Đấu Phá Thương Khung Chi Vô Thượng Chi Cảnh

Chương 10:




Người của Tiêu tộc, nghe thấy mấy chữ này, Ngô Vĩnh lập tức bị dọa đến phát run, ngay cả tiên tổ của mình cũng không dám, mạo hiểm gây chuyện với Tiêu tộc, nếu như Tiêu Viêm thật sự muốn trách tội, chỉ sợ ngay cả Minh Đế cũng không bênh vực được hắn.
“Hừ, may mà Tiêu Viêm huynh đệ không trách tội ngươi, bằng không thì ngươi không khả năng đứng ở đây cùng ta nói chuyện, bất quá ngươi vẫn nên chịu chút trừng phạt, đi tới yêu cốc chịu phạt một năm.
” Yêu cốc là nơi mà Thiên Minh cốc chuyên môn trừng phạt và kỷ luật đệ tử, trong đó có vô số quái thú, nhưng cũng không có gây uy hiếp tới tính mạng của đệ tử.
Ngô Vĩnh không dám nói lời nào, đành phải đồng ý.
“Hùng Nguyên huynh hay là thôi đi, chỉ là luận bàn bình thường mà thôi, không cần thiết phải trừng phạt vị sư huynh này.
” Tiêu Viêm ổn định lại khí tức bản thân, phỏng đoán yêu cốc mà Hùng Nguyên vừa mới nói, chắc hẳn không phải là địa phương tốt đẹp gì, lắc đầu nói.
Hùng Nguyên nhìn thoáng qua Ngô Vĩnh, thở dài một hơi, liền để Ngô Vĩnh rời đi!.
“Tiêu Viêm huynh đệ không có bị thương, tốt, So Tài trận ngươi cũng đã xem qua, tiếp theo ta dẫn người đi Đấu Kỹ cung cùng Tấn Cấp điện”.
Hùng Nguyên nói, lần này hắn không dám để Tiêu Viêm đi một mình nữa, trong cốc này không ít người rất bá đạo, lại thêm thực lực Tiêu Viêm mới là Nhất Tinh Đấu Đế sơ kỳ, tự nhiên sẽ đưa tới không ít phiền phức.
Hùng Nguyên mang theo Tiêu Viêm tham quan hết phong cảnh của cốc, lúc này sắc trời cũng dần tối đi.
Đây là ngày đầu tiên Tiêu Viêm đến Đấu Đế đại lục, một ngày này lại khiến hắn bừng lên khát vọng đã chôn dấu mấy chục năm, đó chính là mau chóng gia tăng thực lực.
Trăng tròn như cái mâm bạc, khắp trời đầy sao.
Trên tầng mây, bên trong Tinh Thần đài, Tiêu Viêm đang nằm tại chỗ cao nhất! “Ai! " Nhớ tới cuộc chiến đấu lúc xế chiều hôm nay, Tiêu Viêm khẽ thở dài, hắn cảm thấy, trên thế giới này, tựa hồ có một loại năng lực đặc thù, áp chế lực lượng của chính mình, đây rốt cuộc là loại năng lực gì?Tiêu Viêm hai tay gối ở sau gáy, suy nghĩ về con đường dài phía trước, trong lòng lại có chút hưng phấn và lo lắng, chính mình cũng không biết, lúc nào mới có thể trở về Đấu Khí Đại Lục, đoàn tụ với đại gia đình, trong lòng cũng cảm thấy một chút cô đơn.
“Này huynh đệ, đang suy nghĩ gì đấy?" Một tiếng nói làm Tiêu Viêm bừng tỉnh, đây không phải Hùng Nguyên sao.
Hùng Nguyên cũng giống Tiêu Viêm nằm xuống, ngước mắt nhìn lên bầu trời đêm, Tiêu Viêm nhàn nhạt thở dài: “Còn có thể suy nghĩ gì, đương nhiên là nhớ nhà thôi, chẳng lẽ huynh không nhớ nhà?"Hùng Nguyên mỉm cười, lắc đầu.
Ta không nhớ nhà, bởi vì ta không có nhà, chỉ có nơi này mới là nhà của ta, ta là một phần tử bị gia tộc vứt bỏ, ta cần gì phải hoài niệm.
Đã là huynh đệ, ta nói cho người một chuyện, có thể người sẽ không thể trở về Đấu Khí đại lục được nữa.
"Tiêu Viêm nghe xong lời này lập tức nhảy dựng lên, Minh Đế còn chưa nói chuyện này với hắn, lập tức vẻ kinh ngạc hét lớn: “Không thể nào, không thể trở về? Thật sự là không có cách nào?”Hùng Nguyên nhìn Tiêu Viêm thần sắc kinh ngạc, cũng nhếch miệng mỉm cười: "Kỳ thật cũng không phải tuyệt đối không có cách, chỉ là đến nay còn chưa có người làm được.
""Chẳng biết là biện pháp gì?” Tiêu Viêm nhanh chóng hỏi Hùng Nguyên chậm rãi đáp: “Kỳ thật biện pháp này rất đơn giản, đó chính là vượt qua Đấu Đế, đạt đến cấp bậc Đấu Tiên, nhưng mà ngươi cũng đã biết, ngàn vạn năm nay chỉ có một người vượt qua Đấu Đế, đồng thời sáng tạo ra không gian này, độ khó có thể tưởng tượng được.
"Tiêu Viêm có chút hoảng hốt, từ Nhất Tinh Đấu Đế lên Cửu Tinh Đấu Đế đã mất thời gian vô cùng lâu rồi? Nếu muốn đột phá lên Đấu Tiên, khi đó chỉ sợ thân nhân của mình đều đã chết hết?.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.