Đan Vũ Càn Khôn

Chương 273: Cổ Mặc có ý ly khai




Hắn đồng dạng cũng không lo lắng Hồng Mục Chiến Trư này sẽ thương tổn tới mình, bởi vì tiểu gia hỏa này thật sự là rất giống người, biểu lộ thập phần sinh động, biểu lộ mừng rỡ khi nhìn thấy mình kia, giống như là tiểu hài tử nhìn thấy thân nhân xa cách từ lâu.

Hơn nữa lui thêm một bước mà nói, cho dù Hồng Mục Chiến Trư này không nhớ ân tình năm đó, Tần Phàm tự bảo vệ mình vẫn phải có.

Đến gần nó, Tần Phàm phát hiện tiểu gia hỏa này so với năm đó thì cao lớn thêm vài lần, hơn hai năm trước bọn hắn vẫn là cao không sai biệt lắm, nhưng hôm nay Tần Phàm phải ngẩng đầu lên mới có thể cùng nó đối mặt.

Năm đó kim mao của Hồng Mục Chiến Trư này vẫn chỉ có một ít, hơn nữa không quá rõ ràng, nhưng hôm nay lại sáng bóng, lộ ra uy vũ không thôi, thậm chí đã ẩn ẩn có một ít hoàng giả chi khí rồi.

- Xem ra tiểu gia hỏa này ngoại trừ ta cho nó Long Tuyền hoàn ra, còn có một ít kỳ ngộ khác.

Trong tâm Tần Phàm thầm suy nghĩ nói, vì vậy hắn ngẩng đầu lên, mỉm cười nhìn Hồng Mục Chiến Trư nói:

- Ngươi còn nhớ ta không?

Tuy Hồng Mục Chiến Trư này không biết nói chuyện, nhưng mà linh trí cực cao, nghe thấy Tần Phàm hỏi, vội vàng nhẹ gật đầu, sau đó còn hạ thấp thân thể, ghé vào trước mặt Tần Phàm, dùng mặt của mình đi cọ thân thể Tần Phàm, đối với Tần Phàm lộ ra thập phần thân mật.

- Tiểu gia hỏa này quả nhiên là dị chủng khó gặp ah, xác suất yêu thú Trư hệ biến dị vốn cực thấp, không thể tưởng được Hồng Mục Chiến Trư này chỉ là tứ cấp trung giai, lại có thể biến dị lợi hại như vậy.

- Hôm nay nó đã xem như tiến hóa đến lục cấp thượng giai rồi, hơn nữa nó ngay cả Thiên Sí Hổ cũng có thể đánh bại, thực lực này coi như là yêu thú mạnh nhất Trư hệ Tử Kim Chiến Trư, đồng thời cũng là lục cấp thượng giai cũng không phải đối thủ của nó, cho nên nó cũng có thể được xưng tụng Chiến Trư chi vương rồi! Ngày sau còn có cơ hội trở thành thú vương đó chứ!

Lúc này thanh âm của Cổ Mặc truyền đến bên tai, hắn đánh giá đầu Hồng Mục Chiến Trư này một chút, trong lòng cũng có chút kinh ngạc.

- Thoạt nhìn đã không nhút nhát e lệ như năm đó rồi, bất quá biểu lộ vẫn rất giống như người.

Tần Phàm mỉm cười nhìn Hồng Mục Chiến Trư kia, thử vươn tay ra sờ đầu của nó, nó cũng không có kháng cự. Năm đó hắn là trông thấy Hồng Mục Chiến Trư biểu hiện này nhân tính hóa như thế, mới cho nó Long Tuyền hoàn.

- Thoạt nhìn, tiểu gia hỏa này đối với tiểu tử ngươi thập phần tín nhiệm cùng cảm kích, không thể tưởng được tiểu tử ngươi nhất thời tâm huyết kết thiện duyên, còn có thể đổi lấy một thiện quả như vậy, thật sự là may mắn!

Trông thấy một màn này, Cổ Mặc cũng không khỏi cảm thán vận khí Tần Phàm tốt.

- Cũng không phải toàn bộ giảng vận khí, vấn đề này còn phải xem nhãn lực.

Năm đó Tần Phàm thật sự là có tâm đầu tư, bây giờ nhìn thấy Hồng Mục Chiến Trư phát triển, trong lòng hắn cũng cảm giác hết sức vui mừng.

Chỉ dùng chưa đủ ba năm thời gian, từ tứ cấp trung giai yêu thú Hồng Nguyệt Bạch Lang cũng đánh không thắng, trở thành yêu thú có thể đả bại Thiên Sí Hổ, hôm nay Hồng Mục Chiến Trư này đã có thể ở trong Yêu Thú hoang nguyên xưng Vương rồi, tốc độ phát triển như vậy, thậm chí ngay cả Tần Phàm cũng có chút kém.

- Lại tiếp tục như vậy, qua ít ngày nữa, tiểu gia hỏa này thật sự có thể khiêu chiến chút ít tồn tại trong khu vực hạch tâm của Yêu Thú hoang nguyên kia.

Trong tâm Tần Phàm thầm suy nghĩ nói, chút ít đại gia hỏa trong khu vực hạch tâm của Yêu Thú hoang nguyên kia, thực lực từng cái đều tương đương với Võ Tôn trở lên, thậm chí có một ít ngay cả Võ Thánh cũng không dám gây.

Nếu như Hồng Mục Chiến Trư này thật có thể phát triển đến trình độ kia, dùng quan hệ của Tần Phàm và nó, như vậy ngày sau ở bên trong Yêu Thú hoang nguyên làm chuyện gì đều sẽ thuận tiện hơn rất nhiều.

Lúc này, Tần Phàm lại nhìn nhìn bốn phía, phát hiện ba đầu Thiên Sí Hổ khác đều trọng thương té trên mặt đất, thương thế của bọn nó thoạt nhìn so với đại Thiên Sí Hổ kia còn muốn nặng hơn, đang không ngừng chảy máu.

- Những Thiên Sí Hổ này thoạt nhìn đều bị thương không nhẹ, nếu không ngừng chảy máu như vậy, rất có thể một hồi sẽ chết mất, nói với tiểu gia hỏa này, để cho ta trước cứu chữa thoáng một phát.

Tần Phàm âm thầm thán phục Hồng Mục Chiến Trư này lợi hại, nhưng vài đầu Thiên Sí Hổ này một khi phục tùng, cái kia đều sẽ tương đương với trợ thủ đắc lực như Linh Vũ sư, hắn không muốn mất đi như vậy.

Vì vậy hắn chỉ chỉ vài đầu Thiên Sí Hổ té trên mặt đất kia, sau đó lại chỉ chỉ chính mình, trực tiếp nhìn Hồng Mục Chiến Trư hỏi:

- Cái này vài đầu Thiên Sí Hổ có thể giao cho ta sao?

Đối với Hồng Mục Chiến Trư này mà nói, tinh hạch của vài đầu Thiên Sí Hổ này có thể cho thực lực nó gia tăng, nghe thấy Tần Phàm mở miệng, nó có chút do dự, nhưng cuối cùng vẫn thuận theo gật gật đầu.

- Hắc hắc, yêu thú đối với con mồi của mình là để ý nhất, không thể tưởng được tiểu gia hỏa này chịu giao cho ngươi, xem ra nó đối với ngươi thật sự rất cảm ơn ah!

Cổ Mặc thấy Hồng Mục Chiến Trư này dễ dàng liền đáp ứng Tần Phàm như vậy, không khỏi có chút ngoài ý muốn.

- Cảm ơn.

Tần Phàm vốn cũng không ngờ thuận lợi như vậy, cười sờ lên đầu Hồng Mục Chiến Trư kia nói:

- Một hồi ta sẽ cho ngươi một ít thứ tốt, sẽ không để cho ngươi có hại chịu thiệt.

Vài đầu Thiên Sí Hổ này trọng thương đối với Hồng Mục Chiến Trư mà nói chỉ là vài khỏa tinh hạch có thể tăng thực lực lên, cho nên Tần Phàm hoàn toàn có thể dùng đan dược thay thế.

Thấy Hồng Mục Chiến Trư kia đã đáp ứng mình, Tần Phàm liền đi tới bên cạnh ba đầu Thiên Sí Hổ kia trị liệu thoáng một phát, sau đó ném vào trong Tạo Hóa Lim Liên.

Trong Tạo Hóa Lim Liên này tự thành không gian, tuy bên ngoài thoạt nhìn chỉ cao có nửa tầng lầu, nhưng không gian bên trong lại có thể dung nạp cực lớn, cho nên tạm thời Tần Phàm vẫn là phân biệt cách ly năm đầu Thiên Sí Hổ, không cho chúng nó đụng cùng một chỗ, ý định đến lúc đó lại phục tùng từng cái.

- Vài đầu Thiên Sí Hổ khác muốn thuần phục còn dễ dàng một chút, nhưng mà đầu đại Thiên Sí Hổ kia lại có chút khó khăn.

Phân biệt vây khốn những Thiên Sí Hổ này, Tần Phàm thầm suy nghĩ nói, bất quá một khi đại Thiên Sí Hổ kia phục tùng, chỗ tốt đối với hắn cũng là cực lớn.

Bất quá ở trong không gian Tạo Hóa Lim Liên, cho dù những Thiên Sí Hổ này khôi phục thương thế, nhưng muốn chạy trốn là không thể nào, Tần Phàm đại khái có thể đợi thực lực của mình đề cao, lại đi thu phục từng cái, cho nên muốn thuần phục chúng cũng chỉ là vấn đề thời gian mà thôi.

- Tiểu tử, ngươi đã có vài đầu Thiên Sí Hổ này, xem ra sau này cũng rất ít cần bản Võ Thánh ra tay giúp đỡ rồi.

Lúc này thanh âm của Cổ Mặc lại vang lên bên tai, nghe ra lại có một cảm giác chua chát.

- Ha ha, ngài là đèn soi sáng của tiểu tử ta, ngày sau đương nhiên còn cần lão nhân gia tiếp tục chỉ đường rồi.

Tần Phàm không khỏi cười cười.

Bất quá Cổ Mặc vô luận ở kinh nghiệm nhân sinh hay là kinh nghiệm võ đạo đều vô cùng phong phú, trợ giúp đối với hắn mà nói hoàn toàn chính xác là thập phần to lớn.

Thật giống như luyện hóa Tạo Hóa Lim Liên, nếu như không có Cổ Mặc trợ giúp, hắn khẳng định là không thể nào thành công.

Đối với Cổ Mặc, Tần Phàm ngoài miệng tuy không nói, nhưng trong nội tâm kỳ thật đã sớm coi là ân sư của mình, cho nên hắn mới có thể tận hết sức lực trợ giúp Cổ Mặc khôi phục thực lực.

- Kỳ thật khi ngươi đột phá đến Linh Vũ sư, thực lực của lão đầu ta cũng không sai biệt lắm khôi phục đến cảnh giới Võ Tôn, hơn nữa linh hồn thể cũng ngưng thực hơn rất nhiều.

- Cho nên theo ta đoán chừng, ta khả năng khôi phục đến tu vi Võ Tôn là có thể thoát ly khỏi dược đỉnh này rồi, mà không phải như lúc đầu ta đoán phải khôi phục đến Võ Thánh mới được.

Lúc này Cổ Mặc đột nhiên nói ra.

- Lão đầu, ý của ngươi là?

Tần Phàm không khỏi chau mày, trong nội tâm tựa hồ có một cảm giác mất mác.

- Ta cũng không gạt ngươi, kỳ thật mặc dù đã qua nhiều năm như vậy, nhưng trong nội tâm bản Võ Thánh y nguyên còn có một ít chuyện không bỏ xuống được, cho nên đợi ta khôi phục đến Võ Tôn lần nữa, đến lúc đó nói không chừng bản Võ Thánh sẽ rời đi. xem tại TrumTruyen.vn

Cổ Mặc tiếp tục nói, sau đó hắn cười hắc hắc:

- Kỳ thật chỉ cần tiểu tử ngươi giúp ta luyện chế một ít đan dược cao cấp, đoán chừng bản Võ Thánh có thể lần nữa đột phá cảnh giới Võ Tôn, xem ngươi chừng nào thì mới nguyện ý luyện chế cho bản Võ Thánh.

Nghe Cổ Mặc nói, Tần Phàm trầm mặc.

Hắn sớm thành thói quen có Cổ Mặc ở bên người phụ trợ, nghe Cổ Mặc đột nhiên đưa ra phải ly khai, hắn trong khoảng thời gian ngắn vẫn là không tiếp thụ được.

Đã qua một hồi lâu, lúc này Tần Phàm mới có chút thở dài nói ra:

- Lão đầu, ngươi cho ta một ít thời gian được chứ? Bởi vì hôm nay ta còn rất cần lão nhân gia người ở bên cạnh của ta chỉ điểm.

- Hắc hắc, kỳ thật bản Võ Thánh cũng chỉ là tùy tiện nói với ngươi thoáng một phát, tạm thời ta còn không có ý rời đi, hơn nữa chỉ cần tiểu tử ngươi không luyện chế đan dược, lão đầu ta không thể đột phá trở lại cảnh giới Võ Tôn, cũng không có biện pháp ly khai.

Cổ Mặc cười khan hai tiếng nói.

- Cái sự tình này sau này hãy nói, hôm nay ta vẫn còn muốn trước tiên hoàn toàn luyện hóa Tạo Hóa Lim Liên, như vậy về sau ta mới có thể mang theo nó bên người.

Nghe Cổ Mặc nói như vậy, Tần Phàm liền cố ý chuyển chủ đề, lúc này thật sự là hắn có một ít tư tâm, hi vọng Cổ Mặc có thể phụ trợ mình thêm một thời gian ngắn.

Nói thật, thói quen có Cổ Mặc ở bên người chỉ điểm, nếu như Cổ Mặc đi, hắn thật đúng là sẽ có chút không nỡ.

- Hắc hắc, Tạo Hóa Lim Liên này được thiên địa tạo hóa, vốn không rễ không thân, chỉ có toà sen cực lớn này, hơn nữa Tạo Hóa Lim Liên này tự thành không gian, có thể lớn có thể nhỏ.

- Ngươi đã hoàn toàn khống chế nó, thậm chí tương đương với một bộ phận của thân thể ngươi, ngươi lại luyện hóa thoáng một phát, thì có thể thu nó vào trong cơ thể ngươi rồi.

Cổ Mặc thấy Tần Phàm không muốn nhắc lại việc này, cũng không có tiếp tục nói hết, chỉ là cùng Tần Phàm nói phương pháp luyện hóa Tạo Hóa Lim Liên cụ thể.

Kỳ thật hắn biết rõ Tần Phàm có chút tư tâm, đồng thời hắn cũng thập phần hiểu rõ Tần Phàm làm người, nếu như hắn quyết tâm ly khai, Tần Phàm nhất định sẽ không ngăn trở, bất quá hắn cũng biết bây giờ còn không phải lúc rời đi.

Hắn và Tần Phàm bình thường tuy không giữ lễ tiết, không biết lớn nhỏ, tiểu tử lão đầu gọi loạn, nhưng trong lòng của hắn đã coi Tần Phàm là truyền nhân y bát duy nhất của mình rồi.

Trên đường lớn từ Thanh Thạch trấn đi thông Yêu Thú sơn mạch, một thiếu niên áo xanh từ từ đi tới. Thân ảnh của hắn có chút đơn bạc, nhưng trên lưng có một thanh trường đao, lại lộ ra vài phần hung hãn.

Từng cơn gió nhẹ thổi qua, lộ ra khuôn mặt hơi có vẻ mỏi mệt của thiếu niên.

- Hô… rốt cục cũng đi ra khỏi Yêu Thú hoang nguyên rồi.

Tần Phàm có chút thở ra một hơi, cảm giác được không khí ở đây không giống trong kia.

Mọi việc giải quyết, sau khi luyện hóa được Tạo Hóa Lim Liên, Tần Phàm chạy đi mấy ngày liền, nhưng mà cũng phải bỏ ra hơn một tháng thời gian mới từ trong Yêu Thú hoang nguyên bao la khôn cùng đi ra, lúc này từ khi hắn rời nhà cũng đã qua hơn 6 tháng thời gian.

Hơn 6 tháng thời gian, hắn từ Tam cấp Tiên thiên Võ sư trực tiếp đột phá đến Tam cấp Linh Vũ sư, đây đối với người bình thường mà nói là chuyện tình bất khả tư nghị.

Tuy trên đường đã trải qua rất nhiều nguy hiểm, mấy lần lâm vào thời khắc sinh tử, nhưng Tần Phàm vẫn vượt qua được!

Thời điểm rời vòng trong của Yêu Thú hoang nguyên, Hồng Mục Chiến Trư tựa hồ đối với hắn rất lưu luyến, Tần Phàm vốn cũng có ý niệm mang nó đi ra trong đầu, dù sao thực lực của tiểu gia hỏa này cũng tương đương với Linh Vũ.

Bất quá nghĩ đến ngày sau tiểu gia hỏa này có khả năng trở thành thú vương biến dị yêu thú, hắn cuối cùng vẫn là buông tha cho ý nghĩ nàêu Thú hoang nguyên này mới là địa phương nó có thể một mực phát triển.

Về phần Trấn Yêu thành kia, Tần Phàm vốn cũng nghĩ qua trở lại tìm tòi đến tột cùng, bất quá nghĩ đến chỗ kia xuất hiện rất nhiều sự tình quỷ dị, còn che dấu rất nhiều cao thủ, hắn vẫn là buông tha cho ý nghĩ này.

Tuy hiện tại hắn đã là Linh Vũ sư, coi như là một phương cường giả, nhưng thực so sánh với chủ nhân của Trấn Yêu thành kia, thì căn bản là không đủ xem! Hắn tinh tường nhớ rõ, lúc ấy thời điểm mới vừa tiến vào hào quang kỳ dị kia, mình thiếu chút nữa biến thành khôi lỗi.

Chỉ là một đạo thần niệm đã lợi hại như thế, thực lực của chủ nhân Trấn Yêu thành này không thể đoán chừng.

- Đã qua thời gian lâu như vậy, đoán chừng một ít tin tức có quan hệ tới Trấn Yêu thành này cũng truyền tới đi à nha, không biết Ẩn Thế mạo hiểm đoàn có thu thập được tin tức có quan hệ hay không?

Trong nội tâm Tần Phàm thầm nghĩ, lần này trở lại Thanh Thạch trấn, hắn là muốn đi nơi trú quân của Ẩn Thế mạo hiểm đoàn nhìn một chút.

Thấy sắc trời cũng đã không còn sớm, Tần Phàm không muốn dừng lại quá nhiều thời gian ở trên đường, liền triển khai thân pháp, chạy về phương hướng Thanh Thạch trấn.

Hôm nay Tần Phàm đã đột phá đến Linh Vũ sư, hơn nữa Lưu tinh bộ trải qua tôi luyện, tốc độ của hắn đã đến một trình độ tương đối cao, tuy còn không có đạt tới cảnh giới cuối cùng của Lưu tinh bộ là Hoàn Mỹ cấp, nhưng toàn lực chạy trốn, trên đường lớn cũng chỉ có thể chứng kiến một đạo tàn ảnh mà thôi.

Thời điểm ánh chiều tà trụy lạc, thân ảnh của Tần Phàm rốt cục hiện ra ở lối vào Thanh Thạch trấn.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.