Danh Nghĩa

Chương 2: Lương Ngư




Vì scandal sex tập thể có liên can tới chuyện sử dụng thuốc cấm nên Hứa Kinh Trập còn đặc biệt đi xét nghiệm chất kích thích. Phòng làm việc đăng kết quả xét nghiệm lên Weibo để chứng minh sự trong sạch, cũng coi như trấn an một bộ phận người hâm mộ. Tuy nhiên việc có tham gia quan hệ tập thể hay không lại không thể kiểm tra rõ được nên vẫn có anti đi khắp nơi mổ xẻ Hứa Kinh Trập giả bộ hoàn hảo, hình tượng vỡ nát, đời sống cá nhân hỗn loạn, còn liệt kê đủ loại chi tiết tỏ ra rất có lý lẽ.
Hứa Kinh Trập dứt khoát xóa hết các app mạng xã hội, mắt không thấy cho lòng yên tĩnh.
Diễn viên đều quan tâm tới duyên người qua đường, thầy Hứa đã ba lần giành giải Thị đế cũng không ngoại lệ.
“Lương Ngư?” Hứa Kinh Trập hơi ngạc nhiên, “Cậu ta tới đó làm gì?”
Trương Mạn thở dài: “Sao chị biết. Mà em kinh ngạc cái gì? Việc em xuất hiện ở đó cũng rất lạ lùng đấy.”
Hứa Kinh Trập không muốn tiếp tục nói về chủ đề này nữa. Anh đang đọc kịch bản phim. Bộ cổ trang nửa cuối năm theo đề tài lịch sử, lời thoại dày đặc, câu chữ văn thơ và tỉa tót nên cực khó học thuộc.
Trương Mạn: “Chuyện riêng của em thì chị cũng không ép. Là ekip bên Lương Ngư chủ động tìm tới, chắc chắn điều kiện bọn họ đưa ra là tốt nhất rồi. Quan trọng hơn cả là địa vị tương đồng, nếu tin tức tình cảm của hai người truyền ra thì fan đều sẽ tán thành.”
Hứa Kinh Trập liếc mắt qua cô rồi bảo: “Chị tường tận quá nhở.”
“Sao chị lại không biết chứ?” Trương Mạn hùng hồn, “Fan ship CP cũng phải xem xét điều kiện hai bên, như mẹ vợ đánh giá con rể vậy, phải xứng với con mình mới được.”
Hứa Kinh Trập: “Không phải còn fan bạn gái sao?”
Trương Mạn: “Không vấn đề chi. Mấy cô ấy có thể giả vờ như mình mở hậu cung á!”
Hứa Kinh Trập nghi ngờ hỏi: “…… Sao chị hiểu rõ chuyện này vậy?”
Trương Mạn đắc ý: “Chị còn biết fan tượng bùn cơ. Em biết biệt danh anti-fan đặt cho em là gì không? Mợ sấm. Tài chứ hả?”
(Fan tượng bùn – 泥塑: ý chỉ fan thích nhược hóa, nữ hóa idol
Giải thích đơn giản thì tên “Kinh Trập” của thầy Hứa là chỉ một trong 24 tiết khí của người xưa. Trong khoảng thời gian này thời tiết thường có mưa xuân và sấm chớp. Liên hệ với đó nên anti gọi “Mợ sấm”)
Mấy fansite của Hứa Kinh Trập khá chuyên nghiệp. Tuy anh không tiếp xúc nhưng đội ngũ dưới trướng Trương Mạn hình như có biết. Anh có tác phẩm cùng giải thưởng đảm bảo, địa vị trong giới cũng cao, độ tuổi bình quân trên diễn đàn fan khá trưởng thành, khả năng tiếp nhận cao, lại còn không đi theo con đường gió tanh mưa máu. Nói tóm lại là fan hâm mộ của anh khá Phật hệ nhưng số lượng đông đảo, nhiều người chịu chi, hơn nữa còn cực kỳ “dính”.
(Fansite: hay còn gọi là trạm tỷ, ý chỉ những fan thường theo đủ mọi sự kiện của thần tượng, dùng camera cao cấp chụp ảnh và chia sẻ với những fan khác
Phật hệ: ý chỉ hiền lành)
Vụ scandal sex tập thể này không khó giải quyết nhưng bên trên đã để mắt tới rồi, phải thoát ra trong trạng thái giũ sạch mọi liên quan. Ngoài bộ phim cổ trang nửa cuối năm nay, sang năm Hứa Kinh Trập còn có hai kịch bản lên sóng truyền hình đang chờ, tổn thất tuy không nặng nề như bên Lương Ngư nhưng cũng không hề nhỏ. Anh còn là một người vô cùng kính nghiệp, sao chịu để mặc bản thân bị chụp mũ mang danh xấu như vậy chứ.
(kính nghiệp: ý chỉ thái độ, tinh thần đề cao, tôn kính đối với công việc, nghề nghiệp mình đang làm)
Trương Mạn: “Em thu dọn một ít đồ đạc cùng vật dụng hay mang bên người trong vòng ba, bốn năm nay lại. Chúng ta tập hợp rồi trao đổi với phía Lương Ngư để sử dụng. Mấy ngày này bên PR sẽ đẩy ra ít tin tức để thử xem dư luận thế nào. À đúng rồi, hai người còn phải hẹn đi ăn, chị sẽ liên hệ người chụp lại vài tấm.”
Hứa Kinh Trập vẫn chưa yên tâm cho lắm: “Chuyện tình cảm trước đó của cậu ta xử lý xong xuôi hết rồi chứ hả?”
Trương Mạn: “Chưa xử lý xong xuôi thì sao chị dám đưa tới trước mặt em hả tổ tông ơi. Ngược lại là em ấy, mấy năm nay chị chưa từng phải dọn dẹp tin đồn về phương diện này cho em, từ lúc nào mà cả đàn ông cũng ok thế?”
Hứa Kinh Trập: “Ai bảo em ok đàn ông cơ?”
Trương Mạn ngẩn người, không biết nói gì hơn: “Vậy sao không chọn nữ hả?”
Hứa Kinh Trập mím môi, làu bàu đáp: “Nữ cũng không ok cho lắm.”
Trương Mạn: “……”
Trước đó đã nói rồi, ưu điểm lớn nhất của Hứa Kinh Trập chính là sự chuyên nghiệp. Anh rất rõ chỗ tốt trong việc hợp tác cùng Lương Ngư, có thể coi là một vụ mua bán cực có lợi, kết quả nhất định sẽ khiến đôi bên vui vẻ. Hứa Kinh Trập không phải là mấy idol trẻ tuổi nên không lo lọc fan hay sập phòng. Thậm chí vì anh không có một mảnh tình vắt vai nào trong suốt một khoảng thời gian quá dài nên ngay cả trên diễn đàn fan của anh cũng có bài đăng xếp hàng top thảo luận về xu hướng tính dục của anh. Trong đó một nửa đoán anh đã ngầm kết hôn, nửa còn lại thì cảm thấy anh chưa xác định tính hướng.
(Sập phòng: ý chỉ mất hết fan, thường xảy ra khi idol gặp scandal lớn)
Có lẽ Trương Mạn cũng cảm thấy anh không bình thường cho lắm nên hai năm trước hoặc ít hoặc nhiều cũng nhắc vài câu.
“Chị không hạn chế em yêu đương, hơn nữa nam nghệ sĩ trên ba mươi có giải thưởng trong tay thì cũng đã tới lúc suy nghĩ chuyện chung thân đại sự rồi, coi như thêm một lần chuyển đổi hình tượng. Những vai trò xã hội như “chồng” này, “cha” này sẽ càng nâng cao thiện cảm của người qua đường với em, chủ yếu là chuyện thăng tiến cũng sẽ dễ dàng hơn nhiều. Bên tư bản thích hợp tác với những đối tượng trầm ổn, đáng tin cậy. Ai lại gây khó dễ với người có đủ tiền, quyền và danh tiếng chứ.”
Hứa Kinh Trập im lặng. Những gì Trương Mạn nhắc tới sao anh lại không biết chứ. Khác với nghệ sĩ nữ, hôn nhân với nghệ sĩ nam sẽ chỉ có lợi. Đặc biệt là nếu sau này có thể giữ vững vai trò “người chồng tốt”, “người bố tốt” thì không ngoa khi nói có thể ăn hoa hồng cho tới già. Ăn đến cuối coi như một đời nhờ nghệ thuật rồi.
Nhưng vấn đề nằm ở chỗ, Hứa Kinh Trập không mở nổi miệng để “ăn” mối này. Thậm chí ngay cả lúc gặp scandal, phải vội vàng tìm cách cứu vãn hình tượng thì anh cũng không nghĩ tới chuyện tìm đối tượng là nghệ sĩ nữ. Không phải anh không chịu mà vì anh cảm thấy như vậy không công bằng với đối phương.
Trương Mạn đã khuyên anh nhiều lần. Với đội ngũ quản lý thì Hứa Kinh Trập vốn cũng nên kết hôn rồi, nói không chừng còn có thể nhân cơ hội này để phim giả tình thật, phát triển một cách tự nhiên một mối quan hệ ổn định, sau đó xây dựng gia đình, sự nghiệp cũng nâng tầm cao mới.
Song Hứa Kinh Trập chính là sợ cái “phim giả tình thật” này.
“Em đã nói không tìm nghệ sĩ nữ rồi mà.” Hứa Kinh Trập ngồi trên xe bảo mẫu[1]. Anh vừa quay xong một video phỏng vấn, là do ekip gần đây liên hệ đơn vị quan hệ công chúng chuyên dụng để đưa tin độc quyền về vụ scandal sex tập thể. Trương Mạn vì chuyện này mà mấy ngày nay chạy luôn chân tới mức chiếm được rất nhiều ảnh bìa trong phần đếm bước của Wechat [2], suy xét chu toàn thay anh từ trong ra ngoài.
Trương Mạn chẳng còn cách nào: “Không tìm thì không tìm vậy.” Rồi cô lại bảo: “Vậy chị sẽ liên hệ với bên Lương Ngư, hai người cũng nên gặp mặt trước.”
Hứa Kinh Trập không lên tiếng nghĩa là đã ngầm chấp nhận. Anh ngẩn người một lúc rồi chợt nhớ ra chuyện gì đó, hơi cau mày hỏi: “Cậu ta thật sự không tham gia buổi sex tập thể đó chứ? Có báo cáo xét nghiệm chất kích thích không?”
Dương Kiệt Thụy cầm trong tay báo cáo xét nghiệm chất kích thích của Hứa Kinh Trập, trông có vẻ khá hài lòng. Anh ta cẩn thận liếc trộm người đàn ông đang kéo cáp chèo thuyền[3] trước mặt.
Lương Ngư có thời gian biểu tập thể hình hàng ngày theo chuẩn mực và quy cách cực kỳ cao. Huấn luyện viên cá nhân quản lý hình thể của hắn cứ tới cuối năm là phải thay mấy lần, có lúc Lương Ngư cảm thấy trình độ đối phương không đạt là sẽ đổi người.
Hắn thực hiện xong set chèo thuyền cuối thì đứng dậy, cầm lấy khăn lông huấn luyện viên ở bên cạnh đưa cho lau đầu, mặt quay về phía Dương Kiệt Thụy.
Không thể không nói, cho dù đã ngắm hơn mười năm thì nhan sắc góc cạnh đậm nét này của Lương Ngư bất kể lúc nào cũng vẫn có sức công phá trái tim.
Hốc mắt sâu và sống mũi cao hiếm thấy ở người Châu Á, tỉ lệ đổ bóng như một chiếc thước chuẩn xác, dù ánh sáng hắt tới từ bất kỳ hướng nào thì vẫn vô cùng hoàn hảo.
Chỉ cần hắn không mở miệng.
“Không chơi thuốc thì sao, cũng chẳng nhìn ra được vấn đề quan hệ tình dục.” Giọng Lương Ngư có chút mỉa mai, nhưng vì gương mặt quá đẹp nên kể cả khi mang nét ác thì cũng cực kỳ sống động, “Nói không chừng cậu ta một đêm mười mấy hiệp, chơi cả nam lẫn nữ ấy chứ.”
Dương Kiệt Thụy không đồng tình: “Hứa Kinh Trập bao nhiêu năm vậy chưa từng có chút tai tiếng nào. Hơn nữa tôi cũng hỏi rồi, ekip bọn họ thật sự không dùng tiền chặn tin, paparazzi không chụp được gì cả. Nếu cậu ta xằng bậy như vậy thì sao có thể không có chút manh mối nào.”
Lương Ngư “hư” một tiếng, nói đểu: “Anh điều tra kỹ nhể, tính đổi ông chủ hả?”
Dương Kiệt Thụy: “……”
Lương Ngư xem lại bản sao báo cáo xét nghiệm chất kích thích kia, lật lướt qua mấy trang rồi có chút bực bội ném sang bên.
Dương Kiệt Thụy thấy nhức đầu thật sự: “Rốt cục cậu không hài lòng ở điểm nào vậy?”
Lương Ngư mặt không cảm xúc nhận xét: “Tướng mạo quá đào hoa, nhìn giống dạng đàn ông cặn bạ.”
Dương Kiệt Thụy: “?”
Tối đó đúng là Lương Ngư có mặt ở khách sạn nhưng cũng như Hứa Kinh Trập, hắn thật sự tới làm vài chuyện không thể tiết lộ ra ngoài. Dương Kiệt Thụy tuy không nắm rõ nhưng cũng biết ít nhiều. Rất nhiều nghệ sĩ giữ bí mật chuyện bối cảnh gia đình, Lương Ngư không là ngoại lệ. Hắn không theo học trường lớp chính quy, lúc ra mắt cũng đã 25 tuổi. Trong giới từng bới móc ra không ít tin tức về bối cảnh của hắn nhưng đều chẳng tích sự gì, phần nhiều bị Lương Ngư dùng tiền đè xuống.
Trước lúc hắn tham gia đóng phim có một thời gian dài làm người mẫu. Nếu không làm diễn viên thì chắc hẳn hắn đã có thể sải bước trên sàn diễn thời trang quốc tế. Cũng vì thế mà sau khi ra mắt, hắn nhận được rất nhiều cơ hội làm việc trong mảng thời trang.
Đương nhiên chuyện xu hướng tính dục cũng lộ ra từ lúc đó. Giới thời trang mười người đàn ông phải chín người gay, người còn lại có lẽ cũng là bisexual.
Dùng “hẹn hò” làm bằng chứng chứng minh bản thân không hề tham gia buổi quan hệ tập thể kia là kế hoạch từ đầu của ekip bên Lương Ngư. Lương Ngư là gay, không cần tìm nghệ sĩ nữ làm vỏ bọc, tính qua tính lại trong số nghệ sĩ nam cũng chỉ có mình Hứa Kinh Trập là phù hợp với yêu cầu của ekip.
Nhưng Hứa Kinh Trập quá trong sạch, thế nên trước lúc tiếp xúc, Dương Kiệt Thụy cũng không nắm chắc liệu đối phương có chấp nhận đàn ông hay không.
Thế nên khi bên Trương Mạn phản hồi lại rằng có thể hợp tác, Dương Kiệt Thụy còn cảm thấy “Hứa Kinh Trập quả là thâm tàng bất lộ”.
“Cũng chẳng hề gì, dù sao cậu ta cũng không chịu thiệt.” Lương Ngư ngồi ở hàng ghế sau, nhắm mắt nghỉ ngơi, “Giải thưởng, danh vọng đều có đủ, vị thế trong giới vững chắc, rất có duyên với người qua đường, chuyện xu hướng tính dục trên cơ bản sẽ không có ảnh hưởng gì nhiều.”
Dương Kiệt Thụy bực bội nói: “Cậu đang tự khen mình đó à.”
Lương Ngư không phủ nhận. Cũng chẳng phải ngày đầu hắn tự kỷ như vậy, nếu không phải vì thấy quá ngu si thì có khi hắn sẽ tự xưng là “Đại gia đây” rồi.
Hôm nay là lần đầu tiên đội ngũ hai bên chính thức gặp mặt trực tiếp, hẹn ở một nhà hàng Nhật Bản nằm giữa trung tâm thủ đô.
Địa điểm trông khá khuất tầm mắt nhưng thật ra Trương Mạn và Dương Kiệt Thụy đã âm thầm bố trí xong xuôi từ sớm rồi. Nếu nói đến quan hệ giữa minh tinh và paparazzi, ngoài gặp nhau là phiền ra thì thi thoảng cũng đôi bên cùng có lợi. Ví dụ như người bên mình giả vờ như có tin sốt dẻo nội bộ rồi tiết lộ một chút, đám chó săn tin mũi thính, nhẽ nào lại không tới canh sao.
Hứa Kinh Trập ngồi trên xe, chuyên viên trang điểm cá nhân đang làm tóc cho anh.
Vì tới lúc đó chắc chắn sẽ chụp hình chung của cả anh và Lương Ngư, để ngoại hình khi lọt vào ống kính không thua kém đối phương, Hứa Kinh Trập còn chủ động yêu cầu mời chuyên gia tới làm việc.
Trương Mạn không đánh giá quá cao thái độ chuyên nghiệp kiểu này của anh. Cô cũng biết Hứa Kinh Trập có gánh nặng hình tượng lớn. Minh tinh đặt tiêu chuẩn cao tới một mức nào đó cũng là chuyện tốt nhưng quá cao lại dễ khiến cấp dưới hết việc để làm.
“Đã đẹp lắm rồi.” Trương Mạn coi giờ, “Có dùng kính hiển vi soi mặt em thì cũng không nhìn ra được vấn đề gì đâu.”
Hứa Kinh Trập cúi đầu nhìn giày của mình: “Em thấy nên đổi đôi tất khác.”
Trương Mạn: “…….. Lương Ngư chắc chắn sẽ không nhìn tất em đâu.”
Những cái khác có lẽ không vấn đề gì nhưng chuyện có nhìn tất hay không thì Trương Mạn quả thực đã đoán sai rồi.
Bọn họ ăn đồ Nhật nên ngay giây phút Hứa Kinh Trập cởi giày bước lên chiếu tatami[4] thì ánh nhìn của Lương Ngư đã tới đó từ trước liền không chút che giấu nhắm thẳng lên tất của anh.
Hứa Kinh Trập: “…….”
Ánh mắt Lương Ngư dừng lại ở đó hơi lâu.
Hứa Kinh Trập theo bản năng muốn quặp chân lại nhưng anh khống chế được mình, hơi khựng lại một lúc rồi mới tiến lên trước mấy bước, ngồi xuống bên cạnh chiếc bàn chân ngắn.
Lương Ngư vẫn đang quan sát anh. Người này dường như không biết hai chữ “kín đáo” viết thế nào, ánh mắt vừa lỗ mãng vừa trắng trợn, cảm giác như bị súng máy quẹt qua trước mặt, có thể bắn thủng trăm lỗ trên người.
“Tôi nói này thầy Hứa,” Lương Ngư đổi tư thế ngồi. Hắn hơi nghiêng người về trước, tay nâng cằm, bộ dạng chực cười, “Màu tất thầy hôm nay….. quê quê nhở?”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.