Trở về ma pháp tháp, Benson và Nepal đã tỉnh lại.
Khi bọn họ biết lựa chọn của Tiếu Ân, đều trầm mặc không nói gì, đặc biệt là Benson. Hắn biết rõ
nguyên nhân chính vì sao Tiếu Ân muốn giết toàn bộ những người trong rừng Gobbi. Nắm chặt tay Tiếu Ân,
ánh mắt hắn lộ ra một tia sáng trong suốt.
Tiếu Ân nhìn Benson buồn rầu, miễn cưỡng cười nói: "Benson, đệ còn phải cảm ơn huynh."
Benson ngẩn ra hỏi: "Cái gì?"
"Ở trong rừng Gobbi, nếu như không phải huynh đẩy đệ, thì kẻ nhận phải mũi tên đó, chắc chắn là
đệ."
Benson dùng sức nắm chặt tay Tiếu Ân, thở dài nói: "Nếu sớm biết chuyện như bây giờ, lúc đó ta sẽ
không đẩy đệ."
"Á?" Chứng kiến vẻ mặt nghi hoặc của Tiếu Ân, Benson cười khổ nói: "Đệ vì muốn báo thù cho ta
nên mới gặp phải tai họa, ai… Nếu như lúc ấy người bị thương là đệ, chắc chắn ta sẽ ôm đệ dùng tốc độ
nhanh nhất chạy về cứu trị cho đệ, nếu vậy thì sẽ không có phiến toái như bây giờ."
Tiếu Ân lộ ra ánh mắt xem thường, bất đắc gĩ nói: "Benson, huynh yên tâm đi, chỉ có mười năm thôi mà,
chỉ chớp mắt cái là sẽ đi qua."
Sắc mặt của hắn đột nhiên lộ ra vẻ tươi cười, nói: "Không bằng chúng ta đánh cược, xem xem mười năm
sau, ai trở thành ma pháp sư chính thức."
"Tốt!" Tinh thần Benson hưng phấn lên, hào khí nói: "Ta khẳng định sẽ hơn đệ. Mười năm sau, ta nhất
định có thể trở thành ma pháp sư chính thức."
Tiếu Ân xem thường cười lạnh một tiếng nói: "Mạnh miệng như vậy làm gì, có lẽ không cần tới mười
năm, đệ đã có thể trở thành ma pháp sư chính thức."
Nepal chẳng qua chỉ vì hao tổn quá nhiều lực lượng tinh thần, nghỉ ngơi một lúc thì đã tỉnh lại, hắn
tham gia vào cuộc vui, cười nói: "Các đệ đánh cuộc, phải dành cho ta một phần."
Tiếu Ân và Benson không hẹn đồng thời liếc mắt xem thường Nepal, đánh cuộc với thập cấp học đồ, hơn nữa
còn là kẻ nắm giữ được tam cấp ma pháp, đánh cuộc như thế khẳng định là sẽ thua. Trừ phi bọn họ là
hai kẻ ngốc, nếu không tuyệt đối sẽ không chấp nhận.
Trải qua chuyến đi trong rừng Gobbi, quan hệ giữa ba người cực kỳ tốt, cười mắng một trận với nhau, sắc
mặt Tiếu Ân đột nhiên trầm xuống.
Nepal và Benson liếc mắt nhìn nhau, sau đó bình tĩnh trở lại.
Mặc dù tới thảo nguyên Sa Aola có thể tránh được sự đuổi giết của gia tộc Leyden, nhưng dù sao nơi đó
cũng cách đây vạn dặm. Hơn nữa nghe nói ở đó còn có đế quốc Lang Nhân khổng lồ, hơn xa so với công quốc
Louis, Tiếu Ân phải tới đó cũng là chuyện bất đắc dĩ, nếu không ai lại muốn tới nơi nguy hiểm đó.
Tiếu Ân nói: "Benson, Nepal, khi đệ đi. Người nhà của đệ…"
"Đệ yên tâm!" Benson trịnh trọng nói: "Người nhà của đệ cũng như người nhà của ta, tuyệt đối ta
sẽ không để ai gây bất lợi đối với bọn họ."
Nepal cũng gật đầu, trong ánh mắt của hắn cũng lộ ra vẻ kiên quyết. Tiếu Ân nhất thời thấy yên tâm.
Benson cũng thôi, nhưng Nepal là thập cấp học đồ, hơn nữa năm năm tới còn có hy vọng trở thành ma pháp
chính thức.
Có sự hứa hẹn của hai người, đừng nói là lão Bond và đệ đệ của mình, dù là kỵ sỹ Scott cũng có
nhiều lợi ích.
Nhưng vừa nghĩ đến chuyện phải ly biệt, hơn nữa hắn còn không có thời gian trở về để từ biệt, trong
lòng hắn hết sức khó chịu.
"Nói cho phụ thân của đệ biết. Đệ phải tu luyện một loại ma pháp thâm ảo, không thể có một chút phân
tâm." Ngữ khí của Tiếu Ân có chút nghẹn ngào: "Giúp đệ nói cho cha đệ biết, mười năm sau, đệ nhất
định trở về thăm."
"Tốt, chính miệng ta sẽ nói cho cha đệ." Benson kiên định nói.
Tiếu Ân miễn cưỡng cười, bàn tay đặt ở giữa không trung.
Benson không chút do dự bắt lấy. Nepal nhìn hai người, cũng vươn tay ra, nắm lấy bàn tay hai người, nói:"Mười năm sau, chúng ta sẽ gặp lại…"
Ba ngày kế tiếp, Maren giống như nổi điên, nhồi nhét vô số tri thức vào đầu Tiếu Ân, dù hắn không hiểu
cũng bắt hắn nhớ kỹ.
Buổi tối ngày cuối cùng, Maren đưa cho Tiếu Ân hơn hai mươi cuốn ma pháp lục thư cùng một quyển bút
ký.
Trong lục thư, ngoại trừ ghi lại các loại nhị cấp, tam cấp ma pháp, còn có loại phương pháp hấp thu năng
lượng ngoại giới để tăng cường lực lượng tinh thần.
Maren nói, chỉ khi hắn đạt tới bát cấp học đồ mới truyền cho hắn phương pháp này. Nhưng tình huống hiện
tại quá khẩn cấp nên mới đưa sớm cho hắn, để hắn tự mình nghiên cứu. Chỉ là Maren dặn dò hắn rất cẩn
thận, nên sử dụng phương pháp tu luyện bình thường để tu luyện tốt trụ cột. Chỉ khi đạt tới bát cấp
học đồ mới có thể bắt đầu nghiên cứu phương pháp tu luyện đó.
Giờ phút này, những nhân vật mấu chốt đã hiểu được chân tướng sự thật, hơn nữa còn biết Tiếu Ân sau khi
giết chết hai tên pháp sư đã thu được một cái vòng cổ, hai chiếc vòng không gian và năm kiện ma pháp đạo
cụ, trong đó có ba kiện rất hiếm thấy.
Theo sự phân phó của David Kirby và Maren, năm kiện ma pháp đạo cụ đó toàn bộ thuộc về Tiếu Ân.
Nguyên nhân là do mấy thứ này đều là Tiếu Ân lấy từ mấy tên thuộc gia tộc Leyden, cho dù là David Kirby và
Maren cũng không dám thu lấy làm của riêng, nếu chẳng may để cho người ta biết được thì hết đường chối
cãi. Cho nên thậm chí bọn họ cũng không trực tiếp nhìn, lập tức đưa cho Tiếu Ân.
Trong lòng Tiếu Ân thầm hô may mắn, hai chiếc nhẫn, hai cái vòng tay bỏ đi cũng được nhưng trong vòng cổ
không gian cất giấu nhiều thứ, đặc biệt là ma pháp trượng cùng cuốn lục cấp ma pháp quyển trục khiến dù
là ma pháp sư chính thức cũng phải đỏ mắt.
Về phần trong vòng tay không gian của hai người Ao Bate có gì, hắn cũng không biết, bởi vì theo sự phân
phó của David, trước khi chưa rời khỏi thành Louis, không được đụng vào những thứ bên trong đó.
Đương nhiên lấy ra thì không được nhưng bỏ vào thì không thành vấn đề gì.
Thân thể Benson tốt lên một chút, hắn lập tức kéo Tiếu Ân vào phòng, nhét tất cả nguyên liệu miễn phí
dùng để chế tạo ma pháp quyển trục cùng với chiếc bút xương mà hắn yêu quý vào trong vòng cổ.
Trong lòng Tiếu Ân rất cảm kích. Mặc dù hắn biết chiếc bút xương đối với bản thân không có nhiều sự
trợ giúp nhưng trong lòng hắn vẫn rất kích động, khó có thể không chế.
Ba ngày trôi qua rất nhanh, dường như trong nháy mắt đã trôi qua.
Dù Tiếu Ân đã chuẩn bị sẵn tinh thần nhưng khi hắn tới ma pháp tháp của ngũ tinh đại ma pháp sư Tiffany,
trong lòng hắn có chút không yên.
Ngũ tinh đại ma pháp sư Tiffany là ma pháp sư cường đại nhất của công quốc Louis, thậm chí trong thế giới
ma pháp lưu truyền, Tiffany đã đến gần với cảnh giới ma đạo sỹ.
Gặp vị nữ ma pháp sư có khí chất cao quý này, Tiếu Ân mới biết những lời nói đó không hề có chút khoa
trương.
Khuôn mặt đại ma pháp sư Tiffany bị che lấp bởi một tấm lụa trắng, mặc dù tấm lụa trắng rất mỏng nhưng
không ai có thể xuyên thấu qua tấm lụa trắng đó nhìn thấy dung mạo của nàng.
Cho dù là như vậy nhưng không có người nào dám làm càn trước mặt nàng.
Bởi dù là ai, đứng trước nàng đều có cảm giác tự ti, mặc cảm. Đặc biết đối với ma pháp sư thì Tiffany
lại giống như đại dương mêng mông vô tận, không có giới hạn, sâu không thể lường được, mọi người chỉ biết
kính ngưỡng mà thôi.
Tiếu Ân nhìn trộm David Kirby và Maren, thấy hai người cung kính đối đãi với Tiffany. Bởi vậy có thể
thấy được, vị ma pháp sư này có địa vị cao quý đến thế nào tại công quốc Louis.
Tiffany nhẹ nhàng đánh giá Tiếu Ân, đối với vị học đồ chỉ với thực lực ngũ cấp của mình mà giết
chết hai tên học đồ cao cấp, nàng cảm thấy rất tò mò.
Ánh mắt Tiếu Ân cúi xuống nói: "Chào ngài, Tiffany các hạ tôn kính."
Thanh âm Tiffany nhu hòa truyền đến: "Tiếu Ân, chuyện của ngươi ta đã nghe nói qua."
Nàng dừng một chút, đột nhiên nói: "Ngươi làm rất tốt, nếu như ta là ngươi, ta cũng sẽ lựa chọn như
vậy."
Trong lòng Tiếu Ân có chút kích động, hắn không thể tưởng tượng Tiffany lại ủng hộ hắn.
"Leyden gia tộc là những tên khốn, chẳng những truy kích các ngươi mà còn tiêu diệt tiểu đội săn thú
của công quốc. Thế mà còn…" Nàng dừng một chút, dường như khó có thể nói tiếp.
Linh quang trong đầu Tiếu Ân chợt lóe, nghĩ tới chuyện đám người tiêu diệt tiểu đội săn thú trong rừng
Gobbi. Nhớ tới thân thể trần truồng của hai thiếu nữ, trong lòng hắn nhất thời hiểu ra, có lẽ đó mới
là nguyên do khiến Tiffany các hạ tức giận, hơn nữa còn nguyện ý trợ giúp hắn.
Tiffany than nhẹ một tiếng nói: "Tiếu Ân, mặc dù ngươi làm đúng, nhưng ta hết sức xin lỗi, không thể
trợ giúp nhiều cho ngươi."
Tiếu Ân cung kính nói: "Tiffany các hạ, ngài có thể cho ta sử dụng Truyền Tống Trận là ta đã rất cảm
kích rồi."
Tiffany liếc mắt nhìn hắn một cái, cuối cùng nói: "Nghe nói ngươi nắm giữ được ba ma pháp nguyên tố
triệu hoán hệ?"
"Đúng vậy!"
"Tốt!" Tiffany hài lòng nói: "Trong thế giới ma pháp, nguyên tố triệu hoán hệ được coi là ma
pháp khó học nhất, ngươi có thể học, hơn nữa còn nắm giữ được, quả nhiên có thiên phú khác với người
thường."
Mặc dù mấy năm nay, Tiếu Ân thường xuyên luyện tập da mặt, dù giờ đã dày như tường thành nhưng lúc này,
mặt hắn lại đỏ lên.
Tiffany mỉm cười, lấy ra hai cuốn ma pháp lục thư đưa cho hắn, nói: "Trong lúc vô ý, ta thu thập được
hai cuốn lục thư có liên quan đến nguyên tố triệu hoán hệ, giờ ta cho ngươi."
Hai mắt Tiếu Ân nhất thời tỏa sáng, vội vàng cung kính đón lấy.
Theo sự dẫn dắt của Tiffany, bọn họ tới tầng cao nhất của ma pháp tháp, nơi đó rất rộng, có một ma
pháp trận chiếm hơn một trăm thước vuông.
Giờ phút này, phía trên ma pháp trận tỏa ra ánh sáng huyền ảo, kỳ dị, lộng lẫy, hiển nhiên là có thể mở
ra bất cứ lúc nào.
Tiffany ra hiệu, Tiếu Ân hít sâu một hơi, tới chính giữa ma pháp trận.
"Ta sắp phát động ma pháp trận, ngươi còn muốn nói gì nữa không?" Tiffany hỏi.
Tiếu Ân do dự một chút, hét lớn: "Benson, nói cho cha đệ biết, đệ muốn cha đệ sinh cho đệ thêm mấy đệ đệ
nữa, mười năm sau, đệ sẽ về thăm."