Đan Vũ Càn Khôn

Chương 358: Phi độ Long Hài Cốc (2)




- Hướng Vũ huynh, làm sao bây giờ?

Sắc mặt Tần Tinh Hà âm trầm mà hỏi thăm, lúc này đây mọi người Lữ Khanh cùng Thường Huyễn cũng chỉ là xem mặt mũi linh hoàn cấp Luyện dược sư Hướng Vũ, hắn lại không thể nói cái gì.

- Xem trước một chút.

Vào lúc này Hướng Vũ lạnh giọng nói ra:

- Tân Nhân lan tiệt đội phụ trách chặn đường nhân vật mới năm ngày, đây là quy củ bất thành văn trong Thánh địa, trước kia cho tới bây giờ không ai có thể đơn giản thông qua cửa ải này!

- Nếu như lúc này đây bọn hắn đơn giản phóng Tần Phàm đi qua, sẽ để cho Tân Nhân lan tiệt đội của bọn hắn lần này thành trò cười trong Thánh địa, ta nghĩ coi như là Thường Huyễn nguyện ý phóng Tần Phàm rời đi, những người khác cũng chưa chắc sẽ nguyện ý.

Quả nhiên, Hướng Vũ vừa dứt lời, vào lúc này Lữ Khanh liền đứng dậy.

- Thật có lỗi, lúc này đây ngươi ở trên lực lượng đánh bại Thường Huyễn, như vậy ngươi tính toán là thông qua khảo nghiệm của hắn, cũng không tính toán là thông qua khảo nghiệm của toàn bộ Tân Nhân lan tiệt đội chúng ta.

Lữ Khanh nhìn Tần Phàm, sắc mặt bình tĩnh nói.

- Đúng vậy, lúc này tuy Tần Phàm ngươi là sử dụng bí kỹ thắng ta, nhưng coi như là ta thua, ngươi tính toán là thông qua khảo nghiệm của ta, kế tiếp ta sẽ không ra tay chặn đường ngươi. Bất quá lần này Tân Nhân lan tiệt đội không chỉ có một mình ta, ngươi còn cần thông qua khảo nghiệm của những người khác.

Vào lúc này, bởi vì liên quan đến danh dự của cả chi Tân Nhân lan tiệt đội lần này, Thường Huyễn cũng đành phải kiên trì nói ra.

- Đúng, Tần Phàm ngươi còn phải thông qua khảo nghiệm của chúng ta.

Một ít thành viên của đội chặn đường nhân vật mới cũng phụ họa nói ra. Trong bọn họ mặc dù có chút người đối với Tần Phàm biểu hiện vẫn là thập phần bội phục, nhưng lại biết lần này quan hệ trọng đại, sẽ không dễ dàng phóng Tần Phàm đi qua như vậy. Hơn nữa ăn chỗ tốt của người, phải làm việc cho người, bọn hắn thu luyện dược của Hướng Vũ, tự nhiên phải bỏ ra một ít lực rồi.

- Hừ, cho rằng lừa gạt thắng Thường Huyễn sư huynh là sẽ vượt qua như vậy sao?

Có chút đội viên Tân Nhân lan tiệt đội thì khinh thường nói, nhưng lại xuất phát từ tâm lý đố kỵ, một thiên tài có thể ở trên lực lượng đả bại Thường Huyễn, bọn hắn cũng muốn hung hăng chèn ép một phen.

- Vậy chư vị sư huynh kế tiếp muốn khảo nghiệm tại hạ như thế nào?

Tần Phàm trầm giọng hỏi. Bạn đang xem truyện được sao chép tại: TrumTruyen.vn chấm c.o.m

- Đả bại tất cả mọi người chúng ta.

Lữ Khanh bình tĩnh đáp.

- Cái kia không phải chư vị sư huynh có chủ tâm khó xử tại hạ sao?

Tần Phàm nhướng mày nói ra, dùng thực lực của hắn bây giờ, hắn thậm chí không có lòng tin đả bại Lữ Khanh, trước kia hắn thể hiện ra thân pháp nhẹ nhõm bay vọt qua sơn cốc rộng hai ba mươi mét, thậm chí chính hắn cũng khó có thể làm được.

Dù sao đối phương chính là cửu cấp Linh Vũ sư, lại ở trong Thánh địa nhiều năm, một thân kình khí vô cùng ngưng thực, cũng rất khó đối phó!

- Chính như vừa rồi Thường Huyễn cũng không nói ngươi không thể sử dụng bí kỹ, vừa rồi chúng ta cũng không có thừa nhận ngươi đả bại Thường Huyễn coi như là thông qua toàn bộ Tân Nhân lan tiệt đội chúng ta khảo nghiệm.

Lúc này Lữ Khanh bình tĩnh nói.

- Tần Phàm, xin lỗi rồi, gần trăm năm nay đều không có người mới nào tiến vào Thánh địa có thể trong năm ngày thành công đến Thánh địa Thần Điện, Tân Nhân lan tiệt đội chúng ta là phòng tuyến cuối cùng, chiêu bài trăm niên này không thể phá hủy ở trong tay chúng ta.

Vào lúc này trong nội tâm Thường Huyễn thầm nghĩ, nhưng lại lựa chọn không lên tiếng. Lúc này đây hắn mất mặt thì tốt rồi, lại không thể để cho toàn bộ Tân Nhân lan tiệt đội mất thể diện.

- Vậy Lữ Khanh sư huynh có ý tứ là tại hạ nhất định phải xông vào rồi hả?

Sắc mặt Tần Phàm vào lúc này cũng trở nên âm trầm.

- Ngươi cũng có thể đợi đến lúc mười ngày sau lại đến xông cửa, khi đó chúng ta sẽ thả lỏng yêu cầu, dùng thực lực của ngươi, chúng ta sẽ thả ngươi đi qua.

Lữ Khanh tiếp tục nhàn nhạt nói.

- Ha ha, mười ngày?

Tần Phàm không khỏi cười lạnh, xem ra lúc này Lữ Khanh là quyết tâm giúp Hướng Vũ rồi, quả nhiên đem thời gian năm ngày nguyên lai đổi thành mười ngày.

- Hắc hắc, đương nhiên ngươi cũng có thể lách qua Long Hài Cốc này, bất quá chỉ dùng nhiều hơn nửa tháng thời gian mà thôi.

Lúc này một ít đội viên Tân Nhân lan tiệt đội khác cũng cười nói.

- Đã như vầy, cho dù là đầm rồng hang hổ, Tần Phàm cũng chỉ có thể xông vào rồi!

Tần Phàm lạnh giọng nói ra, mười ngày thời gian hắn chỉ có thể lấy được Linh huyệt nồng độ linh khí 500 lần, như vậy hắn tuyệt đối không tiếp thụ được!

Nghe được Lữ Khanh trả lời, lúc này bọn người Hướng Vũ cùng Tần Tinh Hà mới thở dài một hơi. Ngăn cản Tần Phàm mười ngày thời gian, tuy còn không có đạt tới kỳ vọng của bọn hắn, nhưng coi như là miễn cưỡng để cho bọn hắn không có khẩn trương như lúc trước.

Dù sao linh huyệt của hai người bọn họ đều có được nghìn lần trở lên, hiện tại thực lực của bọn hắn cùng Tần Phàm không sai biệt nhiều, một năm sau, bọn hắn có lòng tin có thể đề cao không ít! Mà Tần Phàm chỉ có Linh huyệt nồng độ linh khí 500 lần, uy hiếp coi như là không có lớn như vậy nữa.

- Ha ha, khẩu khí ngược lại là rất lớn.

Một ít đội viên Tân Nhân lan tiệt đội cũng cười nói.

- Thời gian không sai biệt lắm.

Mà vào lúc này, Tần Phàm lại không để ý đến những người này, chỉ là trong nội tâm hơi trầm ngâm. Vào lúc này đã cảm giác được mặt đất bắt đầu dâng lên trận trận sương trắng nồng đậm.

- Bá Vương đao!

Sau đó, trường đao trong tay Tần Phàm ở trong hư không vẽ một cái, một đao vô cùng Cuồng Bạo trực tiếp chém ra về phía trước.

- Khai mở phòng ngự tráo!

Lúc này Lữ Khanh trầm giọng ra lệnh.

- Thật đúng là muốn xông vào?

Một ít đội viên Tân Nhân lan tiệt đội phát ra thanh âm khinh thường, trước kia bọn hắn luyện tập qua liên hợp chi kỹ, sau đó mọi người cùng một chỗ phát lực, một cái lồng năng lượng chắc chắn do toàn bộ do nguyên võ chi khí kết thành xuất hiện ở trước mọi người, bọn hắn tự tin phòng ngự tráo này thậm chí ngay cả một kích của Võ Tôn cũng có thể miễn cưỡng ngăn cản!

Nhưng một đao kia của Tần Phàm lại không có chém vào phía trên lồng năng lượng, mà là trảm ở trên núi đá. Lập tức, đá vụn bay khắp nơi, nện vào bên trên phòng ngự tráo kia, thậm chí không thể kích thích ra một ít rung động.

- Độ chuẩn kém như vậy?

Một ít đội viên Tân Nhân lan tiệt đội trông thấy một màn này, có chút ngoài ý muốn, không khỏi cười nhạo nói.

Nhưng mà cũng vào lúc này, sau lưng Tần Phàm lại đột nhiên phun ra vầng sáng màu đỏ thắm, bản thân của hắn lại nhân cơ hội này phóng lên trời, sương trắng nồng đậm chung quanh cũng bắt đầu chậm rãi bao vây tới.

Kỳ thật vừa rồi trước khi hắn cùng Thường Huyễn so đấu đã nghĩ kỹ đường lui, vừa rồi chỉ là một mực kéo dài thời gian chờ đợi sương mù dày đặc này xuất hiện mà thôi.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.