình, không bị bất luận kẻ nào quản chế, nhưng mà loại thực lực mất đi chính mình này, hắn là tuyệt đối sẽ không đi tiếp thu.

- Thiện ác Cực Hạn Chi Đạo này, tu luyện cực kỳ khó khăn, nhưng uy lực ngươi cũng chứng kiến, bất quá kỳ thật tu luyện thiện ác Cực Hạn Chi Đạo vẫn có thể bảo trì trạng thái bình thường, bất quá cách mỗi ba năm sẽ xuất hiện một lần trạng thái ác chi đạo hoặc là thiện chi đạo không phải bình thường, ta xem nữ tử này đi tới vòng trong Yêu Thú Hoang Nguyên, là vì không muốn liên lụy tới người vô tội.

Thanh âm của Cổ Mặc truyền đến nói ra:

- Chỉ là ai ở chỗ này gặp được nàng coi như là không may.

- Lão đầu, gần đây có yêu thú hay không?

Lúc này Tần Phàm truyền âm hỏi, lúc này hắn không thể tiếp tục lâu nữa.

- Ngươi muốn cho yêu thú dẫn dắt lực chú ý của nàng?

Cổ Mặc nao nao hỏi.

- Ngươi không phải nói nàng trông thấy vật còn sống liền giết sao? Trông thấy có yêu thú mà nói, sẽ không tiếp tục công kích ta.

Thái phàm rất không dễ dàng tránh đi một kiếm, mở miệng nói.

- Hướng đông hơn một dặm có ba đầu yêu thú cấp năm thượng giai, hy vọng có thể giúp ngươi ngăn trở một hồi a, chỉ là không biết ngươi có thể chạy được xa như vậy hay không?


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.