Đan Vũ Càn Khôn

Chương 947: Lựa chọn khó khăn




Bát Kiếp Hỏa Lan nhập đỉnh, bởi vì bản thân nó sinh trưởng ở ngay trên miệng núi lửa, có thể chịu được nhiệt độ cực kỳ cao, Đan Hỏa muốn luyện hóa nó cũng là một nan đề. Lúc này đây Tần Phàm cũng rõ ràng cảm giác được Bát Kiếp Hỏa Lan này so với Thập Đông Tuyết Liên càng khó luyện hóa thành dịch, trọn vẹn hao tốn 20 phút mới luyện hóa thành công.

Tiếp theo đã đến trình tự mấu chốt nhất… dung hợp linh dịch, nếu như linh dịch dung hợp thành công, như vậy là đan phương phối hợp chính xác, có thể tiếp tục tiến hành Ngưng Lộ cùng các trình tự khác, nếu không sẽ như lần thứ nhất thất bại trong gang tấc.

- Dung hợp, dung hợp cùng một chỗ a...

Tần Phàm một bên gắt gao nhìn chằm chằm vào trong dược đỉnh, một bên bờ môi nhẹ nhàng nhảy động lên. Hắn có thể xuyên thấu qua nắp đỉnh, nhìn thấy linh dịch của Bát Kiếp Hỏa Lan đã cùng chín loại linh dịch khác giao hội cùng một chỗ, đang tiến hành bước dung hợp Ngưng Lộ cuối cùng.

- Dung hợp 90%, 95%... 100%! Dung hợp thành công rồi! Bước tiếp theo, Ngưng Lộ!

Mà sau một lát, hai mắt của Tần Phàm không khỏi ngưng tụ, hắn chứng kiến nước thuốc trong dược đỉnh rốt cục hoàn toàn dung hợp cùng một chỗ rồi.

Cái này ý nghĩa ở lần thứ hai hắn rốt cục ghép thành đan phương rồi!

Mà cũng ngay một cái chớp mắt khi linh dịch dung hợp thành công, Tần Phàm cũng không có lãng phí thời gian, lập tức tiến vào đến trình tự Ngưng Lộ.

Từng bước một, dựa vào linh hồn cảm ứng xuất sắc, thời gian dần qua đem linh dịch ổn định lại, bởi vì dược đỉnh trước mặt không phải là dược đỉnh truyền thừa, hắn chỉ có thể toàn bộ dựa vào cảm xúc cùng kinh nghiệm của mình đến khống chế độ ấm, để cho linh dịch có thể thành công ngưng kết thành lộ.

- Ngưng Lộ thành công!

Lại sau một lúc lâu, hai mắt của Tần Phàm lại ngưng tụ lần nữa, hắn cảm giác được linh dịch trong dược đỉnh đã hoàn toàn ngưng kết, tất cả linh dịch trân quý trong dược đỉnh cũng toàn bộ biến thành một loại cao như keo thể.

Cái này là linh lộ, Ngũ Hành Hợp Nguyên lộ!

Bất quá cái này còn chưa đủ, Thánh cấp đan dược chỉ có thể dùng hình thái đan dược tồn tại, chỉ cần còn không có Chú Linh thành đan, thì Ngũ Hành Hợp Nguyên Đan này chưa tính là luyện chế thành công. truyện được lấy tại TrumTruyen.vn

- Ngưng Thể!

- Cố Thể!

Tần Phàm cẩn thận khống chế được Tử Uân Đan Hỏa, thời điểm độ ấm rốt cục đến mức thích hợp cho Ngũ Hành Hợp Nguyên lộ, môi hắn khẽ động lần nữa, thủ ấn biến hóa tiến nhập bước tiếp theo.

Lần nữa thành công!

Lúc này đây Tần Phàm cụng có chút ngoài ý muốn, hắn cũng không nghĩ ra mình có thể nắm giữ được độ ấm của Ngũ Hành Hợp Nguyên Đan này hoàn mỹ như thế, ở giai đoạn Ngưng Thể đã hoàn mỹ hoàn thành, cũng thập phần thuận lợi thành công đến thể rắn rồi.

Linh lộ trong dược đỉnh hóa thành linh tán, sau đó lại từ linh tán biến thành linh hoàn!

- Kế tiếp phải Tụ Linh rồi!

Lúc này Tần Phàm cũng không khỏi có chút hít một hơi, một bên tập trung tư tưởng suy nghĩ nhìn dược đỉnh trước mắt, một bên rất nhanh bắt đầu thi triển pháp quyết Tụ Linh của Ẩn Thế Đan Môn.

Linh khí không ngừng ngưng tụ lấy ở phía trên lôi đài, thậm chí có chút đưa tới phong vân thay đổi, sắc trời cũng tối sầm lại.

Rất nhanh, thiên địa linh khí đã ngưng tụ đến đầy đủ.

Độ ấm từng cái phương diện đều cơ hồ là khống chế hoàn mỹ, ra ngoài ý định thuận lợi đi tới một bước Chú Linh này.

- Chú Linh!

Hai tay thay đổi thủ ấn, bốn chỉ kết hợp lấy, Tần Phàm chăm chú nhìn qua dược đỉnh trước mắt, hư không chỉ ra một ngón tay, sau đó linh khí ở giữa không trung lập tức biến hóa nhanh chóng, ầm ầm rót vào trong dược đỉnh.

Lập tức Tần Phàm rốt cục cũng sắp thành công luyện chế ra Ngũ Hành Hợp Nguyên Đan rồi.

Nhưng mà cũng vào lúc này, dược đỉnh ở trước mặt Tần Phàm đang được rót vào thiên địa linh khí kia, lại kịch liệt chấn động, giống như có vô số hung thú ở trong đó lăn mình, cũng như là một ngọn núi lửa sắp bộc phát.

Oanh!

Ngay một khắc sau, một hồi hào quang vô cùng chói mắt ở trên lôi đài đột nhiên sáng lên, sau đó mọi người liền chứng kiến dược đỉnh ở trước mặt Tần Phàm kia, dĩ nhiên là đột nhiên chia năm xẻ bảy mà nổ tung đi ra....

- Ah…

- Kỳ Tích Chi Tử vậy mà đã thất bại!

- Dược đỉnh nổ tung!

Chứng kiến dược đỉnh trên lôi đài của Tần Phàm dĩ nhiên là nổ tung đi ra, lúc này làm cho người xem toàn trường cũng không khỏi sợ hãi, trận trận thanh âm kêu sợ hãi ở giữa sân vang lên. Mà chứng kiến mảnh vỡ dược đỉnh bạo tạc nổ tung kia hướng về Tần Phàm bắn đi tung tóe, một ít nữ tử nhát gan tức thì bị một màn này làm sợ tới mức muốn nhắm mắt lại, không dám nhìn tới, sợ sẽ nhìn thấy tình cảnh da phá máu chảy.

- Tại sao có thể như vậy?

Một ít người ủng hộ Tần Phàm, vốn mắt thấy thần tượng vào lúc này sắp thành công luyện chế ra đan dược, trở thành đệ nhất nhân trong toàn trường, bọn hắn cơ hồ sắp hưng phấn hô to ủng hộ rồi, nhưng cuối cùng nhất thanh âm ủng hộ đều biến thành thanh âm kinh hãi, thậm chí là không thể tin được.

Đồng thời tâm chờ mong của bọn hắn tựa hồ cũng theo cái dược đỉnh bạo tạc nổ tung này rách nát rồi, tuy bọn hắn không hiểu thuật luyện đan, nhưng cũng biết vào lúc đó dược đỉnh bạo tạc nổ tung đại biểu cho cái gì, đó là đại biểu cho tất cả cố gắng phía trước đều thất bại trong gang tấc!

Kế tiếp coi như là lâm trận lại thay đổi, thay thế một cái dược đỉnh mới, chỉ sợ cũng khó có thể lại hồi phục trạng thái, hơn nữa thời điểm này bọn hắn cũng lo lắng Tần Phàm sẽ bị cái dược đỉnh bạo tạc nổ tung này gây thương tích, vậy thì càng không có cơ hội rồi.

May mắn, Tần Phàm ở trên lôi đài chứng kiến dược đỉnh kia đột nhiên bạo tạc nổ tung, tuy hắn cũng lộ ra vẻ kinh ngạc, nhưng vẫn là rất nhanh phản ứng đi qua, vội vàng dùng một cổ kình khí đem dược đỉnh bạo tạc nổ tung kia hoàn toàn bao khỏa ở trong đó.

Không cho mảnh vỡ bạo tạc nổ tung này làm bị thương mình, cũng không cho nó ảnh hưởng đến người khác.

Đây là một trận đấu công bình, tuy Tần Phàm cũng muốn lấy được quán quân, nhưng hắn không muốn bởi vì nguyên nhân của mình, lại để cho lò đan bạo tạc nổ tung ảnh hưởng tới những người dự thi khác, tuy đối thủ cạnh tranh lớn nhất của hắn là Ly Hỏa Đan Vương ở sát bên, như vậy cũng không được.

Mà nghe được đột nhiên truyền đến thanh âm bạo tạc nổ tung kia, các Luyện Đan Sư ở trên lôi đài vốn riêng phần mình đắm chìm bên trong luyện đan kia, vào lúc này đều không khỏi sững sờ, lập tức cũng nhịn không được ổn định Đan Hỏa, sau đó quay đầu nhìn về phía Tần Phàm, trên mặt cũng hiện ra biểu lộ bất đồng.

- Ha ha, Tần Phàm tiểu huynh đệ, dục tốc bất đạt ah.

Sau khi nhìn thấy một màn như vậy, Ly Hỏa Đan Vương Chư Cát Lăng đối với cử động của Tần Phàm lại tựa hồ không có lộ ra bao nhiêu ý tứ cảm kích, chứng kiến Tần Phàm thất bại, chỉ là vào lúc này vẻ bên ngoài thì cười nhưng trong lòng không cười nói.

Bởi vì lần này trong nội tâm Ly Hỏa Đan Vương ẩn ẩn coi Tần Phàm là đối thủ đoạt giải quán quân lớn nhất, sau khi nhìn thấy Tần Phàm ngay cả dược đỉnh cũng nổ tung, hắn tự nhiên là không khỏi ám ám thở dài một hơi, cái này ý nghĩa lúc này đây hắn lấy quán quân đại hội, đạt được danh xưng song Đan Vương sẽ có vẻ đơn giản hơn rất nhiều.

Nếu như Tần Phàm sớm rời khỏi trận đấu, như vậy đối với hắn mà nói tự nhiên là càng thêm có lợi. Mà cho dù người phía trước không có lui thi đấu, bởi vì bản thân bắt đầu sử dụng một cái dược đỉnh mới cũng là thập phần bất lợi, nếu như ở trong trận đấu trọng yếu như vậy lại đổi một cái dược đỉnh mới, coi như là Luyện Đan Sư cấp bậc Đan Vương, cũng tuyệt đối không có khả năng thành công.

Hơn nữa ở dưới tình huống đã mất đi hai phần Linh Dược, gần kề chỉ còn lại có một cơ hội, cộng thêm lần này bạo đỉnh, tất nhiên đối với người phía trước sẽ tạo thành đả kích không nhỏ, như vậy hiện tại Tần Phàm thừa nhận áp lực to lớn như thế nào có thể nghĩ. Ở dưới loại áp lực này, muốn nhanh nhanh chóng khôi phục trạng thái, kia là chuyện rất khó có khả năng.

Cho nên tâm tính của Ly Hỏa Đan Vương đã hoàn toàn dễ dàng xuống, tin tưởng đoạt giải quán quân tăng nhiều, trên mặt mỉm cười, bắt đầu lần nữa vùi đầu vào bên trong luyện chế đan dược của mình.

- Ha ha... tốt! Tuy Tần Phàm ngươi là Võ Thánh cường giả thì như thế nào, tuy ngươi nắm giữ Tử Uân Đan Hỏa thì như thế nào, nhưng cuối cùng ngươi vẫn phải thua ở trong tay ta! Ngươi đã luyện chế thất bại, lúc này ngươi nhìn ta luyện chế ra một khỏa Ngũ Hành Hợp Nguyên Đan cho ngươi xem!

Mà Hỏa Dương ở một bên kia, một mực đè nén tính tình, sau khi nhìn thấy Tần Phàm ngay cả dược đỉnh cũng nổ tung, rốt cục cũng nhịn không được nữa cuồng ngạp cười ra tiếng.

Hắn phảng phất như nhìn thấy được tràng cảnh mình hãnh diện, trước đây vẻ lo lắng bởi vì thảm bại ở trên tay Tần Phàm, tựa hồ cũng tiêu tán đi rất nhiều.

Tuy Hỏa Dương hắn biết được luyện chế Ngũ Hành Hợp Nguyên Đan này, nhưng kỳ thật hắn cũng đã thất bại một lần, bất quá dù sao hắn bái kiến Hỏa trưởng lão luyện chế loại đan dược này, đối với loại đan dược này cũng có đại khái hiểu rất rõ, cho nên lúc này đây luyện chế lại lộ ra thuận lợi hơn rất nhiều, hắn có lý do tin tưởng mình nhất định có thể thành công luyện chế ra, đả bại Tần Phàm, lấy lại mặt mũi lúc trước!

- Hắc hắc, tựa hồ tiểu gia hỏa kia không quá may mắn ah, bất quá có thể đi đến nơi đây đã xem như không tệ rồi, dược đỉnh đã phát nổ, vậy thì xuống dưới nghỉ ngơi thật tốt một chút đi, để tránh cho ngày sau luyện đan lưu lại bóng mờ.

Thanh âm của Bách Biến Quái Thánh kia vào lúc này cũng ở giữa sân vang lên, bất quá tựa hồ là trong lời nói có huyền cơ.

Tóm lại, lực chú ý toàn bộ hội trường đại hội ở sau khi dược đỉnh của Tần Phàm bạo tạc nổ tung, cơ hồ đều tập trung lên người hắn, đủ loại ánh mắt và bình luận nhao nhao, có tiếc hận, cũng có nhìn có chút hả hê.

Mà trên lôi đài, lúc này Tần Phàm đối với tất cả thanh âm lại tựa hồ như là không có nghe được, hắn cũng có chút kinh ngạc nhìn xem mảnh vỡ cùng tro tàn đan dược của lò đan bạo tạc nổ tung kia đang chậm rãi bay xuống.

Hắn tựa hồ cũng có chút nghĩ không ra, vì sao mình lập tức sắp thành công luyện chế ra Ngũ Hành Hợp Nguyên Đan này rồi, nhưng ở trước mắt cuối cùng, vậy mà sẽ phát sinh chuyện như vậy.

- Ngay từ đầu Bát Kiếp Hỏa Lan này đã cùng linh dịch khác dung hợp cùng một chỗ, cái kia đã nói lên ta dùng đan phương không có sai, hơn nữa ta nắm giữ độ ấm cũng thập phần không tệ, tất cả nguyên tố đều phù hợp, như vậy chắc có lẽ là không thể nào phát sinh bạo tạc nổ tung mới đúng.

Nhìn xem sự tình đã thành kết cục đã định, Tần Phàm không khỏi nhướng mày, sau đó như lâm vào trong trầm tư.

Dáng vẻ của hắn như vậy, tuy là đang ở bên trong tự hỏi, nhưng ở người khác xem ra càng giống như là nhận lấy đả kích, chưa gượng dậy nổi.

- Kỳ Tích Chi Tử này xem ra thật là không may mắn ah, ngay cả thuật luyện đan của ta cũng khó có thể so sánh, không chỉ có ở lần thứ hai tuyển đúng đan phương, lại hoàn mỹ khống chế độ ấm cần thiết của Ngũ Hành Hợp Nguyên Đan như thế. Nhưng đáng tiếc... cái dược đỉnh này của hắn kém một chút, không thể phản hồi biến hóa thành đan của Ngũ Hành Hợp Nguyên Đan này về cho hắn, làm cho hắn cuối cùng ở Chú Linh độ ấm quá cao, kết quả thất bại trong gan tấc.

- Hiện tại xem ra, lần thất bại này đối với hắn đả kích không ít, muốn nghĩ thông suốt những mấu chốt này cũng có chút ít khó khăn, chỉ sợ hắn phải sớm rời khỏi trận đấu rồi.

Mà ở trong phòng Dược Vương Cốc cốc chủ, Lương Thượng làm trọng tài chủ trì trận đấu này, một màn vừa rồi kia đồng dạng là nhìn ra thanh thanh sở sở, lúc này chứng kiến cả người Tần Phàm ngừng lại, hắn cũng không khỏi lắc đầu nói ra.

Hắn cũng cho rằng Tần Phàm bị đả kích rồi.

- Lui thi đấu? Bổn cốc chủ ngược lại là cảm thấy Tần Phàm này không phải là người dễ dàng lùi bước như vậy, hơn nữa nếu hắn thật yếu ớt như vậy, làm sao có thể tuổi còn trẻ liền trở thành Võ Thánh cường giả cùng Luyện Đan Tông Sư, ta xem hắn càng giống là đang suy tư đối sách, chỉ cần hắn nghĩ thông suốt mấu chốt trong đó, còn có một phần linh dược, vẫn là đủ để cho hắn luyện chế ra Ngũ Hành Hợp Nguyên Đan.

Nhưng Dược Vương Cốc cốc chủ lại khẽ cười nói.

- Nhưng mà hiện tại dược đỉnh của hắn đã nổ tung, tuy hắn nghĩ thông suốt, một lần nữa sử dụng một dược đỉnh mới cũng sẽ sâu sắc giảm xuống tỉ lệ thành đan a! Ngũ Hành Hợp Nguyên Đan này là Thánh cấp đan dược, so với thuốc chữa thương Tôn Cấp thì khó luyện chế hơn rất nhiều, cho dù là ta cũng không dám cam đoan 100% tỉ lệ thành đan, huống chi Tần Phàm hắn là sử dụng dược đỉnh mới.

Lương Thượng nghi ngờ nói.

- Không nên quên dược đỉnh vừa rồi bạo tạc nổ tung kia của Tần Phàm cũng không phải của bản thân hắn, đây chẳng qua là hắn từ thời điểm Sơ Cấp Thi Đấu mượn phương chủ sự đại hội chúng ta mà thôi, vốn chính là một cái dược đỉnh mới. Dược đỉnh của hắn, đến bây giờ còn không có lấy ra. Một Luyện Đan Sư như hắn không có dược đỉnh của mình, nói ra ngươi cũng có thể tin sao?

Nhưng Dược Vương Cốc cốc chủ lại nhàn nhạt nói ra.

- Nếu như hắn có dược đỉnh của mình, làm sao có thể ở trận đấu Luyện Đan Đại Hội trọng yếu như vậy không lấy ra? Hoặc là ở trước trận đấu vừa lúc hư hao đi à nha?

Lương Thượng vẫn là chưa tin nói, hắn không tin có người sẽ ở trong trận chung kết cuối cùng nhất của Luyện Đan Đại Hội còn ẩn dấu thực lực.

- Vào hôm nay Tần Phàm cùng Phong Thái Thương ở bên trong quyết chiến, nếu như ta không có đoán sai, Xích Lôi đan kia là Tần Phàm hắn luyện chế, loại Xích Lôi đan này rất khó luyện chế, muốn dùng một cái dược đỉnh không có kinh nghiệm luyện chế ra, cơ hồ không có khả năng.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.