Ánh nắng chiều phủ kín trên đường lớn, một thân ảnh thanh y trẻ tuổi chậm rãi bước đi về phía trước.
Thanh niên nhân đi không nhanh, khí tức trầm ổn bí mật, lại mang tới cho người ta cảm giác bất phàm, làm rất nhiều người đi đường đều ghé mắt.
Nhưng mọi người cũng không dám dựa vào gần hắn.
Thân ảnh của người trẻ tuổi kia chính là Tần Phàm.
Lần này hành trình đi Cửu Long Tháp đã tiêu phí một năm thời gian của hắn, hiện tại thực lực hắn đại trướng, đã hơn hai mươi tuổi, không còn là một thiếu niên như trước kia, mà đã chính thức bước chân vào hàng ngũ thanh niên.
Thanh sam phơ phất, đặc lập độc hành.
Hiện giờ bộ dáng của kỳ tích chi tử càng thêm đường đường, phong tư trác tuyệt. Vẻ ngây ngô trên khuôn mặt đã hoàn toàn cởi ra, đã chẳng khác gì như đao kiếm khắc, có thể xem là anh tuấn.
Lần này Tần Phàm đang bước trên đường về.
Lần này trở về hắn đầu tiên cần đến gặp Kim Dương võ thánh, vị đệ nhất võ thánh của Vũ Thiên đại lục đã giúp đỡ hắn rất nhiều, hơn nữa trữ vật giới chỉ của người kia còn đang nằm trong tay của hắn.
Lúc ấy Kim Dương võ thánh đem trữ vật giới chỉ giao cho Tần Phàm, Tần Phàm lại nhất thời nhiệt huyết dâng tràn thiêu đốt sinh mệnh lực ngăn cản một kiếp cho Kim Dương võ thánh, đã không nhớ phải đem vật này trả lại nguyên chủ.
Kim Dương võ thánh là người của Đại Ly quốc, Đại Ly Hồng gia tọa lạc ngay trong Thiên Ly Thành này. Lần này Tần Phàm đi tới Thiên Ly Thành là vì tìm đến Kim Dương võ thánh.
Một mặt là vì trả lại trữ vật giới chỉ, cùng lúc hắn cũng muốn thỉnh giáo một ít phương diện thành thánh, làm con đường mình đột phá võ thánh càng thêm thuận lợi.
Đối với Tần Phàm mà nói, cửa ải đột phá võ thánh rất nhanh liền phải đối mặt!
Cứ như vậy trong lòng suy nghĩ sự tình, Tần Phàm rất nhanh đi vào trong Thiên Ly Thành, đi trên đường, nhìn thấy dòng người lui tới, trong tim của hắn cũng có chút xúc động.
Hắn nhớ lại chuyện mà Kim Dương võ thánh đã nói qua với hắn.
Những người thường này, sinh mệnh tràn đầy, bọn họ không biết được những chuyện bí mật của thế giới này, cũng không biết Vũ Thiên đại lục có lẽ sẽ gặp phải nguy cơ hủy diệt thật lớn. Bọn họ chỉ bận rộn đời sống hàng ngày của chính mình, trên mặt luôn mang theo ý cười mộc mạc.
Một khi rất nhiều nghịch thần giả cùng yêu thú đại quân dũng mãnh tràn vào đại lục, cuộc sống yên vui như thế sẽ không còn tồn tại.
Tần Phàm cũng không đành lòng nhìn thấy những sinh mệnh như thế biến thành vật hi sinh của thần chiến.
- Đoàn trưởng, ngươi thật sự không có việc gì, ta đã biết ngươi sẽ không có chuyện gì!
Ngay trong lúc Tần Phàm còn đang suy tư, một thanh âm vô cùng kích động đột nhiên truyền đến.
Nơi đầu đường phồn hoa, Tần Phàm còn đang sa vào trong suy tư, không lưu ý có người đi tới gần, lúc này nghe được thanh âm quen thuộc truyền đến mới chậm rãi quay đầu lại.
Vừa nhìn thì ra không phải ai khác, chính là tạm thay quản lý Ẩn Thế mạo hiểm đoàn đoàn trưởng Trần Kỳ. xem tại TrumTruyen.vn
Ban đầu khi Ẩn Thế mạo hiểm đoàn vừa mới bắt đầu thành lập, tác dụng của người này thật lớn, sau bởi vì thiên phú tập võ không cao, hơn nữa trong Ẩn Thế mạo hiểm đoàn càng ngày càng có thật nhiều nhân tài gia nhập, hắn mới thối vị nhượng hiền, đem vị trí đoàn trưởng giao cho người càng có tài năng là Giang Phong.
Kỳ thật Tần Phàm đối với Trần Kỳ luôn luôn cảm thấy có điểm thua thiệt với hắn, cho nên trước kia đã tặng không ít thượng đẳng đan dược cho hắn, hiện giờ gặp lại Trần Kỳ đã tiếp cận linh võ sư cảnh giới.
Nhưng thực lực như vậy sắp xếp trong Ẩn Thế mạo hiểm đoàn kỳ thật cũng không tính là cao.
Tần Phàm gặp mặt Trần Kỳ ở nơi này vẫn cảm giác thập phần ngoài ý muốn, một tiên thiên võ sư đi xuyên qua nhiều quốc gia tới biên cảnh Đại Ly quốc như vậy thật sự là có chút không dễ dàng.
- Trần Kỳ, sao ngươi lại ở chỗ này?
Vì thế hắn liền mở miệng hỏi.
- Đoàn trưởng, ngươi không có việc gì là tốt rồi, tiểu thư phái ta tới nơi này là vì chờ ngươi…
Trần Kỳ bước nhanh tới trước, trên mặt hưng phấn, nhưng đồng thời hai mắt cũng đỏ bừng, có chút nghẹn ngào nói:
- Từ sau khi ngươi xảy ra sự cố, Kim Dương võ thánh đại nhân đã phái người đi tới thông tri…nói đoàn trưởng ngươi đã chết, khi đã chúng ta đều thật thương tâm…nhưng tiểu thư không tin, nàng vốn muốn tự mình đến tìm đoàn trưởng, nhưng bởi vì chuyện trong gia tộc nàng nhất định phải lưu lại chủ trì đại cục, vì thế cho thuộc hạ tới nơi này chờ ngươi, nói không đợi được đoàn trưởng thì thuộc hạ không thể trở về…
Nghe được Trần Kỳ đứt quãng kể lại, cuối cùng Tần Phàm đã hiểu được đã xảy ra chuyện gì. Nguyên lai bởi vì chuyện xảy ra ở tầng thứ tư Cửu Long Tháp cho nên mọi người đều nghĩ rằng hắn đã chết, sau đó Kim Dương võ thánh liền cho người đi tới thông tri Nam Phong Tần gia.
Kết quả Tần Li không tin tin tức kia, vì vậy phái Trần Kỳ tới thành trì gần Cửu Long Cốc chờ đợi, hiện tại rốt cục đã đợi được Tần Phàm quay trở lại.
- Ta không sao, Trần Kỳ, lần này vất vả cho ngươi.
Nghe tới đó Tần Phàm có chút ấm áp, liền tiến lên vỗ nhẹ vai Trần Kỳ an ủi vị trung niên nam nhân đã sắp chảy nước mắt.
Ở trong lời kể của Trần Kỳ, Tần Phàm còn lấy được một tin tức làm cho hắn vui sướng, đó là Tần Li rốt cục đã rời khỏi Chân Võ thánh địa quay về Nam Phong Tần gia. Hắn chỉ cần quay về tới gia tộc là có thể gặp lại nữ tử xinh đẹp khiến cho hắn ngày nhớ đêm mong kia.
Mặt khác đối với việc Trần Kỳ vẫn luôn ở lại chỗ này chờ đợi mình Tần Phàm cũng cảm thấy có chút cảm động, lần này hắn mới vào thành còn chưa được bao lâu đã bị phát hiện, xem ra Trần Kỳ vẫn luôn một mực đứng ở gần cửa thành chờ đợi hắn, không hề dám thả lỏng một khắc nào.
- Không, thuộc hạ không khổ cực, chỉ chờ được đoàn trưởng trở về, thuộc hạ có vất vả cũng là đáng giá.
Lúc này bộ dạng của Trần Kỳ có chút tiều tụy, hẳn do thiếu khuyết nghỉ ngơi mà tạo thành, nhưng gặp lại được Tần Phàm, vị trung niên nam nhân kia có vẻ vô cùng kích động, nháy mắt trên mặt đã tràn ngập tinh thần.
- Những huynh đệ khác cũng thật khổ cực rồi.
Tần Phàm mỉm cười lại vỗ vỗ bả vai Trần Kỳ. Sau đó lại nhìn mấy người đứng sau lưng hắn nói, những người này đều ở cảnh giới linh võ sư, xem ra là đi theo bảo hộ Trần Kỳ, cũng là thành viên của Ẩn Thế mạo hiểm đoàn.
- Không khổ cực, có thể tự mình nghênh đón đoàn trưởng trở về, đây là vinh quang của chúng ta.
Vài đoàn viên linh võ sư cũng đều có vẻ thập phần kích động, bọn họ đối với vị đoàn trưởng truyền kỳ trước mắt, kỳ tích chi tử luôn tạo nên phong vân trên Vũ Thiên đại lục đều thập phần sùng bái cùng kính trọng.
- Ha ha, tuy rằng thực lực của thuộc hạ không đủ, nhưng thuộc hạ cùng đoàn trưởng quen thuộc nhất, cho nên lần này tiểu thư mới đặc biệt phái ta đến nơi đây. Quả nhiên hiện tại đoàn trưởng đã thay đổi không ít, nhưng thuộc hạ chỉ vừa nhìn thấy liền nhận ra.
Lúc này Trần Kỳ lau mắt cười nói, hắn đối với việc ngày xưa thật sớm về dưới trướng làm thuộc hạ của Tần Phàm mà luôn cảm thấy thập phần tự hào.
- Tốt lắm, chúng ta trước tiên tìm một chỗ, các ngươi kể lại cho ta nghe một ít tình huống trong gia tộc.
Tần Phàm mỉm cười gật đầu nói, chứng kiến người tại quê nhà, tâm tình hắn cũng chợt cảm thấy vui tươi.
- Vậy chúng ta trước tiên quay về trụ sở của chúng ta tại Thiên Ly Thành đi thôi.
Lúc này Trần Kỳ có vẻ thật hưng phấn vừa đi phía trước dẫn đường, vừa đè nén kích động nhỏ giọng giới thiệu:
- Có lẽ đoàn trưởng còn không biết, hiện tại Ẩn Thế mạo hiểm đoàn của chúng ta đều phát triển đoàn viên ở các quốc gia, thành viên bên ngoài thậm chí đã đạt tới hơn mười vạn người, còn có "Đại Kiền phong vân" của chúng ta đã đổi thành "Vũ Thiên phong vân", ngoại trừ chuyện xảy ra tại Đại Kiền quốc, ở quốc gia khác đã bắt đầu bán ra…
- Không tệ, không thể tưởng được hiện tại mạo hiểm đoàn của chúng ta đã phát triển tới mức độ này.
Tần Phàm không khỏi cảm giác có chút ngoài ý muốn, lúc ban đầu hắn thành lập Ẩn Thế mạo hiểm đoàn mặc dù cũng nghĩ tới cần phát triển lớn mạnh dùng thu thập một ít tin tức hữu dụng, nhưng không thể tưởng được có được tốc độ phát triển nhanh như vậy.
- Kỳ thật ban đầu khi đoàn trưởng cho chúng ta tìm kiếm tin tức về Cửu Long Cốc, chúng ta đã bắt đầu thành lập. Mà về sau, đoàn trưởng đạt được danh hiệu Liệp Thú Vương trong đại hội anh hùng săn thú, tên tuổi của kỳ tích chi tử người người đều biết, danh hào của Ẩn Thế mạo hiểm đoàn chúng ta cũng dần dần được truyền ra trên Vũ Thiên đại lục, phát triển càng lúc càng nhanh.
Trần Kỳ cười tiếp tục giới thiệu.
- Thì ra là thế.
Lúc này Tần Phàm mới thoáng hiểu được, hắn không nghĩ tới danh hiệu Liệp Thú Vương vẫn tốt dùng như vậy, nhưng hẳn là còn có nguyên nhân một chuyện khác của hắn cũng bị truyền ra đi.
- Ha ha, đúng vậy, kỳ tích chi tử là đoàn trưởng của chúng ta, ai không muốn gia nhập vào Ẩn Thế mạo hiểm đoàn đây? Chúng ta đối với đoàn viên gia nhập đều trải qua nghiêm khắc chọn lựa.
Vài linh võ sư khác cũng cười nói, bọn họ nhìn thấy Tần Phàm còn dễ ở chung hơn cả trong tưởng tượng, sau đó cũng dám xen lời nói chuyện, bọn họ đối với việc mình trở thành đoàn viên trung tâm của Ẩn Thế mạo hiểm đoàn mà thập phần tự hào.
Khi nói chuyện, mọi người vừa đi tới một ngôi nhà trung đẳng có vẻ bí mật, đây là căn cứ địa lâm thời của Ẩn Thế mạo hiểm đoàn thành lập tại Thiên Ly Thành.
- Lần này chuyện ta xảy ra sự cố có bị truyền ra hay không?
Vào phòng, sau khi ngồi xuống, Tần Phàm mới trầm giọng hỏi.
- Không có, tiểu thư dặn chúng ta phải giữ nghiêm bí mật, cả Nam Phong Tần gia cùng mạo hiểm đoàn cũng rất ít người biết, ban đầu chúng ta cũng lấy danh nghĩa phát triển mạo hiểm đoàn mà đi vào Đại Ly quốc.
Trần Kỳ trả lời.
- Như vậy cũng tốt.
Lúc này Tần Phàm mới yên tâm hơn một chút, hắn biết sự tồn tại của mình đối với Nam Phong Tần gia ý nghĩa như thế nào, nếu tin tức mình gặp nạn truyền ra, ảnh hưởng nhất định rất lớn, vì vậy hắn lại hỏi:
- Hiện tại tình huống trong gia tộc ra sao?
Trên thực tế hắn rời khỏi gia tộc đã hơn một năm, hắn đối với tình huống trong tộc cũng cảm thấy có chút bận tâm.
- Sau khi đoàn trưởng rời đi không lâu, thật sự chúng ta nhận được một ít áp lực, từ đầu tới đuôi Kiền Kinh Tần gia không hề buông tha việc quấy nhiễu cùng đả kích, nhưng sau đó tiểu thư trở về, hết thảy liền tốt hơn nhiều, thậm chí chúng ta còn đạt được một ít phát triển.
Trần Kỳ cũng nghiêm túc hồi đáp, nhìn ra được hắn hết sức bội phục Tần Li.
Tần Phàm gật gật đầu, hắn biết ước hẹn năm năm không chỉ là ân oán giữa hắn cùng Kiền Kinh Tần gia, vẫn còn là giao phong giữa Nam Phong Tần gia cùng Kiền Kinh Tần gia, bên ngoài Kiền Kinh Tần gia không dám đánh chính diện, nhưng dù sao cũng ỷ vào mình là nhất phẩm chân võ thế gia, làm một ít động tác âm thầm ảnh hưởng phát triển của Nam Phong Tần gia vẫn sẽ có.
Nhưng hắn rất có lòng tin với năng lực của Tần Li, có nàng trấn thủ Nam Phong Tần gia, phỏng chừng sẽ không xảy ra chuyện đại sự gì. Hơn nữa Tần Li xuất thân từ Chân Võ thánh địa, như vậy chứng minh nàng đã có được thực lực võ tôn, có nàng trong gia tộc cũng có thể an toàn hơn rất nhiều.
- Về sau còn nảy sinh qua chuyện thú triều thêm lần nào nữa hay không?
Vì vậy Tần Phàm lại hỏi, tuy rằng trong nhà có vài đầu yêu thú cường đại trấn thủ, nhưng hắn vẫn luôn lo lắng sẽ có thú triều đại quy mô phát sinh thêm lần nữa.
Đặc biệt sau khi nghe Kim Dương võ thánh nói về Trấn Yêu Thành cùng cửu cấp yêu thú, hắn càng thêm cảm thấy thật lo lắng.
- Cũng có thú triều nhỏ nhiễu qua địa phương như Thanh Thạch trấn, nhưng loại thú triều cỡ lớn như lần trước thì không thấy qua.
Trần Kỳ trả lời.
- Hiện tại cha ta cùng tỷ tỷ đều khỏe chứ? Lần này ta làm cho bọn họ lo lắng, lần này ta còn một số việc cần lưu lại một chút, còn phải phiền toái các ngươi quay về báo tin bình an giúp ta.
Tiếp theo Tần Phàm lại hỏi một ít chuyện khác trong gia tộc, cuối cùng mới nói.
Tuy rằng hắn cũng hi vọng mình có thể lập tức quay về thăm nhà, nhưng vì đại cục, hắn vẫn tính toán lưu lại tu luyện tới võ thánh mới trở về.
- Ha ha, lão tộc trưởng cùng tiểu thư đều rất tốt, nhưng vì quá lo lắng cho đoàn trưởng, đặc biệt là tiểu thư, đối với đoàn trưởng đúng là mong nhớ ngày đêm ah…Ha ha, đoàn trưởng yên tâm, chúng ta nhất định dùng tốc độ nhanh nhất đem tin tức đoàn trưởng bình an báo về!
Trần Kỳ cười nói, hắn cùng Tần Phàm ở chung lâu nhất, đối với vị đoàn trưởng trẻ tuổi này vô cùng hiểu biết, nên mới dám mở miệng vui đùa.
- Tốt lắm, như vậy hiện tại ngươi lên đường đi, lần này ta còn phải đi bái phỏng Kim Dương võ thánh một chút, việc này không thể chậm trễ.
Tần Phàm nghe vậy, tuy biết Trần Kỳ vui đùa, nhưng trong lòng không khỏi cảm thấy có chút ấm áp.
Trong khoảnh khắc nội tâm hắn cảm thấy ôn nhu vô hạn.
…
Trao đổi hồi lâu với người của Ẩn Thế mạo hiểm đoàn, nghỉ ngơi thêm một lát, Tần Phàm liền đi tới phủ đệ của Kim Dương võ thánh.
Kim Dương võ thánh là đệ nhất võ thánh của Vũ Thiên đại lục, nhưng Đại Ly Hồng gia vẫn thật điệu thấp, phủ đệ cũng không có kiểu tráng lệ như những đại gia tộc khác, nhưng lại có được nội tình võ đạo thế gia nồng hậu, không hề mất chút phong cách quý phái.
- Vãn bối Tần Phàm, tiến đến cầu kiến Kim Dương võ thánh tiền bối.
Đi tới trước Đại Ly Hồng gia phủ đệ, Tần Phàm hướng mấy vị thủ vệ chắp tay, nói thẳng ý tứ đến thăm của mình.
- Tần Phàm, ngươi không có chết!
Ngay khi thanh âm của Tần Phàm vừa vang lên, ngay lập tức tận sâu trong phủ đệ Hồng gia lại truyền ra thanh âm kinh ngạc lẫn vui mừng, lại thêm một trận gió lốc bỗng nhiên ập tới, tiếp theo một thân ảnh kích động liền xuất hiện ngay trước mặt hắn!
Thân ảnh xuất hiện trước mắt Tần Phàm chính là Kim Dương võ thánh.
Vị lão võ thánh vừa nghe được thanh âm của Tần Phàm lập tức từ trong phủ đệ thuấn di ra tới ngoài cổng làm mấy thủ vệ giật nảy mình, trong khoảnh khắc cũng cảm thấy thật ngạc nhiên, bởi vì bọn họ chưa từng nhìn thấy qua lão tổ tông có khi nào lại tự đích thân đi ra cửa nghênh đón một người.