Đặt Bẫy Cha Cục Cưng

Chương 25:




“ Cô Tả, tôi nhớ lần trước đã nói với cô, muốn cô mang con gái lập tức rời đi, không phải sao? Tại sao vẫn quấn lấy con trai tôi không buông?” Trương Ngọc Tuyết tức giận nói.
Lần trước bà gọi điện hỏi con trai mẹ con các cô đã rời đi chưa, kết quả con trai lại muốn bà không để ý đến, còn không cho phép bà tìm bọn họ, nếu biết bọn họ không có rời đi, con trai lại còn che chở cho họ, bà sao có thể mặc kệ!
Tả Tử Quân không biết nên nói gì, cô nhìn về phía Đường Bái Gia, nếu cô nói là do Lục Thừa Diệp không cho mẹ con cô rời đi, thậm chí còn uy hiếp cô, có thể ảnh hưởng đến tình cảm của anh và cô ấy không? Đây không phải là chuyện khiến cô vui mừng. . Ch𝘂yê𝗇‎ 𝒕𝐫a𝗇g‎ đọc‎ 𝒕𝐫𝘂yệ𝗇‎ ﹏‎ 𝘛𝐫Um‎ 𝘛𝐫𝘂yệ𝗇.𝖵𝗡‎ ﹏
Coi như tức giận anh bá đạo cậy mạnh, nhưng cô vẫn hi vọng anh sống thật tốt, nếu có người phụ nữ nào có thể chăm sóc cho anh, vậy cũng không tệ.
Chỉ là cô ấy nhìn thấy cô, cũng biết cô và con gái ở nhà Lục Thừa Diệp, tại sao lại không tức giận? Chẳng lẽ anh đã giải thích với cô ấy rồi sao?
“ Cô tại sao lại không nói lời nào?” Trương Ngọc Tuyết nhìn gương mặt Tả Tử Quân trước mặt giống hệt con dâu lúc trước thì bà đã cảm thấy không thoải mái, thái độ dĩ nhiên cũng không nhẹ nhàng.
“ Cháu không biết nên nói cái gì.” Lời muốn nói không thể nói, cô cũng rất buồn bực.
“ Tôi giúp cô nói là được, cô là vì tiền nên bám lấy con trai tôi sao? Vậy thì tốt, cô muốn bao nhiêu mới chịu rời khỏi con trai tôi?” Trương Ngọc Tuyết đã có chuẩn bị rồi, bà lấy ra một tờ chi phiếu.” Tiền ở đây đủ để cô và con gái cô cả đời không cần lo chuyện ăn mặc, cho nên cô lập tức mang con gái rời khỏi con trai tôi đi.”
Đường Bái Gia không nghĩ đến lại có kịch hay chân thật như vậy, rất thú vị.
Buổi trưa, bà Lục gọi điện đến cho cô bảo cô buổi chiều đi cùng bà đến một nơi, sau đó ở trên xe mới nói cho cô biết về chuyện mẹ con Tả Tử Quân, Tả Tử Quân thật sự rất giống vợ trước của Thừa Diệp, bà Lục nói Thừa Diệp là vì “ gương mặt đó” mới có thể chứa chấp mẹ con các cô.
“ Bác Lục, bác không cần đưa tiền cho cháu, cháu nói rồi, cháu cùng con gái sẽ rời đi.”
“ Lúc nào?” Trương Ngọc Tuyết hỏi.
Đối mặt với bà Lục cố ý gây sự, nội tâm Tả Tử Quân thở dài, cô cũng muốn rời đi, chỉ là Lục Thừa Diệp không chịu đồng ý.
Cô không nói gì khiến Trương Ngọc Tuyết càng tức giận hơn.” Tôi mặt kệ cô có ý định gì, hiện giờ tôi nói rõ với cô, Thừa Diệp sẽ kết hôn cùng Bái Gia, cho nên cô đừng vọng tưởng làm con dâu của Lục gia, nghe chưa?”
“ Bác gái, mặc kệ bác có tin hay không, cháu chưa từng nghĩ muốn làm dâu Lục gia.”
“ Chỉ bằng việc cô có quan hệ với Tả Tử Khiết tôi liền không thể tin lời cô được, chị gái cô lợi dụng hết tâm cơ quyến rũ con trai tôi, kết hôn không bao lâu liền ở riêng, bạn trai còn đổi qua đổi lại. Cô ta thì sống sung sướng, còn Lục gia chúng ta mất hết mặt mũi. Thừa Diệp còn thảm hại hơn, để cho vợ mình ngoại tình khiến nó bị không biết bao nhiêu người cười nhạo.” Bà cũng không muốn phê bình một người đã qua đời, chỉ là hiện tại Tả Tử Quân chạy tới bám lấy con trai khiến bà nghĩ đến chuyện xấu của con dâu trước kia.
“ Bác gái, cháu rất ngạc nhiên, nếu Thừa Diệp cùng chị cô ấy đã ở riêng, chị ấy cũng có bạn trai, tại sao bọn họ không dứt khoát ly hôn?” Đướng Bái Gia thấy thế liền tham gia náo nhiệt, còn nói lên nghi vấn.
Lục gia rất có tiền, bỏ ra chút tiền mua mặt mũi tuyệt đối không thành vấn đề. Thật ra thì chuyện Thừa Diệp và vợ anh đã không phải là chuyện bí mật nữa.
“ Nói đến chuyện này càng khiến bác tức giận hơn. Khi bọn họ ở riêng, mấy năm này bác đã nói không biết bao nhiêu lần khuyên nó ly hôn, kết quả tên kia nói cái gì mà nó đã từng đồng ý, tương lai dù không còn yêu nhau cũng sẽ không vứt bỏ cô ta, vợ nó đã ngoại tình rồi mà nó vẫn còn ở đó hết lòng tuân thủ lời hứa, cháu nói xem nó có ngu ngốc hay không!”
Tả Tử Quân kinh ngạc, cô không ngờ Lục Thừa Diệp thà lựa chọn ở riêng cũng không cùng chị cô ly hôn là vì lời cô từng nói với anh.
Lúc này Lục Thừa Diệp ôm Lam Lam đi vào quán cà phê khiến ba người phụ nữ đang nói chuyện sửng sốt toàn bộ.
“ Mẹ ở đây này.” Lam Lam vui vẻ gọi.
Anh ôm Lam Lam, nhìn cũng không có nhìn mẹ và Đường Bái Gia một cái, trực tiếp đi đến bên cạnh Tả Tử Quân.” Cô đứng lên đi, chúng ta về nhà.”
“ Sao anh biết…” Tả Tử Quân không biết tai sao anh lại xuất hiện.
“ Thừa Diệp, con không nhìn thấy mẹ và Bái Gia ngồi ở đây sao?” Bị con trai coi là người vô hình, Trương Ngọc Tuyết tức giận nói.
Anh vẫn không để ý đến mẹ mình, vẫn như cũ nhìn Tả Tử Quân.” Tôi còn phải về công ty, cô nhanh lên một chút, tôi đưa cô và Lam Lam về nhà.”
“ Nhưng…” Nơi này không chỉ có mẹ anh, còn có bạn gái anh.
“ Thừa Diệp, mẹ nói chuyện với con, con không nghe thấy sao?”
Lục Thừa Diệp lúc này mới nhìn về phía mẹ anh, nhưng vẻ mặt cực kỳ lạnh nhạt.” Mẹ, con đã nói mẹ đừng tìm hai mẹ con cô ấy nữa mà, con hi vọng đây là lần cuối cùng. Tốt lắm, chúng ta đi thôi.”
Anh cầm tay Tả Tử Quân trực tiếp kéo cô từ trên chỗ ngồi đứng lên, sau đó ôm Lam Lam, ba người cùng đi ra khỏi quán cà phê.
“ Cái đứa bé này… tức chết bác mà!” Trương Ngọc Tuyết giận đến muốn bất tỉnh.
“ Bác gái, bác không cần tức giận như vậy, uống nước trái cây đi.” Đường Bái Gia liền tranh thủ đưa nước trái cây cho bà.
Trương Ngọc Tuyết uống chút nước trái cây, trì hoãn cảm xúc.” Nó cố ý chọc giận bác sao? Nó cư nhiên không chào hỏi chúng ta một tiếng, trong mắt cũng chỉ có Tả Tử Quân, thật là tức chết bác mà, tức chết bác rồi!”
Đường Bái Gia không ngờ Lục Thừa Diệp cũng có lúc mạnh mẽ như thế, bề ngoài lịch sự anh tuấn, trước kia luôn là dáng vẻ thân sĩ ưu nhã.
“ Bái Gia, bác đã nói với con, con không cần để ý Tả Tử Quân, cô ta chỉ vì lớn lên giống chị, mà Thừa Diệp thì quá cố chấp với Tả Tử Khiết nên mới có thể tạm thời bị mê hoặc, nó rất nhanh sẽ thấy rõ ràng.”
Là thế này phải không? Tả Tử Quân chỉ là thay thế? Đường Bái Gia đầy bụng buồn bực.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.