Đan Vũ Càn Khôn

Chương 960: Xích Phát Độc Thánh




Mà ở sơn động sau lưng Cầu Bách Hải, vào lúc này kim quang nồng đậm giống như là có một mặt trời muốn ở trong đó bay lên, hơn nữa ở phía trên giữa không trung còn thành hình một vòng xoáy màu vàng, không ngừng hút vào Kim hệ nguyên khí, sau đó lại biến thành kim trụ phóng đến trong sơn động.

Tần Phàm thì như là đặt mình trong một hải dương màu vàng, toàn bộ cơ thể đều là trở vàng sáng lạn, cơ bắp toàn thân cơ hồ cũng trở nên cứng ngắc, thật giống như muốn hóa thành Thạch Đầu vậy.

Lại đi qua hồi lâu.

- Cái này là cảm giác của Kim Hành nguyên khí sao, ta rốt cục cảm thấy rồi!

Tần Phàm giống như một kim nhân bỗng nhiên mạnh mẽ mở ra hai mắt màu vàng, tinh quang bắn ra bốn phía.

Mà đồng thời lúc này, hải dương màu vàng ở bốn phía bên cạnh hắn cũng bắt đầu không ngừng áp súc, tựa như ảo mộng, những quang mang màu vàng này ở trong thời gian cực ngắn toàn bộ biến mất trong sơn động.

Trên thực tế, toàn bộ những kim quang này đều là bị Tần Phàm hút vào trong cơ thể, hóa thành Kim hệ nguyên khí trong cơ thể hắn.

Cái này ý nghĩa hắn đã thành công nắm giữ một loại Ngũ Hành nguyên khí cuối cùng…Kim hệ nguyên khí rồi!

Cho đến lúc này, ở trong cơ thể Tần Phàm đã có năm cổ nguyên khí bất đồng, Kim Mộc Thủy Hỏa Thổ năm nguyên khí giao thoa dung hợp lẫn nhau, Âm Dương hòa hợp, diễn hóa Càn Khôn.

- Cái này là Kim hệ nguyên khí.

Tần Phàm cảm giác được trong cơ thể nhiều hơn một cổ nguyên khí, trên mặt của hắn vào lúc này lộ ra mỉm cười. Xòe bàn tay ra, tâm thần hơi động một chút, sau đó ở phía trên ngưng tụ ra một quang cầu màu vàng, sáng chói chói mắt, lại lộ ra ám tàng phong lợi.

Sau một khắc, bàn tay của hắn nhẹ nhàng mà khẽ đảo một cái, quang cầu màu vàng này liền bay lên giữa không trung, sau đó hóa thành một thanh đại đao kim sắc, hướng về trên vách động chém một cái!

Ầm ầm!

Cả sơn động ở dưới một phát chém nhìn như hời hợt, cơ hồ là hoàn toàn sụp đổ xuống.

- Tốt! Kim hệ nguyên khí không hổ được xưng là lực công kích mạnh nhất, quả nhiên không như bình thường! Tuy hiện tại ta chỉ là vừa ngưng kết ra Kim Hành nguyên khí, nhưng uy lực đã là thập phần không yếu.

Tần Phàm đối với cái này thập phần thoả mãn, hơn nữa không khỏi âm thầm mà thầm nghĩ:

- Kim hệ nguyên khí bình thường đã có uy lực như thế, nếu có thể sớm ngày tìm được Kim hệ Bạch Hổ Ma chủng, có thể tăng cường thực lực, nhất định là càng thêm khủng bố.

Đáng tiếc, đến bây giờ hắn vẫn là không biết bất cứ tin tức gì có quan hệ tới Bạch Hổ Ma chủng này.

- Ồ?

Mà cũng vào lúc này, thần sắc của Tần Phàm lại bỗng nhiên hơi động một chút, phát hiện Cầu Bách Hải đã đi ra phạm vi sơn động, tựa hồ đang ở phía xa cùng người phát sinh tranh đấu.

- Xem ra nên đến vẫn là đã đến.

Hai mắt ngưng tụ, sau đó thân hình của hắn từ trong sơn động kích bắn về phía bên ngoài.

Tần Phàm biết rõ một mực đều có người nhìn xem dược đỉnh gia truyền trên người mình, hắn từ trong miệng Bách Biến Quái Thánh hỏi không ra bí mật về cái dược đỉnh này, cho nên kỳ thật hắn cũng rất muốn từ trên người những người này lấy được đáp án.

Vì dùng phòng ngừa vạn nhất, Tần Phàm không đem dược đỉnh gia truyền hóa thành chiếc nhẫn mang theo trên tay, mà là bỏ nó vào trong không gian Lôi Thần Lôi Viêm đã trấn áp, không gian Lôi Viêm này chỉ là tồn tại trạng thái hình xăm, tin tưởng người bình thường nhất định là nhìn không ra Huyền Cơ trong đó.

Rất nhanh lao ra sơn động, Tần Phàm phóng nhãn hướng về giữa núi rừng xa xa nhìn lại, sau đó quả nhiên phát hiện Cầu Bách Hải đang cùng một Hồng phát lão giả tiến hành tranh đấu, hai người đều là siêu cấp cường giả, trong chiến đấu đem mảng lớn núi rừng đều phá hư.

Từ hai người chiến đấu, Tần Phàm nhìn ra được thực lực của Hồng phát lão giả này so với Cầu Bách Hải còn muốn càng mạnh hơn nữa, Cầu Bách Hải bị đối phương một mực áp chế đè đánh, hơn nữa đã đến trước mắt tràn đầy nguy cơ.

- Hồng phát lão giả kia, chẳng lẽ là Xích Phát Độc Thánh Từ Nguyên hai ba mươi năm nay không thấy xuất hiện sao? Thậm chí ngay cả lão quái vật bực này cũng có hứng thú đối với dược đỉnh của ta.

Nhìn xem lão giả cùng Cầu Bách Hải chiến đấu trong tràng, bỗng nhiên hai mắt cảu Tần Phàm ngưng tụ, trong lòng âm thầm có chút khiếp sợ.

Xích Phát Độc Thánh này chính là thế hệ có tiếng tăm lừng lẫy ở toàn bộ Vũ Thiên đại lục, một thân Mộc hệ độc công vô cùng lợi hại, làm cho tất cả mọi người sợ run như cầy sấy.

Danh xưng Xích Phát Độc Thánh kia, đã nói Từ Nguyên này tinh thông Độc công, lại nói Từ Nguyên này trời sinh tính ác độc, tâm tính âm độc vô tình.

Nếu như nói Ngoan Thánh Cầu Bách Hải là tâm ngoan thủ lạt, như vậy Xích Phát Độc Thánh Từ Nguyên này có thể được xưng tụng là hoàn toàn không có nhân tính! Ước chừng ba mươi năm trước, người này đã từng phát rồ, trong một đêm giết chết tất cả trăm vạn nhân khẩu trong một thành trì bằng thuốc độc, chó gà không tha, hoàn toàn biến thành một Tử Thành!

Có thể làm ra sự tình oanh động như vậy, thực lực của Xích Phát Độc Thánh này có thể nghĩ! Hắn ngoan độc cũng có thể thấy được lốm đốm!

Theo sự kiện tàn sát hàng loạt dân trong thành đáng sợ kia phát sinh, Xích Phát Độc Thánh này là thanh danh đại chấn, bất quá hành vi phát rồ của hắn cũng đưa tới rất nhiều nhân sĩ chính đạo bất mãn, đầu tiên là đụng phải hơn mười Võ Thánh cường giả liên danh đuổi giết, về sau ngay cả Chân Vũ thánh điện cũng hạ xuống lệnh truy nã, muốn đem người này truy nã quy án.

Nhưng mà, hơn mười Võ Thánh kia truy sát Xích Phát Độc Thánh này suốt mười năm lại như cũ không thể giết chết hắn, về sau còn làm cho những người này có chút sợ hãi độc được của Từ Nguyên, cuối cùng nhất vẫn để cho Xích Phát Độc Thánh Từ Nguyên này đào thoát, không giải quyết được gì.

Bất quá ngay cả Chân Vũ thánh điện đều ban xuống lệnh truy nã, cho dù Xích Phát Độc Thánh Từ Nguyên này lại lớn mật như thế nào, khẳng định cũng không dám lại lộ diện, cho nên về sau liền ẩn thế hai ba mươi năm.

Vốn có đồn đãi hắn đã bị giết chết, nhưng Tần Phàm tuyệt đối không thể tưởng được vào hôm nay sẽ diện kiến sát nhân cuồng ma này.

- Tương truyền Xích Phát Độc Thánh này ở ba mươi năm trước cũng đã là cảnh giới Thất cấp Võ Thánh, hơn nữa bởi vì tu luyện Độc công, toàn thân cao thấp đều là kịch độc, Võ Thánh đồng cấp cũng không dám giao thủ một mình cùng hắn. Hiện tại đi qua lâu như vậy, cho dù lúc trước hắn bị Võ Thánh khác đuổi giết bị trọng thương, cũng có thể dưỡng tốt thương thế, hơn nữa thực lực có tăng lên rất lớn.

Tần Phàm một bên chạy tới chỗ hai người Từ Nguyên cùng Cầu Bách Hải giao chiến, trong lòng lại âm thầm tự định giá lấy thực lực của địch nhân.

Oanh!

Cũng vào lúc này, một tiếng chấn nổ cực lớn truyền đến, đại địa chấn động kịch liệt lên, phía xa xa, Cầu Bách Hải ở trong giao chiến rốt cục không chịu nổi công kích của Từ Nguyên, bị đánh bay lên cao.

Tần Phàm ngẩng đầu lên, hắn chứng kiến Cầu Bách Hải bị đánh bay, lúc này sắc mặt lộ ra vô cùng thống khổ, hơn nữa làn da toàn thân đều biến thành một loại đen nhánh chi sắc, trông thập phần khủng bố, xem ra là đã trúng phải kịch độc.

- Cầu Bách Hải tiền bối.

Thấy vậy Tần Phàm không khỏi cả kinh, vội vàng từ trên mặt đất kích bắn mà lên, cực tốc hướng lên trời bay đi, ở lúc Cầu Bách Hải muốn rơi xuống, hai tay liền tiếp được hắn.

- Hắc hắc, ngươi là Kỳ Tích Chi Tử Tần Phàm?

Chứng kiến Tần Phàm xuất hiện, lão giả tóc đỏ kia cũng không có tiếp tục tiến hành truy kích đối với Cầu Bách Hải, mà chỉ là âm hiểm cười cười, lẳng lặng nhìn Tần Phàm ôm lấy Cầu Bách Hải trở xuống mặt đất.

Trên người Cầu Bách Hải có kịch độc, ai đụng phải hắn nhất định cũng sẽ nhiễm loại kịch độc này, đến lúc đó hắn có thể nhẹ nhõm giải quyết Tần Phàm rồi.

Tần Phàm vừa đụng đến thân thể của Cầu Bách Hải, đích thật là lập tức cảm giác được toàn thân có một loại tê liệt rất nhỏ truyền đến, kịch độc ở trên người Cầu Bách Hải tựa hồ là muốn lan tràn đến trên người của hắn. Cái này làm cho hắn nhướng mày, bất quá hắn cũng không có buông tay, mà rất nhanh ôm Cầu Bách Hải trở xuống trên mặt đất.

- Khục khục, Tần Phàm...

Lúc này Cầu Bách Hải đã là hấp hối, nhưng trong miệng tựa hồ còn muốn nhắc nhở Tần Phàm cái gì.

- Tiền bối, ngươi trước đừng nói chuyện. Đây là một khỏa Thánh cấp Giải Độc Đan, ngươi ăn vào nhanh đi.

Tần Phàm chứng kiến loại tình huống này của Cầu Bách Hải, liền ngăn không cho hắn tiếp tục nói chuyện, sau đó rất nhanh lấy ra một khỏa đan dược bỏ vào trong miệng hắn.

Sau đó thân hình của hắn lại lóe lên, mang Cầu Bách Hải tới trên đất trống xa xa.

- Tiền bối, ngươi trước vận công tiêu hóa dược lực, ta đi giải quyết phiền toái này xong sẽ giúp ngươi triệt để thanh trừ những độc tố trên người của ngươi.

Cuối cùng Tần Phàm nhìn Cầu Bách Hải nói ra, nói xong, hắn xoay người sang chỗ khác, xa xa nhìn về phía Hồng phát lão giả. Đọc Truyện Online mới nhất ở TrumTruyen.vn

- Vậy mà không có việc gì?

Xích Phát Độc Thánh Từ Nguyên kia nhìn thấy Tần Phàm sau khi tiếp xúc Cầu Bách Hải, vậy mà cũng không có chuyện gì, thậm chí màu sắc làn da cũng không có bao nhiêu biến hóa, cái này làm cho hắn không khỏi nao nao. Hắn đối với Độc công của mình hết sức tự tin, nhưng thật không ngờ đối với nam tử trẻ tuổi trước mắt này lại hoàn toàn không có chút ảnh hưởng.

- Các hạ có lẽ là Xích Phát Độc Thánh Từ Nguyên tiền bối a?

Lúc này sắc mặt của Tần Phàm lộ ra có chút lạnh như băng, nhàn nhạt nhìn xem Hồng phát lão giả đối diện nói ra. Thân thể của hắn trải qua mấy lần Ma chủng luyện hóa cải tạo, có thể nói sớm không phải là phàm thể rồi, hơn nữa hắn đã sớm phục dụng Giải Độc Đan, cho nên ngoại trừ thời điểm vừa mới tiếp xúc có chút phản ứng, sau đó căn bản là sẽ không bị độc tính này ảnh hưởng.

Bất quá chứng kiến Cầu Bách Hải ở trong Thất cấp Võ Thánh cũng là người nổi bật bị Xích Phát Độc Thánh cơ hồ sắp giết chết, Tần Phàm cũng biết thực lực của Xích Phát Độc Thánh này không kém, cũng không dám khinh thị đối phương. Hiện tại quan sát, hắn biết rõ chỉ sợ đối phương đã đạt đến cảnh giới Bát cấp Võ Thánh.

Cho nên, tuy hiện tại Tần Phàm đã có thể khống chế năm loại nguyên khí bất đồng, thực lực tăng nhiều, nhưng Bát cấp Võ Thánh không phải chuyện đùa, hắn cũng không biết mình có thể đối phó được hay không.

- Ha ha, không thể tưởng được cách lâu như vậy rồi, lại vẫn có người nhớ rõ lão phu. Kỳ Tích Chi Tử, nghe nói mấy năm qua danh tiếng của ngươi rất thịnh, hôm nay vừa thấy, quả nhiên là danh bất hư truyền ah!

Lúc này Xích Phát Độc Thánh kia cười lớn nói.

- Lời khách khí không cần nói, Xích Phát Độc Thánh tiền bối, ta và ngươi ngày trước không thù, hôm nay không oán, ta chỉ muốn biết hôm nay ngươi là vì cái gì mà đến, hơn nữa còn xém chút nữa giết người của ta.

Tần Phàm chỉ là lạnh lùng nói.

Cầu Bách Hải vì bảo hộ hắn mà rơi vào kết cục như vậy, cái này làm cho hắn không khỏi lộ ra có chút áy náy, hơn nữa nhớ tới người này từng làm qua sự tình phát rồ, tàn sát hàng loạt dân trong thành, bây giờ còn đối với tiếng xấu này lộ ra bộ dạng đắc chí, càng làm cho hắn có chút ít phẫn nộ.

- Hắc hắc, Kỳ Tích Chi Tử, ta và ngươi xác thực không có thù hận gì, bất quá lão phu thấy ngươi thiên phú cực cao, cho nên cố ý đến muốn nhận ngươi làm đồ đệ mà thôi.

Lúc này ánh mắt của Từ Nguyên kia nhìn xem Tần Phàm, sau đó âm hiểm cười một tiếng nói ra.

- Xích Phát Độc Thánh tiền bối muốn thu ta làm đồ đệ? Ta xem không cần, Tần Phàm ta nhận không nổi a.

Nghe vậy, Tần Phàm không khỏi có chút ngoài ý muốn, hắn vốn cho rằng đối phương là vì dược đỉnh mà đến, nhưng lập tức không chút nghĩ ngợi liền từ chối nói.

- Đúng vậy, nếu bàn về tư chất, Tần Phàm ngươi còn kém một ít, nhớ năm đó, người muốn bái lão phu làm sư không dưới ngàn vạn, các loại bảo bối hiến lên bản Độc Thánh cũng không thèm liếc nhìn.

Xích Phát Độc Thánh này không biết là cố ý hay là cảm giác mình rất cao giá, nghe được Tần Phàm từ chối dĩ nhiên là tiếp tục ngạo nghễ nói:

- Nhưng hiện tại chỉ cần ngươi dâng dược đỉnh của ngươi lên, lão phu lập tức thu ngươi làm đồ đệ, chỉ cần ngươi học được một nửa công lực của bản Độc Thánh, lão phu cam đoan Vũ Thiên đại lục này có thể mặc ngươi tung hoành!

- Dược đỉnh?

Lúc này đây, Tần Phàm không khỏi cảm thấy có chút buồn cười, Xích Phát Độc Thánh này nói một vòng, không thể tưởng được cuối cùng vẫn là về tới phía trên dược đỉnh của hắn, bất quá hắn cũng muốn hí lộng đối phương thoáng một phát, vì vậy liền cố ý nghi hoặc hỏi thăm:

- Tiền bối tựa hồ cũng không phải Luyện Dược Sư, không biết muốn cái dược đỉnh này của ta làm gì?

Giữa núi rừng, hai người tương đối mà đứng.

- Hắc hắc, Kỳ Tích Chi Tử, ngươi cũng không cần ở chỗ này giả vờ giả vịt.

Lúc này Xích Phát Độc Thánh Từ Nguyên kia ôm hai tay, giống như hung thú chụp mồi nhìn con mồi của mình, cười một tiếng quái dị nói:

- Sự tình cái đỉnh này của ngươi, lão phu đã biết được nhất thanh nhị sở rồi, lão phu muốn cái đỉnh này của ngươi tự nhiên không phải dùng để luyện dược đơn giản như vậy.

- Ha ha, tiền bối nói giỡn rồi, dược đỉnh dĩ nhiên là chỉ dùng để luyện dược luyện đan, chẳng lẽ còn có cách dùng khác sao?

Trong lòng Tần Phàm không khỏi xiết chặt, biết rõ Xích Phát Độc Thánh này đích thật là biết rõ bí mật của cái dược đỉnh gia truyền nhà mình, liền cười nhạt một tiếng nói ra lần nữa.

- Tần Phàm, ngươi giả bộ hồ đồ cũng vô dụng, nếu như không phải là vì nguyên nhân dược đỉnh, ngươi làm sao có thể còn trẻ như vậy liền trở thành một Võ Thánh cường giả! Lão phu cũng không muốn cùng ngươi lãng phí thời gian, tóm lại hôm nay thứ này ta nhất định phải nắm bắt tới tay! Hôm nay ngươi bái sư cũng phải giao, không bái sư cũng phải giao!

Lúc này Xích Phát Độc Thánh Từ Nguyên đã lộ ra có chút không kiên nhẫn được nữa.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.