Đan Vũ Càn Khôn

Chương 905: Ngoan Thánh Cừu Bách Hải




Cho dù Phong Vô Cực có liều mạng cũng không phải là đối thủ của hắn, nhưng Tần Phàm lo lắng trong gia tộc hắn có thêm cường giả võ thánh càng mạnh hơn, dù sao hắn không hiểu biết được nhiều về chuyện của Phong gia.

- Hừ, nếu Phong gia thật sự còn dám tới gây chuyện với ta, ta sẽ không để ý cho bọn hắn một giáo huấn suốt đời khó quên!

Nhớ tới Phong Vô Cực, sắc mặt Tần Phàm có chút lạnh lùng.

Hắn giết chết Phong Bạch Vũ, trên thực tế còn chưa hoàn toàn gây thù oán với Phong gia, thậm chí Phong Vô Cực tới tầm thù hắn cũng có thể lý giải, nhưng nếu Đại Chấn quốc Phong gia không biết điều tự cuốn vào, vậy thật sự hoàn toàn đắc tội hắn!

Tu luyện có chút mệt mỏi, vung lắc tạp niệm trong lòng, Tần Phàm nhìn ra bình nguyên bên ngoài.

Bởi vì đã là chạng vạng, bên ngoài thập phần nhu hòa, trên bình nguyên gió nhẹ thổi qua, ánh hoàng hôn buông xuống trải vàng khắp mặt đất.

Đúng lúc này, cảm giác được ngọn gió thổi vào mặt, thần sắc Tần Phàm chợt động, mẫn tuệ nghe ra khí tức nguy hiểm bên trong, lập tức liền trở nên cảnh giác!

- Tiểu Vũ, mau nhanh dừng xe!

Sắc mặt trầm xuống, Tần Phàm lập tức gọi Hồng Vũ.

- Công tử, làm sao vậy?

Nghe được thanh âm của Tần Phàm, Hồng Vũ vội vàng cho xe ngựa dừng lại, xoay người hỏi. Thực lực của hắn không cách nào cảm ứng được khí tức nguy hiểm đang đến kia.

- Tiểu Vũ, trên đường này thật vất vả cho ngươi, ngươi đưa ta tới đây là được, hiện tại ngươi có thể trở về đi thôi, trên đường đi ngươi phải cẩn thận, khi trở lại Đại Ly quốc trước tiên phải hội họp cùng người trong gia tộc rồi hãy quay về Hồng gia!

Lúc này Tần Phàm dặn dò Hồng Vũ.

- Vì sao vậy công tử? Còn cách Bạch Ngân Thành thật xa đâu!

Hồng Vũ không khỏi ngẩn ra.

- Tự mình ta đi qua thì tốt hơn!

Tần Phàm lắc đầu, sau đó lấy ra mấy bình bạch ngọc đưa ra trước tiếp tục nói:

- Nơi này có một ít đan dược, có lợi thật lớn trong việc tăng cao võ đạo của ngươi, ngươi dựa theo cách chỉ dẫn sử dụng là được.

- Công tử…

Hồng Vũ có chút do dự tiếp nhận mấy bình bạch ngọc, lúc này thân hình Tần Phàm đã nhảy ra khỏi xe ngựa.

- Nhớ kỹ mau nhanh trở về, đừng nên quay đầu!

Tần Phàm nhảy ra khỏi xe trực tiếp lướt qua xe, hướng phía trước bay đi thật nhanh, đợi sau khi hắn bay ra xa vài trăm thước thanh âm mới truyền vào trong tai Hồng Vũ.

- Công tử…

Thấy Tần Phàm đột nhiên rời đi, Hồng Vũ cảm thấy có chút ảm đạm. Nhưng khi hắn cúi đầu nhìn rõ mấy bình bạch ngọc trong tay, vừa xem nhất thời tinh thần liền chấn động.

Chân Võ Đan có thể giúp người tăng lên một cảnh giới cùng nửa cấp tiểu cảnh giới, Huyễn Võ Đan tăng nhanh tốc độ tu luyện, Tinh Nguyên Đan tăng được lý giải độ chặt chẽ cùng độ tinh khiết của nguyên khí…

Tần Phàm cho hắn mấy bình đan dược đều là đan dược trân quý dùng đề thăng cảnh giới, những đan dược này cho dù những đệ tử thiên tài ở trong Đại Ly Hồng gia cũng chưa chắc có được.

Hắn chỉ là con trai của một mã phu đột nhiên có được đan dược trân quý như vậy, không thể nghi ngờ là phúc trạch cùng cơ duyên cực lớn, cho dù là những thiên tài đệ tử trong gia tộc cũng phải hâm mộ!

- Công tử, cả đời này không biết Hồng Vũ còn cơ hội gặp lại ngài hay không, nhưng ngài yên tâm, ta nhất định sẽ không cô phụ tâm ý của công tử, ta nhất định ghi nhớ những gì ngài đã chỉ dạy, trở thành một cường giả đỉnh thiên lập địa!

Nhìn thân ảnh dần dần biến mất xa xa của Tần Phàm, trong lòng Hồng Vũ vừa cảm động vừa nhiệt huyết không thôi.

Kỳ thật thiên phú của hắn cũng không thấp, chỉ là thân phận thấp kém, căn bản không có khả năng được cơ hội sử dụng những đan dược đỉnh cấp này. Mà có được đan dược này, đủ cho hắn hoàn toàn thay đổi nhân sinh của hắn.

Hắn hoàn toàn không thể ngờ được chỉ một lần cơ hội điều khiển xe ngựa đưa tiễn thế nhưng lại có thể xoay chuyển vận mệnh cả cuộc đời mình!

Tần Phàm cáo biệt Hồng Vũ, tiếp tục bay về phía trước. Hắn có thể cảm giác được khí tức nguy hiểm kia truyền tới là từ trước mặt, khí thế cường đại che giấu cho hắn biết đó là một cường giả chân chính, ít nhất phải có cảnh giới ngoài lục cấp võ thánh.

Thậm chí hắn có thể xác định cỗ khí tức nguy hiểm kia là vì hắn mà tới, đối với hắn mà nói, tuyệt đối là một gã kình địch, cho nên hắn mới để Hồng Vũ rời đi trước.

Nhưng từ sau khi hắn đạt tới cảnh giới võ thánh, đã tự tin hơn rất nhiều. Với thực lực bây giờ của hắn, cho dù đánh không lại đối phương nhưng nếu muốn giết chết hắn, cho dù là thất cấp võ thánh phỏng chừng cũng không thể làm được!

Bởi vì có câu nói tài cao gan lớn, lần này Tần Phàm hoàn toàn không chút né tránh, trực tiếp đi thẳng về phía trước, hắn thật muốn nhìn xem là ai chắn ngang đường đi của hắn.

Bay hơn ngàn thước, quả nhiên hắn nhìn thấy một lão giả mặt đỏ trên thân mặc một bộ da thú rách nát, chắp hai tay sau lưng, đang đứng thẳng giữa đường, lúc này lão giả nhắm chặt đôi mắt, nhưng trên người tràn ngập một cỗ khí tức sát lục hung ác, giống như một đầu mãnh thú đang chuẩn bị vồ mồi.

Trời chiều như máu, chiếu lên người lão giả càng thêm có vẻ âm trầm đáng sợ.

- Quy tắc tiểu thế giới! Thất cấp võ thánh cường giả!

Chứng kiến lão giả, Tần Phàm khẽ cau mày, sau đó chứng kiến vầng sáng trên người hắn, nhất thời trong lòng liền chấn động.

Vầng sáng kia thuộc về quy tắc tiểu thế giới, chỉ khi nào ngũ hành nguyên khí đại thành mới có thể ngưng luyện ra!

- Ngươi chính là kỳ tích chi tử Tần Phàm?

Lão giả mặt đỏ tuy rằng nhắm mắt, nhưng có thể dễ dàng cảm giác được Tần Phàm đã đến, lúc này chậm rãi mở mắt lãnh đạm nhìn Tần Phàm đang trôi nổi giữa không trung.

Trong hai mắt hắn hiện lên hồng quang chói mắt, chiếu lên trên người, làm người ta không tự chủ được có loại cảm giác tim đập thật nhanh, thật giống như bị độc xà theo dõi, vô cùng nguy hiểm.

Trong lòng Tần Phàm trầm xuống, Thanh Long Tâm mạnh mẽ nhảy lên hai lần mới trấn định lại. Người này vừa mở miệng trực tiếp chỉ mặt gọi tên, không cần nghĩ quả nhiên vì hắn mà đến.

Nhưng hắn có được lòng dạ cường giả, cho dù đối mặt với người mạnh hơn mình cũng không hề có chút sợ hãi.

- Chính là tại hạ, không biết các hạ là ai, ngăn đón trước mặt tại hạ để làm gì?

Tiếp theo Tần Phàm chậm rãi đáp xuống mặt đất, đứng cách lão giả mặt đỏ chừng ba mươi thước, bình tĩnh mở miệng hỏi.

- Ta là người cần giết ngươi, vì giết ngươi mà đến!

Mà ngay lúc Tần Phàm vừa đứng yên, lão giả chợt co rút hai mắt, khí thế trên người mạnh mẽ ngưng tụ, tựa hồ sát khí nháy mắt phun ra, chẳng khác gì vô số yêu thú thức tỉnh!

Không ngờ lão giả kia không nói thêm lời nào, trực tiếp phất tay áo về hướng Tần Phàm, sau đó liền nhìn thấy một cỗ quang mang thất thải chẳng khác gì dải lụa kéo dài xuyên thấu qua không trung.

Một kích nhìn qua như thật nhẹ nhàng nhưng lại mang theo lực lượng quy tắc tiểu thế giới, uy lực cường đại tua nhỏ không khí, lan tràn lên một loại cảm giác thật thảm thiết.

Lúc này hai mắt Tần Phàm cũng ngưng tụ lại, hắn kiến thức qua sự lợi hại của quy tắc tiểu thế giới, ngay lúc đó Kim Dương võ thánh chỉ đảo qua, dù là tam tứ cấp cốt thánh cũng hoàn toàn không thể ngăn cản được. Quy tắc của lão giả kia so ra kém với Kim Dương võ thánh, nhưng đồng dạng không thể xem thường.

Nhưng nếu hắn dám trực tiếp đi tới trước đã sớm có chuẩn bị, lão giả vừa xuất thủ thì hắn cũng lập tức ứng phó.

Thanh Long Tham Trảo!

Một móng vuốt cực lớn vắt ngang không trung, từ trên trời giáng xuống, thanh thế mạnh mẽ như muốn đánh rách cả không gian.

- Oanh!

Thanh Long Tham Trảo trực tiếp va chạm cùng dải lụa kia, nhưng tiếp theo không ngờ lập tức đổ sụp! Một ít tia sáng thật giống như ánh tà dương trực tiếp vỗ lên trên người Tần Phàm. Bạn đang xem truyện được sao chép tại: TrumTruyen.vn chấm c.o.m

Lực lượng mạnh mẽ đập vào, làm Tần Phàm hừ một tiếng, sau đó thân thể không tự chủ được thối lui ra sau, bình nguyên bên dưới chân bị cày ra một hố sâu, nhìn thật ghê người.

- Không ngờ quy tắc tiểu thế giới của người này mạnh như thế!

Thật vất vả ổn định thật hình, Tần Phàm cảm giác khí huyết quay cuồng, trong lòng không khỏi khiếp sợ. Đây là lần đầu tiên hắn giao thủ cùng một cường giả có quy tắc tiểu thế giới hoàn chỉnh, lực lượng đúng là vượt ngoài sự dự liệu của hắn.

- Không sai, không hổ là kỳ tích chi tử, đáng giá cho Cừu Bách Hải này ra tay.

Thấy Tần Phàm thừa nhận một kích của mình mà vẫn bình yên vô sự, lão giả tạm thời dừng tay, không nhịn được có chút ngoài ý muốn lạnh lùng nói.

- Ngoan Thánh Cừu Bách Hải?

Nghe được tên này, sắc mặt Tần Phàm thoáng thay đổi. Tuy rằng hắn chưa gặp qua Cừu Bách Hải, nhưng đã sớm nghe qua sự tích của người này.

Cừu Bách Hải được xưng Ngoan Thánh, là một cường giả võ thánh tán tu, người này không có chỗ ở cố định, thậm chí không biết người của quốc gia nào. Chỉ biết tính tình tàn nhẫn, đối với người ác mà đối với chính mình càng ác hơn, hung danh truyền khắp đại lục.

Nghe nói khi còn trẻ người này từng đắc tội võ thánh cường giả, bị người kia đuổi giết, vì trốn tránh lại mang thực lực tiên thiên võ sư tiến vào trong Yêu Thú Hoang Nguyên, sinh sống trong khu vực khủng bố kia suốt ba mươi năm thời gian, sau khi đi ra đã là một cường giả võ thánh, đem cả nhà cừu nhân chém giết, lưu lại hung danh hiển hách.

Là một thất cấp võ thánh, hắn đã sớm có thể thành lập chân võ thế gia của mình, nhưng hắn đã không còn người nhà, tự nhiên không có gia tộc để lập hộ. Mà chính vì không bị gia tộc ràng buộc, tự nhiên không hề kiêng kỵ, người như vậy đúng là đáng sợ nhất, cho nên có một ít nhất phẩm chân võ thế gia không dám đắc tội hắn!

Tần Phàm làm sao cũng không nghĩ ra vì sao người này lại tìm tới chính mình.

- Nguyên lai là Cừu Bách Hải tiền bối, nhưng nghĩ tới giữa ta và tiền bối không oán không thù, vì sao muốn khó xử ta đây?

Tiếp theo Tần Phàm khẽ cau mày, hai mắt ngưng trọng nhìn lão giả hỏi.

Trên thực tế hắn cũng không muốn đắc tội người tàn nhẫn như vậy, nếu hắn không thể giết người lão giả, như vậy sẽ mang tới phiền phức vô tận cho chính mình cùng gia tộc.

- Không sai, ta và ngươi không oán thù, nhưng lần này ta bị người nhờ vả tới lấy tính mạng của ngươi!

Vẻ mặt Ngoan Thánh Cừu Bách Hải khẽ biến, lãnh đạm nói.

- Bị người nhờ vả? Chính là Đại Chấn quốc Phong gia?

Nghe vậy Tần Phàm trầm xuống, nhất thời hiểu được nguyên do, đồng thời trong lòng nổi lên sát khí. Mấy ngày nay không thấy người của Phong gia tìm hắn phiền toái, hắn vốn tưởng rằng họ đã thu liễm, không ngờ hiện tại còn thuê người tới giết hắn!

Điều này làm cho hắn sôi gan!

- Muốn biết là ai, tiếp được ta một chiêu này rồi nói sau!

Cừu Bách Hải bước một bước, mặt đất chấn động, sau đó oanh thẳng một quyền về phía trước.

Khí tức cuồn cuộn thảm thiết phá tan hư không, trực tiếp tập kích thẳng về hướng Tần Phàm.

Song chưởng của Cừu Bách Hải thoạt nhìn cường đại mà mạnh mẽ, xem ra cũng là một cao thủ quyền pháp.

Một quyền do hắn đánh ra nhất thời khiến cho phong vân thay đổi, trời chiều tựa hồ như bị kình khí áp bách trốn vào trong tầng mây, ngay cả thiên địa đều tối sầm xuống, lập tức một nắm tay kim sắc mang theo sát khí âm sâm mãnh liệt được hình thành ngay trong hư không.

Nắm tay mạnh mẽ dữ dằn, vừa xuất hiện liền đem hư không trực tiếp đè sập, đem không gian tầng tầng áp đoạn.

Khí thế lớn đến vô cùng, khí kình mênh mông tràn tới, trên nắm tay tản ra thất thải chói lọi, quyền như cuồng long, chẳng khác gì mãnh hổ đánh thẳng về phía trước, như xuyên qua núi cao, chấn động thâm hải!

Nương theo một quyền này trong không khí còn mang theo khí kình vô cùng sắc bén, mỗi tia mỗi tấc đều chẳng khác gì đao phong, thảo nguyên xanh mướt bên dưới biến thành vô số bột phấn phiêu đãng ngay trong thiên địa, lả tả rơi xuống chẳng khác gì một cơn mưa phùn.

Thanh Long Tâm nhảy mạnh, Tần Phàm có thể cảm giác được bên trong một quyền của Cừu Bách Hải kim hệ nguyên khí đã tăng lên tới cực hạn, tùy thời đều có thể ngưng khí thành phong, giết chóc hết thảy.

Chỉ là quy tắc đã cường hãn như vậy, hiện tại kết hợp cùng vũ kỹ đánh tới uy lực càng thêm đáng sợ vô cùng. Nắm tay chưa tới, quyền phong cùng khí tức đã dao động lòng người, thậm chí làm cho người ta cảm thấy được đang đứng dưới ngọn núi cao, mà ngọn núi kia đã gần như sắp sụp đổ xuống.

Nhưng cho tới nay Tần Phàm chưa từng thả lỏng cảnh giác, vừa thấy Cừu Bách Hải đánh ra một quyền, hắn đã có chuẩn bị, trong một khắc này bên trong não vực của hắn bổn tinh thái dương bắt đầu vận chuyển lên điên cuồng.

Thái dương một khắc này liền phóng dị tượng, bỗng nhiên lao ra khỏi tầng mây, phát ra ánh sáng mãnh liệt chói mắt!

Kỳ cảnh khiến vô số người ở gần khu vực đó đều quay đầu quan sát, ngay sau đó càng làm cho mọi người ngạc nhiên hơn chính là quang mang trên thái dương lại rơi xuống khu thảo nguyên biên cảnh Đại Chấn quốc.

Tùy theo mà đến là tinh quang của bốn mươi chín tinh thần, mỗi một đạo đều ẩn chứa tinh thần lực cuồn cuộn vô cùng, lực lượng mênh mông đem toàn bộ mây mù trên bầu trời đều đánh tan, trong phạm vi trăm dặm phóng ra quang mang sáng ngời.

- Chu Thiên Tinh La Quyền!

Lực lượng bốn mươi chín viên đại tinh tụ trên nắm tay, chẳng khác gì thái dương trên bầu trời rơi xuống, quang mang chói mắt, làm cả đường chân trời như có thái dương dâng lên, sáng ngời vạn lý.

Ngay lập tức Tần Phàm quát to một tiếng, oanh ra một quyền về phía trước, tiểu thái dương liền nghênh hướng kim sắc cự quyền của Cừu Bách Hải, trải qua mấy ngày củng cố uy lực một chiêu vũ kỹ này của hắn đã tăng lên không ít.

- Oanh!

Hai người va chạm giữa không trung, sau một thoáng thanh âm nổ ầm vang, cuối cùng phát ra thanh thế giống như vẫn thạch va chạm, cả bình nguyên trong khoảnh khắc đều run rẩy.

Một khe nứt thật lớn xuất hiện ngay trên bình nguyên, kéo dài hơn ngàn trượng, lại giống như mạng nhện lan tràn, mảnh đất phân thành bốn năm mảnh, cát đá biến thành dập nát, văng ra tung tóe.

- Trên thân của ngươi quả nhiên có một loại thiên giai tinh thần vũ kỹ ngoài ngũ hành, uy lực rất mạnh, nhưng vũ kỹ này ở trên người của ngươi không thể phát huy ra uy lực lớn nhất, có chút lãng phí!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.