Đan Vũ Càn Khôn

Chương 660: Hám sơn đại chiến




- Tên tiểu tử hỗn đản, ước chừng đã tới ngũ cấp võ tôn, căn bản không giống như vừa mới đột phá! Lần trước nhìn thấy hắn, khẳng định cũng đã là võ tôn cường giả! Lại còn muốn ẩn giấu thực lực lừa gạt ta tiến hành thân thể so đấu! Thật sự là đáng hận!

Tiếp theo Mộc Thiên Hùng không khỏi nhớ tới mấy ngày hôm trước đổ đấu, trong lòng càng thêm giận dữ, căn bản không cách nào áp chế.

- Tên tiểu tử hỗn đản, ngươi chính là kỳ tích chi tử gì đó đúng không!

Đột nhiên Mộc Thiên Hùng chợt nhớ tới hình như mình từng nghe đồn đãi về chuyện Đại Kiền quốc xuất hiện một thiên tài, nhưng bản thân hắn lại vô cùng ngạo khí, nghĩ thiên tài bình thường căn bản không cách nào so sánh với hắn, cho nên lúc đó hắn cũng không để ý, hiện tại mới đột nhiên bừng tỉnh nghiến răng nghiến lợi hỏi.

- Ha ha, xem ra tin tức của Mộc Tu Công cũng chưa tới mức hoàn toàn tắc nghẽn, đúng là tiểu tử, nhưng hư danh tự nhiên còn kém hơn hung uy chấn Đại Kiền của Mộc Tu Công!

Tần Phàm thật thoải mái nói, nhưng lại tiếp tục chuẩn bị ra tay.

- Tiểu tử hỗn đản, hôm nay Mộc Thiên Hùng ta sẽ cho kỳ tích như ngươi chung kết nơi này!

Mộc Thiên Hùng nghe được vẻ châm chọc trong lời nói của Tần Phàm, lại nổi giận, cơn phẫn nộ như thực chất muốn bộc phát, không ngờ khiến cho hư không khắp bốn phía đều có chút chấn động!

- Không lâu phía trước cũng từng có một người nói với ta những lời không khác gì ngươi, ngươi đoán kết quả như thế nào?

Nhưng khóe môi Tần Phàm chợt nhếch lên, thản nhiên nói.

- Tốt! Tốt! Tốt! Tiểu tử hỗn đản, ngươi cứ việc tiếp tục hung hăng càn quấy một lát, bởi vì rất nhanh ngươi sẽ không còn lên tiếng được nữa! Dám ở trước mặt Mộc Thiên Hùng ta kêu gào mà không chết, bây giờ còn không có một người nào, không có một kẻ nào!

Mộc Thiên Hùng giận dữ, khí kình toàn thân phát động, rất nhanh, được bản tức nguyên khí kéo tới, một hệ nguyên khí chung quanh lần thứ cuồn cuộn tràn đến.

- Ha ha, không có một người nào, không có một kẻ nào sao? Vậy để cho ta làm người thứ nhất đi!

Tần Phàm lập tức cười nói, sau đó hắn cũng không lên tiếng, ngẩng đầu nhìn thoáng qua mặt trời trên cao, bắt đầu liên kết với bổn tinh trong não vực.

Hắn dự tính đem Chu Thiên Tinh La Quyền đưa vào chiến đấu thực tế hôm nay.

Có một lần thực nghiệm nơi diễn võ trường thành chủ phủ, kỳ thật hắn đã có lòng tin tưởng nhất định, nhưng dù sao đối thủ thành danh đã lâu, hung danh hiển hách, là nửa bước võ thánh cho nên hắn vẫn có vẻ thập phần cẩn thận.

Bổn tinh liên tiếp trong não vực, làm cho Tần Phàm vào lúc này cảm thấy có một loại cảm giác như muốn kết hợp cùng mặt trời trên cao, cả người đều lưu chuyển một loại cảm giác ấm áp, nhưng còn dần dần trở nên nóng bỏng.

Ánh sáng khắp bốn phía lúc này đều bị Tần Phàm hấp dẫn, làm cả người hắn bắt đầu tản mát ra hào quang vàng óng kỳ lạ.

Mà bên trong cảm ứng, Tần Phàm phảng phất như bị thiên thần nhập thân, hắn có thể cảm giác được có một cỗ lực lượng mạnh mẽ cũng đang chậm rãi xuất hiện trên nắm tay của hắn, hơn nữa trở nên càng ngày càng cường đại!

Ngũ tinh tương liên!

Ngay sau đó Tần Phàm cùng bổn tinh mặt trời liên hệ, não vực bắt đầu quan tưởng ra bốn viên tinh thần thật lớn mà hắn đã cảm ứng ra trước đó.

Đây chính là chư thiên lực lượng!

Phảng phất như Tần Phàm muốn đem lực lượng của những tinh thần trên bầu trời đều cướp đoạt kéo xuống!

Chỉ trong nháy mắt, ngũ tinh xuất hiện trong não vực, Tần Phàm liền cảm giác được lực lượng của chính mình lại tăng vọt, lực lượng cường đại làm cho hắn cũng không cách nào dám tin tưởng.

- Cửu cấp võ tôn đỉnh, nửa bước võ thánh, vậy hãy để cho ta nhìn xem rốt cục mạnh tới bao nhiêu đi!

Theo lực lượng tăng vọt, tin tưởng của Tần Phàm bạo tăng, trong con ngươi phát ra chiến ý mãnh liệt, thẳng tắp bắn tới Mộc Thiên Hùng đứng đối diện!

Mà Mộc Thiên Hung thấy trạng huống dị thường của Tần Phàm, trong lòng khẽ chấn động, cảm giác vẻ quỷ dị của thiếu niên áo xanh trước mặt, nhưng lúc này hắn tự nhiên không có khả năng lùi bước.

Mộc hệ nguyên khí xanh đen khắp bốn phía thao thao bất tuyệt như dòng sông, mãnh liệt mênh mông theo bốn phương hội tụ đến, lúc này hắn đã đem mộc hệ nguyên khí trong phạm vi ngàn thước đều hội tụ nơi này!

Cửu cấp võ tôn bình thường không thể nào có được năng lực nắm giữ nguyên khí trong phạm vi hơn ngàn thước, chỉ có nửa bước võ thánh như hắn mới có thể làm được!

Bên trong khu núi sâu, mộc hệ nguyên khí vô cùng nồng đậm, bị Mộc Thiên Hùng điên cuồng kéo tới, thậm chí còn có thật nhiều cây cối hơn trăm năm ngàn năm đều trực tiếp bị hút lấy thành cây khô!

Mà mộc hệ nguyên khí trong phạm vi trăm thước quanh thân Mộc Thiên Hùng quả thật chẳng khác gì biến thành màu đen như mực, bởi vì mộc hệ nguyên khí cực kỳ dễ dàng chuyển hóa thành độc khí, thậm chí còn có một loại nhiệt độ không khí đặc thù khuếch tán ra ngoài, cũng không biết làm cho bao nhiêu tiểu động vật trong khu rừng bị trực tiếp nhiễm độc mà chết.

Đặc biệt bản thân Mộc Thiên Hùng vào lúc này giống như có một bộ hắc bào bao phủ, ngoại trừ đôi mắt đỏ bừng, cả người đều âm u tăm tối, chẳng khác gì ma quỷ tu la đến từ địa ngục, làm cho người ta cảm giác sợ hãi.

Bởi vậy hai người đứng đối diện nhau, một người hào quang vạn trượng, một người sâu thẳm hắc ám, một người như thiên thần hạ phàm, một người là ma quỷ hồi sinh, đã hình thành sự trái nghịch vô cùng mãnh liệt!

Nhưng vào lúc này cũng không có thứ gọi là thiện ác, chỉ có so đấu thực lực mà thôi!

- Hống!

- Vạn Mộc Vạn Thú Quyền!

- Chu Thiên Tinh La Quyền!

Ngay sau đó hai người nhìn thẳng nhau, trong miệng trầm quát một tiếng, gió giục mây vần, cơ hồ đồng thời ra tay!

Mộc hệ nguyên khí đen đặc trên song chưởng Mộc Thiên Hùng bắt đầu khởi động, phảng phất như mây đen che phủ nửa không trung, cả không gian dày đặc một mảnh! Nhưng vào lúc này Tần Phàm lại giống như vầng mặt trời chói chang, thật sự bộc phát ra hào quang nóng cháy xuyên thấu không gian.

Ở bên kia, sóng dữ đen như mực cuồn cuộn tràn đến, muốn đem cả hư không nơi này xé rách! Ngay sau đó từng đầu hắc sắc cự thú hung mãnh được diễn hóa đi ra!

Long! Hổ! Báo! Sư tử! Voi!

Ác lang, chiến trư…

Hắc sắc mây đen cùng sương mù đen như mực bao trùm cả bầu trời!

Vạn thú bôn đào!

Kinh thiên động địa!

Vô số hắc sắc mãnh thú chạy chồm trong khu núi rừng, khí tức hung hãn tựa hồ muốn đem cả tòa sơn mạch xé rách thành hai nửa! Mặt đất chấn động, làm ngọn núi cực lớn muốn sụp đổ xuống dưới!

Khí tức cường đại đập thẳng vào mặt tràn đến, làm Tần Phàm không nhịn được hít sâu một hơi, ngay lập tức quang mang trên người hắn nhấp nháy, xuyên thấu qua mây đen ngăn cản, lôi kéo xuống, toàn bộ ngưng tụ bên trong!

Sau đó một quyền đánh ra!

Lay động thiên địa!

Oanh long long!

Giống như một quả bom khổng lồ nổ tung trong mây đen dày đặc, quang mang chói mắt bộc phát, toàn bộ hắc vụ đều bị bạch quang mãnh liệt phá mở, giống như mây mù bị tách sang hai bên, ánh mặt trời buông xuống nhân gian!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.